Chương 34: Ngọc Anh (2)
Khi nghe nàng nói đến việc cha nàng lừa nàng thì hắn cũng bó tay với lão già này rồi, già đầu còn đi lừa con nít đã thế lại còn chính là con gái của mình mới sợ chứ.
Hắn lại nhìn nàng nói: Vậy cậu có quyết định được tên nào không? Mà tớ đoán là chả tên nào lọt được vào mắt xanh của cậu, nhớ đến hồi cấp hai cậu còn cuồng anime còn hơn cả tớ, đã thế còn nhận các nhân vật nữ là vợ của mình nữa chứ. Hồi đó chưa biết được cậu là nữ thì không sao nhưng giờ biết được thì tớ nghi ngờ giới tính của cậu đó.
Thiên Long nhìn nàng với ánh mắt cảnh giác, hắn sợ nàng về sau mà thấy được hai lão bà của hắn thì còn có khả năng cướp khỏi tay hắn luôn ý chứ. Như vậy khác nào hắn bị cho đội nón xanh bởi chính bạn thân của mình đã thế lại còn là nữ mới vãi đạn nữa chứ.
Thấy hắn nhìn nàng với ánh mắt cảnh giác, mặc dù không biết hắn nghĩ gì nhưng mà nàng biết hắn đang nghĩ xấu về nàng dù sao cái mác bạn thân không phải để cho có, nàng lườm hắn nói
Ngọc Anh: Hừ, thì đã sao nào các cô nàng anime không phải luôn tốt hơn sao, với lại hồi đó mà đi thích mấy nhân vật nam thì không phải đảm bảo cậu sẽ cảnh giác với mình sao.
Thiên Long không phủ nhận điều nàng nói, với hắn thì đúng là các cô nàng aniem đúng là tốt hơn mấy đứa con gái ở Trái Đất thật, còn mấy lão bà của hắn ở đây thì vẫn là số một rồi.
Lần này đến lượt nàng lên tiếng: Thế rồi mấy năm nay cậu sống tốt chứ cả chị Linh nữa.
Thiên Long: Sống vẫn như vậy thôi, mình cũng thi đỗ Đại Học Bách Khoa với số điểm khá cao là 28 điểm
Ngọc Anh cũng không ngạc nhiên mấy bởi hắn thực sự học giỏi không hề kém nàng, nghe nàng kể trước đó thì cứ tưởng hắn thuộc dạng chuyên gây gổ. Nhưng thực chất không phải, số lần hắn đánh nhau đều là để bảo vệ nàng khỏi lũ bắt nạt.
Thiên Long lại nói: Mình cũng đã kiếm một cô bạn gái.
Nghe vậy thì nàng hơi nhíu mày, khuôn mặt có vẻ mất mát nhưng nghe câu sau của hắn nàng lại hớn hở trở lại
Thiên Long: Nhưng chỉ được có một thời gian là cô ta đá tớ chỉ vì lý do xàm vãi cả đạn.
Ngọc Anh: Lý do gì?
Thiên Long: Do tớ thích anime, cô ta chửi tớ là thằng wibu rồi bỏ đi. Cô ta chê tớ xem anime mà thế mẹ nào đó cô ta lại biết wibu là gì. Khó hiểu vãi bìu.
Ngọc Anh: Hừ, thích anime thì sao cơ chứ, quên cô ta đi cô ta không xứng với cậu
Thiên Long: Giờ tớ cũng chả quan tâm đến điều đó nữa. Còn cậu thì sao?
Nàng cười khổ nói: Như đã nói đó, sau khi bị bố tớ lừa thì tớ chiến tranh lạnh với bố luôn. Sau khi tốt nghiệp cấp ba tớ cũng chả chịu chọn tên nào cả và sau đó thi đỗ vào trường Sân Khấu Điện Ảnh nhằm sau muốn làm diễn viên.
Thiên Long: Không ngờ cậu lại có sở thích đó luôn.
Ngọc Anh bĩu môi nói: Thì sao chứ dù sao tớ cũng là con gái thích diễn xuất thì đã sao.
Nàng lườm hắn một cái, hắn cũng chỉ cười cười không nói gì để nàng nói tiếp: Rồi sau đó thì cuộc sống tớ diễn ra bình thường thôi ngày thì đi học, rảnh thì đi tới phòng gym để tập cho eo không bị mỡ rồi đến hôm nay tự dưng tớ đang chạy bộ ở công viên thì đột nhiên tại một gốc cây xuất hiện một cái hố màu đen thì tớ tò mò tiến lại gần rồi bị nó kéo vào rồi tỉnh dậy gặp cảnh tượng kia.
Thiên Long ngay lập tức thầm liên hệ với Yên Nhi: Yên Nhi chuyện này là sao?
Yên Nhi lên tiếng trả lời: Đó có thể là do lúc ngài xuyên không đã ảnh hưởng đến không gian và thời gian sinh ra không gian loạn lưu mà cái hố cô ấy nói đến là do không gian loạn lưu sinh ra nên mới bị kéo đến thế giới này.
Thiên Long "ồ" một tiếng thì lúc này Ngọc Anh mới giật mình nói: Mà đúng rồi đây là đâu vậy? Và tại sao cậu lại ở đây cơ chứ? Và trang phục cổ trang này là sao?
Giờ mới thấy nàng hỏi đến chuyện này thì hắn cũng bó tay với cô nàng, hắn đành phải giải thích với nàng về thế giới này từ tu chân cho tới các cảnh giới rồi các thế lực.
Ngọc Anh nghe hắn kể xong thì hai mắt sáng lên nói: Oa không ngờ tớ lại xuyên không tới mấy thế giới tu tiên như trong tiểu thuyết Trung Quốc. Thật sảng khoái, như vậy tớ có thể tu luyện trở thành cường giả như trong mấy truyện kia rồi.
Hắn thấy nàng hưng phấn vậy thì cũng chỉ cười khổ bởi hồi cấp hai hắn và nàng đều là hai con nghiện tiểu thuyết tu tiên cùng anime nên hai đứa nhiều lúc cũng mơ mộng với nhau nếu được xuyên không tới thế giới tu tiên.
Và không ngờ là giờ thì cả hai đứa được toại nguyện rồi đó, lúc này nàng nhớ ra cái gì đó thì quay phắt ra nói
Ngọc Anh: Đúng rồi, cậu xuyên không tới đây thì theo như kinh nghiệm đọc tiểu thuyết thì cậu phải có một thứ gì đó để xưng bá chứ. Hừ, chắc chắn cậu phải có một hệ thống kim thủ chỉ mang theo. Mau khai ra cậu có hay không?
Thiên Long không ngờ cô nàng này lại nhớ tới chuyện này, hắn giả ngu nói: Cậu nói gì tớ không hiểu?
Ngọc Anh bĩu môi lườm hắn nói: Vậy cậu tới đây được bao lâu rồi?
Thiên Long ngờ vực nói: Hơn một tháng, có gì không ?
Ngọc Anh: Hừ, một tháng tới đây cậu đã đạt tới Hóa Thần mà không có hệ thống thì tớ đi đầu xuống đất nhé. Lúc nãy dù nhắm chặt mắt nhưng không có nghĩa tớ điếc, một trong năm tên kia có nói cậu ít nhất phải là Hóa Thần Kỳ.
"Ặc" Thiên Long biết mình vừa tự bóp dái rồi, hắn thở dài có vẻ không nói thì nàng sẽ không buông tha cho hắn. Hắn đành phải nói cho mình nàng biết về bí mật này, hắn không có ý định nói ra cho tất cả lão bà của hắn. Mà có nói ra cũng chả ai hiểu trừ cô nàng này, cô ấy thân với hân đến độ khi nào hắn chém gió là cô biết ngay.
Khi nghe hắn nói là có hệ thống thì nàng tự dưng lại dỗi nói: Hứ, tại sao chỉ mỗi cậu là có hệ thống cơ chứ, tớ cũng xuyên không mà lại chả có gì giúp mình sinh tồn nơi thực lực vi tôn này. Ít nhất thì cũng phải có điều gì hơn những thiên tài nơi đây chứ.
Thiên Long cười khổ nói: Cái này thì sao tớ biết được cơ chứ, mà đâu phải muốn là có đâu cơ chứ. Đã thế cậu còn bị hút tới đây do không gian loạn lưu gây ra bởi việc tớ xuyên không.
Thực sự hắn từng được Yên Nhi nói là có người tạo ra hệ thống này và đưa vào trong hắn, hắn còn không hề biết đó là ai Yên Nhi hay hệ thống cũng không trả lời được nên hắn đành phải cố mạnh lên để tự tìm hiểu thôi.
Lúc này cô nàng nhớ ra cái gì đó thì kêu lên: A! Nhắc mới nhớ cậu từng nói nếu mà được xuyên không thì cậu sẽ lập hậu cung. Long! Mau khai ra cậu đã tán đổ được bao nhiêu cô nàng nơi đây rồi.
Thiên Long phun ra một ngụm, không ngờ cô nàng này lại còn điều tr.a cả việc này nữa cơ chứ. Hắn thấy nàng đang nhăn mặt trừng mắt nhìn hắn như kiểu vợ đang điều tr.a chồng ý. Hắn thở dài nói ra dù sao về sau hắn cũng phải cho cô nàng theo vì không muốn người bạn thân của mình chịu khổ nơi đây, rồi kiểu gì khi lão bà hắn gọi điện thì cô nàng cũng phát hiện ra.
Thiên Long: Haiz, như cậu đã đoán đó tớ có hệ thống, tớ có thực lực nên tại thế giới cường giả vi tôn này thì có vài vợ chả ai nói gì. Nên là giờ tớ cũng đã có tới ba lão bà rồi.
Nghe thấy hắn nói vậy thì nàng đứng người, lúc này đôi mắt nàng bắt đầu long lanh tràn ngập hơi nước. Thấy nàng như vậy thì hắn giật mình nói
Thiên Long: Ngọc Anh cậu sao vậy?