Chương 45: Trời muốn diệt ngươi
Sau khi trận đấu kết thúc Đường Long làm một chút khen chúng nữ như cái gì hôn má, thơm trán rồi rời đi. Đường Long còn định có cớ chiến thắng này đường hoàng chấm ʍút̼ các nàng thêm tý nữa nhưng vì trận đấu tiếp theo là của Thiên Đấu Hoàng Gia học viện đội một, cũng tức là đội của Độc Cô Nhạn và Diệp Linh Linh, sẽ lập tức diễn ra nên hắn không thể không tiếc nuối rời đi.
Đường Long ra đến nơi lúc cũng đã gặp hai đội đang chào hỏi trước trận đấu, đưa ánh mắt xuống phía dưới, Đường Long nhanh chóng nhìn thấy hai cặp mắt đang nhìn về phía mình, một bên ánh mắt xanh lục lạnh lẽo đầy ủy dị như độc xà, một bên khác thì to tròn mà long lanh hồn nhiên, nhìn hết sức ngây thơ đáng yêu.
Chủ nhân của hai ánh mắt này là Độc Cô Nhạn và Diệp Linh Linh, lúc này nhị nữ cũng đã tìm ra hắn trên một góc tối của khán đài, thật sự nếu không phải vì nhan sắc và một thân khí chất đặc biệt, ánh mắt thi thoảng ánh lên sắc đỏ của hắn thì hai nàng thật sự không thể tìm thấy ở nơi khuất tối như vậy. Đường Long ngồi chỗ không chỉ tối mà còn khuất xa nữa, gần như là chỗ vắng người nhất trong khán đài.
Hai nàng nhẹ nhàng đánh cho hắn cái ánh mắt hàm ý , "xem nữ nhân của chàng khai triển thần uy nhé", rồi lại tập trung trở lại về phía trận đấu, đối thủ lần này của Thiên Đấu Hoàng Gia học viện đội một là Thương Huy học viện với Vũ Hồn Bảo Thạch hết sức kì lạ nên nhóm người Độc Cô Nhạn không dám lơ là một chút nào.
Lướt ánh mắt qua khán đài một lượt, Đường Long bỗng nhìn thấy một thân ảnh mà khiến hắn mừng sắp phát điên rồi. Tần Thi Nhiên, tên nhân vật ch.ết nhảm nhất truyện, cái gì mà hồn sư cấp 74 vẫn bị dính ám chiêu của một thằng nhóc cấp bốn mấy. Ngu hơn cả là để khối Vai Hồn Cốt rơi vào tay Đường Tam.
Nhưng thật may lần này hắn sẽ không phải phạm vào sai lầm đó nữa rồi, có Đường Long ở đây thì Đường Tam còn cái nịt ở đấy chứ mà Hồn Cốt.
...
...
"Hừ! Con chuột nhắt ở đâu mau lăn ra đây cho lão phu", Tần Thi Nhiên đang bước đi bình thường trên phố bỗng bất ngờ quay lại đánh ra một chưởng hồn lực về phía gốc cây ven đường. Tưởng như sẽ có thân ảnh nào chạy ra từ đây, nhưng có vẻ như Tần Thi Nhiên phải thất vọng rồi.
"Chả lẽ là lão phu nhầm", nghĩ thầm như vậy lão ta liền quay người đi tiếp, nhưng vừa lúc này dị biến phát sinh. Chỉ thấy người thanh niên đi ngược chiều lão ở phía bên kia đường bỗng phất phiến quạt lên, từ trong sống lưng chiếc quạt liền phi ra một kim sắt nhỏ vô cùng, lướt đi với tốc độ ngang với một viên đạn phóng ra từ súng bắn tỉa.
Trên mũi kim sắt này có vô số rãnh nhỏ như là mạch máu đan dệt chằng chịt, mà trong những rãnh máu này có từng dòng từng dòng lục thủy lưu động, mũi kim hưởng thẳng mi tâm Tần Thi Nhiên phi tới, tưởng chừng như cái gì nổ tung đầu hay ghim xuyên não các loại giống bị đạn bắn vào đầu lại một màn lại không xảy ra.
Kim châm kia phi đến gần mi tâm Tần Thi Nhiên liền biến mất, mà thân hình Tần Thi Nhiên trong mắt người qua đường cũng quỷ dị tiêu thất theo, như là đột ngột bị không gian nuốt mất, không một dấu tích để lại.
Hiển nhiên đây là thủ đoạn che mắt nào đó của thanh niên kia.
Qua một lúc sau thanh niên bên kia đường liền đến chỗ mà Tần Thi Nhiên biến mất, chiếc nhẫn trên tay hắn lóe sáng lên rồi nhanh chóng bình thường trở lại, thanh niên kia cũng rời đi như chưa có chuyện gì.
Đợi đến lúc có người để ý mới thấy bỗng vỉa hè xuất hiện một cái hố to chu vi mét rưỡi có thừa, nhìn qua có vẻ như là bị ăn mòn mà thành. Nếu có đám người Ngọc Thiên Hằng ở đây, thì sẽ ngay lập tức nhận ra thứ này, dù sao thì một lần kia cũng làm cho đám người khiếp vía không nhẹ.
...
...
Trong phòng nghỉ của Thiên Thủy Học viện, chúng nữ có vẻ đã đi quan đấu chưa về. Để lại một mình Đường Long một người ngây ngốc tại đây. Quan sát khối Vai Hồn Cốt này, Đường Long cảm thấy không biết thứ này lên xử lý thế nào.
"Ngươi có thể tinh chế lại nó thành pháp bảo nha, cái gọi là Hồn Cốt gì đấy thực ra chỉ là kĩ năng thiên phú của Hồn thú sau khi ch.ết tụ lại thành tinh hoa rồi thêm các phần của cơ thể nó làm nguyên liệu chế tạo để có thể dẫn động kĩ năng thiên phú mà thôi.".
Cami lười biếng nằm trên ghế dài đối diện Đường Long đạo. Đường Long bấy giờ mới ngợ ra, hình như đây cũng là lý do vì sao Hồn Thú càng lâu năm càng dễ rớt ra Hồn Cốt, còn không phải là vì chúng tu hành lâu lên đã hình thành lên ttinh hoa tâm thiên phú ư.
Tất nhiên có vài đầu Hồn Thú ngàn năm có thể thu được Hồn Cốt là vì chúng nổi trội hơn các đầu Hồn Thú khác, sớm đã tu được kĩ năng thiên phú, hay nói nhân hóa hơn là chúng có tư chất cao hơn lên sớm thành tài.
"Mà cái vị trí chúng hình thành là đầu hay chân tay gì đó cũng là vì phát huy được lớn nhất năng lực mà thành thôi. Chứ chưa phải là phát huy đến tầng năng lực cuối cùng của chúng. Nhưng ngươi cái này có thể đập Hồn Cốt lấy tinh hoa rồi thêm vài tài liệu luyện khí cao cấp chút, đem đi luyện chế ra phù hợp pháp bảo là có thể nâng cao uy lực lên không biết bao nhiêu lần."
Cami đánh cho Đường Long cái mị nhãn rồi lười biếng nằm đấy, Đường Long nhìn thấy cái này bộ dáng phong tình đó liền không chịu được một bụng lửa nóng. Cami cái yêu tinh này hôm nay mặc một thân sường xám xẻ tà chân đến gần hết đùi, Đường Long ước lượng chỉ cần nhích lên bốn năm phân nữa liền coi như bên dưới cái gì đều thấy được. Chưa kể cái thân hình ma quỷ kia ép chặt lên lớp vải, khiến cho căng ra vô cùng, Đường Long cảm giác chỉ cần nàng vặn nhẹ cơ thể một chút, vải vóc liền cho phá ra.
Dời ánh mắt đi, Đường Long xoay qua kiểm tr.a thông báo từ hệ thống.
"Tinh! Kí chủ hoàn thành nhiệm vụ Kẻ Cướp Xuyên Không. Có thể đạt được phần thưởng Tiểu Liên Châu."
"Tinh! Hệ thống tự cảm thấy kí chủ có thể làm được tốt hơn nữa."
"Tinh! Phát động nhiệm vụ trao đổi: lập tức nhận thưởng của nhiệm vụ Kẻ Cướp Xuyên Không hoặc tiếp tục cướp đoạt, lưu ý nếu tiếp tục cướp đoạt phần thưởng của nhiệm vụ sẽ được nâng thêm một cấp từ Tiểu Liên Châu thành Liên Châu. ".
Đường Long nghe thấy vậy liền suy nghĩ suy nghĩ, hắn hiện giờ định bắt đầu trồng trọt luôn đám dược liệu kia cơ, lên có Tiểu Liên Châu sẽ bắt đầu được ngay việc trồng trọt, sớm một ngày liền tốt một ngày. Nhưng Tiểu Liên Châu nâng thành Liên Châu ắt hẳn cũng có chỗ tốt của nó.
...
Luẩn quẩn một lúc không ra, Đường Long lơ đãng quét nhìn bốn phía không mục đích, bất chợt lướt đến thân ảnh nóng bỏng nằm ì trên ghế. Trời ạ, ta đây có lão bà tương lai là Thần Sáng Tạo a, có cái gì mà nàng còn không biết chứ. Như cảm thấy ánh mắt chằm chằm của Đường Long, Cami hé mi mắt nhìn hắn chút rồi lại nhắm lại nói.
"Tiểu Liên Châu là pháp bảo thần kì của một vị đại năng tu không gian chi đạo sáng chế ra, nó có thể tự hình thành một phiến thiên địa, diện tích không lớn lắm, tầm đâu đó nghìn mét vuông. Có thể chứa đựng vạn vật trong thiên hạ, miễn là có đẳng cấp không cao hơn nó. Nếu có cao hơn thì cũng phải có biện pháp giam cầm riêng khác, không để lộ khí tức phá hoại không gian bên trong mới được.
Liên Châu thì là bản nâng cấp của Tiểu Liên Châu nhờ một tay hệ thống, thứ này vượt trội hơn Tiểu Liên Châu không biết bao lần. Diện tích ban đầu đã đạt trăm nghìn mét vuông, thiên địa pháp tắc cũng đã hình thành, nhật nguyệt tinh thần các loại đều có đủ. Trời đất có thể tự sinh linh khí, hơn nữa vì thiên đạo pháp tắc hoàn chỉnh, tu luyện nơi đây người có thể đột phá, độ kiếp,... bình thường như bên ngoài, hơn nữa chủ nhân của pháp bảo này cũng sẽ được ưu ái, dễ dàng cảm ngộ không gian chi đạo cánh cửa.
"Nghe đến đây thì con mẹ nó thằng ngu cũng biết chọn gì, chứ nói chi là cái gian thương gia hỏa Đường Long.
"Tinh xác nhận yêu cầu nâng cấp nghiệm vụ, phát động nghiệm vụ trao đổi. Kẻ Cướp Xuyên Không, tiến độ 4/ , phần thưởng Liên Châu + 100.000 pháp tắc."
Đường Long nhìn thấy còn phải cướp đoạt ba vật phẩm nữa bèn nhe hàm răng trắng toát ra, "trời muốn diệt ngươi thì đừng trách ta nhé Đường Tam, ta là chỉ thấy có lợi thì làm việc thôi, không có tư thù gì đâu".
Cùng lúc đó, vừa hoàn thành chiến đấu tiến về phòng nghỉ ngơi của Sử Lại Khắc học viện, Đường Tam bất chợt cảm thấy ớn lạnh, dường như hắn đang bị con thú săn mồi nào để ý vậy.