Chương 18: Di tích. Gặp Gỡ Tiêu Ngọc Sương
Từ lúc Thiên Long hoàn thành cái nhiệm vụ dị hợm kia thì đã trôi qua khoảng một tháng, hắn đã đi được gần hết phần gần trung tâm khu rừng rồi. Thi thoảng gặp vài dong binh đoàn đang làm nhiệm vụ thì hắn tránh đi vì chưa muốn tiếp xúc người nơi đây và vì một lý do nữa là hắn đếu có ý định đi làm quen với mấy đại thúc to con cơ bắp sáu múi.
Và vẫn như cũ thi thoảng đi gặp con yêu thú chơi trội nhảy vào cắn hắn thì hắn cho nó về với ông bà luôn và tiện thể lấy nội đan của chúng. Hiện tại hắn đang lang thang gần vào hẳn đến trung tâm của khu rừng, hắn có nghe thoáng qua mấy người dong binh đoàn đồn rằng vào trong trung tâm có di tích của cường giả. Mặc dù đồ xịn xò hắn có thể bất cứ lúc nào mua trong Shop nhưng nếu tiết kiệm bao nhiêu thì hay bấy nhiêu không dùng thì sau có thể tặng gái, thế là hắn quyết định đi thẳng vào trong trung tâm không khám phá phía ngoài nữa.
Đang lao đi trên đường thì hắn dừng lại nhìn về một phía của khu rừng, bên đó có phát ra tiếng bước chân mà không chỉ của một người mà là của cả một đoàn người. Hắn định không quan tâm nhưng chả hiểu vì lý do gì khiến hắn chạy về hướng đó, hắn mặc dù có thể bay nhưng hắn lại thích vận động hơn nên là hắn nhảy qua lại các cành cây rồi tiến đến chỗ đoàn người đó.
Đáp xuống một cành cây gần đó quan sát bọn họ thì hắn biết tại sao bản năng bảo hắn đi về phía này rồi, đó là có mùi gái. Trong đoàn người này có tổng cộng bảy người 3 đại thúc 3 thanh niên trông giống nhau y như đúc có vẻ là anh em sinh ba và một mỹ nhân, chính xác thì là một tiểu mỹ nhân bởi nàng vóc dáng đúng chuẩn loli với mái tóc xanh lá được buộc thành đuôi ngựa và nàng mặc một bộ chiến y màu đỏ. Có vẻ như nàng mặc dù trông như đứa trẻ nhưng có thể thấy nàng là người dẫn đầu đoàn người và họ trông như cũng đang tiến vào trung tâm để khám phá di tích cường giả.
Thiên Long bắt đầu dùng [Quan sát] từng người thì hắn thấy 3 đại thúc kia đều có tu vị Nguyên Anh Hậu Kỳ, 3 anh em kia thì đều là Nguyên Anh Trung Kỳ. Còn riêng cô nàng loli kia thì thực lực đã đạt đến Hóa Thần Trung Kỳ, thực lực của đoàn này cũng coi được gọi là mạnh trong các dong binh đoàn. Nhưng còn về việc khám phá được di tích hay không thì chưa biết được, lúc này đứng trên cành cây đang nghĩ làm sao tiếp cận được cô nàng loli này bởi vì dù sao hắn cũng một phần nào đó là lolicon đi.
Đúng lúc này một tiếng "rắc" vang lên, hắn không để ý thì cành cây gãy và hắn ngã cắm đầu xuống đất chôn hẳn đầu xuống luôn, điều đó đã gây sự chú ý của đoàn người kia. Bọn họ quay ra tiến tới chỗ hắn thì thấy lúc này đây hắn đang đầu cắm chôn xuống đất hai chân thì chổng thẳng lên trời. Hắn chống hay tay xuống đất để rút đầu mình lên rồi thầm nghĩ
Thiên Long: Cái đệch má nó sao dạo này đen thế nhờ.
Chửi trong lòng xong hắn mới thấy mấy người kia đã bao vây xung quanh hắn, thấy vậy hắn biết đây là cơ hội để tiếp cận nên hắn tay xoa đầu cười nói
Thiên Long: Sao mấy người nhìn ta ghê vậy, ta biết là ta đẹp trai soái ca nhưng không đến mức cả đàn ông cũng đổ đó chứ.
Một người trong đó nói: Hừ nói mau có phải ngươi có ý định gì mà lại ở trên cây nhìn lén bọn ta hả? Không mau khai ra thì đừng trách bọn ta độc ác.
Tên vừa lên tiếng là một tên trong số ba anh em kia, hắn mặc một bộ trang phục màu xanh lá chỉ thẳng mặt Thiên Long quát.
Thiên Long cũng mặc kệ hắn rồi nói: Ta chỉ là đang tìm đường đến trung tâm kiếm di tích cường giả như trong lời đồn thôi. Đang đi thì thấy mấy người thì ta chỉ tò mò quan sát rồi định đi ngay ai ngờ thì cành cây nó gãy méo kịp phản ứng thì thành ra cảnh vừa rồi đó
Một tên khác trong ba anh em lên tiếng, tên này thì khoác một bộ trang phục màu đen: Dựa vào đâu mà bọn ta phải tin ngươi, nhỡ đâu ngươi có ý định xấu với bọn ta thì sao.
"Đúng vậy" tên còn lại trong số ba anh em, hắn mặc bộ trang phục trắng lên tiếng. Thiên Long hắn vẫn thản nhiên nói
Thiên Long: Dựa vào việc ta tu vị kém hơn các ngươi.
Nói xong hắn áp chế cảnh giới rồi phát ra tu vị chỉ có Nguyên Anh Sơ Kỳ, thấy vậy ba anh em kia chưa biết nên nói gì tiếp với hắn nữa mà lần này cô nàng loli kia lên tiếng
: Vậy thì ngươi có muốn cùng chúng ta đi kiếm di tích không, dù sao cũng cùng mục đích và có thêm người thì là có thêm cơ hội tìm thấy di tích. Ngươi nghĩ sao?
Thiên Long giả vờ ngu nói: Ủa cô bé này con nhà ai đây, tai sao mấy người lại cho một cô bé đi theo thế này không sợ cô bé gặp nguy hiểm à?
Lúc này mấy người kia hoảng hốt vì hắn vừa nói điều không nên nói, bỗng hắn thấy lạnh sống lưng quay lại thì thấy mặt cô nàng đen lại và người tỏa ra hắc khí nhìn hắn cười nói
: Đây là cái ngươi nên nói khi lần đầu gặp người khác ư? Ngươi dám gọi ta là cô bé ư, nói cho ngươi biết ta đã ít nhất 70 tuổi rồiiiiii!
Vừa hét lên nàng cho hắn ăn nguyên cú đấm khiên hắn bay thẳng lên trời lại một lần nữa đầu cắm vào đất. Hắn không ngờ cô nàng này lại hung dữ như vậy, có lẽ hắn đã đụng vào nỗi đau của cô.
Cô nàng thấy mình vừa thất thố thì tiến tới chỗ hắn cầm hai chân kéo hắn lên nói
: Ách! Xin lỗi do ta hơi thất thố chút.
Thiên Long được nàng kéo lên cũng chỉ cười nói: Không sao là do ta lỡ mồm nói ngu xíu, mong cô bỏ qua cho.
Nàng lúc này khá ngạc nhiên khi hắn Nguyên Anh Sơ Kỳ mà khi bị nàng cho một đấm mà lại làm như không bị làm sao, phải biết là do lúc nãy nàng thất thố đã dúng tới sáu thành lực đạo đủ để khiến Nguyên Anh Sơ Kỳ vỡ mồm rồi. Nàng cũng không suy nghĩ quá nhiều bởi ai mà chả có bí mật của mình chứ, nàng hướng hắn nói
: E hèm như đã nói, ngươi có đồng ý gia nhập bọn ta không dù sao thêm người thì là thêm cơ may tìm ra di tích.
Thiên Long giả vờ suy nghĩ một chút rồi nói: Được, dù sao ta cũng chả biết đường nào mà lần vào trong trung tâm.
Cô nàng thấy hắn trả lời vậy thì cười nói: Vậy thì chào mừ........
Chưa kịp để nàng nói tiếp thì có người xen vào: Ta không đồng ý, nhỡ đâu hắn có ý định xấu với chúng ta thì sao? Kể cả hắn có tu vị kém chúng ta đi chăng nữa thì đánh lén cũng hại được chúng ta.
Tên xen vào là tên thanh niên trang phục xanh, khi hắn nói thì hai tên còn lại cũng gật đầu tán thành. Nói về ba tên này thì thực ra chúng tham gia ding binh đoàn này của cô nàng là do cả ba tên bị ấu ɖâʍ chúng thấy dáng người cô nàng nhỏ bé hợp gu chúng nên mới nhanh chân tham gia và tìm cơ hội nào đó hạ độc thủ rồi hảo hảo cưỡng bức cô, giờ thấy Thiên Long xuất hiện lại còn gây được sự chú ý của cô nên bọn hắn mới liên thủ phản đối hắn. Lúc này nghe hắn nói vậy thì cô nàng quay ra nhìn hắn với vẻ mặt không vui nói
: Hừ ta không quan tâm, ta đã quyết rồi và với lại ta tin vào trực giác của mình rằng hắn là người đang tin.
Đúng là không hiểu vì sao cô lại thấy hắn có vẻ đáng để tin cậy, còn vì sao thì chịu cốt truyện nó thế. Nghe cô nàng nói vậy thì ba anh em nhà kia thầm tặc lưỡi một cái và điều này đã rơi vào tầm mắt của Thiên Long ban nãy dùng [Quan Sát] hắn đã biết ý đồ của ba tên này nên hắn cũng thầm quyết định bảo vệ cô nàng này.
Nói xong cô quay ra nói tiếp với hắn: Vậy chào mừng gia nhập dong binh đoàn của ta, ta tên là Tiêu Ngọc Sương đoàn trưởng của nhóm tu vị Hóa Thần Sơ Kỳ.
Nghe cô nói là đoàn trưởng thì vẫn bữa giả ngu noi: Hả cô là đoàn trưởng á
Tiêu Ngọc Sương bĩu môi nói: Như vậy không được sao?
Thiên Long xua tay nói: Không có gì cô cứ tiếp tục nói.
Tiêu Ngọc Sương: Được rồi, còn ba vị đại thúc kia tên lần lượt lượt từ trái sang là Vô Mục, Hải Chấn và Minh Chiến họ đều có tu vị Nguyên Anh Hậu Kỳ.
Hắn quay sang nhìn ba đại thúc nãy giờ không nói gì từ trái sang có các đặc điểm nhận dạng như sau người thứ nhất có quả đầu bóng loáng, người thứ hai thì râu quai nón rậm rạp và người thứ ba thì có một vết sẹo ngang mặt kéo từ má bên này đi qua sống mũi chạy sang má bên kia. Họ thấy hắn liếc nhìn thì cũng cười cười nói "Chào" một tiếng, có vẻ họ ít nói không như mấy đại thúc lắm mồm như hắn đã đọ trong tiểu thuyết.
Tiêu Ngọc Sương nói tiếp: Còn ba tên này là ba anh em nhà họ Lý người áo xanh anh cả tên Lý Đồ, người áo đen anh hai tên Lý Hạ và người áo trắng em út tên Lý Đẳng. Họ đều là Nguyên Anh Trung Kỳ
Ba tên đó khi được nhắc tới tu vị của mình thì khịt mũi nhìn Thiên Long như đang khoe khoang thực lực vậy. Hắn cũng chả buồn quan tâm, quay lại nhìn nàng nói
Thiên Long: Xin chào, ta tên Thiên Long và chỉ là một tán tu Nguyên Anh Sơ Kỳ nhỏ bé thôi, xin được chiếu cố.
Tiêu Ngọc Sương gật đầu nói: Vậy được rồi chúng ta di chuyển tiếp thôi không là sợ người khác tìm ra được di tích trước đó.
Nói hắn cùng nàng và đoàn người tiếp tục hướng nơi trung tâm khu rừng mà đi. Còn hắn thì vừa đi vừa quan đề phòng ba tên kia.
Tác: Chương trước mình quên không giải thích sao main lên Nguyên Anh Đỉnh Phong, mình đã thêm vào rồi ai chưa biết thì có thể quay lại đọc không thì cũng chả cần vì nó chả quan trọng mấy.