Chương 54: Hỏa Vũ nghiền ép
Sau lượt đầu, ba đội ngũ khác từ Thiên Đấu thành xuất ra cũng giành được thắng lợi. Năm học viện đại biểu cho Thiên Đấu đế quốc đều giành chiến thắng khiến Tuyết Dạ đại đế rất hài lòng, ngay tại đương tràng tưởng thưởng cho tất cả học viện chiến thắng mỗi đơn vị một ngàn kim hồn tệ, học viện thua cuộc cũng được thưởng năm trăm kim hồn tệ.
Sau khi các trận đấu của ngày thứ nhất kết thúc, các viện trưởng học viện lên đài rút thăm, Thiên Thủy Học viện khó hiểu một lần nữa bốc phải miễn thi đấu vòng này, Sử Lai Khắc học viện vận khí không tốt lắm, ngay ngày thứ hai đã phải đụng đến đối thủ đã náo loạn trong trận đấu đầu tiên là Sí Hỏa học viện .
Một đêm yên tĩnh.
Tiết tấu của thăng cấp tái so với dự tuyển tái nhanh hơn nhiều, tiếng người reo hò ầm ĩ, phần nào đó khiến cho hồn sư càng dễ phát ra thực lực của bản thân.
Trận đấu của Sử Lai Khắc học viện cùng Sí Hỏa học viện là trận đấu thứ năm. Còn chưa bắt đầu, Đường Tam đã cảm giác được cách đó không xa có một ánh mắt nóng rực đang chăm chú nhìn mình.
....
...
Rốt cuộc đến phiên của Sử Lai Khắc học viện cùng Sí Hỏa học viện xuất trận.
Lúc Đường Tam là người thứ nhất của Sử Lai Khắc học viện bước vào sân, đội viên của Sí Hỏa học viện bên kia đều tỏ ra ngạc nhiên.
Người thứ nhất xuất trận bên Sí Hỏa học viện là Hỏa Vô Song , đúng như Đái Mộc Bạch từng dự đoán, còn người xuất trận cuối cùng là Hỏa Vũ .
Mắt thấy Đường Tam là người thứ nhất lên sân đấu, Hỏa Vũ bật mạnh khỏi chỗ ngồi, bộ ngực không ngừng phập phồng, quang mang trong mắt như bắn cả ra ngoài. Nếu như không phải trận đấu quy định không được thay đổi thứ tự xuất trận, nàng nhất định không do dự là người thứ nhất xuất trận.
Bình Tĩnh lại một chút Hỏa Vũ bỗng nghĩ ra một ý kiến, nàng nhanh chóng quay ra xin phép mấy vị sư phụ của học viện, sau một hồi cam kết lẫn đánh đổi, Hỏa Vũ rốt cục thuyết phục được các vị lão sư.
Hỏa Vô Song trên đài đang chiến đấu kịch liệt bỗng nhận được bên dưới hồn lực truyền âm của các vị sư phụ cũng hết sức ngạc nhiên, nhưng là một người rất qua tâm muội muội của mình, rất nhanh hắn bất ngờ hướng về các vị trọng tài xin thua.
Sau đó lần lượt hết thảy năm người đội viên còn lại của Sí Hỏa học viện chưa lên sân cũng đều đồng loạt xin thua.
Nhìn Hỏa Vũ vẻ mặt âm trầm thượng đài, Đường Tam ánh mắt cảnh giác, Sí Hỏa học viện như vậy tự tin hiển nhiên là có căn cứ nào đấy của họ, Hỏa Vũ lần này xác thực cường đại hơn một tháng trước nhưng Đường Tam không tin tà, hắn một tháng này cũng tăng cao thực lực rất nhiều, không phải chỉ mình nàng tiến bộ, tin tưởng bản thân mình thực lực đủ để đánh bại nàng.
Nhìn kỹ Đường Tam, Hỏa Vũ ổn định lại tinh thần của mình, nàng trước nay cao ngạo nhưng không có nghĩa là ngu ngốc, trước đây đối đầu xác thực Đường Tam chưa đánh hết sức, hắn còn hai con át chủ bài vẫn chưa ra đã kinh khủng như vậy, giờ đây muốn bức Đường Tam sử dụng thực lực thực sự thì phải có phương án ứng đối hoàn hảo, hơn nữa vẫn phải để Sí Hỏa học viện chiến thắng lần này.
“Đường Tam, ta biết ngươi vẫn còn ẩn dấu át chủ bài chưa sử dụng, vì thế ta muốn đánh cược với ngươi một lần.”(Hỏa Vũ).
Đường Tam nhíu nhíu mày không biết trong hồ lô Hỏa Vũ này bán cái gì,”Ngươi muốn gì nói thẳng đi”.
“Đánh hết sức đi, định thắng bại một lần, kết quả cuối cùng cũng sẽ là kết quả của vòng này.”(Hỏa Vũ).
Đường Tam lông mày nhăn lại càng đậm,”Không thể nào, ngươi đã là người xuất chiến cuối cùng của Sí Hỏa học viện rồi, mà ta mới là người đầu tiên, chúng ta còn tận sáu lượt xuất chiến nữa, đánh cược như vậy chúng ta thiệt, ta không cược.”
Hỏa Vũ nghe được câu này nắm tay xiết chặt lại, nàng thật không ngờ đối phương lại là kẻ tiểu nhân tính toán như vậy, Sí Hỏa học viện từ lượt đầu đến lượt thứ sáu điều trực tiếp xin thua, có may ra thì chỉ là Hỏa Vô Song giao thủ mấy chiêu. Cuối cùng thật không ngờ đối phương lại bỉ ổi như vậy. Ai ở đây lại không nhìn ra nàng muốn quyết đấu chứ.
“Ta có thể giúp ngươi lo sáu người còn lại, chỉ cần ngươi đồng ý ta một điều kiện bất kì.” Một giọng nói lạ vang lên trong đầu Hỏa Vũ, nàng chưa kịp nghĩ gì liền đồng ý.
”Được, chỉ cần ngươi làm được, ta cũng sẽ làm được”.(Hoả Vũ)
Có được chỗ dựa, Hỏa Vũ cảm thấy tinh thần được thả lỏng rât nhiều, dù không biết người kia làm cách nào, nhưng nếu hắn nói được thì nhất định sẽ được. Ổn định tâm trạng, ánh mắt Hỏa Vũ bốc lên ngọn lửa phẫn nộ, lần này không còn là so tài nữa mà sẽ là liều mạng đấu pháp, Đường Tam đã không hiểu đạo lý làm người, nàng hôm nay sẽ dạy hắn!
Đường Tam lẳng lặng nhìn Hỏa Vũ đang đứng cách mình hơn 30 thước. Hắn kinh ngạc phát hiện,hơi thở của nàng tựa hồ xuất hiện một chút biến hóa kì dị. Chưa từng trao đổi gì với nàng, nhưng mỗi lần thấy nàng, đều thấy trên người nàng tựa hồ tràn ngập hơi thở hỏa bạo. Từ phương diện hình dáng , tính cách, nàng cùng Liễu Nhị Long thập phần giống nhau.
Trên thân thể Hỏa Vũ làn da vốn hết sức trắng min lại tỏa ra hồng quang nhàn nhạt, càng thêm xinh đẹp, tựa hồ có thể thiêu đốt toàn bộ tâm tư của nam nhân tại chỗ.
Thoáng động thân, sau lưng Hỏa Vũ xuất hiên một cái bóng nhàn nhạt, bộ dáng giống nàng như đúc, hỏa ảnh mơ hồ tràn ngập cảm giác hư ảo, nhưng đây là vũ hồn của nàng: hỏa ảnh.
Ảnh tử (cái bóng) có hỏa thuộc tính, một loại vũ hồn cực kì đặc biệt, lại có thể đem hỏa nguyên tố phát huy ra trình độ lớn nhất
Trận đấu bắt đầu
Đường Tam đang tự hỏi không biết Hỏa Vũ sẽ dung phương thức tiến công gì,thì khi trong tài tuyên bố trận đấu bắt đầu,nàng cũng đồng thời cho ra đáp án :chạy.
Hai chân Hỏa Vũ thon dài mà hữu lực nhanh chóng khởi động, hướng về phía Đường Tam mà vọt tới.
Tốc độ của nàng mặc dù không thể so sánh với mẫn công hệ hồn sư, nhưng khi đat tới trình độ 40 cấp, thân thể của hồn sư dưới chúc tính mà hồn hoàn mang đến cùng hồn lực của mình tác dụng đã vượt xa người thường. Nàng toàn lực chạy đến, tốc độ cũng là nhanh kinh người, khoảng cách giửa 2 người nhanh chóng bị thu hẹp.
Một cây lam ngân thảo kích động quét ngang ra, mục tiêu chính là chiếc eo thon nhỏ nhưng tràn ngập lực lượng của Hỏa Vũ.
Đường Tam lựa chọn chiến lược phản kích, có ưu thế chống đỡ lửa. Kỹ năng của Hỏa Vũ tác dụng lên người hắn chỉ có thể thi triển dưới hình thái bạo liệt giống như Hỏa Vô Song. Cho nên Đường Tam cũng không hết sức để tâm.
Nếu Hỏa Vũ thi triển đệ tứ hồn kỹ, quá trình súc lực đủ cho mình phản ứng
Đối mặt với nhánh lam ngân thảo quét ngang, Hỏa Vũ chẳng những không né tránh, ngược lại càng tăng tốc độ thêm vài phần.Khoảng cách giữa hai người từ hơn ba mươi thước trong chớp mắt rút ngắn lại còn mười thước, hai mắt Hỏa Vũ lóe sáng, cùng với lúc đôi mắt to lóe sáng thì đệ tam hồn hoàn trên người nàng cũng sáng lên, tử sắc quang vựng tràn ngập, khiến nàng càng tăng thêm vài phần tư sắc.
Đúng lúc đó, trong đầu Đường Tam linh quang chợt lóe,nhất thời hiểu được phương thức công kích của Hỏa Vũ.Lam ngân thảo vẫn quét ngang, hắn nhanh chóng động thân, không đi tới cũng không lui về phía sau mà là lướt ngang, nhanh chóng vọt sang ngang.
Hỏa Vũ tựa hồ đã đoán trước phản ứng của Đường Tam,thân hình nàng trùng xuống ,lập tức đổi hướng chạy xéo,nhưng lại như trước hướng Đường Tam mà đuổi theo.
Nhìn lam ngân thảo trong nháy mắt sắp đuổi đến thân mình, Hỏa Vũ phát động đệ tam hồn kỹ: kháng cự hỏa hoàn.
Hồng sắc quang hoàn chói mắt trong nháy mắt phóng thich, hồn kỹ không có lực công kích này nhanh chóng đẩy nhánh lam ngân thảo đang tiến đến gần thân ra, phạm vi bao trùm của hồn kỹ đạt tới đường kính kinh khủng: 60 thước,mà khoảng cách giữa nàng với Đường Tam bất quá chưa tới 10 thước.
Kháng cự hỏa hoàn với bán kính ba mươi thước đồng thời đem lam ngân thảo cùng thân thể Đường Tam đẩy ra phía ngoài.
Cả đấu trường đường kính 100 thước, kháng cự hỏa hoàn của Hỏa Vũ đường kính là 60 thước, có thể nói là đã bao trùm đại bộ phận phạm vi đấu trường.Đường Tam dưới sự thôi động của kháng cự hỏa hoàn, trong nháy mắt đã bay đến vùng biên duyên (bên bờ) của đấu trường.
Ra khỏi đấu trường đều tính là thua.Trong trận đấu đầu tiên, Đường Tam cũng chính là lợi dụng quy tắc này đánh bại Hỏa Vô Song.
Mà hỏa hoàn kháng cự của Hỏa Vũ kinh khủng ở chỗ bất luận kỹ năng hay phòng ngự thế nào, trong phạm vi công kích nhất thiết đều tạm thời bị khu trục. Đương nhiên, kỹ năng công kích của đối thủ không được vượt quá hồn lực bản thân nàng mười cấp.
Thân hình Hỏa Vũ không hề dừng lại, ngay lúc Đường Tam bị bức đến bên bờ của đấu trường thì, lại một cái kháng cự hỏa hoàn nữa sáng lên. Đường Tam trong long thầm than một tiếng, nha đầu kia nhìn bề ngoài tính tình có vẻ nóng nảy, nhưng thực tế lại thập phần thông minh. Khống chế hệ hồn sư cũng quả nhiên khác thường, lợi dụng hỏa hoàn kháng cự, trong nháy mắt đã đem mình bức tới chỗ khó xử.
Trong lúc này, cho dù hắn sử dụng đệ tứ hồn kỹ thứ tư, nhiều nhất cũng chỉ có thể tạm thời ngăn cản cước bộ đi tới của Hỏa Vũ, mà không cách nào ngăn cản kháng cự hỏa hoàn kháng cự. Đây vốn là kỹ năng phòng thân lại có thể được Hỏa Vũ sử dụng như vậy, không thể nghi ngờ rằng là nàng đã phải hao tổn tâm tư rất nhiều.
Kháng cự hỏa hoàn đương nhiên không phải là tuyệt đối, nếu không, ở tấn cấp tái này cũng không cần phải đánh, chỉ cần bằng vào kỹ năng này là đã có thể quét sạch tất cả đối thủ.Điểm yếu của nó chính là độ cao. Phạm vi tác dụng của nó là đường kính 60 thước, độ cao 3 thước.
Nói cách khác, ngoài phạm vi ba thước trên không trung, kháng cự hỏa hoàn của nàng không có tác dụng, trừ phi nó được Hỏa Vũ trực tiếp hướng đến không trung mà phát ra.
Dưới tình huống này, Quỷ Ảnh Mê Tung của Đường Tam dù cho có tinh diệu, cũng vô pháp tránh né khỏi công kích của kháng cự hỏa hoàn, biện pháp duy nhất của hắn bây giờ cũng chỉ có bay lên. Nhìn Hỏa Vũ lần thứ hai phong thích hỏa hoàn kháng cự, Đường Tam bật mình lên, nhẹ nhàng lướt qua.
Thấy hành động của hắn, trên mặt Hỏa Vũ toát ra một tia cười lạnh, mặc dù hai lần phóng thích hỏa hoàn khống chế đã làm nàng hao phí không ít hồn lực, thế nhưng nàng cũng đã đạt được mục đích của mình, đó là đem Đường Tam bức lên không trung.
Đột nhiên một màn quỷ dị xuất hiện, đúng lúc Đường Tam phóng người lên thì trong nháy mắt, toàn thân Hỏa Vũ bỗng bị một luồng dị hỏa bọc lấy, hỏa này thiêu cháy trong không khí nhưng lại không tỏa ra chút nhiệt độ nào, hơn nữa ánh lửa nó phát ra hết sức hỗn tạp, có đủ màu sắc trộn lẫn với nhau. Có màu đỏ chói lóa, màu vàng nhu hòa, màu trắng thánh khiết, màu đen âm trầm, màu tím quỷ dị, màu xanh tươi mát,… Hỗn độn đủ loại màu sắc phát ra.
Đường Tam đang từ trên không phi xuống, tư thế muốn phát lực đã không thể dừng lại, chân phải dơ cao phía trước thuận theo trọng lực thế như trẻ tre hạ xuống, mà Hỏa Vũ cùng không hoảng không hối, nàng cũng dơ lên một chân đối cước với hắn.
Nếu ví cước vĩ của Đường Tam như là thế rìu hung mãnh bổ xuống thì cước vĩ của Hỏa Vũ như là thanh củi để ngang chặn lại, càn rỡ đến cực điểm.
“phanh”, hai chân mạnh mẽ va vào nhau, Đường Tam mượn trọng lực từ cao hạ cước xuống xác thực hiệu quả, Hỏa Vũ cũng chỉ có thể miễn cưỡng cầm cự trong phút chốc đành phải thu chân về. Nhưng nàng lại không có chút nào để ý, nhẹ nhàng nhếch môi, nàng như thiếu nữ thành công tiểu mưu mô vui vẻ.
Đường Long ban đầu còn không hiểu hành động nhếch môi này, nhưng ngay sau đó hắn biết rồi, Hỗn Độn Hỏa kia theo hai người tiếp xúc mà đã cháy lan sang chân hắn, ngọn lửa trước đó tưởng chừng như không chút nhiệt độ nào kia, bỗng như là dung nham như vậy nóng rực quấn lấy chân Đường Tam.
“ahh..” Đường Tam không khỏi lạnh rên một tiếng, lớp vải đã bị đốt chụi lộ ra làn da đã lấp tấm đầy vết bỏng to nhỏ, cũng may là đám hỏa chỉ cháy một lúc đã tiêu tán mất.
Hỏa Vũ đứng đối diện vẻ mặt hả hê nói,”tạm tha ngươi chân chó, mau mau lôi Bát Chu Mâu ra đi, trước khi ta lại phế ngươi bên chân còn lại. Mà cũng tung luôn Vũ Hồn thứ hai đi, nếu không ngươi không có cơ hội đâu.”
Đường Tam vẻ mặt bình tĩnh lúc nào đã mất tiêu, đôi mắt đã nổi lên một làn hồng quang nhàn nhạt.
“Phốc”.
Chiếc áo trên người Đường Tam dưới tác dụng của hồn lực đã nát vun ra, tung bay tứ tán như những cánh bướm. Từ sau lưng hắn mọi người đều thấy, theo thắt lưng lấy ra tám cái cổ bao, ngay sau đó tám gốc lam ngân thảo chợt phá ra, tốc độ như tia chớp mở rộng.
Tám gốc "lam ngân thảo" này so với những cái khác đều không giống, toàn thân ánh tím. Đây chính là phụ hồn cốt bát chu mâu.
Theo bát chu mâu xuất hiện, Đường Tam trên người ba động hồn lực, xuất ra một chút biến hóa đặc thù. Hơi thở trên người đột nhiên trở nên rất âm lãnh. Nhiệt độ xung quanh hắn rõ ràng đã giảm xuống, trên thân bát chu mâu mang theo một tầng tử khí mờ mờ.
Đồng thời hắc quang trên tay phải Đường Tam chớp động, một thanh tiểu chuy không hề bắt mắt xuất hiện tại trong lòng bàn tay hắn, tiểu chùy ban đầu cỡ bằng chiếc búa nhỏ sau đó dần dần phóng đại, mãi cho đến khi to ngang người Đường Tam mới dừng lại.
Đại sư đứng trên khán đài cũng rất muốn ngăn cản Đường Tam nhưng hắn chần trừ, trần trừ vì Hạo Thiên Chùy đã xuất mà đây cũng mới vòng thứ hai, tuyệt đối không thể thua, tin tưởng theo hắn nhãn lực, ngọn lửa quỷ dị kia của Hỏa Vũ không ai trong Sử Lai Khắc có thể đối kháng được.
“Haiz…trước sau cũng không giấu được”, nhìn lên phía ghế khách quý, chứng kiến ánh mắt lạnh lẽo của Bạch Kim giáo chủ Tát Lạp Tư, Đại Sư chỉ có thể than thở một câu. Đại Sư làm sao không biết mối thù của Hạo Thiên Tông đối với Vũ Hồn Điện chứ, năm xưa khi rời khỏi Hoàng Kim Thiết Tam Giác hắn đã từng ở Vũ Hồn Điện công tác, vừa học thêm tri thức mới vừa bồi dưỡng nhân tài cho Vũ Hồn Điện hắn là người hiểu rõ hơn ai hết phong cách hành sự của Võ Hồn Điện.
Ánh mắt kiên định, dù thế nào Đại Sư hắn cũng làm mọi thứ để bảo vệ đứa đồ đệ đáng quý này, Đại Sư không có con cái, đối với hắn Đường Tam chính là đứa con mà hắn dành nhiều tâm huyết nhất.
...
“Hỏa Vũ ta công nhận ngươi tiến bộ rất nhiều, đặc biệt là ngọn lửa quỷ dị này, tin chắc trong tương lai, cường giả của Đấu La Đại Lục này sẽ có một chỗ của ngươi, nhưng hôm nay ta mới là kẻ chiến thắng.”(Đường Tam).
Hỏa Vũ không đáp lại lời Đường Tam, chính như người kia nói, Đường Tam thật sự tung hết sức rất mạnh, chỉ cảm nhận khí tràng của Hạo Thiên Chùy thôi nàng cũng đã không khỏi thật sâu rung động. Không hổ là khí vũ hồn bá đạo nhất, nhưng như thế có làm sao, chỉ cần có thứ lửa này, ta không tin nấu không chảy hắn.
Đột nhiên một màn quỷ dị xuất hiện, bốn cái hồn hoàn trên người Hỏa Vũ đồng thời lóe sang, hỏa ảnh sau lưng cũng hóa thành bạch sắc.
"Dung hoàn?" đang ở ngoài quan sát trận đấu ,Đại sư chợt kinh hô.
Dung hoàn không phải là một loại kỹ xảo, mà là một loại thiên phú, chỉ có một số hồn sư cực kì đặc biệt mới có năng lực như vậy.
Chính là trong nháy mắt đem vài hồn kỹ mà lượng hồn lực của mình có thể phóng thích đồng thời phát ra, cũng có thể nói là trong nháy mắt đem toàn bộ hồn lực phóng thích ra sử dụng một hồn kỹ.
Chỗ tốt nhất của dung hoàn chính là lực bạo phát, đơn giản mà nói, nếu một cái thủy đàm chỉ có một cửa thoát nước, mặc dù luôn lưu thông, nhưng so ra thì vẫn cứ kém một cái thủy đàm có bốn cửa khẩu đồng thời lưu thông.
Sau vòng dự tuyển tái lúc trước, đại sư cũng đoán được Hỏa Vũ có kỹ năng này, chỉ là do lúc ấy nàng còn có phụ trợ hệ hồn sư trợ giúp. Đại sư không dám khẳng định, nhưng lúc này lại hoàn toàn có thể nhận định, thứ nàng sử dụng chính là dung hoàn.
Dưới tình huống dung hoàn, hiệu suất dùng hồn lực của bản thân sẽ tăng vọt, lúc này lại sử dụng thêm hồn kỹ, uy lực không nghi ngờ gì nữa sẽ tăng lên gấp bội.
Bạch sí sắc ngưng kết trong lòng bàn tay, lúc này, Hỏa Vũ lại không phải là phóng thích sí nhiệt (nóng cháy), mà là ngưng tụ bạo liệt.
Một bạch sắc hỏa cầu kích cỡ chỉ như quả trứng đột nhiên xuất hiện, từ hỏa cầu phát ra hấp lực mạnh mẽ, nó không ngừng hút lấy Hỗn Độn hỏa trên người Hỏa Vũ, nhất thời hỏa cầu càng hút càng to lên, mãi đến khi có bằng một gian nhà mời dừng lại, trực tiếp chiếm khoảng một phần ba sân đấu.
Hỏa cầu không ngừng lại lập tức hướng về phía Đường Tam bay đến. Sau khi phóng thích ra bạch sắc quang cầu này, sắc mặt Hỏa Vũ nhất thời tái nhợt.
Trong sát na khi Hỏa Vũ phóng thích hỏa cầu, Đường Tam cảm giác thân thể của mình trở nên trì trệ, phảng phất khỏa hỏa cầu lớn kia lại có lực hấp dẫn lớn vô hạn đối với mình, hỏa cầu chiếm một phần ba sân đấu khiến hắn chính là vô pháp né tránh, mắt thấy hỏa cầu nhanh chóng phóng tới phía mình, khả năng có thể làm được bây giờ, cũng chỉ có ngạnh kháng.
Ngạnh đáng cũng có nhiều loại, mặc dù thân mình ở vị trí bất lợi, nhưng Đường Tam lại như trước không bỏ qua, tay phải vừa nhấc, lần đầu tiên hắn phóng thích ra đệ tam hồn kỹ của mình, tầng tầng lam ngân thảo bọc lấy chu vi chỗ đứng của Đường Tam.
Tay phải nắm chắc Hạo Thiên Chùy bắt đầu đánh ra xung quanh, Đường Tam đánh không phải là loạn vung mà hắn đánh ra chính là Loạn Phi Long Chùy Pháp.
Nghe nói, Loạn Phi Phong chuy pháp luyện đến mức tận cùng, có thể liên tục đánh ra chín chín tám mươi mốt chuy, lực lượng của mỗi chuy đều mạnh hơn chuy trước, cho dù là Thần cũng không cách nào chịu được chuy cuối cùng trong tám mươi mốt chuy đó.
Truyền nhân trực hệ của Hạo Thiên Tông, chỉ có đệ tử trực hệ của Hạo Thiên Tông mới có tư cách học Loạn Phi Phong chuy pháp.
Mà Đường Tam lúc này đánh ra Loạn Phi Long Chùy Pháp không phải là vô ích, mà hắn đang mượn khí lưu theo chùy pháp đánh ra có thể tiêu giảm bớt uy lực của Hỏa Cầu.
Như là hai hành tinh đụng độ, hỏa cầu dần dần tiến vào phạm vi giới hạn của Lam ngân Thảo, tầng tầng Lam Ngân thảo không ngừng bị hòa tan, cuối cùng là hoàn toàn biết mất, Đường Tam đứng trong vung chùy mãnh liệt cảm giác được hỏa nhiệt, Hạo Thiên Chùy cũng bắt đầu nóng ran, tin tưởng không bao lâu cũng sẽ thành sắt lỏng. Thu lại Hạo Thiên Chùy, Đường Tam lấy Bát Chu Mâu bọc kĩ lại bản thân.
Oanh một tiếng, ánh sáng cùng với hỏa nhiệt chói lóa tỏa ra xung quanh, Đường Tam đau đến mức ngất đi. Trên người Đường Tam lúc này gần như đã bị nung chín, may là có Huyền Thiên Công bảo vệ lục tạng, không thật sự mạng của Đường Tam theo một kích này thẳng tiến bàn trà Diêm Vương.
Trọng tài lúc này mới lên đến sân, một mặt gọi nhân viên y tế lên cứu trị cho Đường Tam, mặt khác tuyên bố Hỏa Vũ là người chiến thắng.
Không đợi đội viên thứ hai của Sử Lai Khắc học viện thượng đài, Đại Sư đã chủ động nhận thua. Bây giờ dù Hỏa Vũ sau đòn này không còn bao nhiêu hồn lực đi chăng, hắn cũng không có ý muốn cho thêm học viên nào cùng nàng chiến đấu.