Chương 57: Chiến Lôi Đình học viện
Thiên Thủy học viện sở hữu học viên tu vi Hồn Vương, đối với đại đa số tham gia đợt tấn cấp tái học viện mà nói là chuyện không thể tưởng được. Bọn họ từ vòng Dự uyển đã điều được chứng kiến sức mạnh mẽ của Đường Long lúc hắn là Hồn Tông rồi, Hồn Kĩ bá đạo, sức mạnh và khả năng tác chiến đều quá mạnh. Như là một cái chiến đấu sư đã trải qua trăm trận, chưa bao giờ lộ ra khe hở nào cả.
Sau trận đấu với Sử Lai Khắc học viện vào buổi sáng, đến buổi chiều, Thiên Thủy học viện lại có một trận đấu nữa. Đối thủ lần này của bọn họ là Lôi Đình Học viện, học viện này được đánh giá khá mạnh, xếp trước Sí Hỏa học viện và bất phân cao thấp với cả Thần Phong học viện.
Lôi Đình học viện tổng cộng có bốn gã Hồn Sư hơn bốn mươi cấp hồn lực, điểm này cùng Thần Phong học viện đúng là giống nhau. Mặc dù Sí Hỏa học viện tại phương diện này cũng đã đuổi kịp. Nhưng dù sao cũng không giống tuyển thủ hai đại học viện sớm đã đạt tới hơn cấp bốn mươi thật sự.
Đối với tràng trận đấu này, Lôi Đình học viện hiển nhiên cũng rất xem trọng. Bốn gã Hồn Sư hơn cấp bốn mươi toàn bộ xếp hạng hết mặt sau. Thay vì bỏ qua sĩ khí, trước hết cũng phải thấy rõ xuất tràng thuận theo thứ tự của Thiên Thủy học viện.
Trận đấu rất nhanh chóng được bắt đầu. Đường Long lần này vẫn tiếp tục ra sân, đối thủ của hắn ở trận đầu chỉ là một tên Hồn Tôn, vẫn chưa đủ sức cho Đường Long làm nóng người đã bị đánh văng đi.
Tuy nhanh chóng kết thúc nhưng không phải Đường Long không thu được tin tức gì, thực lực của Lôi Đình học viện xác thực xứng đáng vị trí thứ ba. Lực công kích có toàn bộ lôi thuộc tính hồn sư hẳn không thể nghi ngờ, nhất là tính chất bạo phát. Lại càng tràn ngập khí tức bạo lệ.
Đường Long ước chừng một Hồn sư cùng cấp bọn họ nếu không có kĩ năng né tránh hay phòng thủ thì dù là tiêu hao chiến hay một lần bạo phát đều không có chút cơ hội nào. Lỗi dẫn, lôi tê, lôi bộc phá đều là những công cụ ảnh hưởng rất lớn đến thân thể Hồn Sư, đặc biệt là lôi tê, thời gian chiến đấu càng dài thì sẽ càng bị ảnh hưởng mạnh. Bất chi bất giác có thể bị tê liệt toàn bộ hệ thống thần kinh cũng không phải là không thể xảy ra.
Nhưng sự vật gì đều có tính chất bình hành. Dưới bề ngoài là lực công kích cường hãn, vũ hồn lôi thuộc tính cũng cất dấu khuyết điểm của nó.Công kích của lực bạo phát uy lực không thể nghi ngờ, nhưng cũng đồng dạng, trong lúc bạo phát, tiêu hao hồn lực so với hồn sư thuộc tính khác cũng phải nhiều hơn một chút. Vì thế chỉ cần phòng thủ hay né tránh được thì ngược lại sẽ rất dễ chiến thắng.
Đối thủ thứ hai của Đường Long cũng là một Hồn Tôn, có vẻ như lão sư của Lôi Đình học viện định dùng Hồn Tôn mài được bao nhiêu Hồn Lực của Đường Long thì mài. Cuối cùng mới dùng Hồn Tông ra đối kháng chính diện.
Quả nhiên là vậy, trọng tài vừa hiệu lệnh bắt đầu trận đấu, tên Hồn Tôn kia đã dùng là thủ đoạn công kích mạnh nhất. Vũ Hồn của hắn vốn là một chuỗi phật châu, theo đệ nhị hồn hoàn của hắn sáng lên, chuỗi bất ngờ phân thành ba, rồi nhanh chóng bay nhanh về phía Đường Long.
“Phong”. Hô lên một tiếng, học viên này nhanh chóng kết tay thành một loại ấn kí nào đó. Ba chuỗi phật châu như là có linh tính vậy, chúng bất ngờ quấn chặt lấy thân thể Đường Long. Cảnh này nhìn thật giống như Tăng Sư hàng yêu, ở trong La Hán truyền kì ghê, chưa dừng lại ở đó. Trên đầu Đường Long, mây vân bắt đầu xoay tròn, từng tia từng tia điện tích do ma sát của các phân tử hơi nước trong đám mây bắt đầu sinh ra. Sấm chớp đã lấp lóe trên đỉnh đầu Đường Long, chúng như là Lôi Binh dũng mãnh, chỉ chờ đợi một chỉ lệnh là sẽ lập tức lao xuống xâu xé kẻ trước mắt này.
Lại là một chuỗi các ấn kí được học viên kia kết lại, “Sát”, theo tiếng nói của hắn, lôi điện trên không trung như là mãnh thú chờ đã lâu, chúng hung mãnh mà bổ xuống thân thể Đường Long đang bị giam cầm kia. Từng tia điện như là hàm chứa sức mạnh hủy diệt, chúng điên cuồng tàn phá da thịt của Đường Long…Quần áo rách rưới, da thịt cháy đen, tóc tai dựng ngược, nhìn chật vật đến cực điểm.
Nam học viên kia thấy thế không nhin được cười phá lên, hắn cười như là điên dại.
“Ha ha, Hồn Vương thì làm sao chứ, còn không phải bị lão tử một chiêu cho oanh sát, hahahaha..”
“Khục khục, hahaha..” Nam học viên khó chịu ho mấy tiếng rồi ngã xuống, từ trên khán đài nhìn xuống một màn này chỉ thấy quái dị đến cực điểm.
Họ chỉ thấy nam học viên này vừa mới lên sân đã sử dụng lôi đình thủ đoạn khóa lại chính mình, xong sau đó điên cuồng cho sét đánh bản thân, cuối cùng là hóa điên dại cười lên. Đến tận lúc bị khênh đi nam học viên này vẫn mặt mày đầy tự hào.
Đường Long trên mặt bỗng hiện nên mấy nét phiền muộn, hắn nói: “Còn tưởng ta phải ra tay đây, hóa ra đã tự có giác ngộ chịu thua rồi, dù là như thế cũng không đến mức dùng thủ đoạn tiêu cực như vậy đi mê hoặc lòng người a!”.
Mọi người đang khó hiểu một màn này bỗng bị Đường Long lời nói cho dẫn dắt đi một hướng suy diễn khác.
“Hóa ra là vậy, hóa ra là vậy, nam học viên này là muốn dùng cách này rút khỏi trận đấu, hơn nữa dùng Hồn Kĩ mạnh mẽ làm tổn thương bản thân như vậy là quá nửa để mọi người không nghi ngờ hắn, mà chuyển sang nghi ngờ Đường Long dùng thủ đoạn nào đó đi khống chế hắn.” Một người trung niên có tu vi Hồn Sư không thấp nói. Lời nói của hắn cũng rất nhanh được mọi người tán thành.
“Bảo sao ta không thấy Đường Long phát ra tia ba động hồn lực nào, mới đầu ta còn tưởng…haiz, học viên kia cũng quá gian xảo đi.”(quần chúng A)
Nghe chừng biết được mọi người như vậy oan ức bản thân, tên học viên kia dù có bị thương nặng cũng muốn bật dậy một phen liều mạng với họ.
Đường Long ngoài mặt ảo não, trong lòng thì cười không thôi. Saringan ảo thuật thì làm sao có Hồn Lực ba động được chứ.
...
...
Tiếp đó hai tên Hồn Tôn lên trước mặt Đường Long cũng một màn tự hủy như vậy khiến mọi người càng thêm khẳng định là do Lôi Đình học viện học viên tự làm. Bởi vì dưới gần vạn con mắt chú mục, không một ai bắt đến một tia Hồn Lực nào của Đường Long được sử dụng ra.
Tuyết Dạ đại đế ngồi bên trên hàng ghế khách quý, cũng vô cùng khó hiểu mà nhíu mày, học viên này cũng quá tà đi. Thực lực tăng tiến nhanh chóng không nói, ngay cả thủ đoạn khống chế cũng quá tinh vi. Nếu không phải bộ dáng điên điên khùng khùng như lâm vào ảo giác dù đã bị đánh trọng thương của học viên học viện Lôi Đình bày ra trước mắt thì hắn cũng thận sự nghĩ họ đang tự hủy.
Bạch Kim Giáo Chủ, Tát Lạp Tư cũng một mặt khiếp sợ không thôi, lão sư của Giáo Hoàng cũng quá kinh khủng đi, đồ đệ mới chỉ có Hồn Vương tu vi đã có thể thần không biết quỷ không hay như vậy khống chế đối thủ. Chỉ sợ người này khi trưởng thành sẽ càng kinh khủng hơn.
....
Lôi Đình học viện, đệ tử thứ năm xuất tràng. Lôi Thiên, bốn mươi hai cấp cường công hệ chiến hồn sư.Vũ Hồn Lôi Ưng.
Lôi Thiên lạnh lùng nhìn Đường Long, hắn không vôi vàng ra tay như những học viên trước, lúc này đối với hắn mà nói cần phải hết sức thận trọng. Ba đồng đội lấy phương thức quỷ dị như vậy chiến bại làm Lôi Thiên vô cùng đề phòng.
Hắn không tin đồng đội của mình như vậy nhược trí, dù không có khả năng chiến thắng cũng sẽ làm đủ mọi cách hòng tiêu hao Hồn Lực của đối thủ. Hoặc thẳng thắng đầu hàng chứ không tự đánh bản thân mình thương nặng như vậy. Họ có thể thua trận này nhưng vẫn còn những trận đấu khác, tự hủy như thế gặp học viện khác còn đánh cái rắm.
Trận đấu tiến hành đến nước này, đã tới lúc mấu chốt cực kỳ rồi, Lôi Thiên biết, tràng đấu này chính mình chẳng những không thể bị khống chế, hơn nữa dưới tình huống yếu thế hơn cũng phải cố hết sức tiêu hao một hồn lực của đối thủ. Đối mặt Đường Long hắn cũng không có ảo tưởng bản thân có thể làm lên kì tích gì, nhưng cũng muốn tiêu hao đi một ít thực lực của Đường Long, vì quyết chiến cuồi cùng đưa ra chuẩn bị.
Lôi Thiên nhanh chóng phóng thích ra Vũ Hồn của chính mình, nương theo một tiếng sấm, một đôi cánh chim bằng lôi điện vặn vẹo giương ra, đệ tam hồn hoàn tử quang lóng lánh, thân thể phóng lên cao.
Ưu thế của phi hành hồn sư thực là không thể nghi ngờ, nhất là đối thủ không có năng lực viễn công càng có thể khiến cho mình ở vào thế bất bại. Nhưng lúc này Lôi Thiên bay vào không trung lại không phải vì tránh né công kích mà thăm dò xem ảo giác mà Đường Long chế tạo rốt cực là thế nào, là nhắm vào đơn mục tiêu hay là quần thể khu vực. Tiếp cũng là vì tăng cường công kích của chính bản thân Lôi Thiên sau đó.
Đường Long mỉm cười đứng tại đó, sắc bén ánh mắt theo dõi đối thủ di động, bản thân hắn lại không có động tác gì.
Bay vào không trung, Lôi Thiên giương hai tay ra, hồn hoàn thứ tư trên người cùng hồn hoàn thứ ba đồng thời sáng lên, hai cái hồn hoàn màu tím chung quanh thân thể hòa hợp lẫn nhau.Thậm chí có thể làm cho người ta cảm giác được rõ ràng nguyên tố thuộc tính lôi trong không khí đang điên cuồng ngưng tụ theo luật động.
Hai quan hoàn đồng thời lóe sáng, lam tử sắc xà điện bắt đầu quay vòng quanh thân thể của Lôi Thiên nhanh chóng kích động, một cái ám lam sắc thân ảnh từ sau lưng hắn hiện ra, chính là vũ hồn bản thể của hắn, lôi ưng.
Từng đạo xà điện chính là theo hướng trên thân thể thương ưng nọ ngưng tụ, để thân thể của Lôi Thiên ở trung tâm, trong phạm vi đường kính năm thước trên không trung đã hình thành một lam tử sắc viên cầu. Dưới lôi điện khiêu dẫn. Cả không trung tựa hồ đều đã trở nên tối sầm xuống.Ngưng tụ càng ngày càng nhiều lôi điện tựa hồ tùy thời có thể bùng nổ.Cặp mắt của Lôi Thiên lúc này cũng đã biến thành màu lam.
Lực áp bức cường đại làm cho vạt áo trên người của Đường Long không gió tự động, bất ngờ lúc này, trên tay Đường Long bất ngờ xuất hiện một thanh cung tên. Thân cung đen tuyền mà sáng bóng, như là viên kim cương đen cao quý nhât, xung quanh thân cung chi chit có những phù văn tinh xảo mà cổ lão. Hai đầu cung được lắp lưỡi dao uốn theo hình bán nguyệt sắc bén.
Cầm Diệt Thần Cung trong tay, khí chất Đường Long bốc chốc thay đổi, bình thường tà mị cùng mấy phần tiêu dao đã thay bằng lạnh lùng cùng cương nghị, như là một mũi tên đứng trên sân vậy.
“Hồn Kĩ Thứ Nhất: Triệu Hồi”(Đường Long)
“Hồn Kĩ Thứ Hai: Xa Mạc Chi Khấp”(Đường Long).
Theo Đường Long tiếng nói vừa dứt, tầng tầng khí lưu lẫn hạt cát bắt đầu quanh quẩn quanh thân Đường Long, chúng tụ lại một cách ngày càng dày đặc rồi không ngừng mở rộng, chỉ trong phút chốc đã bao phủ hết chu vi sân đấu.
Đứng ừ trên cao nhìn xuống, Lôi Thiên chỉ thấy một cơn bão cát nhỏ không ngừng xoay tròn quanh sân đấu. Che kín tầm nhìn trước mắt, Lôi ưng của Lôi Thiên lúc này đã ngưng tụ đến cực đại, con lôi ưng thật lớn nọ đã tăng lớn tới mức độ thân dài năm thước, thân thể của Lôi Thiên lặng yên dung nhập tới bên trong năng lượng khổng lồ nọ, hai mắt của vũ hồn lôi ưng phát sáng.Đó chính là hai mắt của Lôi Thiên.
Tuy Hồn kĩ đã tụ lực thành công, nhưng đối thủ không thấy còn đánh cái rắm a, Lôi ưng của hắn cũng không phải chạy bằng không khí, cư mỗi dây trôi qua là hắn phải cung cấp một lượng không nhỏ Hồn Lực để duy trì Lôi Ưng.
“Vèo”, một mũi tên được nhưng tụ bằng hồn lực lao như xé gió bất ngờ từ bão cát phía dưới bắt thẳng lên vị trí Lôi Thiên trên cao, tiếp sau đó không ngừng khắp nơi có mũi tên bay lên. Đường Long đây là lợi dụng khả năng có thể tự do dịch chuyển trong bão cát, không ngừng thay đổi vị trí bắn mà ra mũi tên.
Nhất thời, Lôi Thiên như là một cái bia nhắm bị Đường Long đem ra tập bắn, Đường Long cũng chỉ sử dụng hồn lực năm mươi cấp ngưng tụ mũi tên thôi, nên dùng Lôi Thiên hết sức phòng thủ đúng là vẫn chống lại được.
Mọi người xung quanh đang từ cuộc chiến Hồn Sư biến thành game bắn chim cũng một mặt mộng bức, đây là vòng Tấn cấp a, các ngươi làm ơn có thể thi đấu nghiêm túc, đấm nhau thùm thụp thùm thụp được không. Chúng ta bỏ tiền ở đây không phải để xem shoot bird game.
Đường Long ở trong bão cát không ngừng bắn tên cũng không phải là bắn loạn, hắn đây là thăm giò tốc độ phản ứng lẫn phạm vi tối đa mà Lôi thiên có thể né tránh tên.
“Đã thấy”, Đường Long nở một nụ cười gian xảo nói.
“Hồn Kĩ Thứ 8: Thiên Diễn”(Đường Long).
Hồn Kĩ Thứ 8: Thiên Diễn, 3 đòn đánh sẽ trực tiếp bỏ qua giáp, gây sát thương chuẩn và hiệu ứng xuất huyết( xuất huyết: là hồn lực tiêu tán từ từ, không phải mất máu như đại tướng noxớt nhé mấy ae lol :v).
Lấy tu vi Hồn sư năm mươi cấp mà bỏ qua giáp đối phương thì tin chắc rằng bốn hai cấp Lôi Thiên không có cửa ăn phát thứ hai.
“Vụt”, một mũi tên bất ngờ chéo góc từ phía mặt Đông bên dưới bay lên hướng đến trước ngực Lôi Thiên, đang mải né tránh mưa tên Lôi Thiên mãi đợi đến khi mũi tên đến trước ngực mới nhận ra. Nhưng có vẻ mọi chuyện đã quá muộn, “oanh”, múi tên như là lựu đạn như vậy nổ trực tiếp trên ngực hắn, Lôi ưng tan giã, thân thể như là bóng hết hơi tùy ý rơi xuống nền đấu.
“rầm” từ hai mươi mét không trung rơi xuống, Lôi thiên như là chịu dame hai lần. Hắn chật vậy không chịu nổi, tuy áo quần bên ngoài không tổn hao mẫy nhưng Lôi Thiên cảm giác ngũ phủ lục tạng bản thân đang xuất huyết rồi. Thiên Diễn là không nhìn bên ngoài đấy, hết thảy uy lực đều đánh vào thân thể.
Trận đấu tới lúc này, sắc mặt của đám người Lôi Đình học viện đều đã ngưng trọng đến mức chảy cả mồ hôi.
...
...
Trận đấu tiếp theo, Bên Thiên Thủy học viện như trước vẫn là Đường Long, mà Lôi Đình học viện xuất trận, cũng đã là phó đội trưởng Lôi Động.
Lôi Động, bốn mươi ba cấp khống chế hệ chiến hồn tôn, vũ hồn: Lôi chu ( Nhện sét ).
Là khống chế hệ hồn sư cường đại nhất trong Lôi Đình học viện chiến đội, chỉnh thể thực lực của hắn, mặc dù so với đội trưởng kém hơn một chút, nhưng thực lực cũng cực kì cường hãn.
Vũ hồn phụ thể.
Trên thân thể vang lên một tiếng sét bùng nổ, tám đạo lôi quang đồng thời từ sau lưng tuôn ra, như hình dạng một con nhện chân dài. Mặc dù không dài như Bát Chu Mâu của Đường Tam, hai vàng, hai tím, bốn hồn hoàn, thể hiện thực lực cường đại của hắn.
Trọng tài hô lên một tiếng bắt đầu, hai cánh tay Lôi Động đồng thời từ hai bên sườn giơ lên, rồi lại hạ xuống, hình thành hư ấn, đệ tam hồn hoàn trên người hắn nhất thời sáng bừng lên.
Chỉ thấy, tám chân nhện bằng lôi điện đồng thời đâm sâu vào lòng đất, một vòng tròn lôi điện màu lam từ bàn tay phóng thích ra, cũng không phải hướng tới Đường Long, mà trực tiếp rót vào lòng đất.
Vầng sáng màu lam lan tràn, theo hình bán nguyệt mà lan tràn ra, diện tích bao phủ khuếch trương với tốc độ kinh người.
Đường Long chưa hiểu rõ cái này lôi võng tác dụng lắm, ahwns định làm một thoáng thăm dò, lặng yên chạy bên ngoài vòng, thân thể Lôi Động thuỷ chung vẫn theo sát động tác của Đường Long mà chuyển đổi phương vị. Hắn đang nhắm mắt , động tác của Đường Long lại phi thường nhẹ nhàng, nhưng Lôi Động có thể chuẩn xác phán đoán phương vị của Đường Long, không thể nghi ngờ đây chính là tác dụng của hồn kĩ. Quang võng màu lam liền giống như con mắt, nắm hết mọi biến đổi xung quanh.
Sân thi đấu có diện tích rất lớn, Lôi Động phát ra quang võng, lan đến đường kính chừng hai mươi thước thì dừng lại, hiển nhiên không đủ bao trùm khắp mặt sân. Nhưng đến lúc diện tích bao phủ đã dừng lại, khi quang võng đã thành hình, hắn bắt đầu bước từng bước, theo phương hướng Đường Long đang đứng mà bức tới.
Đường Long còn chưa hiểu con hang này định bày trò gì với mình, đây là muốn đánh trực diện với Đường Long hắn ư? Sau vài bước, Lôi Động đột nhiên dừng lại, hư ấn của hai tay trên mặt đất vừa lộn, lòng bàn tay hướng lên trên, song chưởng đồng thời giơ lên.
Một màn kì dị xuất hiện, quang võng màu lam trên mặt đất theo tay hắn cũng bay lên, tự nhiên cứ như vậy bay bay trên không trung.
Lôi Động chợt mở hai mắt, hét lớn một tiếng, quang võng màu lam tung bay,trùm lên vị trí đứng của Đường Long.
Đường Long mặt con mẹ nó bán phê, đây là định chùm lão tử xong sau đó mới đánh à.
Hai tay giơ lên, từ lòng bàn tay Lôi Động đều bắn ra một tia sáng lam sắc, trên người hắn, đệ nhất hồn hoàn loé sáng, hai đầu tia sáng phân biệt từ hai hướng quất mạnh về phía thân thể Đường Long. Đường Long con mẹ mói mặt đều nhanh đen lại, chùm người cũng thôi đi, đây định dùng roi quất nữa. Bố mày là gia súc à, ánh mắt trở lên ác liệt, Đường Long từ đầu vốn chỉ muốn đánh chậm chạm với bọn học viên này. Dù sao cũng là thi thố giữa các thiếu hiên với nhau, cũng phải hảo hảo hòa nhập với chúng bạn.
Đây cmn còn là đánh nhau à, sao không về kiếm thêm con trâu với cái lưỡi cày nữa đi. Đường Long bất ngờ tay cầm Hủy Diệt Thần Liêm, chém rách lôi võng đang chùm hắn lại. Thân ảnh không ngừng lóe lên trong sân, chỉ toáng chốc đã tiếp cận Lôi Động.
Lôi Động cũng coi như là một học viên từng trải, hắn ngay lập tức bình ổn lại bản thân, Lôi roi hướng thẳng về phía Đường long quất đi. Đường Long ngay lập tức chống liên xuống đất, thân hình mượn nhờ lực đẩy mà bắn lên không trung, trước khi nhảy lên vẫn không quên cầm liêm theo.
Lôi doi quất hụt nhất thời chưa kịp thu về, Lôi Động nhất thời không còn biện pháp nào khác đành phải hai tay che trước mặt. Lúc này Đường Long đã phi thân đến trước mặt Lôi Động, thân người hơi trùm xuống, tay phải cầm cán liêm mạnh mẽ thúc vào bụng Lôi Động.
Lần này không chỉ đơn giản là hất văng như Thái Long nữa mà thật sự là mạnh mẽ đánh vào, lức bay lên Lôi Động mồm phun máu tươi đã đủ hiểu sức lực Đường Long vận mạnh thế nào.
Không chờ Lôi Động rơi xuống, tay phải cầm liềm của Đường Long đã từ bao giờ đổi thành cung, giương cung lên, “Thiên Dạ”, “vèo,vèo,vèo”. Liên tiếp ba mũi tên băng thẳng đến thân hình Lôi Động trên không.
Múi tên lần này không còn nổ oanh nữa, mà nó trực tiếp phân biệt găm vào hai vai lẫn một chân của Lôi Động.
“AH……”Tiếng kêu kinh hoàng của Lôi Động khiến mọi người không khỏi rung mình.
Vị sư phụ cầm quân của Lôi Đình học viện thấy cảnh này rất nhanh ra hiệu xin thua với trọng tài rồi phi thân lên đón lấy thân thể tàn tạ của Lôi Động.
Đến gần vị sư phụ này mới thấy Lôi Động bị thương nặng bao nhiêu, xương xường hai thanh gãy, ngũ phủ lục tạng bị chấn không ngừng hộc máu, hai khớp vai bị mũi tên xuyên thủng, đĩa sụn đầu gối bị xuyên vỡ. Cái này gần như là mất già nửa cái mạng rồi.
Sư phụ của Lôi Đình học viện cơ hồ không nhịn được trước tiên liền tỏ vẻ kháng nghị với ban trọng tài.
Trọng tài chạy đến trước mặt Đường Long tiến hành chất vấn, Đường Long liền đưa ra giải thích rất đơn giản, khi đó, mặc dù hắn chiếm ưu thế, nhưng đối phương cũng không nhận thua, hắn cũng không hề giết ch.ết đối thủ, chỉ là có chút đánh giá cao thực lực của đối thủ lên dùng toàn lực, ai ngờ…yếu không chịu nổi.
Sự thật đúng là như vậy, bất kể nói thế nào, Đường Long cũng không có giết ch.ết đối thủ, mà lúc đó, Lôi Đình học viện bên kia cũng quả thật không tỏ vẻ nhận thua.
Nghe thấy Đường Long giải thích như vậy, bên này Lôi Đình học viện càng căm tức hơn, Ngọc Thiên Tâm đang định xuất chiến lúc liền bị vị sư phụ kia cho giữ lại.
“Bỏ đi, ngày mai còn học viện Sử lai Khắc nữa, đội tám người trọng thương mất năm, đây đã là tổn thất rất lớn rồi”.
“Nhưng…”Ngọc Thiên tâm đang định phản bách liền gặp vị sư phụ kia quát lên.
“Ngọc Thiên Tâm, ngươi là đội trưởng ngươi phải hiểu, chúng ta đến đây để tranh tài, không phải là đánh nhau người ch.ết ta sống, hơn nữa ngươi cho là bản thân có thể đánh được tên đó ư, chúng ta xuất chiến nhiều như vậy, một góc áo hắn liền chưa nhăn, hơn nữa giả sử chiến thắng được hắn ngươi còn có thể lấy một địch sáu ư?”. Vị lão sư này cơ hồ như hét lên vào mặt hắn nói.
Ngọc Thiên Tâm dù không cam lòng cũng phải nuốt xuống, ánh mắt hắn lăng lệ nhìn Đường Long, như là phải đem kẻ này ghi nhớ đến tận cuối đời. Bất chợt hắn bắt gặp ánh mắt Đường Long nhìn lại.
Không hiểu sao trong thoáng chốc Ngọc Thiên Tâm cảm thấy bản thân như bị thôn phệ vào một không gian tối tăm, không gian này rộng lớn vô cùng vô tận, xung quanh không có thứ gì cả, làm bạn với ắn chỉ có hắc ám cùng hắc ám mà thôi …mãi đến khi Đường Long quay mặt rời đi. Nhọc Thiên Tâm mới hồi hồn trở lại, nghĩ đến cảnh vừa nãy, thân thể hắn không khỏi mồ hôi chảy dòng dòng.
“Đây rốt cuộc là yêu nghiệt gì a…” trong chốc lát, phần nộ khí của Ngọc Thiên Tâm tiêu tan đi hơn nửa, thay vào đó là vô tận sợ hãi bao trùm.