Chương 27: Tiêu Ngọc Sương

Lúc này tại quảng trường di tích, Tiêu Ngọc Sương vẫn đang đợi hắn tỉnh dậy đã trôi qua hai ngày rồi. Nàng cũng không ngờ việc hắn tiếp nhận ký ức của kiếp trước lại diễn ra lâu như vậy.


Khi nàng tiếp nhận ký ức kiếp trước của nàng cho tới khi nàng tỉnh dậy thì mới chỉ trôi qua cùng lắm là một khắc thôi mà hắn lại kéo dài tới tận hai ngày liền.


Đúng lúc nàng đang lo lắng cho hắn thì cơ thể hắn phát sinh dị động, cơ thể hắn run lên một hồi sau đó thì đôi mắt hắn mở dần ra. Thấy hắn chuẩn bị tỉnh hẳn rồi thì nàng chạy tới nhìn hắn, lúc này hắn đờ đẫn trông như thằng phê cỏ vậy


Nàng nghĩ hắn trong lúc tiếp nhận ký ức xảy ra vấn đề nào đó thì nàng lo lắng hai tay nhỏ bé cầm hai cánh tay hắn lắc lắc nói
Tiêu Ngọc Sương: Long ca, Long ca chàng làm sao vậy? Đừng dọa muội chứ. Long ca, Long ca


Nàng thì cứ gọi hắn thì vẫn như cũ đôi mắt lờ đà lờ đờ hệt thằng vừa chơi đồ xong mặc kệ dù nàng có lay hắn hay gọi như nào đi chăng nữa.


Nàng thực sự nghĩ hắn bị sao rồi thế là hai khóe mắt k nhịn được bắt đầu xuất giọt nước. Nàng chưa kịp chảy ra hai dòng lệ thì hắn đang tròn trạng thái "phê đồ" bỗng hắn đột ngột cúi xuống hai tay nắm lấy hai bên vai nàng rồi nhắm thẳng đôi môi nàng mà hôn tới.


available on google playdownload on app store


Tiêu Ngọc Sương đang sắp khóc thì tự nhiên cảm thấy hai vai mình bị hai bàn tay to lớn của hắn nắm lấy rồi ngay sau đó nàng chưa kịp nói gì thì đã bị hắn dùng miệng chiếm lấy đôi môi rồi.


Nàng ngạc nhiên mở to mắt nhìn hắn, hàm răng trắng ngà của nàng đã bị hắn dùng lưỡi mở ra mà tiến vào bên trong quấn lấy cái lưỡi của nàng.


Nàng đột nhiên bị hắn hôn lấy thì ngạc nhiên, định dùng sức đẩy hắn ra thì không làm nổi bởi bị hắn kích hôn khiến khuôn mặt xinh xắn của nàng nóng bừng lên đỏ đến tận mang tai, toàn bộ sức lực như bị tiêu tán đi.


Một lúc sau hắn mới buông nàng ra, lúc này nàng đã bị hắn kích hôn đến mức hai mắt khép hờ lại trông có vẻ vô cùng mê mang bởi nụ hôn của hắn, toàn thân nàng như mất hết sức lực bây giờ đang được đỡ bởi hai bàn tay hắn.


Nàng đang mê mang thì tiếng hắn vang lên: Cuối cùng cũng gặp lại được nàng rồi hì hì.
Nàng đang trong cơn mê man nghe tiếng hắn thì hai mắt đang khép hờ đột nhiên mở to ra, nàng hai tay nắm lấy khuôn mặt hắn quan sát. Hắn cười nói
Thiên Long: Là ta mà không cần phải kiểm tr.a kĩ vậy đâu hề hề


Nàng mặc kệ hắn và vẫn tiếp tục quan sát một lúc lâu thấy hắn vẫn bình thường thì nàng thở ra một hơi rồi liếc mắt nhìn hắn


Tiêu Ngọc Sương: Hừ mới lấy lại ký ức mà huynh việc đầu tiên đã là cưỡng hôn muội rồi. Mặc dù hồi đó chúng ta làm nhiều rồi nhưng huynh nên nhớ đó là nụ hôn đầu của muội ở kiếp này đó.


Thiên Long cười nói: Hì hì ta biết, bởi được gặp lại nàng ta kích động quá không kìm được.
Nàng thở dài: Haiz, vậy là huynh đã nhớ hết rồi à?


Thiên Long gật đầu rồi nói để xác minh lời nói của nàng: Đúng vậy, ta nhớ lại toàn bộ ký ức từ lúc mới gia nhập Vân Thiên Tông cho tới khi rước được nàng về.
Tiêu Ngọc Sương: Haiz, không ngờ huynh tính đến cả việc nếu chúng ta có kiếp sau luôn đó.


Thiên Long cười cười không nói gì mà tiếp tục nghe nàng nói: Mà tại sao huynh lại tiếp nhận lâu như vậy? Muội đã đợi huynh được hai ngày rồi đó.


Thiên Long nghe nàng nói vậy rồi vuốt cằm suy nghĩ gì đó rồi nói: Nếu ta nhớ không nhầm thì ký ức ta tiếp nhận là toàn bộ ký ức kiếp trước còn nàng là chỉ nhận được những thông tin quan trọng thôi.


Tiêu Ngọc Sương gật đầu tán thành nói: Có lẽ đúng là vậy, những thứ muội nhớ ra chỉ là lần đầu chúng ta gặp nhau, những lần cùng nhau làm nhiệm vụ hay những lần vào sinh ra tử với nhau và cuối cùng là trận chiến của huynh rồi ta bị tên ma tộc kia giết. À mà còn cái lời hứ........


Chưa nói xong nàng bụm miệng lại quay sang nhìn hắn thì lúc này hắn đang nở nụ cười nham nhở, nàng thấy có vẻ không ổn liền ngay lập tức lên tiếng nói
Tiêu Ngọc Sương: H-Huynh không đ-định làm nó ơ-ở đây đó chứ? Phải không?
Hắn vẫn nở nụ cười nham nhở đó nói: Nàng đoán thử xem sao khặc khặc?


Nhìn hắn nham nhở cười và nói với cái giọng điệu này thì nàng đã biết là hắn sẽ không tha cho nàng rồi, thế là nàng lập tức lên tiếng nói


Tiêu Ngọc Sương: Huynh đừng có làm bậy nhé! Mặc dù kiếp trước huynh đạt điều kiện rồi nhưng bây giờ kiếp này không có tính! Đúng vậy, không tính đợi đến khi huynh đạt đến như ngày trước đi đã KHÔNGGG! ĐỪNG MÀ!!!!!!!


Mặc kệ cho nàng ngồi nói này nói nọ, hắn đã quyết định rồi việc đầu tiên khi gặp nàng là phải biến nàng ngay lập tức thành người phụ nữ của mình.
Tiêu Ngọc Sương: AAAAA đừng mà Long ca, tha cho muội đi mà aaaaa.


Hắn mặc kệ nàng nói gì vì cái máu lolicon của hắn đã nổi lên rồi, hắn nhào lấy ôm nàng rồi lại cúi xuống hôn lấy đôi môi của nàng, nàng cố giãy giụa để thoát khỏi ma chảo của hắn nhưng vô vọng.


Phía trên hắn chiếm lấy khoang miệng cùng cái lưỡi của nàng, phía dưới hai tay bắt đầu chuyển động để cởi từng kiện đồ của nàng ra. Thấy vậy thì Tiêu Ngọc Sương biết hôm nay mình toang rồi, chắc chắn hôm nay sẽ bị hắn làm cho dục tiên dục tử.


Nàng đành phải thôi giãy giụa trong bất lực để cho hắn tiếp tục điều mà nàng đã cấm hắn suốt hơn 500 năm ở kiếp trước rồi cuối cùng cả hắn và nàng đều hẹo trước khi kịp làm chuyện đó. Nghĩ lại nàng cũng thấy tội cho hắn, vì chính xác là nàng không cho hắn làm bởi sợ hắn chểnh mảng việc tu luyện.


Và nàng không ngờ hắn lại đặt cái điều đó lên làm mục tiêu hàng đầu để mà quyết tâm tu luyện như điên (đm lolicon nặng vl :>) và chỉ trong vòng 500 năm đạt tới Độ Kiếp Đỉnh Phong bỏ xa nàng cả một đại cảnh giới, riêng điều đó là điều nàng không ngờ tới. Nhưng cuối cùng chưa kịp làm gì thì cả hai đã cùng hẹo rồi.


Vậy nên bây giờ nàng cũng đành buông tay chiều hắn lần này dù sao hắn cũng là phu quân của mình kiếp trước và cả hai đều trải qua sinh ly tử biệt một lần rồi.


Lúc này miệng hai người dính chặt vào nhau liên tục trao đổi mật ngọt cho nhau, phía dưới bộ chiến y của nàng đã hoàn toàn bị hắn cởi phăng ra quẳng ở một chỗ, một điều thú vị ở đây là nàng lại không mặc yếm lót có lẽ do nàng còn méo có ngực (loli mà :>).


Hắn liên tục xoa lấy cái lưng nhỏ bé của nàng, hắn cũng tiện tay lột luôn cái nội khố của nàng ném qua một bên, bị hắn lột sạch nàng cũng chỉ hơi giật mình thôi nhưng cũng kệ.


Hắn niệm ý một cái, Tinh Không sáo trang liền được thu hồi vào balo kể cả quần trong luôn, hắn vừa hôn nàng một tay xoa lưng một tay xoa bóp cặp ngực nhỏ nhắn của nàng.


Lúc này cự long của hắn đã không nhịn được nữa mà dựng đứng lên đập vào mông nàng, thấy có thứ gì đó nóng bỏng chạm vào bờ mông của mình thì nàng đỏ mặt bởi biết đó là cái đó của hắn.


Hôn một lúc lâu sau đó tới khi nàng bắt đầu khó thở thì hắn mới rời miệng nàng ra tạo thành một sợi bạch tuyến giữa hai đầu lưỡi. Nàng lúc này thở dốc nhìn hắn u oán nói
Tiêu Ngọc Sương: Hừ huynh có nhất thiết phải hôn lâu như vậy không, suýt nữa thì làm muội nghẹt thở rồi.


Thiên Long: Hì Hì là lỗi của ta, xin lỗi nhé bảo bối của ta.
Tiêu Ngọc Sương bĩu môi phồng má nói: Hừ chỉ được cái dẻo miệng.


Hắn chỉ cười không đáp, hắn lại cúi xuống hôn khắp khuôn mặt nàng cho tới xương quai xanh để kích thích nàng. Một hồi sau bị hắn kích thích thì phía dưới cô bé của nàng đã ướt đẫm bởi ɖâʍ thủy rồi. Hắn thấy vậy thì hai tay đỡ cặp mông của nàng rồi hướng cự long ngay tại tiểu huyệt của nàng rồi nói


Thiên Long: Ta vào nhé bảo bối, lúc đầu sẽ đau đó vậy nên cố gắng chịu chút nha.
Nàng đỏ mặt gật đầu nói: Vâng, huynh hãy nhẹ nhà.....AAAAAAAAAA


Nàng chưa kịp nói xong thì cự long đã một đường đi thẳng xé mất một miếng thịt minh chứng cho sự trong trắng của nàng và tiến sâu chạm tới tận hoa tâm của nàng. Do người nàng nhỏ bé nên cự long chỉ vào được hơn một nửa là kịch, nàng kêu lên đau đớn


Tiêu Ngọc Sương: Huhu huynh bắt nạt muội, đau quá đã bảo là nhẹ thôi mà huhu. Muội ghét huynh quá cơ chỉ biết bắt nạt muội là giỏi thôi huhu
Hắn ôm lấy nàng xoa lưng và mái tóc để an ủi nàng: Nín đi nào bảo bối, rồi nó sẽ hết đau ngay thôi. Ta đã bảo nó sẽ đau rồi mà.


Tiêu Ngọc Sương vẫn nức nở nó: Huynh không được động cho tới khi muội hết đau huhu không ngờ nó đau như này. Muội cảm tưởng như bị cắt đi miếng thịt vậy huhu


Hắn cười khổ nghĩ "Đúng là nàng vừa mới bị xé rách một miếng mà", mãi một lúc sau khi nàng hết đau thì Thiên Long bắt đầu động và quảng trường vang lên tường âm thanh khiến ai nghe cũng phải đỏ mặt
(Lược bỏ 300 chữ :>)


Mãi khoảng một canh giờ sau hắn mới gồng mình trao hết tinh hoa của mình vào nơi sâu nhất của nàng, tinh hoa của hắn nhiều qua khiến bụng nàng hơi sưng lên một chút. Làm xong hắn ôm lấy nàng nằm thẳng ra đất chìm vào giấc ngủ. Tiêu Ngọc Sương cũng chìm vào giấc ngủ với nụ cười thỏa mãn trên môi, phía dưới của nàng lúc này đang không ngừng chảy ra thứ dịch màu trắng của hắn do hắn gieo vào cô bé của nàng quá nhiều.


Tác: Đúng là chỉ có viết sắc là giỏi, 5 điểm văn tả cảnh như bìu :>






Truyện liên quan