Chương 7: Đùa Giỡn Thủy Băng Băng

Khi thấy được nhiệm vụ mà hệ thống đề ra thì Long choáng váng, không ngờ hệ thống lại ra cái nhiệm vụ kiểu này nhưng mà hắn thích vì khi đã xuyên không có hệ thống chống lưng thì ngu gì không lập hậu cung. Long thấy được nếu mình thất bại thì thành thái giám thì hắn toát hết cả mồ hôi, may mà không có thời hạn không thì ch.ết hắn như thế thì sau này hắn phải vận dụng hết chất xám để có thể chiếm được trái tim của các nàng rồi.


Long nghĩ gì đó thì nói lên: Mà mấy cô nàng này đều ít nhất phải cả vạn tuổi rồi chứ không ít, như này không phải bảo ta lái may bay hạng nặng sao
Yên Nhi: Tuổi tác đối với tu chân giả chỉ là con số, đặc biệt là với cường giả như các nàng vậy nên chủ nhân không cần phải lo nghĩ về tuổi tác.


Long cũng á khẩu không thể phản bác được gì đành câm nín. Hắn nhìn vào phần thưởng thì thấy điểm chọc chó Đây là thể loại điểm gì vậy? Hắn liền hỏi Yên Nhi về cái điểm này
Long: Yên Nhi cái điểm chọc chó của nợ này là gì vậy? Và nó dùng vào việc gì?


Yên Nhi: Như cách gọi điểm này là điểm mà chủ nhân có được khi chọc chó và chọc chó ở đây không phải theo nghĩa đen mà là chủ nhân đi trêu ngươi lũ cường giả khiến chúng tức điên lên. Điểm này có thể thay thế linh thạch cực phẩm để mua trong Shop. 1 điểm chọc chó = 1 linh thạch cực phẩm


Long thấy vậy thì thử mở Shop ra coi thì đúng là phía dưới dòng mua bằng linh thạch có dòng mua bằng cái điểm của nợ này.
Long: Hệ thống đặt tên điểm cũng bựa ra phết đó.


Trong lúc Long đang loay hoay với cái điểm chọc chó này thì bên ngoài 5 người kia bắt đầu nói gì đó. Bạch Ngọc Hương lên tiếng trước
Bạch Ngọc Hương: Mấy người thấy sao về vụ việc này, rốt cuộc vì lý do gì mà Thiên Đạo Chi Nhãn lại mở ra và còn giáng cả lôi kiếp xuống.


available on google playdownload on app store


Hắc Điểu: Cái này thì không thể đoán được vì suốt cả vạn năm qua chưa từng xảy ra sự việc như này.
Hắc Giác: Có thể xuất hiện thiên địa dị vật khủng bố nào đó chăng


Hắc Điểu liếc Hắc Giác rồi nói: Đồ ngu, ngươi đúng là tu vị thì cao mà như không có não, ngươi thấy bao lần thiên địa dị vật xuất hiện nhưng đã bao giờ đả động đến Thiên Đạo chưa và ngươi nghĩ vị diện này sinh ra được dị vật có thể vượt quá Chân cấp chắc. Đúng là to xác mà không có não.


Hắc Giác không dám cãi lại Hắc Điểu vì hắn không những tu vị cao hơn mà chức vị hắn cũng hơn hắn luôn nên hắn chỉ biết im lặng, mặc dù hắn là viện phó của Minh Thú Học Viện nhưng hắn lại chỉ đam mê chiến đấu nên là gọi hắn to xác nhưng không não cũng đúng.


Bạch Ngọc Lan lên tiếng: Theo ta thì có kẻ phạm phải điều gì cấm kị của Thiên Đạo nên mới giáng xuống lôi kiếp để trừ khử hắn. Mấy người nghĩ xem có hợp lý không?


Bạch Ngọc Hương: Tỷ thấy điều này cũng khá hợp lý vì trên đời này không thiếu những kẻ điên luôn đi ngược với người bình thường.
Hắc Điểu: Ta cũng thấy ý kiến của Ngọc Lan viện phó có lý.
Bạch Ngọc Lan nhìn sang Thủy Băng Băng nói: Còn tỷ thì có ý kiến gì không Băng tỷ


Băng Băng từ nãy đến giờ không nói gì thì lúc này mở miệng và khi nàng bắt đầu nói thì một giọng nói vô cùng ôn nhu và dễ nghe phát ra đến cả Long ở bên trong nghe lén cuộc trò chuyện cũng phải cảm thán vì giọng nàng nghe cực kì êm tai


Thủy Băng Băng: Ta thì lại nghĩ khác với các ngươi, ta cho rằng có kẻ sở hữu bảo vật siêu việt thế giới này bị Thiên Đạo phát hiện và tìm cách bài xích hắn nhưng hắn đã thoát được bằng 1 cách nào đó.


Mọi người nghe vậy thì ồ lên 1 tiếng còn Long bên trong hệ thống thì ngạc nhiên vì không ngờ cô nàng này lại đoán gần đúng sự việc luôn, hắn cũng tự hỏi sao cô nàng lại nghĩ vậy. Và có người đã hỏi câu hỏi đó của hắn
Bạch Ngọc Lan: Vì lý do gì mà tỷ lại nghĩ vậy?


Thủy Băng Băng: Cái này cũng chỉ là do ta suy đoán mà thôi cũng như Lan muội suy đoán vậy.


Bạch Ngọc Lan: Haiz cuối cùng chỉ có thể suy đoán ra ta nghĩ nên gác chuyện này tại đây thôi, cùng lắm chúng ta phái người phong tỏa khu vực này nếu như lời của Băng tỷ là đúng. Vậy thôi mọi người giải tán đi, về đến học viện ta sẽ cho người bao vây khu vực này.
4 người còn lại: Được


Khi mọi người đều biến mất thì lại có 1 bóng người chỉ giả vờ khai mở không gian quay về, thực ra bóng người đó chỉ đi có 1 đoạn và lẳng lặng đứng trong không gian mà quan sát nơi lôi kiếp đánh xuống. Một lúc sau thì Long bắt đầu chui từ hệ thống ra hắn đã bảo hệ thống áp chế lại công pháp, đang định làm gì đó thì có tiếng nói vang lên ở sau lưng hắn: "Quả nhiên đúng như ta đoán mà"


Long giật mình quay lại thì thấy đó là Thủy Băng Băng cô nàng đã suy đoán đúng sự việc lần này, nhưng mà tại sao cô nàng vẫn ở lại đây hắn tưởng bọn họ đã về học viện của mình rồi. Long nhìn cô nàng với ánh mắt cảnh giác


Thủy Băng Băng thấy hắn nhìn nàng bằng ánh mắt cảnh giác thì biết là mình đã đoán đúng, nàng nhìn hắn và nói
Thủy Băng Băng: Vậy ra ta đã đoán đúng, ngươi là kẻ sở hữu thứ khiến Thiên Đạo Chi Nhãn hiện ra có đúng không.


Long tỏ ra bình tĩnh nói: Tại sao cô nghĩ là tôi mà không phải ai khác, cô có gì chứng minh cho lời nói của mình không ?


Thủy Băng Băng vẫn thản nhiên nói: Tại sao ư? Vì khi bầu trời xuất hiện dị tượng là ta đã khai mở không gian để tới đây rồi. Thứ hai là khi ta gần đến nơi thì cũng là lúc lôi kiếp chuẩn bị đánh xuống và khi đó ta cảm nhận được 1 luồng khí tức nào đó ở ngay vị trí lôi kiếp đánh xuống nhưng nó lại biến mất trước khi lôi kiếp kịp đánh xuống mặt đất. Và thứ 3 vừa này ta chỉ vờ như khai mở không gian để quay về nhưng ta vẫn đứng trong không gian mà quan sát rồi từ ngay chỗ lôi kiếp ngươi như từ trong không khí bụp cái xuất hiện thì kẻ đã khiến Thiên Đạo Chi Nhãn xuất hiện không phải ngươi thì là ai nữa. Ta nói có đúng không?


Long ngạc nhiên, không ngờ cô nàng này lại nhạy bén đến vậy quả nhiên cái mác cường giả tu luyện lâu năm không phải là để cho có, hắn vẫn cố tỏ ra bình tĩnh và thản nhiên nói
Long: Nếu đúng thì sao và không đúng thì sao? Cô sẽ làm gì ta?


Thủy Băng Băng vẫn như cũ thản nhiên nói: Ta cũng không mấy quan tâm về việc này, chỉ là ta đang tò mò không biết làm thế nào một tên Nguyên Anh Hậu Kỳ nhỏ bé lại sở hữu thứ có thể đánh động đến cả Thiên Đạo lại còn có thể tránh được lôi kiếp.


Long nảy ra ý định chọc cô nàng này 1 chút vì mặc dù cô nàng này là Độ Kiếp Kỳ nhưng hắn cũng không sợ vì hắn có Tinh Không sáo trang, nên dù hắn không thể làm gì nàng thì nàng cũng chả thể giết được hắn. Vì thế hắn nhếch mép hơi cười và nói
Long: Cô thực sự muốn biết chứ?


Thủy Băng Băng nhìn thấy hắn cười thì nói: Hừ, nhìn mặt ngươi ta cũng biết là ngươi sẽ không dễ dàng gì nói ra đâu nhỉ.
Long giật mình nghĩ: Ạch không ngờ cô nàng này không dễ bị mắc lừa như ta đã tưởng, ta nhớ trong mấy bộ tiểu thuyết thì mấy cô nàng kiểu này dễ bị lừa lắm cơ mà.


Thủy Băng Băng thấy Long không nói gì thì biết có vẻ mình đoán đúng thì tiếp tục nói: Mà thôi như nào cũng được, ngươi cứ nói điều kiện đi ta sẽ đáp ứng rồi ngươi sẽ phải giải đáp sự tò mò của ta.


Long thấy vậy thì vui vẻ, không ngờ cô nàng tự đưa mình vào bẫy, hắn nhìn thẳng vào mắt cô nàng và nói: Bất cứ điều gì cũng được?


Thủy Băng Băng không thèm suy nghĩ về câu hỏi của Long và đáp lại: Đúng vậy, ta không tin một Độ Kiếp Kỳ đại năng như ta không thỏa mãn được điều kiện của một Nguyên Anh như ngươi.


Nàng ta nghĩ rằng Long là vô tình đạt được một thứ đạt được thứ gì của đại năng Tiên Giới làm rớt xuống Tu Chân Giới này nên mới khiến Thiên Đạo chú ý, ngoài thứ đó có giá trị ra thì với 1 tên Nguyên Anh như Long chả còn thứ gì đó đáng giá nên nàng mới dám nói vậy. Nhưng mà nàng nào có biết Long là một tên biến thái xuyên không sở hữu hệ thống bá đạo đến mức khó tưởng tượng được.


Long nhếch mép cười khi thấy cô nàng không nghi ngờ điều gì từ lời nói của hắn, hắn nói: Vậy thì ta nói điều kiện của ta nè, cô hãy hứa là sẽ thỏa mãn điều kiện của ta đó, cô có dám thề với Thiên Đạo không.


Thủy Băng Băng: Được, ta hứa việc gì ta phải nuốt lời với 1 tên Nguyên Anh nhỏ bé như ngươi làm gì chứ, nó chả có ích lợi gì cả, được thôi ta thề với Thiên Đạo sẽ đáp ứng điều kiện của ngươi.


Vừa dứt câu trên bầu trời sét đánh chạy dọc trời coi như Thiên Đạo đã chứng giám lời hứa này.
Long cười cười nói: Vậy thì ta nói nèeee
Thủy Băng Băng: Có rắm mau thả
Long cười hề hề và nói lớn: TA MUỐN CÔ LÀM NỮ NHÂN CỦA TA.


Thủy Băng Băng đứng hình mất 5 giây rồi bừng tỉnh lại, cô không tin vào lời mà Long vừa nói nên cô 1 lần nữa xác nhận lại và Long không ngần ngại nói lớn 1 lần nữa
Long: TA NÓI LÀ TA MUỐN CÔ LÀ CỦA TAAAA.


Thủy Băng Băng bỗng chốc mặt hơi ủng đỏ hét lên: Đồ vô sỉ, không ngờ ngươi dám ra điều kiện đó với ta.
Long lắc đầu cười nói: Rõ ràng là cô đã đồng ý thỏa mãn bất kỳ điều gì tôi đưa ra còn gì nữa. Giờ cô lại định lật lọng ư?


Thủy Băng Băng trừng mắt nhìn hắn: Tên vô sỉ, riêng điều kiện này không được mau ra điều kiện khác ta còn đáp ứng.


Long lắc đầu nói: Ta chả muốn điều gì khác cả, cô đã hứa sẽ thỏa mãn bất cứ điều gì ta đưa ra rồi không lẽ lời hứa của một Độ Kiếp Kỳ cũng chỉ như bao lời hứa xuông khác. Haiz đạt đến Độ Kiếp rồi còn đi lừa gạt một tên Nguyên Anh nhỏ nhoi như ta.


Thủy Băng Băng lúc này đã đỏ bừng mặt vì tức giận, không ngờ nàng sống ngần đấy năm lại mắc phải một trò lừa trẻ con như này và không ngờ tên này lại dám ra điều kiện kiểu này với nàng mà nàng lúc nãy đã lỡ lập lời thề với Thiên Đạo là sẽ thực hiện lời hứa với hắn rồi. Nàng càng nghĩ lại thì càng khó hiểu, vì lý do gì mà nàng lại nghe theo lời hắn mà lập lời thề với Thiên Đạo cơ chứ. Phải biết là nếu ai đó phát lời thề với Thiên Đạo mà không thực hiện lời thề đó thì khi tu luyện luôn bị tâm ma công kích cực kì khó có thể đột phá có khi tu vị còn thụt lùi.


Trong khi nàng vẫn còn suy nghĩ không biết nên làm gì thì Long lại nói
Long: Haiz nếu cô không muốn thì thôi hãy coi như không có cuộc hội thoại và coi như chúng ta chưa từng gặp mặt đi.


Thủy Băng Băng nghiến răng tức giận nhìn hắn, hắn nói như vậy khác gì chặn đường lui của nàng, nàng thực sự muốn giết hắn để không phải thực hiện điều kiện này đồng thời có thể biết hắn sở hữu bảo vật gì vì chênh lệch cảnh giới quá lớn nhưng mà do nàng đã phát lời thề với Thiên Đạo rồi giờ mà giết hắn thì sau này tu vị nàng chỉ có lui chứ không có tiến. Sau một hồi thì nàng quyết định đưa ra câu trả lời của mình, Long chỉ định đùa giỡn nàng một chút,chuẩn bị nói đó chỉ là nói giỡn thôi thì nàng lên tiếng trước


Thủy Băng Băng: Được rồi ta đồng ý với điều kiện của ngươi.
Long giật mình quay ra nhìn nàng với ánh mắt kinh ngạc, không ngờ nàng lại chấp nhận điều kiện đó, hắn hỏi lại cho rõ sợ mình nghe nhầm: Cô vừa nói gì cơ
Thủy Băng Băng nghiến răng nói: Ta nói là ta đồng ý điều kiện của ngươi.


Long thấy nàng nghiến răng nói, hắn biết là cô nàng đang cố gượng ép bản thân chấp nhận điều kiện đó, mà tại sao cô nàng lại phải làm vậy nhỉ nàng ta có thể bỏ qua lời hứa là xong thôi mà, không lẽ cô nàng muốn biết bí mật đó đến mức này?


Lúc này thì giọng nói của Yên Nhi vang lên trong đầu hắn: Đó là do vừa nãy chủ nhân bảo cô nàng thề với Thiên Đạo nên là nàng ta mới gượng ép bản thân chấp nhận điều kiện đó của chủ nhân. Bởi vì nếu ai đã thề với Thiên Đạo mà không thực hiện nó thì tu luyện sẽ luôn bị tâm ma quấy rối không những không đột phá được mà có khi tu vị còn thụt lùi.


Long ngẩn ra, không ngờ chỉ là kêu nàng nói cho có ai ngờ lời thề này lại có hiệu nghiệm, suy cho cùng là hắn đã hại nàng rồi ban đầu chỉ muốn đùa giỡn với nàng 1 chút ai ngờ thành ra như này. Long quay sang tiến tới gần và nói với nàng


Long: Thực sự thì cô không cần phải gượng ép bản thân mình chấp nhận điều kiên này của ta đâu, ta cũng không muốn ép buộc cô phải làm nó. Hay là như này đi thay vì thực hiện điều kiện làm nữ nhân của ta, thay vào đó cô cho ta cơ hội theo đuổi cô có chịu không


Thủy Băng Băng ngạc nhiên khi Long nói vậy, nàng nhìn hắn và nói: Vậy cũng được hả?
Long: Đương nhiên rồi, con người ta không thích cưỡng ép người khác làm điều họ không muốn đặc biệt là mỹ nữ hì hì.


Thủy Băng Băng: Hừ, chỉ được cái dẻo miệng là giỏi. Được thôi ta đồng ý cho ngươi cơ hội theo đuổi ta, để xem ngươi làm cách nào có thể chiếm lấy trái tim ta. Mà ngươi không sợ là ta đã qua tay một tên nam nhân khác à, nghe nói nam nhân các ngươi thích nữ nhân còn trong trắng lắm mà.


Long: Ta tin tưởng ánh mắt nhìn người của minh và đặc biệt là cô mạnh như này thì làm gì có kẻ nào dám lại gần huống chi là đụng chạm vào người cô. À mà dù sao thì sau này ta cũng sẽ là người theo đuổi cô ít nhất cũng cho ta biết tên và nói ở của cô chứ.


Mặc dù hắn biết hết thông tin về nàng nhưng vẫn hỏi vì tự dưng lần đầu gặp mặt chưa nói tên mà đã biết tên của đối phương rồi thì chỉ khiến cho họ sinh nghi.


Thủy Băng Băng cũng không giấu diếm gì nói: Hừ phán đoán không tệ, được thôi dù sao cũng chỉ là cái tên với nơi ở. Ta tên gọi Thủy Băng Băng, muốn đến tìm ta để mà theo đuổi thì ta ở Vạn Linh Học Viện nằm ở Hải Châu ta là viện trưởng ở đó. Để có thể hoàn thành tốt lời hứa thì ta sẽ cho ngươi tấm lệnh bài này để khi tới đó ngươi sẽ không bị ngăn cản.


Nói xong thì trên tay nàng xuất hiện 1 tấm lệnh bài màu xanh dương tỏa ra quang mang nhàn nhạt màu xanh, viền là 1 đôi cánh phượng giữa có ghi 1 chữ "Băng" đưa cho hắn. Long cũng không ngờ nàng ta lại làm đến mức này, hắn cũng không từ chối mà nhận lấy.


Thủy Băng Băng lại tiếp tục nói: Được rồi, vậy còn ngươi tên gì ít nhất ta cũng phải biết tên của kẻ theo đuổi mình chứ.
Long: Ồ ta á? Ta chưa nói cho cô tên ta à?
Thủy Băng Băng bĩu môi nhìn hắn nói: Nếu rồi thì ta hỏi làm gì hả?


Hắn nghĩ nghĩ rồi nói: Được rồi, tên ta 2 chữ "Thiên Long" thôi, là 1 tán tu hì hì
Thủy Băng Băng nghĩ gì đó rồi nói: Vậy thì Thiên Long giờ ngươi đã có thể nói cho ta biết tại sao ngươi lại có thứ đả động đến cả Thiên Đạo không? Ta đã thực hiện điều kiện của ngươi rồi.


Thiên Long nghĩ gì đó rồi cười tà nói: Được thôi vậy thì ghé tai lại đây ta nói cho nàng biết.
Thủy Băng Băng lại không chút nghi ngờ ghé sát vào người hắn, Thiên Long ghé vào tai nàng và nói: Đó là bí mật


Vừa dứt câu Thiên Long tiện tay bóp lấy cặp mông của nàng khiến nàng giật mình kêu "A" 1 tiếng rồi hắn dùng Ù Té Quyền luôn, vừa chạy hắn vừa nói: "Ha Ha cảm ơn vì bữa ăn nha, đã tay lắm đó" xong rồi hắn té vào không gian hệ thống luôn vi biết mình chỉ là Nguyên Anh dù có cho chạy trước nàng cả giờ thì nàng chỉ cần 1 giây là có thể tiếp cận được hắn và cho hắn no đòn rồi.


Do bị hắn bóp lấy cặp mông nên nàng giật mình không kịp phản ứng, đến khi nghe hắn nói vậy thì mới bừng tỉnh nàng tức giận không ngờ hắn dám khi dễ nàng điều mà từ trước đến giờ không ai dám làm. Nàng đang định quay ra phong tỏa không gian rồi cho hắn nhừ tử thì lại không thấy khí tức hắn đâu nữa, biến mất hệt như lúc hắn tránh lôi kiếp. Nàng chỉ biết dậm chân hét lên


Thủy Băng Băng: Thiên Long tên khốn kiếp nhà ngươi, đừng để ta bắt gặp lại không thì xác định nhừ tử đi đồ bại hoạiiiiiiiiiiiiii.






Truyện liên quan