Chương 87: Chuẩn Bị Xuất Phát

Tại quán trọ, phòng Thiên Long, mấy người Ngọc Anh đang ngồi hết trên giường đợi Thiên Long về. Ngọc Anh lúc này bắt đầu chán, nàng thở dài nói
Ngọc Anh: "Ây da! Chán quá đi! Có cái gì giải trí thì vui nhỉ!"
Lâm Nhược Thiến nghe vậy thì nói: "Cô có thể tu luyện trong lúc đợi Thiên Long mà!"


Ngọc Anh bĩu môi: "Buu! Tôi lười lắm! À mà khoan!"
Lâm Nhược Thiến thấy nàng hô lên như vậy thì nói: "Khoan cái gì?"
Ngọc Anh không trả lời câu hỏi của Lâm Nhược Thiến mà cười nói
Ngọc Anh: "Sao mình quên nó được nhỉ!"


Nói xong lập tức trên tay nàng xuất hiện một vật hình chữ nhật màu đen. Đây chả phải cái gì khác ngoài cái điện thoại Thiên Long mua trong Shop cho nàng!


Lâm Nhược Thiến thấy thứ trên tay Ngọc Anh thì tò mò không biết đó là thứ gì. Pháp bảo? Nhìn không giống lắm, vì chả có tý linh khí nào dao động cả. Nàng đang định lên tiếng hỏi thì Hương Linh đã tò mò hỏi trước rồi


Hương Linh: "A! Anh tỷ, đó là thứ pháp bảo gì vậy? Nó lại có thể khiến bức tranh chuyển động trên đó vậy?"
Ngọc Anh lúc này đang chơi Liên Minh Tốc Chiến, nàng nghe Hương Linh nói vậy thì liền vừa chơi vừa giải thích


Ngọc Anh: "Nói như nào cho dễ hiểu bây giờ nhỉ? À đúng rồi, nó giống như một loại pháp bảo truyền tin vậy!"
Lâm Nhược Thiến: "Pháp bảo truyền tin ư?"


available on google playdownload on app store


Ngọc Anh gật đầu nói tiếp: "Đúng vậy a! Nhưng mà nó tiện hơn nhiều, nó không chỉ có công dụng truyền tin bình thường, mà còn giúp ta thấy được hình ảnh người mà chúng ta tèo chuyện cùng! Nó còn giúp giải trí lúc buồn chán nữa! Ví dụ như hiện tại, muội đang chơi một trò chơi có trong pháp bảo này đây này!"


Lâm Nhược Thiến và Hương Linh nghe vậy thì "ồ" lên một tiếng nói
"Có thứ pháp bảo như vậy nữa sao?"
Ngọc Anh vẫn như cũ gật đầu nói: "Còn nữa! Nó có khả năng ghi nhớ hình ảnh lại đó nha! Kiểu như này này!"


Nàng vừa nói vừa đổi sang ứng dụng chụp ảnh, hướng điện thoại về phía gương mặt của Lâm Nhược Thiến. Ngay sau đó bấm chụp "tách" một cái, nhìn vào bức ảnh trên điện thoại ổn rồi, Ngọc Anh đưa ra trước mắt Lâm Nhược Thiến nói


Ngọc Anh: "Đó tỷ xem thử đi này! Nó như kiểu khi tỷ muốn lưu giữ lại một khung cảnh thì tỷ sẽ phải mướn một người vẽ lại khung cảnh đó. Nhưng với cái này thì không, chỉ với một hành động là tỷ có thể làm được rồi!"


Lâm Nhược Thiến nhìn vào cái điện thoại màn hình hơn 6.6 inch, nàng thấy hình ảnh khuôn mặt mình trên đó tỉ mỉ, sắc net từng chi tiết một thì nàng ngạc nhiên nói
Lâm Nhược Thiến: "Oa! Tuyệt thật đó! Cứ như tỷ đang nhìn vào gương vậy, pháp bảo này thật là thần kỳ a!"


Hương Linh ở bên cạnh thì lúc này hai mắt đã sáng như đèn pha rồi, nàng lập tức hô lên nói
Hương Linh: "Anh tỷ! Tỷ cũng cho muội một bức tranh như Thiến tỷ đi a! Thứ pháp bảo này thật sự rất tuyệt a!"
Ngọc Anh cười đáp: "Được thôi!"


Ngọc Anh liền hướng điện thoại về phía gương mặt của Hương Linh, điện thoại kêu "tách" một cái. Hình ảnh gương mặt Hương Linh lập tức được chụp lại, làm xong nàng đưa cho Hương Linh nói
Ngọc Anh: "Muội xem nè!"


Hương Linh lập tức tiếp lấy cái điện thoại, nàng nhìn vào màn hình, thấy gương mặt mình trong đó. Sắc nét, cực kì chi tiết, nàng cảm thán hô lên


Hương Linh: "Quả nhiên là rất chi tiết a! Nó còn làm được những gì nữa không Anh tỷ? Cái khả năng truyền tin của nó như nào hả tỷ, có thể liên lạc với công tử không?"


Ngọc Anh nghe vậy cười đáp: "Có chứ! Chỉ cần người kia cũng sở hữu thứ này thì chắc chắn có thể liên lạc được. Mọi người xem này, ta bây giờ liên lạc với Long a!"


Ba người Hi Vũ ở sau cũng tò mò, ba nang cũng nhích lại gần nhìn vào màn hình. Ngọc Anh thấy vậy thì cười cười, sau đó nàng liền vào mục danh bạ, bấm vô tên Thiên Long, rồi nàng bấm vào chế độ gọi video.


Năm người kia thấy Ngọc Anh thao thao bất tuyệt thì cũng hiếu kỳ mong đợi. Lúc này, cách Liệt Diễm Thành không xa, phía trên bầu trời có hai thân ảnh đang phi hành.


Đó chả phải ai khác ngoài Thiên Long và Diệp Cơ, Thiên Long vẫn đang trong tư thế bế Diệp Cơ mà phi hành. Còn Diệp Cơ thì vẫn như vậy, hai tay quàng lên cổ hắn mặc cho hắn bế nàng.
Lúc này Thiên Long nghe thấy tiếng hệ thống vang lên
-- Ting! Thưa ký chủ, có người liên lạc điện thoại với ký chủ kìa --


Thiên Long nghe vậy thì lẩm bẩm nói: "Hửm! Liên lạc tầm này, không biết là ai nhỉ? Mà chắc lại là Ngọc Anh đây mà!"
Ngay lập tức Thiên Long dừng lại giữa không trung, Diệp Cơ thấy hắn dừng lại thì hỏi
Diệp Cơ: "Sao vậy? Sao tự dưng ngươi lại dừng lại vậy?"


Thiên Long liền đáp: "À! Có người liên lạc với ta ý mà! Nàng xuống đi, để ta xem ai liên lạc với ta!"
Diệp Cơ nghe vậy thì liền rời người hắn ra, đạp không đứng sang bên cạnh hắn. Thiên Long lập tức lấy trong nhẫn không gian ra chiếc điện thoại của mình.


Diệp Cơ thấy chiếc điện thoại trên tay Thiên Long thì hiếu kỳ nói
Diệp Cơ: "Thiên Long! Đó là thứ gì vậy? Nó là thứ pháp bảo giúp ngươi liên lạc ư?"


Thiên Long nghe vậy thì gật đầu đáp: "Đúng vậy! Nó được gọi là điện thoại, chỉ cần người mà nàng muốn liên lạc cũng sở hữu một cái tương tự và xung quanh đó có linh khí là sẽ liên lạc được!"


Diệp Cơ nghe vậy thì ồ lên một tiếng, Thiên Long nói tiếp: "Thôi, để ta thực hiện luôn cho nàng dễ hiểu. Nàng nhìn này!"
Diệp Cơ liền đứng sát vào người Thiên Long, cả hai nhìn vào màn hình điện thoại. Lúc này Thiên Long thấy trên màn hình hiện lên hai chữ "Ngọc Anh", Thiên Long nói


Thiên Long: "Quả nhiên là nàng mà! Để xem nàng gọi làm gì?"
Dứt câu, Thiên Long bấm nút trả lời, ngay sau đó trên màn hình lập tức xuất hiện hình ảnh của đám người Ngọc Anh, còn trên góc phải màn hình là hình ảnh hắn và Diệp Cơ.


Diệp Cơ thấy điều này thì "Ồ" lên một tiếng, Thiên Long liền lên tiếng nói
Thiên Long: "Được rồi! Em gọi anh có việc gì vậy?"
Ngay khi hắn vừa dứt câu, từ điện thoại lập tức phát ra tiếng của chúng nữ
Ngọc Anh: "Hì hì! Em chỉ muốn cho mọi người xem thử điện thoại thôi ý mà!"


Hương Linh: "Oa! Ta thấy được Long công tử này! Còn cả tiếng của huynh ấy nữa!"
Lâm Nhược Thiến: "Đúng vậy a! Thứ này thật là kì diệu a!"
Thủy Linh: "Oa! Lão công, có thấy được bọn em không?"
Thiên Long cười đáp: "Đương nhiên là anh có thấy rồi!"


Diệp Cơ bên cạnh cũng cảm thán nói: "Thứ này tiện hơn Lưu Ảnh Thạch rất nhiều a! Đỡ phải sai người đưa đến cho người nhận mới liên lạc được, thay vào đó chúng ta có thể liên lạc trực tiếp luôn!"
Hi Vũ: "Thứ này thú vị thật a!"
Hồng Mị: "Đúng vậy!"


Lâm Nhược Thiến: "Hình ảnh còn rất rõ ràng nữa chứ! Ta cũng muốn có một cái a!"
Hương Linh: "Muội cũng muốn a!"
Thiên Long nghe vậy cười đáp: "Được rồi! Để ta về rồi tính a! Bây giờ chúng ta còn đang trên đường về, không có gì thì anh cúp máy nhé!"


Ngọc Anh cười đáp: "Được a! Em chỉ là cho các nàng xem thử chức năng của điện thoại thôi ý mà! Bái bai, về nhanh nha!"
Dứt câu, nàng cúp máy luôn. Thiên Long thấy vậy thì cũng cất điện thoại đi luôn. Diệp Cơ ở bên cạnh nói
Diệp Cơ: "Đúng là thực sự rất hữu ích a! Ta cũng muốn một cái!"


Thiên Long nghe vậy thì cười nói: "Rồi ta sẽ cho nàng một cái a! Lão bà của ta, ai cũng sẽ phải có một cái để liên lạc thôi!"
Diệp Cơ nghe vậy thì gật đầu, nàng lạp tức lại bị Thiên Long bế lên theo kiểu công chúa. Thiên Long cười nói
Thiên Long: "Trước tiên thì về quán trọ trước đã!"


Diệp Cơ lại hơi đỏ mặt vì bị hắn bế lên, đã tay hắn trước khi bế nàng lên còn tiện bóp một cái vào mông nàng nữa chứ. Nàng lườm hắn một cái nói
Diệp Cơ: "Hừ! Cái tay, đừng có mà làm loạn a!"
Thiên Long cười đáp: "Hì hì, biết rồi! Sờ một cái thôi mà. Giờ về thôi!"


Dứt câu, Thiên Long tiếp tục bay vút về Liệt Diễm Thành. Quay lại quán trọ, phòng Thiên Long, Ngọc Anh sau khi cúp máy, Hương Linh bên cạnh lại tiếp tục nói
Hương Linh: "Thật là thú vị a! Anh tỷ, còn cái khả năng giải trí mà tỷ nói đến thì như nào?"


Ngọc Anh nghe vậy thì liền đáp: "Cái đó thì đây! Trong cái gọi điện thoại nó có rất nhiều thứ để giải trí. Ví dụ như là......"


Sau đó là nàng ngồi giới thiệu các chức năng khác của điện thoại cho các nàng, sau đó là các tèo chơi. Nàng chỉ cho mấy người kia những trò ngoại tuyến như Kim Cương, Pikachu, Bắn Bóng, My Talking Angela, vân vân.


Và vì lý do nào đó, các nàng lại bắt đầu bị cái điện thoại mệ hoặc. Các nàng liên tục tranh nhau, giành giật lấy cái điện thoại, ai cũng muốn dùng thử.
Lúc này, Thiên Long và Diệp Cơ đã về đến nơi, đang đứng trước cửa phòng rồi. Thiên Long ôm eo Diệp Cơ nói


Thiên Long: "Hì hì, chúng ta vào thôi!"
Diệp Cơ bị hắn ôm eo thì đỏ mặt nói: "Hừ! Cái tay, ta chưa muốn mọi người biết mối quan hệ của chúng ta đâu! Ít nhất không phải bây giờ!"
Thiên Long tôn trọng suy nghĩ của nàng, hắn liền bỏ tay ra nói
Thiên Long: "Được! Ta tôn trọng suy nghĩ của nàng!"


Diệp Cơ nghe vậy thì mặt hơi đổi nói: "Có phải ta ích kỷ không? Mặc dù đã xác nhận quan hệ với ngươi nhưng lại đưa ra điều kiện này?"
Thiên Long cười đáp: "Ta không hề thấy vậy một chút nào! Ta chỉ cần biết nàng vẫn yêu ta thì dù nàng ích kỷ như nào đi chăng nữa ta cũng không để ý!"


Diệp Cơ nghe vậy thì nở ra một nụ cười, nàng quay sang hôn nhẹ vào má hắn một cái nói
Diệp Cơ: "Cảm ơn!"
Thiên Long cười nói: "Giữa chúng ta không cần phải nói hai từ đó đâu! Giờ thì vào xem các nàng đang làm gì thôi"
Diệp Cơ: "Ừm!"


Thiên Long cùng Diệp Cơ đẩy cửa tiến vào, đập vào mắt hai người là cảnh tượng sáu người Ngọc Anh đang không ngừng vật lôn để chiếm lấy cái điện thoại. Bọn họ còn không hề để ý đến việc Thiên Long và Diệp Cơ đang đứng ở đây
Ngọc Anh: "Để im để ta chơi nào!"


Hương Linh: "Không! Muội cũng muốn chơi a!"
Lâm Nhược Thiến: "Phải biết kính trên nhường dưới chứ! Ta lớn hơn muội đó a!"
Hồng Mị: "Không! Mau đưa cho muội, muội muốn chơi cái trò con mèo kia!"
Thủy Linh: "Không! Ta muốn chơi cái trò gọi là pikachu kia!"
Hi Vu: "Hừm! Đưa ta để, ta cũng muốn chơi trò có cái con mèo kia!"


Thiên Long thấy vậy thì khóe miệng giật giật, hắn không ngờ các nàng đang vật lộn chỉ vì một cái điện thoại. Thiên Long liền lên tiếng
Thiên Long: "E hèm! Các nàng bình tĩnh lại cái nào!"


Nhưng dường như chả ai để ý đến hắn, Thiên Long cảm giác như lời mình nói không bằng một cái điện thoại vậy. Thiên Long lập tức quát lên
Thiên Long: "Các nàng có lập tức thôi đi không hả? Hay là thích nhận gia pháp hả?"


Hai người Lâm Nhược Thiến và Hương Linh thì dừng lại bởi tiếng quát của Thiên Long. Nhưng bốn người Ngọc Anh thì khi nghe tới hai từ "gia pháp", lập tức giật bắn mình. Cả bốn người liền ngoan ngoãn ngồi im trên giường.
Thấy vậy Thiên Long mới hài lòng nói: "Các nàng có nhất thiết phải tranh giành nhau như vậy không hả?


Hương Linh bĩu môi lên tiếng nói trước: "Ai biểu Anh tỷ lôi thứ này ra rồi khiến bọn ta bị mê hoặc cơ chứ"
Ngọc Anh: "Hả? Sao lại tại tỷ? Tỷ lôi ra vì do buồn chán vì phải chờ đợi thôi, ai bảo do muội mở bát đòi mượn cơ!"
Thiên Long: "Được rồi! Nếu các nàng muốn thì ta cho mỗi người một cái!"


Các nàng sáng mắt nói: "Thật ư!"


Thiên Long gật đầu xác nhận, ngay sau đó trên tay hắn xuất hiện ba cái điện thoại. Hắn đưa cho những người có quan hệ với hắn rồi là Hi Vũ, Hồng Mị và Thủy Linh. Còn Diệp Cơ hắn đã đưa cho nàng lúc trên đường về rồi, Lâm Nhược Thiến thấy không có phần thì liền nói


Lâm Nhược Thiến: "Còn của chúng ta đâu Thiên Long?"
Thiên Long cười đùa nói: "Xin lỗi nha! Đây là vật chỉ có ta và các lão bà của ta sở hữu được thôi."
Lâm Nhược Thiến nghe vậy thì hơi buồn, nàng hơi cúi mặt suy tư gì đó. Trong lúc đó thì Hương Linh đã lên tiếng nói


Hương Linh: "Vậy thì ta cũng muốn làm nữ nhân của công tử a! Ta cũng muốn có cái gọi là điện thoại đó."


Thiên Long nghe vậy thì chỉ có thể cười khổ, hắn đang trêu Lâm Nhược Thiến thì cô nàng này cứ nhảy vô. Như này thì trêu kiểu gì, Thiên Long thở dài, đang định nói gì thì Lâm Nhược Thiến đã nói trước
Lâm Nhược Thiến: "Được! Ta cũng muốn làm nữ nhân của ngươi!"
Phụt!!!!!


Thiên Long liền phun ra một ngụm, Diệp Cơ chỉ thở dài nói ra hai chữ "Lại nữa". Còn Ngọc Anh ở sau thì thầm cười nghĩ
Ngọc Anh: "Hì hì, coi như cô nàng này có tiếp thu lời của ta!"
Thiên Long liền nói: "Ta chỉ đùa nàng chút thôi! Không cần phải đến mức này đâu, ta sẽ cho nàng một cái mà!"


Thế nhưng Lâm Nhược Thiến lại nói: "Nhưng ta đang nghiêm túc đó!"
Thiên Long há mồm nói: "Hả? Nàng đang đùa ta đấy à?"
Lâm Nhược Thiến lắc đầu nói: "Ta không hề đùa giỡn gì ở đây cả! Như đã nói, ta cũng muốn làm nữ nhân của ngươi!"


Thiên Long đổ mồ hôi nói: "Cái này, không đùa được đâu nha! Chúng ta còn chưa có tình cảm vững chắc để mà tiến đến bước này a!"


Lâm Nhược Thiến liền đáp: "Không sao! Sau khi ngươi cứu ta, ta đã có tình cảm với ngươi rồi! Còn về phía ngươi thì tình cảm chúng ta có thể từ từ bồi dưỡng, mưa dầm thấm lâu!"


Thiên Long lần này á khẩu, hắn không ngờ chỉ lỡ mồm nói đùa cái, đã lại có thêm một cô nàng nữa rồi! Lâm Nhược Thiến thấy vẻ mặt của Thiên Long thì nàng thầm cười trong lòng
Lâm Nhược Thiến: "Quả nhiên như Ngọc Anh nói, chỉ cần mạnh dạn tấn công là sẽ thành!"


Thiên Long sau một lúc thở ra một hơi: "Thôi được rồi! Ta chịu thua, cứ theo nàng nói đi, còn đây là điện thoại của nàng. Nàng biết cách dùng rồi chứ?"
Lâm Nhược Thiến gật đầu, Hương Linh lúc này chạy lại ôm một tay của hắn nói


Hương Linh: "Thiến tỷ đã thành người của công tử rồi! Vậy công tử cũng phải thu nhận ta a! Thiến tỷ ở đâu thì ta phải ở đó!"


Lại còn cả cô nàng này nữa, Thiên Long bắt đầu thấy hoang mang rồi a, sao tự dưng lại hên như này? Một tối có được thêm ba mỹ nhân vào dàn hậu cung? Từ bao giờ cuộc đời lại dễ như này vậy?
Thiên Long đưa tay ra xoa đầu Hương Linh nói: "Thôi được rồi! Đây là điện thoại của nàng."


Hương Linh thấy vậy thì sáng mắt lên nói: "Oa! Cảm ơn lão công hi hi!"
Thiên Long trợn mắt nhìn Hương Linh, chưa gì đã thốt lên hai chữ "lão công" rồi. Thiên Long thở dài một hơi mặc kệ nàng, hắn hướng phía Lâm Nhược Thiến nói


Thiên Long: "Được rồi! Nhược Thiến, ngày mai ta sẽ tới Lưu Gia thực hiện lời hứa của ta với nàng! Nàng có muốn đi chứng kiến không?"
Lâm Nhược Thiến nghe vậy lập tức đáp: "Có! Ta muốn nhìn thấy bản mặt chó của thê Lưu Minh kia khi đó!"
Thiên Long gật đầu nói: "Được rồi! Vậy thì sáng mai xuất phát"


Lâm Nhược Thiến gật đầu sau đó cùng Hương Linh đang mải mê với cái điện thoại về phòng. Diệp Cơ cũng không nói gì rồi về phòng của mình, Ngọc Anh lúc này lên tiếng nói
Ngọc Anh: "Em đi theo được không?"


Thiên Long liền đáp: "Có thể! Nhưng em chỉ có thể ở bên trong hệ thống cùng Hi Vũ, Hông Mị và Thủy Linh mà quan sát thôi! Vì em còn yếu quá, mà lần này có thể sẽ phải chọc đến Hợp Thể Đỉnh Phong"
Ngọc Anh gật đầu nói: "Như vậy cũng được a! Em cũng muốn xem trong đó như nào!"


Thiên Long: "Được rồi! Lên giường đi, sáng mai chúng ta sẽ xuất phát luôn!"
Nghe vậy, bốn nàng cũng lên giường nằm. Cứ ngỡ sẽ được ngủ nhưng ai ngờ, khi vừa lên giường thì Thiên Long đã thoát y nói


Thiên Long: "Anh bảo là lên giường chứ không có bảo đi ngủ a! Đêm nay còn dài lắm, chiến vài hiệp trước nào!"


Các nàng nghe vậy thì biết kiểu gì đêm nay cũng không ngủ rồi! Và thế là từ trong phòng của Thiên Long đêm đó phát ra những âm thanh ai nghe cũng phải đỏ mặt. Diệp Cơ đã rút kinh nghiệm lần trước, nàng tự phong bế thính giác lại để có thể ngủ được.


••••••••••••••••••••••••••••••••••••••••••••••••••
Cầu đề cử
Cầu KP
Cầu ủng hộ a!!!!!!






Truyện liên quan