Chương 24 : Tam Tinh Thành
Sau khi chuẩn bị sẵn sàng cho việc, thôn phệ chân khí của ba huynh đệ Sát Thiên, Sát Địa, Sát Nhân. Hạo Nam liền đặt tay lên thiên linh cái, của lão tam Sát Nhân, hắn muốn thôn phệ chân khí của Sát Nhân trước. Gần ba ngày tinh lộc và luyện hóa, số chân khí mà mình thôn phệ được. Tu vi của Hạo Nam từ Nguyên Anh sơ kỳ đỉnh phong đột phá lên Nguyên Anh ngũ tinh đỉnh phong, tăng lên được hai tiểu cảnh giới.
Ngay sau đó, Hạo Nam tiếp tục thôn phệ chân khí của lão nhị, Sát Địa. Ba ngày sau, thì Hạo Nam đã luyện hóa xong số chân khí của tên Sát Địa. Tu vi của hắn từ ngũ tinh đỉnh phong đột phá lên thất tinh Nguyên Anh cảnh, tu vi tiếp tục tăng lên gần hai tiểu cảnh giới.
Đến lượt lão đại Sát Thiên, bị Hại Nam thôn phê chân khí. Sau bốn ngày thì Hạo Nam kết thúc, việc tu luyện lần này của mình. Do Sát Thiên có tu vi nữa bước Ngưng Thần cảnh, nên lượng chân khí trong người hắn rất nhiều, giúp tu vi của Hạo Nam từ thất tinh Nguyên Anh đột phá lên cửu tinh đỉnh phong Nguyên Anh cảnh. Hạo Nam phát hiện tu vi mình càng tăng cao, thì lượng chân khí hắn cần càng tăng lên một cách vượt bậc.
Hiện tại tu vi của Hạo Nam, đã bước vào hậu kỳ đỉnh phong Nguyên Anh Cảnh. Hắn nghĩ vừa tiến về Tam Tinh thành vừa tu luyện, khi đến Tam Tinh thành tu vi của hắn sẽ đột phá vào Nguyên Anh cảnh đại viên mãn. Hiện tại lqjc chiến của Hạo Nam đã đạt 3 vạn 9400 cân, tương đương với lục tinh đỉnh phong Ngưng Thần cảnh có lực chiến 3 vạn 9600 cân. Thần thức có hắn đã có thể quán sát 100 dặm xung quanh. Lúc này Hạo Nam sử dụng hỏa cầu thuật, đốt mấy cái xác của tam đại ác nhân.
Sau khi kết thúc lần bế quan này, Hạo Nam liền cho Thiên Sí Tuyết Sư xuất phát lên đường tiền về Tam Tinh thành.
Hạo Nam nói. : "Tuyết Sư, chúng ta đã trể mất mười ngày, hiện tại nhanh lên đường thôi."
Gần ba tháng thì cuối cùng Hạo Nam, củng đến được Tam Tinh thành. Trong thời gian này, hắn gặp thêm 2 lần chặn giết. Chủ yếu là Nguyên Anh cảnh đi lẻ một mình, muốn chặn giết cướp đoạt tâm pháp làm của riêng. Bọn họ gặp phải Hạo Nam, có chiến lực mạnh mẽ thì thất bại nặng nề, hậu quả là mạng sống của bọn họ bị mất đi, chân chấn khí trong người thì được Hạo Nam thôn phệ sạch sẽ. Qua bốn lần chắn giết, tu vi của Hạo Nam đã đột phá lên Nguyên Anh đại viên mãn, đoạt được sáu chiếc nhẫn trữ vật, nên tài nguyên tu luyện củng có rất nhiều.
Trước khi vào thành, hắn quyết định dịch dung thay đổi diện mạo, để tránh đi những phiền phức không đáng có. Bên trong thành có rất nhiều cao thủ, nếu mọi người cùng động thủ thì hắn chỉ có đường ch.ết mà thôi. Với lại nơi này là địa bàn của Tam Tinh Các, được xếp vị trí thứ nhất trong ba quái vật khổng lồ bên trong tiểu thể giới.
Tam Tinh thành là một trong ba thành thị được nhiều tu sĩ hướng tới, nhất là Tam Tinh thanh thì càng được mọi người ưu tiên. Tam Tinh thành phía đông giáp với Đông Hải, phía tây giáp với Vô Tận Sâm Lâm, phía nam giáp với Thiên Vạn Đại Sơn của Thiên Kiếm môn, phía bắc giáp với cao nguyên hướng đến khu vực Ngũ Hành Tông. Ở Tam Tinh thành có thể mua đan dược, vũ khí, trận đồ. Còn có thể tiến vào Sâm Lâm để săn bắt yêu thú và thu thập dược liệu.Tam Tinh thành là một điểm đến rất lý tưởng đối với tán tu và quân đoàn, kiếm sống bên trong Vô Tận Sâm Lâm, bằng nghề săn bắt yêu thú và thu thập dược liệu.
Còn ba tháng nữa, thì hỗn độn bí cảnh sẽ mở ra. Mỗi ngày Tam Tinh thành sẽ tăng thêm hàng vạn người đến, nên bên trong thành rất đông đúc và nhộn nhịp, hơn lúc bình thường vài lần.
Hạo Nam tiến vào trong thành, tìm một khách điếm để thuê phòng trọ lại. Hắn đã đi hỏi vài khách điếm nhưng bọn họ đều báo đã hết phòng, hiện tại đa số khách điếm bên trong Tam Tinh thành đã số đều hết phòng.
Đúng lúc này thì một thiếu niên có nét mặt hèn mọn, cặp mắt láo liên, bước đến trước mặt Hạo Nam bắt chuyện. : "Chào công tử. Có phải công tử đang tìm một khách điếm, để thuê phòng ở lại không vậy? Công tử không phải người bản địa, muốn tìm được phòng trong thời gian này sẽ rất khó khăn. Nếu công tử, cho tôi chút tiền chạy chân>. Tôi sẽ dẫn công tử đi đến một khách điếm còn phòng trống, để cho công tử thuê phòng."
Hạo Nam nghe vậy liền nói. "Được cậu dẫn tôi đi tìm khách điếm còn trống phòng đi, tôi sẽ trả cho cậu tiền di lại."
Trên đường đi Hạo Nam tiếp tục lên tiếng hỏi. "Dạo này ở Tam Tinh thành có chuyện gì đáng chú ý không?"
Thiếu niên nghe Hạo Nam hỏi, liền lên tiếng trả lời. "Tôi tên là Cẩu Nhị Tử, công tử cú gọi tôi là Nhị Tử là được. Dạo này ở tam tinh thành có hai chuyện đáng chú ý vừa xảy ra. Chuyện thứ nhất là trên giang hồ, gần đây xuất hiện một tin đồn. Tin đồn này nói là có một tu sĩ trẻ tuổi, sở hữu tâm pháp nghịch thiên. Người ta nghi ngờ, hắn đạt được truyền thừa của Độc Cô Vô Địch, khi tu luyện đại thành sẽ trở thành tuyệt thế cường giả. Điều quan trọng nhất là, có thể rời khỏi tiểu thế giới ngao du trong vũ trụ. Đây là một tin đồn mới xuất hiện gần đây, nhưng đã có rất nhiều tu sĩ lên đường tìm hắn chặn giết. Mục đích là muốn đoạt lấy pháp quyết tu luyện nghịch thiên kia. Điển hình là ba huynh đệ tam đại đại ác nhân Sát Thiên, Sát Địa và Sát Nhân.
Còn chuyện thứ hai là, đại hội anh hùng sẽ diễn ra sau hai ngày nữa, địa điểm Tam Tinh Hồ ở trung tâm Tam Tinh thành. Nơi đó có một dụng cụ đo lục chiến, các thiên tài sẽ tiến hành đọ sức, để xếp hạng của mình.
Hiện tại bên trong tiểu thế giới, có thập đại tuấn kiệt và thập đại mỹ nhân. Trong đó, thập đại tuấn kiệt ai nấy củng là thiên tài xuất chúng, nên bọn bỏ điều kêu ngạo không ai phục ai. Thập đại mỹ nhân thì, ai nấu điều xinh đẹp tuyệt trần, am tu sĩ điều ao ước có thể cưới bọn họ về làm vợ.
Thập đại tuấn kiệt là.
Thứ nhất là mặt trắng lạnh như băng. Nhất Kiếm Tây Lai, Tây Môn Xuyên Tuyết. Kiếm khí lạnh như băng, kiếm ra người vong. Tây Môn Xuyên Tuyết là thiếu chủ của Thiên Kiếm Môn.
Người thứ hai là phong lưu thiếu nhiên. Tiểu Lý Phi Đao, Sở Lưu Hương. Phi đao trong tay cùng cấp vô địch. Là đệ tử chân truyền của lão môn chủ, Tam Tinh Các Lý Tầm Quan.
Người thứ ba là tiêu dao như tiên. Thiên Ngoại Phi Tiên, Diệp Cô Thành. Kiếm nhanh như tiên, kiếm ra người ch.ết. Diệp Cô Thành củng là thiếu môn chủ của Thiên Kiếm Môn.
Người thứ tư là người đàn ông có bốn chân mày. Linh Tây Nhất Chỉ, Lục Tiểu Phụng. Nói nhiều hơn đánh, nên giang hồ đặt cho hắn biệt danh Phụng Miệng Rộng. Lục Tiểu Phụng là một tán tu, nhưng hắn có quan hệ rất rộng, tam hạ cửu lưu đều là bạn của hắn.
Người thư năm là đánh quài không ch.ết. Kim Cương Bất Hoại Thần Công, Thích Đông tiểu tăng. Thích Đông là người thích lo chuyện bao đồng, chuyên đi khuyên giải người khác. Thích Đông là người của Thiên Sơn Tự. Thiên Sơn Tự không tranh với đời, nhưng cũng là một môn phái nhất lưu.
Người thứ sáu là thiên hạ đệ nhất kiếm. Vạn Vật Quy Nhất, Vương Nhất Kiếm. Trong tay không kiếm, vạn vật là kiếm. Vương Nhất Kiếm là thiên tài vạn năm có một, tuy tuổi còn trẻ nhưng đã được làm tân môn chủ của Thiên Kiếm Môn.
Người thứ bảy là đao cuồng. Bá Đao, Quy Hải Nhất Đao. Đao ở trong tay, có thế đánh cả thiên hạ. Quy Hải Nhất Đao là con trai của đại các chủ Tam Tinh Các, Quy Hải Tinh Đao.
Người thứ tám là đứa con của trời. Thiên Nhật Hàn Thế, Quang Minh Nhật. Là kẻ đưa đến sự sống, củng là kẻ tiêu diệt sự sống đó. Quang Minh Nhật là thiếu thông chủ của Ngủ Hành Tông.
Người thứ chín là ác quỷ địa ngục. Ác Quỷ Hàng Lâm, Ma Thiên Lâm.Ma Thiên Lâm là một kẻ, chỉ biết gieo rắt nỗi sợ hải và ch.ết chóc. Ma Thiên Lâm là thiếu môn chủ của Ma Môn.
Người thứ mười là thiên hạ là nhà. Ngũ Hành Độn Thuật, Ngũ Hành Vân. Ngũ Hành Vân đến vô hình đi vô ảnh, là thần long kiến vĩ bất kiến thủ. Ngũ Hành Vân củng là thiên tài vạn năm có một, thích ngao du thế gian, tuy là đệ tử thiên tài của Ngũ Hành Tông nhưng hắn rất hiếm khi có mặt ở trong tông môn.
Còn về phần thập đại mỹ nhân.
Người thứ nhất hoa nhường nguyệt thẹn, là Vương Chiêu Quân. Vương Chiêu Quân là muội muội của tân môn chủ Thiên Kiếm Môn, Vương Nhất Kiếm.
Người thứ hai miệng ngọt như đào, là Đào Bích Ngọc. Đào Bích Ngọc là nhi nữ của nhị các chủ Tam Tinh Các.
Người thứ ba là lạnh giá như băng, là Tịch Hàn Băng. Tịch Hàn Băng là cháu nội của lão môn chu Ngũ Hành Môn, Tịch Nguyên Bá.
Bảy người còn lại điều là đệ tử của Hợp Hoan Tông. Như : Phạm Băng Băng, Mộ Dung Tiên, Hoa Mẫu Đơn, Dạ Vân Bích, Vu Tuyết Lan, Trịnh Việt Trinh, Phan Kim Liên. Hợp Hoan Tông là môn phái song tu, có bảo điển trấn phái là Ngọc Nữ Tâm Kinh. Tuy là môn phái nhị lưu, nhưng nhờ trong môn phái có nhiều mỹ nhân nên có nhiều thông gia và quan hệ rất rộng."
Cẩu Nhị Tử kể một mạch, làm cho Hạo Nam nghe mê mẫn, nào là thập đại tuấn kiệt, thập đại mỹ nhân. Hắn còn nghĩ trong lòng, với sức chiến đấu của hắn chắt củng có thể xem là thiên tài. Hồng Mông Đạo Kinh củng cần song tu, không biết Ngọc Nữ Tâm Kinh có phải là chi nhánh của Hồng Mông Đạo Kinh hay không? Nhắt tới song tu thì gần một năm rồi, Hạo Nam chưa có điều hòa âm dương. Hạo Nam còn nghĩ cách cướp vài người trong thập đại mỹ nhân, về làm lão bà của mình. Các nàng sẽn giúp hắn cân bằng âm dương.
Cẩu Nhị Tử dẩn Hạo Nam đến trước một khách điếm, hắn lên tiếng nói. "Thưa công tử đây là Vạn Ma khách điếm, là địa bàn của Ma Môn ở bên trong Tam Tinh thành. Nơi đây chủ yếu,dành cho những kẻ nham hiểm, hung thần ác sát ở lại. Người thường không dám lại đây thuê, nên bên trong chắc chắn sẽ còn phòng trống, công tử cứ vào trong mà ở."
Hạo Nam hơi có chút không hài lòng với khách điếm này, hắn nhíu mày suy nghĩ một chút rồi nói. "Được ta sẽ thuê phòng nơi đây để ở lại, còn đây là tiền công và tiền thưởng cho ngươi. Tin tức mà ngươi kể làm cho ta rất hài lòng."
Nói xong Hạo Nam lấy ra 20 mai trung phẩm linh thạch đưa cho Cẩu Nhị Tử.
Hai mươi mai linh thạch trung phẩm, có thể mua một số đan dược cấp ba hoặc giúp Kim Đan cảnh hấp thu linh khí bên trong, tu luyện trăng lên nhanh chóng.
Cẩu Nhị Tử thấy Hạo Nam ra tay hào phóng, liền thu lấy 20 mai trung phẩm linh thạch, rồi mở miệng rối rít tạ ơn. "Tạ ơn công tử đã hậu tạ, đây là truyền tin châu của tại hạ. Nếu công tử có muốn tìm người chạy chân, thì hãy báo cho tại hạ biết, tại hạ sẽ đến ngay. Tại hạ xin cáo từ không làm phiền công tử nghĩ ngơi." Nới xong hắn liền quay lưng đi mất.
Hạo Nam thì không thèm quan tâm. Hắn chỉ cần kiếm khách điếm còn trống phòng, để thuê phòng ở lại. Bây giờ đã có phòng rồi, hắn liền bước nhanh vào bên trong khách điếm.
Vừa vào bên trong khách điếm, liền có người tiến lên hỏi. "Tiểu tử vắt mũi còn chưa sạch mà dám đến bản điếm. Sao muốn dùng thức ăn hay thuê phòng ở lại."
Hạo Nam nhìn thì phát hiện, đại hán này có khuôn mặt nhìn rất hung dữ, đại hán có tu vi Nguyên Anh cảnh đại viên mãn. Hạo Nam liền nghiêm nghị hẳn lên, trong lòng nghĩ. "Các môn phái nhất lưu quả nhiên nội tình thâm hậu, chỉ một người tiếp khách mà đã có tu vi Nguyên Anh cảnh đại viên mãn rồi, những người có chức vụ cao hơn thì sẽ mạnh đến như thế nào đây?"
Lúc này Hạo Nam lên tiếng nói. "Tôi muốn thuê phòng, ở lại đây một thời gian."
Đại hán nghe Hạo Nam muốn thuê phòng ở lại, thì lên tiếng nói. "Được, khách điếm ta có một quy định, là khách nhân phải ở trọ trên năm ngày trở lên. Tiền thuê phòng mỗi ngày là một mai trung phẩm linh thạch, phải đặc cọc trước năm ngày. Ngươi phải trả trước 5 mai trung phẩm linh thạch, mới được vào nơi đây trọ lại. Nếu ngươi ở chưa đủ năm ngày mà rời khỏi, bổn điếm sẽ không hoàn lại tiền thuê cho ngươi."
Hạo Nam nghe vậy liền lấy ra 5 mai trung phẩm linh thạch, trả tiền thuê phòng cho năm ngày.
Đại hán nhận lấy 5 mai trung phẩm linh thạch, thì lên tiếng nói. "Phòng của ngươi ở lầu ba. Khi lên đến lầu ba, ngươi rẻ trái đi đến phía cuối cùng, nhìn bên phải có một gian phòng, đó là phòng của ngươi." Nói xong đại hán bỏ đi.
Hạo Nam đi lên lầu ba tiến về gian phòng của mình, vừa đi vừa nghĩ. "Khách điếm nói chỉ cho dể nghe, nơi đây nên gọi là hắc điếm thì đúng hơn."
Hạo Nam đi đến gian phòng của mình, hắn mở cửa đi vào. Bên trong gian phòng, diện tích củng rất rộng. Gian phòng có hai phòng nhỏ, một phòng là phòng ngủ, còn lại một phòng dùng để làm những việc khác như, luyện đan, luyện khí. Hắn và Thiến Si Tuyết Sư liên tục bôn ba trong ba tháng, rất ích được nghĩ ngơi. Nên Hạo Nam liền quyết định đã tọa nghĩ ngơi một ngày, sau đó sẽ đi dạo xung quanh Tam Tinh thành để tham quan. Đến ngày thứ ba thì hắn sẽ tiến về tam tinh hồ, để tham gia đại hội anh hùng.
Xắp xếp xong mọi việc, Hạo Nam bắt đầu tiến vào trọng thái vong ngã tu luyện, củng để cho cơ thể được hoàn toàn thả lỏng, nghĩ ngơi hồi phục lại.