Chương 52: Gặp Lại Hỏa Vũ
Giữa năm doanh trại là một cái sân độc lập, Đường Tam mới vừa thả hành lý của mình xuống trong viện tử, hoạt động thân thể một chút thì liền thấy hai người hướng về phía này đi tới.
"Ninh thúc thúc hảo, thái tử điện hạ, ngài như thế nào cũng đến đây?" (Đường Tam).
Cùng đi theo Ninh Phong Trí không phải ai khác, đúng là thái tử Thiên Đấu đế quốc, Tuyết Thanh Hà.
Tuyết Thanh Hà mặc một bộ phục sức quý tộc bình thường, trang phục cũng không có cái gì đặc biệt, cảm thấy giống như một gã quý tộc bình thường, nhất là đứng bên cạnh khí chất tao nhã của Ninh Phong Trí, như là làm nền, không khiến người khác chú ý.
Nếu không phải Đường Tam từng gặp qua hắn, tuyệt đối sẽ không cho rằng hắn có thân phận cao quý như vậy.
Tuyết Thanh Hà vẻ mặt ôn hòa đầy ý cười: "Đường huynh đệ, nơi này ngươi không phải đã đến rồi sao, lần này may mắn cùng phụ hoàng đến xem vòng tấn cấp tái, thuận tiện đến thăm ngươi. Thế nào? Thích ứng nơi này chưa? Nếu không thoải mái, ta gọi người tới thay đổi chỗ cho các ngươi. "
Đường Tam vội vàng lắc đầu nói: "Không cần phiền toái, nơi này được rồi. Cám ơn thái tử điện hạ quan tâm. "
Tuyết Thanh Hà nhíu mày nói : "Đường huynh đệ, ngươi không cần xưng hô ta là thái tử. Ta hơn ngươi vài tuổi, nếu ngươi không chê có thể kêu ta một tiếng Tuyết đại ca đi. Ta trực tiếp gọi tên ngươi, như thế được chứ?"
Đối với Tuyết Thanh Hà, Đường Tam vẫn có vài phần cảm tình, cùng đệ đệ Tuyết Băng của hắn so sánh, hai người quả thực là một trời một vực. Tuyết Thanh Hà tuy rằng tuổi không lớn, nhưng lòng dạ cũng rất sâu sắc. Bất luận thế nào mà nói, ở mặt ngoài hắn làm cho người ta cảm giác cũng rất thoải mái.
Chẳng những không có nửa phần tự cao tự đại của thái tử, hơn nữa cảm thấy bình dị làm người khác dễ dàng gần gũi. Hắn tuy rằng rõ ràng có ý tứ thu hút Đường Tam, nhưng không có miễn cưỡng hắn.
"Được. Tuyết đại ca. Ta đây về sau cứ xưng hô với ngươi như vậy. Nhanh mời vào bên trong ngồi nào." Đường Tam vội vàng tiếp đón Tuyết Thanh Hà cùng Ninh Phong Trí dẫn hướng doanh trại.
Ninh Phong Trí mỉm cười lắc đầu nói: "Chúng ta sẽ không ngồi, chỉ là đến thăm thôi. Vinh Vinh đâu? Một đoạn thời gian rồi không thấy nha đầu này, ta quả thật nhớ nó đấy. "
"Phụ thân." Thanh âm của Ninh Vinh Vinh vang lên đúng lúc. Thân ảnh xinh đẹp từ trong doanh trại chạy ra: "Sao ngươi lại tới đây?" Lập tức nhào vào trong lòng Ninh Phong Trí, thần sắc của Ninh Vinh Vinh tràn đầy hưng phấn.
Ninh Phong Trí cũng rất chiều chuộng xoa nhẹ mái tóc nàng, Ninh Vinh Vinh thấy phụ thân hành động như thế nhất thời tránh thoát ra khỏi lòng Ninh Phong Trí, nàng phồng má lên, chu cái mỏ nhỏ nhỏ đầy đáng yêu lên nói: “Ta cũng không còn bé nữa, dù gì cũng là Hồn Tông 46 cấp nha”.
Ninh Phong Trí thấy con gái làm bộ hời dỗi đang định nói nói nàng chút chợt dừng lại, ánh mắt khó tin nhìn chòng chòng vào Vinh Vinh:”Ngươi nói thật chứ?”. Không phải là hắn không tin con gái mình mà đây thật sự quá kinh khủng đi, một tháng trước Ninh Vinh Vinh Vũ Hồn bất chợt thăng cấp từ Thất Bảo Lưu Ly tháp lên Cửu Bảo Lưu Ly tháp. Tu vi một thân đã là Hồn Tông bốn mốt cấp khiến cả Thất Bảo Lưu Ly Tông mừng rỡ không thôi, Ninh Phong Trí càng là vui cười đến mấy ngày. Lần này có một tháng không gặp đã tăng thêm ròng rã năm cấp, đây là cái gì tư chất a.
Ninh Vinh Vinh thấy phụ thân không tin tưởng nàng liền rất muốn nói ra mình có cái ca ca nuôi lợi hại. Chỉ cần mỗi tối hắn đưa tâm trí nàng lên mây là tu vi nàng cũng lên theo như vậy, nhưng mà cũng không thể bảo hắn chơi ta đi, nghe chừng ta nói vậy phụ thân cùng hai gia gia sẽ tìm mọi cách liều mạng với hắn.
…
Lúc này, những người khác cũng đều từ trong phòng đi ra, Tuyết Thanh Hà khoa tay múa chân hướng Đường Tam một cái thủ thế chớ có lên tiếng, Đường Tam lập tức hiểu ý, biết hắn không muốn bại lộ thân phận của mình, tự nhiên cũng sẽ không giới thiệu.
Phất Lan Đức, Đại sư tiến lên chào đón: "Ninh tông chủ, ngươi khỏe. "
Ninh Phong Trí cười nói: "Phất Lan Đức viện trưởng. Chúng ta đi ngang qua, nghe nói các ngươi đã tới, liền thuận tiện đến thăm. Đồng thời còn có một cái yêu cầu quá đáng. "
"A! Ninh tông chủ mời nói." Phất Lan Đức có chút kinh ngạc nhìn vị nhân vật hết sức quan trọng trong thất đại tông môn này, không rõ hắn có chuyện gì sẽ đến cầu mình.
Ninh Phong Trí nói: "Vinh Vinh ở quý học viện được viện trưởng cùng các vị lão sư chiếu cố, chỉ điểm, thực lực đột nhiên tăng mạnh, so với lúc ở trong tông mạnh không biết bao nhiêu. Xem ra, cơ chế đào tạo của Thất Bảo Ngọc Lưu Ly tông ta vẫn là có vấn đề rất lớn. Cho nên, ta nghĩ sau khi quý học viện khai giảng, đưa một ít đệ tử trẻ của tông môn đến Sử Lai Khắc học viện học tập, không biết có bất tiện hay không?"
"Cái gì?" Phất Lan Đức nghĩ mình có nghe lầm hay không. Cùng Thất Bảo Ngọc Lưu Ly Tông so sánh.Địa vị của Sử Lai Khắc học viện kém quá xa, hắn không thể ngờ tới Trữ Phong Trí sẽ đưa ra một cái thỉnh cầu như vậy: "Ninh tông chủ, điều này có không thích hợp sao? Học viện chúng ta làm sao có thể cùng sự giáo dục của quý tông so sánh đây?"
Ninh Phong Trí cười nói: "Không có gì là không thích hợp, Vinh Vinh không phải ví dụ tốt nhất sao? Ta có việc nói thẳng được rồi, ta đã quyết định để cho đệ tử tông môn đến quý học viện, chủ yếu là hướng về đại sư. Năng lực dạy dỗ đệ tử của Đại sư ta tin tưởng ở trên toàn đại lục chính là số một, tri thức của đại sư cả ta cũng phải than thở không thôi. "
Ninh Vinh Vinh đứng ở bên cạnh nghe phụ thân nói thể không khỏi bĩu môi, hừ hừ phụ thân ngốc, mấy lão sư này làm gì có bản lĩnh lớn như vậy, nếu không phải Đường Long ca không cho ta nói, ta liền trực tiếp về tông tuyển thêm mấy cái tỷ muội nữa cho hắn chơi rồi, chỉ cần hảo hảo nghe lời liền thành cường giả…ai da…chắc lần sau cần nói chút với ca ca…để phụ thân ném tiền qua cửa sổ như này thật không đáng mà.
…
…
Đường Long thân ảnh ảo não không thôi từ trong doanh trướng của Thất nữ đi ra, nhân cơ hội này Đường Long đang định đem mía đánh cả cụm đêm nay, thần sắc háo hức đi vào rồi lại lủi hủi lui ra. Thất nữ vì đảm bảo chiến thắng lên vẫn luôn tranh thủ mọi thời gian tu luyện, vì thế Đường Long từ giờ đến Tổng Quyết Tái kết thúc liền đừng mong động vào các nàng.
Đường Long, vừa đi vừa nghĩ càng bực mình, cả đội ta gánh là được chứ sao, hơn nữa lão bà ta là trùm cuối a, giời ạ, chả lẽ nhờ chính cung thiên vị thiếp thất, không được, dù sao ta cũng phải có tôn nghiêm của người đàn ông trong gia đình, không thể lại cúi đầu trước người nữa.
Cứ thế vừa đi vừa nghĩ Đường Long bất chợt lúc nào đã đi quá khỏi bìa rừng, vào sâu một mạnh rừng,mảnh rừng này phi thường rậm rạp, cây cối cao quá ba xích tấc thẳng đứng, tán cây xum xuê che mất đi chút ánh sang hiếm hoi từ ánh trăng.
Đường Long đi rất xa, hắn cũng chả biết bản thân đến cùng muốn đi đâu, chỉ là cứ thế đi thôi. Xung quanh liệp thú tràng này của Hoàng Gia cũng là bảo toàn khá hoàn hảo, đi vào bên trong mảnh rừng này thật sự rất có cảm giác ở Đại Sâm Lâm, không có gì là vẻ của một trường luyện tập.
Đường Long đi vào trong cách bìa rừng cũng đã gần 2km, hắn đang định trở về lúc, bất chợt từng tia từng tia rung động Hồn Lực lan trong không khí, Đường Long hướng ánh mắt càng về phía sâu hơn trong rừng, một đốm nhỏ hỏa cầu dần dần hóa thành một quả bóng, thêm một lúc nữa quả bóng này đã to bằng nửa cái doanh trướng. Đường Long thấy vậy bèm nổi lên tính tò mò, hắn lập tức phi thân lên cành cây tiếp cận khu vực hỏa cầu.
“Ầm..m..” Một tiếng nổ tung phát ra, trong chốc lát một mảnh cát bay đá chạy đầy trời mịt mù,dư ba quét ra xung quanh khiến một mảng tùng lâm không khỏi nghiêng ngả. Mãi đến một lúc sau khói bụi tản đi, lộ trước ánh mắt Đường Long lúc này đã là một khu đất bị khoét xuống có gần xích, xung quanh chu vi mười mét càng là bóng loáng không một ngọn cỏ.
Xa xa có một thân ảnh thiếu nữ đang kịch liệt thở dốc, có vẻ như nàng là tác giả của tac phẩm này, một đòn như vậy rút đi của thiếu nữ Hồn Lực cũng hẳn không ít. Đường Long đi đến gần lúc này mới nhìn rõ khuôn mặt thiếu nữ, đây mà một cái như đúc tạo gương mặt, sống mũi cao mà thẳng, mắt phương sắc bén mang theo vài phần khí khái, làn ra như bạch ngọc, đôi ngài hẹp dài như lá liễu. Đằng sau một mái tóc đỏ rực búi cao, nhìn hết sức diễm lệ lẫn hoang dã.
Nàng mặc một thân đồng phục đỏ rực tiêu chí của Sí Hỏa học viện, Đường Long nhìn xong nàng liền liếc quanh một lần nữa, xung quanh to nhỏ đầy chỗ bị phá hủy khác nhau, như là quy mô hố to như nãy cũng có ba cái.
“Đây tất cả là do ngươi làm ư?” Đường Long vừa đánh giá xung quanh vừa nói.
Hỏa Vũ nghe được tiếng người lạ bèn đình trỉ thở dốc, nàng cố gắng quay sang nhìn thân ảnh đứng cách mình không tới ba mét kia, đến khi nhìn rõ khuôn mặt người này nàng không khỏi nắm chặt tay. Đây là gương mặt kẻ mà nàng không bao giờ quên được, dù cho ánh sáng không thể rọi hết từng góc cạnh trên khuôn mặt hắn nhưng mái tóc dài màu xám khói kia thì không thể sai được.
Kẻ mà nàng còn căm hận hơn cả Đường Tam, kẻ mà nàng cho là mất cả đời cũng phải đánh bại, kẻ đem lại nhục nhã to lớn cho Sí Hỏa học viện, kẻ gieo giắc nỗi tuyệt vọng cho tất cả, Đường Long, người duy nhất dám 1vs và chiến thắng.
Kẻ được cho là tạo ra vết nhơ không thể xóa đối với Sí Hỏa học viện, nàng căm hận hắn, căm hận hắn thực lực quá mạnh mẽ, căm hận cả bản thân yếu đuối. Vì thế nàng không ngừng tu luyện một phút giây nào từ ngày đó, mục tiêu bây giờ của nàng bây giờ là trả lại Đường Tam một đạo, còn mục tiêu cả đời thì là phục thù Đường Long.
Nay gặp lại kẻ thù cũ trong khi bản thân ở bộ dạng bêt bát này khiến nàng không khỏi cảm thấy xấu hổ, đây giống như gặp lại bạn học cũ lên phố công tác giờ đã có nhà, có xe, lại có vợ đẹp…còn bản thân vẫn cắm mặt ở quê, mày tắt mặt tối mà chưa có gì.
Cái này tư tưởng không phải là họ gây ra đấy, nó như là một loại tự bản thân tâm lý đi, cảm thấy bản thân yếu kém sẽ tự sinh ra, gọi là cái gì nhỉ…hình như là tự ti.
Thấy ánh mắt của Hỏa Vũ chỉ nhìn mình mà không nói gì, Đường Long nghĩ là nàng mệt quá không nói được, hắn bắt đầu vận dụng Hồn Kĩ Hồi Xuân, dần dần theo thể lực được phục hồi, Hỏa Vũ đứng dậy, nàng ban đầu nhìn chằm chằm Đường Long một lúc, sau đó cắn môi quay người rời đi.
Đường Long thấy nàng nhìn mình cũng không hiểu chuyện gì, đến tận lúc nàng quay người hắn mới nói:”Đợi chút”.
Hỏa Vũ cũng không hiểu chuyện gì xảy ra bỗng nổi khùng lên, nàng gắt lên với hắn:”Ngươi còn muốn gì nữa, ngươi hả hê thế còn chưa đủ ư hay ta còn phải đứng ở đây cho ngươi phỉ nhổ?”.
Đường Long không hiểu chuyện gì, mặt ta có hả hê bao giờ hả, nghĩ trong lòng thế nhưng Đường Long vẫn đáp: “Ngươi muốn đánh bại Đường Tam không, ta có thể giúp ngươi!”.
Hỏa Vũ nghe thấy lời này cảm thấy hắn như đang châm biếm mình, nàng lạnh lùng nói: “Không cần.”
“Ngươi không cần phải chấp nhặt như thế, Đường Tam hắn có sư phụ là kẻ được xưng lý luận Đại Sư, kiến thức của hắn về giới Hồn Sư chính là tuyệt đỉnh, hơn nữa Đường Tam thiên phú rất mạnh, hắn có ngoại phu Hồn Cốt Bát Chu Mâu, có song sinh Vũ Hồn. Dù ngươi có dùng cách nào đi nữa mà không để hắn suất ra được Vũ Hồn Thứ Hai thì ngươi mãi mãi không thật sự chiến thắng.”(Đường Long).
Hỏa Vũ nghe thấy vậy cũng quay lại nhàn nhạt nói câu: “Vậy ngươi có thể giúp ta cái gì, chả lẽ ngươi có thể vượt qua cả Đại Sư giúp ta tạo ra được tuyệt kĩ nào ư, hay tăng cao thực lực Hồn Sư của ta?”.
“Tăng cao thực lực Hồn Sư của ngươi? Xác thực ta có cách nhưng nó cũng cần thời gian, không thể trong thời gian ngắn như này được!”.(Đường Long)
“Vậy ngươi còn nói?” Hỏa Vũ giọng điệu không kiên nhẫn nói.
“Thủ đoạn tăng cao tu vi Hồn Sư ngay cho ngươi ta xác thực không có, nhưng nếu là thủ đoạn không phải của giới Hồn Sư đây?”. Đường Long vẻ mặt bỗng chuyển thành ngày càng âm trầm.