Chương 83: Song vụ uy lực, Ác Nguyên Lĩnh Vực
Không nên nhìn xuống mặt đất”. Đường Long đi phía trước không quên nhắc nhở Hồ Liệt Na, có vẻ như nàng đối với Huyết Trì bên dưới có rất lớn để ý, khiến cho tốc độ bước đi của nàng có phần không theo kịp hắn.
Hồ Liệt Na đi theo sau Đường Long, khoảng cách giữa mỗi bước đi được chia đều nhau, khoảng cách giữa hai người ước chừng từ ba đến bốn thước. Trong lòng nàng không khỏi thêm vài phần tán thưởng đối với nam nhân trước mắt này. Tốc độ bước đi cứ đều đều như thế này, không thể nghi ngờ gì nữa khiến cho Hồ Liệt Na càng dễ dàng nắm giữ tiết tấu, bảo trì khoảng cách hiện tại.
Mà Đường Long đối với sự thông minh của Hồ Liệt Na cũng không khỏi ngầm thêm yêu thích. Bởi lẽ lúc hắn đi ở phía trước, mỗi khi chân trái của hắn chuyển động, chân phải của nàng lập tức bước theo. Cứ như vậy, khi trọng tâm của thân thể hắn hướng về bên trái, thì thân thể của nàng sẽ hướng về bên phải. Vạn nhất người nào không giữ thăng bằng tốt, thì người còn lại cũng có thể dựa vào trọng tâm thân thể mà kịp thời cứu viện. Hơn nữa Hồ Liệt Na thủy chung vẫn giữ sợi dây trong tay mình, tùy thời đều có thể chuẩn bị phát lực.
Mặc dù đây là lần đầu tiên phối hợp với nhau, nhưng song phương vô hình trung lại vô cùng ăn ý với nhau, vì thế Đường Long tâm lí cũng thở phào nhẹ nhõm.
Từ từ phóng xuất ra tinh thần lực của mình, lấy bản thân làm trung tâm Đường Long đem tinh thần lực phóng thích về phía trước. Tuy không thấy hết được cả không gian xung quanh, nhưng trong phạm vi một dặm hẳn là không có vấn đề.
Cứ duy trì tiết tấu hài hòa như vậy, hai người chậm rãi đi vào trong phiến ám hồng sắc, bình đài hình tròn rất nhanh biến mất khỏi tầm mắt.
Đường Long tốc độ di chuyển dần dần chậm đi, bởi vì là người dẫn đầu, cường độ quan sát, chú ý xung quanh nhiều hơn so với Hồ Liệt Na, hơn nữa, hắn cũng ra hiệu Hồ Liệt Na phía sau phải duy trì cảnh giác. Ở loại tình huống này, muốn không kinh động Sát Lục Chi Vương, hắn chỉ đành dùng những thủ đoạn giống ở Sát Lục Chi Đô. Chỉ là hắn không biết phía trước hay bên dưới Huyết Trì là cái gì, nên chỉ có thể như vậy cẩn trọng.
Càng đi sâu vào đị ngục lộ, áp lực đối với nội tâm Hồ Liệt Na càng lớn, bởi vì phía trước đã từng bị sát khí phản phệ, tiếp đó lại bị Đường Long cứng rắn rút ra lượng lớn sát khí. Nên bây giờ lượng sát khí ít ỏi mà nàng có thể phóng ra để đối chọi với nơi đây sát khí bắt đầu có dấu hiệu không trụ được.
Đang đi về phía trước, cước bộ của Đường Long đột nhiên ngừng lại, làm cho Hồ Liệt Na phía sau cũng gần như là đồng thời dừng lại, qua đó có thể thấy được tinh thần của nàng giờ đang tập trung đến mức nào.
“ Làm sao vậy?”. Hồ Liệt Na hạ giọng hỏi.
Đường Long ngữ khí không nóng không lạnh đáp: “Chúng ta đã đi hơn ba canh giờ, ngươi có hay không phát giác ra rằng, không khí nơi đây đang từ từ nóng lên. Hơn nữa, nơi này dường như không còn yên tĩnh nữa, xung quanh đã bắt đầu xuất hiện thanh âm. Mặc dù thanh âm đó rất nhỏ, lại đến từ phía xa, nhưng mục tiêu của nó hẳn là chúng ta. Phải cẩn thật đề phòng.”
Nghe Đường Long nói xong, Hồ Liệt Na không khỏi âm thầm giật mình. Mặc dù nàng biết Đường Long tinh thần lực rất mạnh so với nàng, nhưng lại không ngờ tinh thần lực của hắn lại cường đại như thế. Lúc đầu nàng cũng không phí sức phóng ra tinh thần lực ra do thám cũng là thế.
Nhìn người thanh niên bộ dạng tuổi tác không chênh lệch nàng bao nhiêu trước mắt này, Hồ Liệt Na yên lặng gật đầu, cổ tay vừa động, trên tay đã xuất hiện một thanh đoản kiếm.
Đường Long cũng không có lập tức tung ra thủ đoạn gì, nhưng nàng lại mơ hồ nhận ra, cái bóng của hắn bắt đầu kéo dài sang chỗ nàng, mà phần bóng dưới chân hắn cũng bắt đầu lan rộng ra, âm thầm nhúc nhíc như vật sống vậy.
Dần dần, thanh âm nọ cũng đã xuất hiện, thanh âm ko lớn, nhưng tần suất thì nhiều, giống như lời của Đường Long, thanh âm kia đang từ từ hướng về chỗ của bọn họ.
Đột nhiên, Đường Long vội vàng nói: “ Ta biết tại sao chúng ta ngày càng cảm thấy nóng hơn rồi. Chúng ta đang đến gần Huyết trì phía dưới.”
“A! Điều này sao có thể? Chúng ta phía trước vốn giờ vẫn luôn là đường thẳng mà”. Hồ Liệt Na có chút giật mình nhìn về phía vực sâu, nhưng nàng như trước chẳng những không thấy được gì, mà cảm giác mê muội lại kéo tới, nàng vội vàng định thần, đứng vững lại, không dám nhìn lại.
Đường Long trầm giọng nói: “Lúc trước, Huyết trì cách chúng ta chừng 1200 thước, mà khoảng cách này bây giờ đã rút ngắn lại còn khoảng 920 thước. Bởi thế nên nhiệt độ xung quanh ta mới biến hóa như vậy. Xem ra, dưới Huyết trì chưa hẳn là máu, mà là nham thạch nóng chảy. Nếu như chúng ta tiếp tục đi về phía trước, nhiệt độ nếu vẫn liên tục gia tăng, ta cơ hồ có thể khẳng định, cuối đoạn đường rất có thể bị bao phủ bởi Huyết trì, tới lúc đó mới là đoạn đường chính thức khó đi của Địa Ngục lộ.”
Nghe Đường Long nói, Hồ Liệt Na cũng không ngạc nhiên cho lắm, chính vì nàng sau một hồi phân tích cũng có kết luận giống như vậy.
Khe khẽ cảm nhận rung động âm thanh trong không gian, Đường Long không khỏi lạnh giọng xuống: “Trước tiên để điều này sang một bên, chúng ta tốt nhất là phải ứng phó với nguy cơ trước mắt này rồi hãy nói sau. Tới rồi!”
Thanh âm vù vù càng lúc càng lớn, Đường Long bằng tinh thần lực cường đại có thể mơ hồ thấy được bóng dáng màu đỏ đang tiến tới gần bọn họ. Rất nhanh hắn đã hiểu được tại sao tinh thần lực của mình cảm giác được tần suất đập cánh của chúng nhiều đến như vậy. Bởi vì, sinh vật bay tới không phải là một con, hai con, mà là một đám gồm có ít nhất là 1000 con.
Khoảng cách gần 1 chút, bọn họ rút cục đã có thể nhìn thấy rõ tường tận hình dạng của đám sinh vật này. Đó là những con biên bức đỏ như máu, tựa như hình dạng của huyết sắc đồ án lưu lại trên mặt đất của ngục sát lục trường, chỉ khác là kích thước của chúng nhỏ hơn mà thôi. Mỗi một con huyết biên bức có kích thước khoảng gần một thước, nhưng khi chúng vươn cánh ra thì lúc đó kích thước là hơn một thước.
Một, hai con huyết biên bức như vậy đương nhiên không tính làm gì, nhưng thoáng một cái xuất hiên hơn 1000 con, giống như là một đám mây lớn màu đỏ hướng về hướng hai người họ mà bay nhanh như vậy thì lại là chuyện khác.
“Ực…” Nuốt nước bọn một phen, sắc mặt của Hồ Liệt Na đã trở nên có phần khó coi, cất đoản kiếm trong tay vào trước ngực, thấp giọng hỏi: “Làm sao bây giờ?”
Đường Long tỉnh táo nói: “Không phải hốt hoảng, giữ vững bình tĩnh, để ta đến.”
“Được.” Ở vào tình huống này,Hồ Liệt Na cho dù muốn giúp cũng tự hiểu được sức mình. Chỉ có thể nhanh chóng đến sau lưng Đường Long, ‘như vậy có lẽ sẽ giúp hắn bớt phải lo lắng cho ta đi’, suy nghĩ khôn ngoan như vậy nhưng thân thể nàng trực tiếp dựa vào lưng hắn, kiều đồn của nàng vừa lúc Đường Long quay lại thì ép đến hắn hạ bộ, khiến tâm thần của Đường Long suýt chút nữa dao động.
Rõ ràng cảm giác được, Đường Long lập tức làm ra phản ứng né xa ra, nhưng Hồ Liệt Na vẫn kịp cảm nhận thấy thứ nóng hổi đó. ‘Đúng là ngựa giống mà, nhanh như thế đã cứng rắn’, ý nghĩ như vậy thoáng lóe lên trong đầu Hồ Liệt Na. Nhưng rất nhanh nàng phối hợp khẽ lui ra một chút chừa ra một khoảng cách nhỏ giữa hai người, không để chính mình kề sát hắn như lúc trước.
Những con biên bức màu đỏ như máu bay rất nhanh, chỉ trong chốc lát cũng đã đến gần. Con mắt của bọn chúng cũng màu đỏ như máu, phát hiện hai người, trong miệng chúng phát ra tiếng kêu cạp cạp, lộ ra răng nanh bén nhọn. Hơn một ngàn con huyết biên bức đồng thời vỗ cánh mang đến một trận tinh phong, nhất thời làm chấn động thân thể Đường Long cùng Hồ Liệt Na.
Đường Long động tác rất nhanh, lập tức quay người vài vòng khiến sợi dây buộc chặt lại hai người. Cứ như vậy, hai người không muốn thân thể kề sát cũng không được, hoàn toàn vững vàng bị trói cùng một chỗ.
Da thịt tương liên, nhưng lúc này hai người ai cũng không có nổi một tia để ý chuyện này. Đối mặt càng ngày càng gần với lũ huyết biên bức, tâm thần 2 người hoàn toàn tập trung.
Hồ Liệt Na đối với động tác của Đường Long cũng không có nửa phần bất mãn, nàng biết, Đường Long đây là muốn chủ động tấn công trước, mà lại không yên tâm rời khỏi nàng quá xa, nên đây chính là cách hoàn mĩ nhất rồi.
Có Đường Long giải quyết nỗi lo lắng, Hồ Liệt Na tinh thần đại chấn, sát khí tích súc trong cơ thể chợt phóng thích ra, ánh sáng băng lãnh trên đoản kiếm sâm nhiên lóe ra. Hít sâu khẩu khí, hai mắt của nàng đã dần dần biến thành màu phấn hồng, mặc dù hồn kỹ không thể sử dụng, nhưng cũng không ảnh hưởng nàng phóng xuất ra vũ hồn của chính mình.
Trên không trung những huyết biên bức này dường như là có trí tuệ, chúng cũng không có nóng lòng hướng hai người phát động tiến công, mà là tại giữa không trung bay nhanh tạo thành một vòng, đem hai người vây vào trong. Điều nãy có nghĩa là thân thể của Đường Long cùng Hồ Liệt Na ở bất kì phương hướng nào cũng đều có huyết biên bức chuẩn bị công kích.
Từ bên dưới chân Đường Long, hai làn khói đen và đỏ nhanh chóng phóng suất ra. Huyết vụ giống như có linh tính của chính mình, nó bắt đầu bay về phía đám huyết biên bức kia, mà hắc vụ lại cấp tốc bao quanh lấy hai người, giống như một lãnh thổ sương đen vậy. Khí tức âm lãnh mà nó toát ra khiến đám huyết biên bức cũng không dám đi lại gần.
Hồ Liệt Na nhận thấy bản thân an toàn, cũng bắt đầu thử công kích đám biên bức này, ngón tay nàng cuộn lại, một đạo hàn quang phiêu nhiên bắn ra, nhắm thẳng đến một con huyết biên bức ở gần đấy.
Ai ngờ thân thể con huyết biên bức đó lắc nhẹ, dĩ nhiên tránh được phi đao mà Hồ Liệt Na bắn ra.
Hồ Liệt Na trong lòng chấn động rồi, thế này cũng quá lợi hại đi. Đường Long thấp giọng nói: “Biên bức không thể so với các loài khác, chúng nó có một loại năng lực đặc thù rất nhạy cảm, có thể dễ dàng phát hiện công kích của địch nhân, ngay cả tinh thần lực cũng không có cách nào ảnh hưởng năng lực đặc thù này. Trừ phi tốc độ vượt qua phản ứng cực hạn của chúng, nếu không rất khó gây tổn thương với bọn chúng.”
Hồ Liệt Na gật đầu, nàng cũng nhớ lại điểm ấy, xác thực để giải quyết đám biên bức này không dễ. Đường Long nói tiếp: “Vấn đề này ta có cách để giải quyết. Chỉ cần khi chúng bắt đầu phát động công kích. Ngươi chỉ để ý chiếu cố tốt chính mình là được.”
“Được.” Nói chuyện với nhau không nên quá nhiều lời vào lúc này. Hồ Liệt Na lập tức đáp ứng một câu, rồi ngay sau đó tinh thần không chút nào buông lỏng. Nếu như không phải có Đường Long bên người. Lúc này nàng sợ rằng sẽ không chịu nổi áp lực tinh thần. Ở loại địa phương này, dưới chân không có điểm tựa, tính linh hoạt căn bản là không phát huy được. Chỉ riêng việc phải đối mặt với một lượng lớn huyết biên bức đã khó có thể bình tĩnh được rồi.
Hơn nữa từ việc mới rồi tốc độ phản ứng của huyết biên bức khi tránh né công kích của nàng cũng thấy được rằng, loại biên bức nơi này hẳn đã biến dị do thuộc tính môi trường. Bất luận tốc độ, công kích cũng đều là cao nhất. Thậm chí còn có có thể có cả kịch độc.
Có lẽ là bởi vì vài con biên bức nếm thử tiếp xúc với hắc vụ mà vẫn an toàn không sao. Nên chỉ sau một khắc, xung quanh đã có khoảng hai mươi ba mươi con có hơn hướng tới hắc vụ vọt vào.
Ngay lúc này, Hồ Liệt Na đột nhiên cảm giác được sau lưng một trận lạnh thanh. Một cỗ cảm giác quen thuộc tự nhiên sinh ra, ngay sau đó nàng thấy một vật đen từ dưới bóng của Đường Long chui ra. Trong chớp mắt đã vọt vào hắc vụ.
Mà hơn mười con huyết biên bức vừa mới tiến vào hắc vụ đầu tiên, nguyên bản thân hình cực kỳ nhanh nhẹn đã trở nên hỗn loạn. Thậm chí có mấy con huyết biên bức va đập vào nhau. Dần dần chúng lao vào cắn xé nhau, khó tin hơn nữa là chuyện này xảy ra với cả đám biên bức trước sau chui vào hắc vụ.
Xảy ra chuyện gì? Không đợi Hồ Liệt Na phản ứng kịp, hơn ba mươi con huyết biên bức đã lao vào cắn xé nhau thành một đoàn.
Những tiếng kêu thảm thiết, thê lương liên tiếp vang lên, hơn ba mươi con huyết biên bức dẫn đầu lúc trước nhất thời giống như vẩn tinh (sao băng) hướng tới vực sâu rơi xuống.
Sau một lúc khiếp sợ, trong lòng Hồ Liệt Na nổi lên hai chữ, nàng cơ hồ thốt ra, “Lĩnh vực.”
Đúng vậy, năng lực đặc thù của huyết biên bức là siêu thanh ba (sóng siêu âm) không có khả năng bị tinh thần lực quấy nhiễu, nhưng là Ác nguyên của Đường Long hiện giờ đã có thể phóng thích như một lĩnh vực, trong đây hắn hoàn toàn có thể quấy nhiễu siêu thanh ba. Hơn nữa Ác Nguyên cũng có khả năng ăn mòn và khống chế tâm trí kẻ địch trong lĩnh vực này.
Hồ Liệt Na kinh ngạc quay lại nhìn Đường Long, khoảng cách giữa hai người lúc này là gần như bằng không. Thân thể chuyển động khiến nhũ phong cao vút khó tránh khỏi đối với Đường Long lưng sinh ra một chút cọ xát.
“Đừng nhúc nhích.” Âm thanh trầm thấp của Đường Long vang lên, cô nàng này cũng quá coi thường mị lực của mình thì phải, trong hoàn cảnh như vậy lại còn không ngừng kích thích hắn, phải biết trong trạng thái sử dụng lĩnh vực này, Đường Long các mặt ác cũng được rất lớn khích lệ a. Lỡ không nhin được mà đem nàng xực tại chỗ thì làm sao giờ.
Nhận thấy hành động kích thích của mình, Hồ Liệt Na vội vã khống chế được thân thể của chính mình. Nàng biết hiện tại không phải là lúc cho mấy vấn đề này.