Chương 90: Thâm Nhập
Thiên Long trong diện mạo của Lưu Hải tiến về phía cổng vào Lưu Gia. Thiên Long dựa theo ký ức lấy được từ tên Lưu Hải đã ch.ết kia thì cách hành xử của hắn khi quay lại thì sẽ là....
Tiến đến trước cổng, mấy tên gác cổng lên tiếng nói: "Chào mừng tam thiếu đã về!"
Thiên Long lập tức nói theo đúng kiểu của Lưu Hải: "Được rồi! Tránh ra để ta vào!"
Mấy tên này hoàn toàn đã quen với cách nói chuyện của tên tam thiếu gia này rồi. Chúng lập tức tách sang hai bên để hắn đi vào, nhưng khi thấy hai nữ nhân đi bên cạnh Thiên Long thì mấy tên hộ vệ nói
"Tam thiếu! Hai người này là?"
Thiên Long lập tức nói: "Hỏi ngu! Chúng đương nhiên là món đồ chơi ta mới bắt được để mà xài rồi! Đừng làm mất thời gian của ta nữa mau mở cổng ra nhanh!"
Mấy tên gác cổng nhìn về hai nữ nhân bên cạnh "Lưu Hải", nhan sắc cũng không quá cao, nhưng dáng người, độ nảy nở của cơ thể thì cũng đủ xài. Chúng chỉ nhìn qua hai nàng rồi nói
"Mời tam thiếu vào !"
Thiên Long đã diễn thì diễn cho chót luôn: "Đã bảo đừng có gọi ta là tam thiếu, gọi ta là thiếu gia! Lũ ch.ết tiệt các ngươi, dặn đến ch.ết cũng không nhớ được! Đừng có thêm chữ "tam" vào, lần sau ta xử hết các ngươi đó!"
Nguyên bản khi còn sống tên Lưu Hải này không được xem trọng như đại ca của hắn là Lưu Minh. Từ đó đâm ra hắn cực kỳ đố kỵ và ghen ghét với Lưu Minh, ai gặp Lưu Minh cũng một tiếng "Đại thiếu gia", hai tiếng "đại thiếu gia".
Còn hắn thì cứ một câu "tam thiếu", hai câu "tam thiếu". Hắn nghe vậy có cảm giác hắn thấp kém hơn Lưu Minh, vốn đã cực kỳ ghen ghét với Lưu Minh. Nay lại còn cái cách người khác gọi hắn khiến hắn thấy thấp kém hơn Lưu Minh.
Chính vì thế hắn mới ra lệnh cho đám người dưới trướng tuyệt đối cấm có được gọi hắn là "tam thiếu" mà phải gọi là "thiếu gia" không thôi. Như vậy hắn mới bớt có cái cảm giác thấp kém hơn so với tên Lưu Minh.
Mặc dù thì thực tế mặt nào hắn cũng kém hơn Lưu Minh rồi, từ tu vị cho đến dung mạo. Hắn làm vậy chỉ để trốn tránh cái hiện thực phũ phàng rằng hắn mãi mãi ở sau Lưu Minh mà thôi.
Mấy tên các cổng nghe vậy thì cũng đáng phải nghe theo "Lưu Hải" mà lên tiếng đáp
"Vâng! Thưa thiếu gia!"
Thiên Long "hừ" một tiếng rồi cùng hai cô nàng kia và đám lâu la đằng sau đi vào bên trong Lưu Gia. Nhưng vừa đi được qua cánh cổng thì đã có kẻ chắn đường đám người Lưu Hải.
Thiên Long nhìn kỹ thân ảnh trước mặt, dựa vào ký ức của Lưu Hải thì kẻ trước mặt hắn chả phải ai khác ngoài tên đại thiếu gia Lưu Minh, kẻ Lưu Hải cực kỳ ghét. Nhưng mà dù có căm ghét bao nhiêu thì Lưu Hải cũng không dám thể hiện ra bên ngoài.
Trước mặt Lưu Minh, Lưu Hải vẫn trưng một bộ mặt nịnh nọt ra để đối đáp với hắn. Nếu không thì hắn chỉ có các định nhừ đòn với Lưu Minh, Thiên Long thầm than
Thiên Long: "Haiz, lại phải diễn vai nhân vật nịnh bợ kẻ khác rồi đây!"
Thiên Long lập tức dựa theo cách hành xử của Lưu Hải trước khia với Lưu Minh mà nói
Thiên Long: "A! Là đại ca à, đại ca có gì nói với đệ sao? Đại ca anh minh có gì muốn bàn với đệ vậy, đệ sẽ vểnh tai lắng nghe từng lời của đại ca"
Thiên Long cũng buồn nôn khi hắn phải nói ra cái câu này, nhưng hắn vẫn phải nén lại vì đại sự. Lưu Minh lúc này nhếch mép cười nói
Lưu Minh: "Ồ cứ tưởng tên người hầu nào, hóa ra là tam đệ đó à? Trông đệ chả khác nào tên người hầu vậy nên ta nhìn nhầm, haha đệ bỏ qua cho ta nha!"
Thiên Long thầm nghĩ: "Cách đả kích của hắn chả có gì đặc biệt mấy, ấy vậy mà trong ký ức tên Lưu Hải bị khịa như này là rất tức giận a! Không hiểu mà bị mình khịa cho thì chắc hộc máu mà ch.ết luôn mất! À mà khoan hắn ch.ết rồi còn đâu!"
Thiên Long liền tiếp tục bày ra bộ dạng nịnh nọt đáp: "Không không! Đệ nào dám trách đại ca cơ chứ! Đúng là đệ hiện tại trông giống mấy tên hầu thật, vậy nên tại đệ nên đại ca mới nhìn nhầm thôi!"
Lưu Minh thấy Lưu Hải như này thì thầm nghĩ: "Hừ! Rác rưởi vẫn hoàn rác rưởi, còn chả dám phản kháng lại. Vậy nên đừng hỏi tại sao ngươi là phế vật!"
Lưu Minh lúc này liếc mắt về phía hai cô nàng sau Thiên Long, đánh giá một lúc thì Lưu Minh cười thành tiếng nói
Lưu Minh: "Hah, tam đệ! Ngươi từ bao giờ mà ánh mắt thẩm mỹ lại giảm đi vậy hả? Tự dưng lại chọn hai con hàng trung phẩm như này mà giải tỏa, ngươi thật khiến ta thất vọng a!"
Nghe lời này của Lưu Minh, cô gái bên phải Thiên Long hơi run lên, sát khí hơi thoát ra nhưng lập tức được thu lại. Đây chính là Lâm Nhược Thiến, nàng cực kì căm thù tên Lưu Minh này, khi nghe lời nói của hắn thì nàng cực độ tức giận.
Nhưng Thiên Long đã lập tức truyền âm bảo nàng hãy kiềm chế thì nàng mới cố gắng nhẫn nhịn lại. Còn cô nàng còn lại bên trái Thiên Long là Diệp Cơ nàng nghe lời nói của Lưu Minh thì cũng không quá kích động. Chỉ là nàng đã ghim hắn, chỉ cần khi nào hành động thì hắn sẽ là tên đầu tiên nàng đè đầu ra đập.
Hai nàng đã được Thiên Long đưa cho hai cái mặt nạ thay đổi diện mạo thành diện mạo hai cô bạn gái cũ hồi ở Trái Đất của hắn. Hai người đó dung mạo xếp ở Trái Đất thì cũng khá xinh, nhưng ở đây chỉ thuộc hạng tầm trung mà thôi.
Lưu Minh lại nói tiếp: "Mà cũng đúng! Ngưỡng như đệ chỉ hợp với đẳng cấp này thôi haha!"
Thiên Long vẫn thể hiện khả năng diễn xuất của mình nói: "Vâng! Vâng, đệ chỉ xứng với mặt hàng như này thôi. Mọi mặt hàng kia đều thuộc về người vĩ đại như đại ca rồi, đệ không có cửa a!"
Lưu Minh nghe Thiên Long nịnh hót đề cao hắn như vậy thì trong lòng cực kì kiêu ngạo. Nhưng mà hắn đâu biết thì theo lời nói của Thiên Long thì không chỉ những mỹ nữ đều thuộc về hắn mà còn có các loại như lợn nái ngự tỷ đủ đè ch.ết người cũng thuộc về hắn cơ chứ.
Lưu Minh cười nói: "Đương nhiên rồi! Hừ, đợi đến khi mấy tên kia mang con ả kia về thì ta sẽ hảo hảo chơi ch.ết nó! Cho dù còn cái xác ta cũng không để nó ch.ết được yên đâu. Dám từ chối ta thì chỉ có nước hối hận không kịp mà thôi."
Người mà hắn nói đến không ai khác ngoài Lâm Nhược Thiến, nghe câu này của hắn thì Lâm Nhược Thiến người run lên vì tức giận. Nàng căm hận hắn đến tận xương tủy, Diệp Cơ bên cạnh cũng cực độ ghê tởm Lưu Minh.
Thiên Long nghe được câu này thì vừa tức giận vừa thấy tên này tởm lợm. Tức giận vì dám có suy nghĩ đó với nữ nhân của hắn. Ghê tởm là vì tên này lại còn có ý nghĩ chơi xác ch.ết, đm tởm vãi đạn.
Tức giận nhưng Thiên Long cũng phải kìm xuống vì đại sự, Lưu Minh nói xong thì hắn tiến tới đặt một tay lên vai Thiên Long nói thầm
Lưu Minh: "Mà ngươi biết điều thế là tốt! Đừng tưởng ta không biết ngươi đố kỵ, căm ghét ta, nhưng mà ta là một người cao cả, nên ta bỏ qua cho ngươi. Nếu mà ngươi dám có ý đồ gì thì......"
Ruỳnh!
Một cú đấm cực mạnh của Lưu Minh đấm thẳng bụng của Thiên Long, mặc dù chả đau nhưng Thiên Long vẫn phải diễn tốt vai của mình. Thiên Long lập tức dùng tuyệt chiêu
Bí chiêu - Tuyệt Đỉnh Diễn Xuất!
Hắn lập tức trợn tròn mắt, một tay ôm bụng một tay bịt miệng như cố gắng không trào ngược cái gì đó ra. Hai chân khuỵu gối xuống đất, tay che miệng lập tức xuất hiện một viên màu đỏ, hắn lập tức cắn vỡ nó.
Một dòng nước đỏ chảy ra từ miệng hắn hệt như thổ huyết. Thiên Long giả vờ run rẩy cơ thể, miệng liên tục ho ra thứ nước màu đỏ như máu kia. Lưu Minh thấy vậy thì cười nói tiếp
Lưu Minh: "Thì lúc đó ngươi sẽ không chỉ nhận lấy ngần này đâu, mà sẽ là mạng của ngươi đó! Giờ thì cút ra."
Dứt câu, hắn đá mạnh vào người Thiên Long, Thiên Long cũng thả lỏng người ra khiến hắn khi tiếp nhận cú đá của Lưu Minh liền văng ra xa một đoạn. Lưu Minh thấy vậy thì phun ra hai chữ
Lưu Minh: "Rác rưởi! Ở đó mà tận hưởng hai con nang
Nói xong hắn tiến ra ngoài cổng, hai người Lâm Nhược Thiến và Diệp Cơ cùng đám nô lệ của Thiên Long liền tách ra hai hàng để cho hắn đi qua. Lưu Minh đi qua thì nhếch mép cười đểu, mà hắn lại không hề biết cái mạng hắn không còn giữ được quá lâu.
Đám linh gác thấy Thiên Long trong lốt Lưu Hải bị đánh như vậy cũng chả làm gì. Bởi vì chuyện này xảy ra không ít ở Lưu Gia này, chúng còn thầm cười khi thấy "Lưu Hải" bị đánh.
Nhưng ngay khi Lưu Minh xé rách không gian mà đi, Thiên Long đang nằm trên đất lập tức đứng phắt dậy. Lau đống nước trên miệng đi cùng phủi phủi bụi một chút rồi nói
Thiên Long: "Haiz, diễn xuất mệt thật đó a! Giờ thì về chỗ của ta đi nhanh nào!"
Dứt câu hắn đi về một phía, Lâm Nhược Thiến cùng Diệp Cơ và đám nô lệ kia cũng theo sau hắn mà đi. Mấy tên lính gác thấy "Lưu Hải" bị ăn trọn một đấm của Lưu Minh lại như không có gì xảy ra thì ngạc nhiên.
Phải biết Lưu Minh là Luyện Hư Sơ Kỳ, Lưu Hải chỉ là Hóa Thần Sơ Kỳ. Chênh lệch tận 1 cảnh giới, một cú vừa nãy Lưu Minh dùng cũng ba thành lực lượng đủ khiến Hóa Thần Sơ Kỳ phải mất một lúc mới gượng dậy được.
Nhưng đây "Lưu Hải" lại như không có gì xảy ra, mấy tên lính gác liền nói
"Tam thiếu có tăng tiến tu vị hay gặp cơ duyên gì à?"
Thiên Long vừa nãy cũng tính toán lực lượng của Lưu Minh thì mới diễn cảnh hộc máu đó. Bằng không đã bị phát hiện là diễn trò trước mặt Lưu Minh rồi.
Quay lại phía Thiên Long, Diệp Cơ và Lâm Nhược Thiến tiến lên đi bên cạnh Thiên Long nói
Diệp Cơ: "Bậy giờ chúng ta là gì đây?"
Thiên Long nghe vậy liền nói: "Trước tiên là đã thâm nhập thành công, giờ thì cứ về chỗ ở của tên Lưu Hải này đã. Sau đó ta cần khám phá xem Lưu Gia này như nào đã, để xem chúng có đáng bị tiêu diệt hay không. Dù sao ta cũng không muốn lạm sát vô tội vạ, ai tha được thì tha."
Ký ức hắn có được từ Lưu Hải cũng không hẳn là hoàn chỉnh, nó chỉ có tính cách, sở thích, cùng những điều khiến tên Lưu Hải lúc còn sống nhớ kỹ thôi, điển hình như ký ức về tên Lưu Minh vậy.
Thiên Long ngắt quãng một lúc lại nói tiếp: "Nhưng nếu nó quá rác rưởi thì ta sẽ không ngại cho Bát Đại Gia chỉ còn Thất Đại Gia đâu! Mà ta còn một điều muốn làm ở Lưu Gia này nữa, vậy nên chúng ta cứ từ từ thôi!"
Lâm Nhược Thiến và Diệp Cơ nghe hắn nói vậy thì hiếu kỳ hỏi
"Việc mà ngươi muốn làm ở Lưu Gia?"
Thiên Long cười đáp: "Cái này thì bí mật! Sau các nàng tự khắc biết!"
Hắn từ ký ức của Lưu Hải mà biết được một điều khá là thú vị. Việc lần này ở Lưu Gia hắn nhất định phải làm được, hai nàng thấy hắn nói vậy thì liền đáp
"Thần thần bí bí cái gì cơ chứ"
Thiên Long nghe vậy chỉ cười rồi tiến về biệt viện của Lưu Hải.
••••••••••••••••••••••••••••••••••••••••
Cầu đề cử
Cầu KP
Cầu ủng hộ a!!!