Chương 49: Là do bọn họ ép ta
Sau khi Dự tuyển chiến đấu kết thúc, các học viện chiến đội có thời gian một tháng để nghỉ ngơi và nâng cao sức chiến đấu.
Đường Long vì thế một tháng này cũng là bôn ba khắp nơi, Thất Băng Nhi có vẻ như sắp tấn thăng lên Hồn Vương, nàng đã đến 49 cấp đỉnh phong rồi. Mà tứ nữ bên Sử Lai Khắc cũng cần phải quan tâm, còn cả kế hoạch cưa đổ Giáng Châu nữa.
…
...
“Haiz, thật sự không được thì thô bạo đi, ta không tin nàng chịu được ta ɖâʍ uy.”
Đường Long ảo não không thôi nói, hắn cảm thấy bản thân đi lập hậu cung thôi mà cũng mất nhiều sức vậy, thật sự không được thì chỉ có lấy xuống một máu các nàng rồi tính tiếp.
…
“Phù…phù..mệt thật đấy”, Thiếu nữ thu lại Vũ Hồn ngồi gục xuống thở hổn hển nói.
“Cũng may là Đại Sư hôm nay cho nghỉ sớm, thật sự quá mệt rồi.” Ninh Vinh Vinh từ xa đi đến gần thiếu nữ, nàng cúi người xuống xòe tay ra ngỏ ý kéo thiếu nữ lên.
Thiếu nữ cũng rất vui vẻ nắm lấy, để Vinh Vinh kéo dậy, “Ai, thật khổ chúng ta cái này Hồn Sư hệ Phụ Trợ a, thể lực kém không nói, mỗi lần tiến hành phụ trợ cũng đặc biệt tiêu hao tinh thần. Ta cảm giác như rút hết sức cả người đồng dạng vậy.”
“Cũng phải cố thôi chứ sao, nếu có Đường Long ca ca ở đây trị liệu thì chúng ta cũng không đến mức này, hắn một tay chăm sóc chính là cấp tông sư, qua tay hắn một tối là có thể hoàn toàn khôi phục rồi.”
Ninh Vinh Vinh chu mỏ đạo, ánh mắt dưng dung như đứa trẻ bị bỏ rơi, nhìn qua tràn đầy tội nghiệp. Thiếu nữ kia nhìn thấy nàng bộ dáng này cũng không khỏi nổi lên lòng hiếu kì, nàng nhìn thấy Đường Long một lần duy nhất là chuẩn bị cho toàn Đại Lục cao cấp Hồn Sư học viện.
Khi hai nữ mỗi người còn suy nghĩ khác nhau lúc, một thân ảnh không biết từ lúc nào đã lẻn ra sau hai người, hai bàn tay ấm áp phân biệt đặt lên hai vai nhị nữ. Theo đó cũng từng dòng từng dòng Hồn Lực ấm áp lan truyền đến vai rồi dần dần tán đi khắp cơ thể.
Giáng Châu và Vinh Vinh không tự chủ được thở ra một hơi đầy thỏa mãn.
“Oh”(x ).
Cảm giác mệt mỏi như là bị cuốn phăng đi, cơ thể không tự chủ được thả lỏng đến tận cùng, thân hình mềm mại hai thiếu nữ cũng vì vậy mà ngửa ra sau, nhưng rất nhanh hai người cảm nhận được bản thân chìm vào một nơi rắn chắc mà không kém phần an tĩnh.
Tựa như là một vùng đất an bình mà họ có thể tuyệt đối tin tưởng để dựa vào, hai nữ an tĩnh mà thiếp đi lúc nào không biết.
Đường Long nhìn thấy vậy cũng rất đau lòng, hắn tuy không phải là loại nam nhân bao che tuyệt đối nữ nhân của mình như là người ta nuôi chim hoàng yến vậy. Nhưng cũng không đành lòng họ mỏi mệt đến mức này, đây không phải là cố gắng bình thường, đây chính là liều mạng tu luyện a.
Nói đi cũng phải nói lại, Giáng Châu và Vinh Vinh xác thực rất cố gắng, trong đội ngũ bây giờ, ngoại trừ hai người ra, các tỷ muội còn lại đều có tốc độ tu luyện rất nhanh. Trúc Thanh và Mạnh Y Nhiên tu vi như là ßú❤ sữa đồng dạng, không ngừng vùn vụt tăng lên. Tiểu Vũ tư chất Hồn Thú hóa hình thì lại càng không nói, chính là một đường hát vang từ 10 tuổi đến giờ.
Chỉ còn lại duy nhất hai người, tuy biết Hồn Sư hệ Phụ Trợ rất khó đuổi kịp tu vi với các hệ khác nhưng mà các nàng cũng không cam tâm tụt lại nhiều như vậy a. Chu Trúc Thanh và Mạnh Y Nhiên đã sắp lên cấp 50 rồi mà bọn họ tu vi vẫn chưa thay đổi chút nào.
Hồn Sư hệ Phụ Trợ, Ninh Vinh Vinh, cấp 41.
Ba mươi lăm cấp Trị Liệu hệ Hồn Sư, Giáng Châu.
Đường Long lẳng lặng ngồi đó cho nhị nữ tựa vào, dù sao thì sân tập này ở tận trong rừng của Lam Phách học viện nên hắn cũng không lọ bị người nhìn thấy trở về.
Ban đầu Đường Long chỉ nghĩ là chúng nữ mệt quá lên chợp mắt chút, ai ngờ đến tận tối hai người vẫn chưa có dấu hiệu gì tỉnh lại. Thế là hắn đành dùng tinh thần lực mang theo hai người đưa về phòng.
Ban đầu Đường Long định bế từng người một về, nhưng hắn thật sự không an tâm để lại một cái như hoa như ngọc thiếu nữ thiếp đi nơi hoang dã, cuối cùng đành dùng tinh thần lực bọc lấy cả hai rồi mang về. Tuy chưa hợp nhất Thần Chí với Hồn Phách nhưng đối với tinh thần lực cường đại như bây giờ Đường Long làm việc này vẫn không đáng là gì.
Mang nhị nữ trở lại nhà gỗ, Đường Long mới nhận ra bản thân không có chìa khóa phòng các nàng, mà cũng không đành lòng đánh thức hai người dậy nên đành mang cả hai về phòng mình. Dù sao thì phòng hắn cũng có cái giường rất to, hai người nằm coi như là thỏa mái đi.
Nhẹ nhàng khống chế tinh thần lực đặt từng người xuống, Đường Long lúc này coi như là hoàn thành bảo mẫu công việc. Đắp lại chăn cho hai người, Đường Long cảm thán bản thân dạo này thật biết tiết chế, rơi vào trước kia lúc này chắc đã Đại long vấn đỉnh.
Vinh Vinh không biết lúc này đang làm nũng ai trong mơ, nàng đáng yêu mà tru lên chiếc mỏ hồng thuận, Đường Long nhìn thế không nhịn được lắc lắc đầu cười, tiểu muội muội này thật đáng yêu ch.ết mất, thật may cho ngươi có ta ca là một cái chính nhân quân tử, không ngươi động tác này xứng đáng bị Đại Long chui hang một trăm lần.
Nhưng mà cuối cùng vẫn không kìm được trước sự cám rỗ của khuôn mặt đáng yêu kia, Đường Long cúi xuống nhẹ nhàng thơm lên trán nàng.
Đúng lúc này Vinh vinh bỗng mở mắt, ánh mắt nàng thật lớn trừng Đường Long, hắn vội vội vàng vàng ngẩng lên nhìn nàng.
“A…ha…ha…Vinh Vinh cái này…ta có thể giải thích thoáng cái không”. Đường Long hết sức nặn ra nụ cười mếu máo, mọe, lão tử thâu hương biết bao mỹ phụ không sao. Lần này trộm hôn cái tiểu muội muội liền bị bắt quả tang.
Ninh Vinh Vinh vẫn mở to mắt nhìn Đường Long, sau đó khuôn mặt nàng dần dần đỏ lên, Đường Long cũng chuẩn bị sẵn tinh thần đợi một tràng nước bọt xổ vào mặt. Nhưng câu nói tiếp theo của nàng làm Đường Long ngây ra như phỗng.
“Ta ý là ngươi hôn môi ta a, ngươi cái này đần thối ca ca đã cười ta lại không nói, cuối cùng còn thơm trán cái gì, ngươi đây là cố tình chọc tức ta phải không.”
Ta thiên, đây là cái gì trường hợp a, đây là thiếu nữ chờ thâu hương cuối cùng gặp cái khống muội tử tâm lý à.
Nhìn vẻ mặt ngây ra như phỗng của Đường Long, Ninh Vinh Vinh càng tức giận xổ một tràng lớn nữa.
“Ngươi đừng cho ta không biết hồi còn ở trên núi ngươi làm gì hàng đêm ta không biết, thật sự tưc ch.ết ta, rõ ràng ta gặp ngươi sớm hơn cả hai người bọn họ, vóc dáng cũng không thua kém là bao, có cũng chỉ là Trúc Thanh cái biến thái gen. Thật sự to đến người ta ghen tị…khoan khoan lạc đề.”
“Nói tóm lại, ta có chỗ nào thua kém hai người họ mà ngươi vẫn chưa xuống tay, hay ngươi là chê nhân gia không ra gì”. Nói đến đây vẻ mặt hùng hổ của nàng bắt đầu chuyển sang mếu máo, ánh mắt hung dữ dần dần đỏ hoe lại, khóe mi bắt đầu xuất hiện tầng tầng hơi nước.
Đường Long đến đây thật con mẹ không biết nói gì, ta cái này hoa hoa công tử lại có ngày bị một cái thiếu nữ tố tụng vì không ngủ nàng ư? Lão thiên làm chứng a, ta thật sự không muốn đào hoa a, là do bọn họ ép ta.
Tuy trong lòng thét gào như thế nhưng Đường Long rất nhanh cúi xuống dùng bờ môi mình bịt lại bờ môi thiếu nữ.
Bị Đường Long đột nhiên tập kích, Vinh Vinh vốn là sững sờ lập tức nhiệt tình đáp lại bắt đầu! Đầu lưỡi nàng hậu đậu mà đáp lại, Đường Long ra sức ʍút̼ thỏa thích, chiếc lưỡi thơm tho, một đôi tặc tay đương nhiên sờ lên Vinh Vinh thân thể mềm mại.
Ninh Vinh Vinh mặc dù có điểm thẹn thùng, nhưng lại 10 phần phối hợp lại để cho Đường Long bỏ đi trên người nàng áo quần. Một mảnh tuyết trắng làm cho người khác hoa mắt da thịt, lại để cho Đường Long gần như nước miếng chảy xuống ba thước, huyết mạch phun trương, dưới háng ƈôи ȶhịȶ đột nhiên bạo trướng rất nhiều. Trông thấy Đường Long giữa háng ngạo nghễ ưỡn lên đồ vật lại để cho nàng nhìn thấy mà giật mình, Ninh Vinh Vinh trong nội tâm thất kinh: "Thứ này như thế nào lại đột nhiên trở nên lớn như vậy, nếu nói là vật này là muốn cắm vào trong nhân gia chỗ đó, vậy làm sao chọc vào đi vào?".
Trong khi đang suy nghĩ, Đường Long đã ngồi xổm ở trước người của nàng, hai tay đem nàng uốn lượn đầu gối hướng về hai bên đẩy ra, dùng chân đứng vững, lại thân thủ đẩy ra nàng che lấp hạ thể tay.
"Oa, thật đáng yêu âʍ ɦộ ah."
Đường Long con mắt, nhìn chằm chằm vào Vinh Vinh cái kia mọc ra thưa thớt lông l-n âʍ ɦộ, chỉ thấy lồi trên mặt âʍ ɦộ hai mảnh đẫy đà mép l-n hơi khai mở, lộ ra phấn hồng hơi ẩm ướt miệng mật động. Đường Long hít sâu một hơi, phảng phất có thể nghe thấy được đến từ huyệt xử nữ bên trong hương thơm: "Ừ, thơm quá ah."
Đường Long lại gom góp môi ngậm lấy Vinh Vinh đầu vú, hai tay đã ở trên đùi của nàng hoạt động lên, trơn trượt hướng về bắp đùi của nàng. Vinh Vinh phảng phất cuối cùng trú đóng ở thành trì bị công phá, binh lâm thành hạ đã làm cho nàng buông tha cho bất luận cái gì vô vị giãy dụa, hơn nữa trên đầu ɖú thụ lấy Đường Long đầu lưỡi gây xích mích, tựa hồ thực sự từng chút một trước đó chưa từng có, khó nói lên lời khoan khoái dễ chịu.
"Ah... Ừ..."
Làm Đường Long đầu ngón tay theo giữa mép l-n cái hào sự trượt vào lúc, tựa như như giật điện tê dại, lại để cho Vinh Vinh toàn thân quyết liệt sợ run mà bắt đầu..., một loại thoải mái lại để cho dưới bụng phảng phất có trùng nhuyễn y giòn ngứa. Tựa như đã từng giạng chân ở ngưu trên lưng, mà thoải mái được dưới háng ướt đẫm đồng dạng, chỉ là hiện tại cảm giác càng cường liệt, càng khó nhịn, lại để cho nàng không khỏi mình phát ra tiếng ngâm khẽ.
"Thế nào, thoải mái a?"
Đường Long vừa dùng đầu ngón tay nhẹ dò xét lấy miệng l-n, 1 mặt dẫn dắt Vinh Vinh tay đến nắm bảo bối, nói: "Ngươi còn không có sờ qua ca ca bảo bối a, ra, sờ sờ xem."
Ninh Vinh VInh thật sự là vừa thẹn lại hiếu kỳ, ỡm ờ nhẹ nhàng mà nắm Đường Long bảo dương vật, chỉ cảm thấy trong lòng bàn tay một hồi nhiệt năng, nắm lấy cứng rắn hình trụ, phảng phất còn bất an lay động, lại phảng phất hô hấp giống như co lại trướng lấy.
"Ah... Ca….Nhẹ... Một điểm... Bại hoại..."
Đường Long đột nhiên đem đầu ngón tay trơn trượt chui vào lỗ l-n, nhắm trúng Vinh Vinh thụ kích thích kêu sợ hãi lấy, bàn tay nhỏ bé phản xạ động tác xiết chặt, niết được Đường Long khoan khoái dễ chịu vạn phần.
"Ah... Đau ah... Ca... Đừng chọc vào... Đi vào... Ah... Ngưa ngứa... Ừ... Đừng có lại tiến... Đi vào... Ah..."
Đường Long nhẹ nhàng mà ra vào ngón tay, hết sức khiêu khích chi năng gãi cạo, mò lấy bắt tay vào mài thành âm đạo, cái loại này quyết liệt kích thích, lại để cho Ninh Vinh Vinh cảm thấy hơi đau đớn lại toàn thân xốp giòn ngứa khó nhịn, chưa phát giác ra trong nắm bắt bảo bối tay vậy mà buông lỏng xiết chặt đấy, khiến cho bảo bối phảng phất lại bạo trướng rất nhiều, cũng càng cứng rắn.
Đường Long cũng nhịn không được nữa hừng hực dục hỏa, gầm nhẹ một tiếng, tay nắm Vinh Vinh áp xuống giường , dùng đầu gối đẩy ra Vinh Vinh hai chân, loạn xạ đong đưa mông eo, lại để cho bảo bối chống đỡ tại hạ thể của nàng chỗ mài tán loạn.
Vinh Vinh thẹn thùng thân thủ vịn nắm bảo bối nhắm ngay nàng cái kia ướt át cửa huyệt, nũng nịu mà nói: "Xấu Ca ca... Nhẹ một chút... Đến... Ah a..."
Đường Long quy đầu vừa mới tiếp xúc mép l-n da thịt mềm mại, lập tức như mộng chợt tỉnh một cái eo, có lực mà đem quy đầu chen vào trong khe l-n, nhắm trúng Vinh Vinh từng tiếng kêu thảm thiết: "Ah... Đau... Đau... Nhẹ một chút... A... Không muốn rồi... Ah..."
Đường Long chỉ cảm thấy Vinh Vinh lỗ l-n chặt chẽ bao lấy hắn tiếp tục tại bành trướng quy đầu, cái loại này bó chặt khoái cảm phảng phất tại cổ vũ, thúc giục hắn càng sâu cắm vào. Đường Long bắt cầm lấy Vinh Vinh eo nhỏ, cực lực nâng cao mông eo, để ngừa dừng lại bảo bối thoát ra lỗ l-n, trong miệng cũng càng không ngừng trấn an lấy: "Vinh nhi, đau dài không bằng đau ngắn, thoáng cái thì tốt rồi, thả lỏng, chờ một chút thì tốt rồi..."
Ninh Vinh Vinh khó nhịn đau đớn, mềm mại vô lực buồn bã ngâm lấy: "...C..a...Long ca... Đau ah... Không muốn... Rồi... Đau quá..."
Vinh Vinh nhỏ giọng đau nhức ngâm cùng dần dần yếu giãy dụa, lại để cho Đường Long khơi dậy thương hương tiếc ngọc tình cảm, hắn đem bảo bối nhẹ nhàng mà rời khỏi từng chút một, chỉ làm cho quy đầu còn đang trong khe l-n, sau đó cúi đầu hôn môi vai của nàng cái cổ, trong lúc thở dốc tạp lấy mơ hồ lại rất thanh âm ôn nhu nói: "Ngươi đừng sợ... Nữ hài tử đầu một hồi... Luôn trước đắng sau ngọt... Ta từ từ sẽ đến... Ngươi không muốn kẹp chặt như vậy căng... Từ từ sẽ đến... Ngươi sẽ cảm giác thật thoải mái..."
Đường Long ôn nhu an ủi, tăng thêm bảo bối không hề cường hành xâm nhập cùng vai trên cổ hôn môi lại để cho Vinh Vinh cảm giác thư trì hoãn, Vinh Vinh khẩn trương cảm xúc dần dần thư giãn xuống, tùy theo miệng âm đạo cái loại này xé rách đau đớn cũng dần dần giảm bớt rất nhiều. Lúc này, Vinh Vinh chú ý lực mới chậm rãi ngưng tụ tại miệng âm đạo bên trên, nàng cảm giác được ẩn ẩn đau đớn trong lại cũng xen lẫn một loại nhét đầy khoái cảm, hơn nữa kia biến mất này dài dần dần thay thế đau đớn không khỏe. Đường Long ngón tay lại vân vê Vinh Vinh cứng rắn trướng đầu ɖú chuyển xoa, vẫn là cái loại này làm cho người mất hồn tê dại , phảng phất ngọt bùi cay đắng ngũ vị tạp trần thoáng cái chui thẳng trong óc, lại để cho Vinh Vinh không cách nào dùng ngôn ngữ biểu đạt nội tâm cảm thụ, chỉ có lại lần nữa nhẹ giọng rên rỉ lên.
Đường Long thử thăm dò đem bảo bối nhẹ nhàng đẩy mạnh, Vinh Vinh run nhè nhẹ lấy: "Ừ... Đau... Ừ... Nhẹ... Một điểm..."
Tuy nhiên Vinh Vinh vẫn đang hô đau, thế nhưng mà thanh âm so vừa rồi nhu hòa rất nhiều, hơn nữa cũng không hề có chống đẩy tứ chi hành động, ngược lại đem hai tay nhẹ nhàng mà vòng ôm Đường Long lưng.
Vinh Vinh cảm thấy dương vật chính đang cọ xát lấy, trong cơ thể nàng trước kia chưa bao giờ bị chạm đến qua bộ vị, cái loại cảm giác này tựa như tại mềm mại, mẫn cảm trên da thịt gãi ngứa thông thường làm cho người khoan khoái dễ chịu lại khó nhịn, mà lại để cho nàng không khỏi mình rất nhỏ vặn vẹo lên. Đường Long không đợi bảo bối ở bên trong, liền lại rời khỏi, lại tiến vào, làm lấy nhẹ nhàng rút ra đút vào động tác, lại để cho cô nương trước thích ứng một chút, cũng tạ dùng câu dẫn ra Vinh Vinh ɖâʍ dục, làm tốt sau đó toàn lực tấn công mạnh làm tốt dự bị động tác.
"Ah... Ừ... Ah... Ừ..."
Bảo bối rời khỏi, hư không lỗ l-n phảng phất lại để cho Vinh Vinh nếu có điều mất đích tiếc nuối; bảo bối xâm nhập phong phú cảm giác, lại để cho Vinh Vinh có mất mà được lại vui sướng, mà theo Đường Long động tác hô ứng giống như rên rỉ lên.
Theo lỗ l-n càng lúc càng ướt trơn trượt, Đường Long rút ra đút vào động tác cũng càng lúc càng lớn, càng lúc càng tăng tốc, khiến cho quy đầu nhẹ mà trọng địa đụng chạm lấy âm đạo trong vách. Va chạm hoa tâm kích thích, phảng phất rất cụ lực rung động đánh lấy, lại để cho Vinh Vinh bắt đầu có trời đất quay cuồng mắt hoa, "Ừ", "Ah" rên rỉ bắt đầu biến thành như lâm vào mộng nói mớ; biến thành ɖâʍ đãng rên rỉ âm thanh.
Vinh Vinh nắm chặt lấy Đường Long chèo chống trên thân cánh tay, nhấp nhô mông eo phối hợp với Đường Long rút ra đút vào động tác, mị nhãn hơi đóng, môi son nửa mở, tiếng rên rỉ phảng phất theo trong hơi thở gọi ra, làm cho người nhìn hồn tiêu cốt thực ỏn ẻn âm thanh: "A...... Ca Ca... Thật sâu... Rồi... Ừ... Bên trong... Ngưa ngứa... A...... Ừ... Thoải mái... Ah ah... Ahh... Ừ..."
Đường Long 1 bên đâm mạnh, 1 mặt nói: "... Thoải mái ch.ết rồi... Hôm nay không phải... chơi ch.ết... Ngươi... Chọc vào... Chọc vào ngươi... ch.ết... Đi sống đến...ta liền …đổi họ…a... Hừ hừ..."
Âm thanh da thịt va đập vang lên tầng tầng như sóng vỗ: "Phạch..Phach...Phach...Phạch.."
"Ư~ ư...sướng....sướng ch.ết mất.....ư~ ư.."
"Ư..ư...ch.ết...ch.ết mất....chậm..chậm lại...ư..ư... "
Đường Long nghe thấy nàng ɖâʍ khiếu lại thêm nhanh rút ra đút vào tốc độ, chơi đến thân thể của Vinh Vinh thẳng hướng lên trời cao phi , hơi đứng thẳng núm ɖú vậy mà cũng tùy theo sóng gió nổi lên.
"A...a...ch.ết...ch.ết mất...Vinh nhi..Vinh nhi lại ra..a....a...a.."
Qua vài hiệp, đột nhiên xuất hiện eo một hồi nhức mỏi, Đường Long trong lòng biết muốn tiết, lập tức tham lam lại không cam lòng trùng trùng điệp điệp xông tới vài cái, liền đem bảo bối thật sâu cắm vào trong hoa tâm, cấp tốc trong lúc thở dốc xen lẫn "È hèm", "È hèm" gầm nhẹ.
Vinh Vinh cảm thấy trong khe l-n bảo bối phảng phất tại cấp tốc co lại trướng lấy, lay động, đột nhiên một cỗ mạnh mẽ nhiệt lưu, như cột nước, như thủy triều bắn trong cơ thể nàng, đầy trướng phong phú lại để cho nàng toàn thân ngứa, khuếch tán ôn hòa lại để cho nàng toàn thân rùng mình.
Thẳng đến Vinh Vinh liên tục tiết năm lượt, chống cự không nổi mở miệng cầu xin tha thứ, Đường Long cũng không đành lòng đem lần đầu của nàng tàn phá quá nghiêm trọng, thế nhưng mà hạ thân dục diễm lại không chiếm được thỏa mãn, cuối cùng Đường Long nhìn về phía Giáng Châu to béo vểnh lên bờ mông nằm ở bên cạnh.