Chương 45: Hốt Bạn Thân
Sau khi giải quyết xong xuôi với đâm người kia, Thiên Long liền quay lại phòng trọ. Ngọc Anh một thân vẫn hoàn toàn không một mảnh vải ngồi vắt chéo chân trên giường, thấy hắn quay lại thì nói
Ngọc Anh: Mọi chuyện sao rồi, cậu xử lí hết bọn chúng rồi chứ?
Thiên Long lắc đầu nói: Không, chỉ khiên cho bọn chúng bị thương thê thảm thôi, chứ chả giết ai cả. Cậu không muốn mình thành một tên sát tinh giết người không ghê tay đấy chứ?
Ngọc Anh: Đương nhiên là không rồi, nãy là do bực mình quá nên mới nói vậy thôi chứ.
Thiên Long cười nói: Vậy là tốt rồi.
Ngọc Anh lại nhìn Thiên Long, nàng nằm xuống giường dang hai chân ra để lộ khe suối đập vào mắt Thiên Long nói
Ngọc Anh: Còn không mau cởi bộ đồ đó ra và tiếp tục làm thôi nào.
Thiên Long thấy nàng như vậy thì cười nói: Đây, đây thưa nàng!
Nói xong hắn cũng thu ngay lại bộ đồ vào trong túi đồ hệ thống, để lộ ra thân hình vô cùng săn chắc cân đối và phía dưới là cự long đang ngóc lên hết cỡ biểu tình vì vừa nãy bị phá đám.
Thiên Long ngay lập tức tiến tới nằm lên người Ngọc Anh, đặt đầu cự long tại tiểu huyệt đang không ngừng ra nước của nàng. Cự long không ngừng giật giật biểu tình muốn ngay lập tức tiến vào hang động để lấp đầy nó.
Ngọc Anh thì lại cúi xuống muốn nhìn cảnh cự long của người mình yêu tiến vào bên trong mình, hoàn tất kết nối giữa hai người. Mà đừng hỏi sao nàng lại ɖâʍ với Thiên Long như vậy, bởi vì nàng thân với hắn từ lâu rồi đã thế cấp hai nàng giả trai lại hay cùng Thiên Long xem haiten.
Mặc dù lúc xem chung nàng không có hay nói gì nhưng lúc về nhà nàng lại mở ngay ra coi lại, đã thế lại vừa thẩm vừa xem và trong đầu nàng lại nghĩ đến một chuyện đó là người lấy đi đời con gái của nàng là Long. Vậy nên đó là lý do tại sao đối với Thiên Long nàng lại tỏ ra ɖâʍ như vậy.
Lúc này Thiên Long do rút kinh nghiệm bị Trình Thụy phá đám ban nãy nên hắn không tiến cự long vào từ từ nữa. Thiên Long ưỡn người dồn lực vào hông rồi ấn mạnh xuống. Cự long đi thẳng một đường vào bên trong hang động, đụng đến tấm màng của nàng thì trực tiếp xé tan đụng đến tận tử cung của nàng khiến cho một dòng huyết chảy ra từ nơi hai người kết nối với nhau, vậy mà Ngọc Anh chỉ hơi kêu lên
Ngọc Anh: Ai da, đau thật đó! Nhưng mà cũng sướng quá.
Nhìn thấy cự long của Thiên Long nằm gọn bên trong mình thì nàng bắt đầu ngứa ngáy nói
Ngọc Anh: Cậu mau bắt đầu di chuyển đi, hãy tăng tốc càng nhanh càng tốt. Mình khó chịu quá rồi.
Thiên Long không ngờ cô nàng này thay vì như các cô gái khác kêu đau bắt nam nhân di chuyển chậm mà thay vào đó nàng lại bảo hắn di chuyển cự long càng nhanh càng tốt. Thấy vậy Thiên Long cũng không từ chối mà rút cự long ra tới khi còn mỗi đầu cự long ở bên trong rồi ngay lập tức ấn mạnh hông xuống và liên tục như vậy ngày càng nhanh hơn.
Ngọc Anh: Oa đúng vậy, cứ như thế, sướng quá!!!
Thiên Long vừa di chuyển hông như một cái máy nhìn nàng nói: Không ngờ cậu lại ɖâʍ như này đó, cậu làm mình bất ngờ đó.
Ngọc Anh bĩu môi nói: Đã bảo rồi mình chỉ ɖâʍ với mình cậu mà thôi, mình thành ra như này không phải do cậu sao
Hông thì vẫn nhấp như cái máy mồm thì hỏi: Sao lại do mình?
Ngọc Anh: Còn chả phải do hồi đó cậu khiến mình thích cậu rồi đã thế còn hay kéo mình xem haiten chung nữa chứ. Khiến mình khi về nhà lúc thẩm lại tưởng tượng ra việc cậu là người lấy đi lần đầu của mình.
Thiên Long trợn mắt há mồm nhìn nàng, nhưng hông thì vẫn không quên nhiệm vụ nhấp liên tục vào tiểu huyệt nàng. Ngọc Anh nói tiếp
Ngọc Anh: Hừ, hại mình mỗi khi nghĩ tới làm chuyện này với cậu là chỗ đó không ngừng ra nước rồi.
Thiên Long nghe vậy cười nói: Nếu vậy thì để mình bù đắp cho cậu nhé, vợ yêu!
Hắn cúi xuống hôn nàng, Ngọc Anh thấy vậy thì cũng đáp lại hai tay vòng ra sau cổ hắn ôm lấy. Hai người cứ như vậy cho tới mãi hai tiếng sau, Ngọc Anh đã lên đỉnh tới gần chục lần rồi Thiên Long mới gồng mình một cái ấn mạnh hông khiến cự long chạm tới tận tử cung của nàng rồi bắn hết tinh hoa vào trong tử cung nàng.
Do tinh hoa hắn quá nhiều nên bụng nàng căng lên như mang thai vậy. Rút cự long ra thì từ tiểu huyệt của nàng chảy ra một chất dịch đặc sệt. Khi hắn rút cự long ra thì Ngọc Anh cũng từ cơn mê man tỉnh dậy, đang định ngồi dậy thì thấy bụng mình nặng nặng thì cúi xuống nhìn. Ngọc Anh kêu lên
Ngọc Anh: Long! Cái quái gì vậy? Đừng nói đống trong bụng mình là tinh hoa của cậu nhé!
Thiên Long gãi đầu cười nói: Đúng là vậy đó.
Ngọc Anh trợn mắt há mồm nói: Mình tưởng điều này chỉ có trong haiten chứ, ai ngờ giờ mình lại là nạn nhân của nó. Nhìn mình như mang thai ý, như này thì không phải mình sẽ chắc chắn có thai nếu cậu không vô sinh sao.
Thiên Long cười nói: Có thì càng tốt chứ sao khà khà.
Ngọc Anh lắc đầu nhìn hắn rồi cố ngồi dậy nhìn thấy bụng mình như mang thai chỉ vì tinh hoa của hắn thì nàng vẫn khá là kinh ngạc. Sau đó nàng lại nhìn hắn nói
Ngọc Anh: Vậy chuyện tên thành chủ kia cậu xử lí như nào mà lại không xảy ra một trận chiến vậy? Đã thế chỉ có cậu đả thương người của hắn.
Thiên Long nhìn nàng rồi nói: À thi, mình chơi trò mượn hơi cường giả ý mà, dù sao mình cũng chả thích tốn sức đánh bọn chúng.
Ngọc Anh: Cường giả? Bộ cậu có quen lão bất tử nào chỉ trong một tháng tới đây à?
Thiên Long gãi đầu cười nói: À thì......nói là cường giả cho sang thôi chứ thực chất là dựa hơi lão bà hề hề
Ngọc Anh mở to mắt nói: Hả? Cậu mượn hơi một trong ba cô nàng kia á?
Thiên Long: Đúng vậy, làm vậy cho nhanh đỡ tốn công tốn sức đánh nhau. Nếu mà giao phong ngay tại đây thì không biết bao giờ mới xong để mà quay lại làm nốt chuyện đang dở dang khà khà.
Ngọc Anh gật đầu không phản bác lời hắn, nàng lại hỏi tiếp: Vậy rốt cuộc cô nàng kia thực lực như nào mà khiến tên thành chủ Luyện Hư Kỳ phải rút lui nhanh chóng vậy?
Thiên Long: Nàng ấy á, thì nàng là viện trưởng Vạn Linh Học Viện, học viện mạnh nhất trong Tam Đại Học Viện đó, nàng thực lực là Độ Kiếp Hậu Kỳ.
Ngọc Anh há mồm nhìn hắn nói: Cái gì chứ Cậu lại tán được người có thực lực đứng đầu tinh cầu này luôn á Làm thế vẹo nào vậy
Thiên Long cười xấu hổ gãi đầu đáp: Đó là một câu chuyện dài mà thực ra chả dài mấy hề hề.
Ngọc Anh lại nói: Haiz, mình cũng phục cậu luôn rồi đó.
Thiên Long nhớ tới cái gì đó thì nói: Mà hình như tên thành chủ kia chưa biết con hắn bị phế đi tụ vị thì phải vậy nên hắn mới dễ dàng rút lui như vậy. Nếu hắn biết thì chắc dù không dám trực diện tấn công thì cũng thuê mấy thằng chuyên đi ám sát để mà ám sát mình.
Ngọc Anh nghe vậy thì nói: Thế vậy phải làm sao bây giờ.
Thiên Long nhún vai nói: Kệ đi binh đến tướng ngăn, lũ đến đắp đập. Còn giờ thì làm thêm lần nữa đi khà khà.
Ngọc Anh bĩu môi nói: Ra như vậy chưa đã hay sao mà còn muốn nữa?
Nàng vừa nói vừa xoa cái bụng của mình khiến cho Thiên Long càng hứng thú hơn, cự long lại một lần nữa thức tỉnh, hắn nhìn nàng cười nói
Thiên Long: Chắc chắn là chưa đủ rồi khặc khặc, phải vài hiệp nữa mới đủ được và không phải cậu cũng muốn vậy sao hà hà.
Dứt câu hắn lại nhào lên người Ngọc Anh, nàng cũng không phản kháng vì bản thân nàng cũng cảm thấy chưa đã và trong phòng lại tiếp tục phát ra những âm thanh rất có quy luật ai nghe cũng phải đỏ mặt.
Tác: Có lẽ giờ nên tả sắc kĩ một chút nhỉ 🤔