Chương 101 : Tiệc Rượu Tẩy Phong Trần

Ở khu vực mà Hợp Hoan Tông, đã chuẩn bị từ trước cho Thiên Kiếm Môn.
Trong đại sảnh, Kiếm Thánh Diệp Khuynh Thành đang ngồi ở vị trí trung tâm, lão nhìn mấy vị trưởng lão đi cùng mình, mở miệng nói. "Lão Lý, lão có nhìn ra cái gì, từ cái sát trận ở bên ngoài không?"


Lão Lý tên đầy đủ là Lý Bách Thông, trăm sự đều thông, lão là một vị trí giả. Lý Bách Thông, nghe thái thượng trưởng lão hỏi, thì nhanh chóng trả lời. "Bên ngoài là một siêu cấp đại sát trận, tuy tiểu trận ở bên trong chỉ đạt ngũ giai và lục giai trận pháp, nhưng chúng lại được bố trí một cách vô cùng tinh vi. Dùng nhiều đánh ít, dùng yếu đánh mạnh. Quả thật, đây là một trận pháp tuyệt vời. Đáng để học hỏi, chuyến này đi đến Hợp Hoan Tông thật là đáng giá."


Diệp Khuynh Thành nghe Lý Bách Thông nói không ngừng, thì vô cùng buồn bực, lão mở miệng chen ngang nói. "Không phải, chỉ là một cái trận pháp thôi sao? Ngươi làm gì mà phấn khích quá vậy?"


Lý Bách Thông vô cùng hiểu rõ, cái tính cách bất cần đời, của lão kiếm si Diệp Khuynh Thành, nên lão vô cùng bình tỉnh mà trả lời. "Ngươi là một tên kiếm si, mê kiếm như mạng. Ngoài kiếm ra, thì ngươi đâu còn quan tâm cái gì nữa. Đây là kiến thức, là trí tuệ ngươi không hiểu được đâu. Nếu như ngươi lọt vào bên trong trận pháp, thì ngươi sẽ ch.ết chắc.


Với sức mạnh của ngươi, thì không thể nào phá hủy được trận pháp đó, đây là chúng ta chỉ nhìn ở bề ngoài, một khi tiến vào bên trong trận pháp, thì có trời mới biết được, bên trong có cái gì. Trận này nối tiếp lấy trận khác, chúng ta sẽ bị công kích liên tục, chỉ biết phòng thủ, cho tới khi kiệt lực mà đi đời nhà ma. Chỉ có tuyệt đỉnh cao thủ, nhất kích tất sát, dùng một chiêu phá hủy trận pháp để thoát ra ngoài."


Diệp Khuynh Thành híp mắt, nhìn về phía Lý Bách Thông với một cách vô cùng nguy hiểm, trong lòng lão nghĩ. "A, thì ra, mi chọn cái ch.ết, lại dám xem thường ta. Nếu mà không nể tình chúng ta là đồng môn, thì ta đã cho mi ăn một kiếm rồi, để mi biết thế nào là lợi hại, để cho mi còn dám xem thường ta nữa hay không."


available on google playdownload on app store


Nhưng đây chỉ là suy nghĩ trong lòng của lão, lúc này lão híp mắt cười nói. "Lý Bách Vạn, lão hỗn đản nhà ngươi, quá xem thường lão phu rồi, tu vi của lão phu đạt đến cao giai Nhập Đạo Cảnh, mà lão phu lại chủ tu kiếm đạo, cho dù lão phu gặp phải đối thủ có tu vi cao hơn, một hai tiểu cảnh giới, lão phu cũng có thể bảy vào bảy ra đánh một cách sảng khoái.


Ở bên ngoài chỉ là một cái trận pháp nhỏ nhoi, cũng muốn ngăn ta lại, đó là chuyện không thể nào." Tuy ở ngoài miệng, lão nói năng hùng hồn như vậy, nhưng trong lòng lại nghĩ khác, lão hiểu rỏ, những gì Lý Bách Vạn nói là đúng. Với sức lực của một người, mà muốn chống lại một phần chín địa thế của Hợp Hoan Đảo, đó là chuyện không thể nào, người ta bố trí ra cái trận pháp này, để đối phó với Ma Môn, lão nghĩ, lão có thể cân được Ma Môn chắc.


Mọi người đều biết, thái thượng trượng lão là một người vô cùng sĩ diện, nên không có ai ngu ngốc mà đi đắc tội lão.


Lúc này Diệp Cô Thành là người của Diệp gia, hắn liền đứng ra giải vây cho lão tổ tông của mình, hắn mở miệng nói. "Lần này, chúng ta cùng Ma Môn chính diện đánh nhau, chuyện này có thể xem là một sự kiện trọng đại. Không biết lần này, Ma Môn sẽ phái ra, bao nhiêu lão ma đầu, để đến đối phó chúng ta?"


Tây Môn Xuyên Tuyết nghe vậy thì liền nói vào. "Tuy nói, Ma Môn muốn thâu tóm Hợp Hoan Tông, nhưng thật ra, bọn chúng muốn để cho thế lực của bọn chúng, lộ diện ra bên ngoài sáng. Đều này cũng có nghĩa, sức mạnh của bọn chúng, đã rất khủng bố, bọn chúng đã có đủ sức mạnh, để chóng lại toàn bộ danh môn chánh phái, ở bên trong tiểu thế giới."


Mọi người nghe Tây Môn Xuyên Tuyết nói, thì đều trầm mặc im lặng, bầu không khí trở nên kiềm nén khó thở. Trước giờ, Ma Môn vẫn luôn hoạt động lén lút trong bóng tối. Chẳng lẻ, bây giờ bọn chúng lại muốn hoạt động công khai. Như vậy, hiện tại, bọn chúng đã mạnh mẽ đến mức nào rồi, chúng ta có còn đủ sức để chóng lại bọn chúng không.


Diệp Khuynh Thành thấy tâm trạng của mọi ngời có chút không đúng, thì mở miệng nói. "Mọi người không cần quá lo lắng, nếu Ma Môn dám công khai hoạt động ngoài sáng, thì bọn họ đã công khai lâu rồi, bọn chúng sẽ không chờ đến hiện tại đâu. Có thể lần này bọn chúng muốn thăm dò phảng ứng của chúng ta, nếu như chúng ta không trợ giúp Hợp Hoan Tông đối phó bọn chúng, thì sau này bọn chúng sẽ càng không coi ai ra gì, muốn diệt ai liền diệt."


Tuy nghe thái thượng trưởng lão nói như vậy, nhưng mọi người vẫn trầm mặc. Bọn họ biết rất rỏ, nếu như Ma Môn không có nắm chắc, bọn chúng sẽ không liều lĩnh như vậy, mà bọn chúng sẽ lén lút thôn tính Hợp Hoan Tông. Nhưng bọn lại không làm như vậy, trong nữa năm này, bọn chúng công khai quấy phá, chèn ép các khu vực buôn bán của Hợp Toan Tông, chỉ khi nào phát hiện đội chấp pháp đến, thì bọn chúng mới rời đi.


Bọn chúng đang cố ý khiếu khích danh môn đại phái, rất có thể trong lòng bọn họ đang nghĩ. "Lão tử ở địa bàn của các ngươi, hung hăng càn quấy. Các ngươi lại không thể làm gì được, lão tử. Danh môn chánh phái các ngươi, chỉ được vẻ bề ngoài. Lão tử muốn làm gì thì làm, các ngươi lại chẳng làm gì được lão tử."


Chuyện này chẳng khác gì, Ma Môn đang cố ý đánh mặt các đại môn phái. Đánh người không đánh mặt, giết người không tru tâm, đây là bọn chúng đang hướng về các đại môn tuyên chiến.


Lúc mọi người đang căng thẳng, thì ở bên ngoài truyền đến tiếng gõ cửa, sau đó có người nói vọng vào. "Lão thân Lý Hương Lan, là trưởng lão của Hợp Hoan Tông, xin được cầu kiến Kiếm Thánh tiền bối."


Lý Hương Lan vừa nói xong thì, giọng nói của Diệp Khuynh Thành từ bên trong phong truyền ra. "Diệp Cô Thành, con nhanh đi ra ngoài mở, mời Lý trưởng lão vào trong."
Diệp Cô Thành nghe vậy thì đi ra mở cửa, mời Lý Hương Lan tiền vào bên trong đại sảnh.


Khi Lý Hương Lan đã đi vào bên trong phòng, thì nàng liền mở miệng nói. "Tiểu nữ xin chào Kiếm Thánh tiền bối.
Lão thân xin chào các vị đạo hữu.
Lão thân chào các vị tiểu hữu."
Mọi người lần lượt chào lại.
".... vãn bối xin chào Lý trưởng lão."
".... bần đạo xin chào Lý đạo hữu."


Diệp Khuynh Thành khoát tay nói. "Lý trưởng lão, không cần đa lễ. Không biết Lý trưởng lão, tìm đến đây là có việc gì?"


Lý Hương Lan nghe vậy thì đáp. "Bẩm Diệp tiền bối, tổ sư của bổn phái đã chuẩn bị rượu tiệc, để tiếp đãi các vị khách quý. Xin mời các vị đến Hợp Hoan Viện dùng tiệc. Sau khi dùng tiệc xong, tổ sư sẽ cùng với các vị tiền bối, bàn bạc cách đối phó Ma Môn."


Diệp Khuynh Thành nghe vậy thì hào sảng đáp. "Được rồi, ngươi đi trước dẩn đường đi."


Ngay sau đó, mọi người cùng lúc rời khỏi đại sảnh, tiến về Hợp Hoan Viện. Ở những khu vực khác của Tam Tinh Các, Ngũ Hành Tông, Thiên Sơn Tự hay các nhị lưu thế lực, đều được mời đến dùng tiệc ở Hợp Hoan Viện.


Trên đường đi các nhóm người lần lượt gặp nhau, các tu sĩ trẻ tuổi gặp được người quen, thì đi gần nhau trò chuyện.
Một vị trẻ tuổi tu sĩ mở miệng nói. "Hợp Hoan Viện chính là đỉnh cấp kỹ viện, bên trong Hợp Hoan Viện được bày trí vô cung xa hoa lộng lẫy, mọi thứ đều dùng linh thạch xây thành.


Nữ nhân ở nơi đó, dù là nhang sắc hay kỹ thuật, đều thuộc loại nhất lưu."
Một người khác nghe vậy nhếch miệng lên, nói. "Ta cũng có nghe nói, nhưng mà chưa có dịp đi đến."


Vị tu sĩ thứ ba, nghe vậy thì nói vào. "Các ngươi đừng có nghĩ quá nhiều, trong thời gian gần đây, Hợp Hoan Tông đã dừng lại hết các loại hình kinh doanh kỹ viện."


Vị tu sĩ thứ hai, nghe vậy thì vô cùng thất vọng, mở miệng hỏi. "Làm sao ngươi biết rỏ quá vậy? Nếu thật như ngươi nói thì quá đáng tiếc rồi, bỏ lỡ cơ hội lần này, không biết khi nào mới có một cơ hội khác."


Vị tu sĩ thế ba tiếp tục giải thích. "Dạo gần đây mọi việc làm ăn của Hợp Hoan Tông đều không được tốt, hiện tại Ma Môn lại cử người tiến đến đây chiến đấu. Người của Hợp Hoan Tông, làm gì còn lòng dạ mà tiếp tục làm ăn. Bọn họ không biết, mình còn có thể sống tiếp hay không. Ở đó mà vui chơi đàn điếm."


"Ẹc. Sao xui quá vậy? Thật hiếm lắm, mới có được cơ hội như thế này, lúc bình thường chúng ta làm gì có tiền, để đến nơi xa hoa, như Hợp Hoan Viện để chơi bời."






Truyện liên quan