Chương 16
Sáng hôm sau,cô thức dậy với tâm trạng rất tốt,thật không ngờ gia gia lại không ngăn cản chuyện của cô và Ngân.
Bước xuống tầng cô nở một nụ cười thật tươi:
“Buổi sáng tốt lành baba,mama,anh hai!”
Và cô thành công rực rỡ trong việc cả nhà đơ toàn tập,baba đang uống cà phê thì đổ hết xuống đùi,mama rất tao nhã làm rơi luôn cái thìa đang cầm,anh hai thậm chí cò mắt chữ A mồm chữ O,trông rất không hề lịch sự.
Cô thấy cảnh này thì rất ngạc nhiên,cô trông lạ lắm sao? (Tg:cái đồ vô tâm)
Cô nhìn baba bằng ánh mắt kì dị,bộ baba là quái vật hay sao mà cà phê nóng thế đổ lên đùi mà baba có vẻ chả sao cả vậy ta?(Tg:tại ai vậy taaa~~)
Cô hắng giọng nói:“E hèm,ừm baba ơi,cà phê.”
“Ế?”baba rất ngạc nhiên kêu nhẹ và rồi...
Một tiếng hét "thánh thót" vang lên như tiếng phượng hót,trong phạm vi 10 km ai cũng được "thưởng thức":“Aaaaaaaaa...”
Sau khi mọi người đơ vài giây thì cảnh tượng trong Bạch gia là:
Anh hai cười lăn lộn,chảy cả nước mắt,tay đập liên hồi lên bàn còn mama thì lấy tay che miệng cười cười rất lịch sự nhưng tay thì lại đang,khụ khụ,cầm điện thoại chụp ảnh với tốc độ ánh sáng và gia nhân thì đang trố mắt nhìn,vai run run vì nhịn cười,hình tượng lão gia chủ lạnh lùng,uy nghiêm trong lòng họ đã triệt để tan vỡ.
(Tg:khổ thân*vỗ vỗ vai an ủi*
Bạch gia chủ:hức hức*thút thít khóc*)
Mặc dù giận đến mặt tái mét nhưng ông không giám động đến lão bà đại nhân đâu nhưng mà cái thằng con bất hiếu kia thì,ông liếc mắt nhìn anh hai trông rất đáng sợ rồi lấy điện thoại ra gọi cho Âu Dương Mặc,thư ký của ông nói:
“Mặc,khóa hết tài khoản ngân hàng,chặn mọi nguồn cung cấp tiền tài của thiếu gia lại cho ta.Lát nữa gọi người tống cổ thiếu gia ra khỏi Bạch gia làm ăn xin đến khi nào tỉnh ngộ thì mới được lôi về.”
“Vâng.”vì baba để chế độ loa ngoài nên ai cũng nghe được lời nói tuyên án tử hình của Âu Dương thư kí.
Và một tiếng hét "thánh thót","mê hoặc lòng người" lại cất lên,xuyên thủng chín tầng mây:
“Khônggggg...”
Anh hai ngay lập tức chảy ra ôm đùi baba rất chân chó,nước mắt lưng tròng,khóc thảm thiết:
“Huhu...baba đại nhân anh minh,hùng dũng,minh tuệ,cực đẹp trai,...tha cho con đi mààà,con biết lỗi rồi,huhuhu.”
Baba chỉ rất lạnh nhạt nói:“Không.”
Và thế là anh hai ch.ết lâm sàng,"trở về với cát bụi".
Phải nói là tốc độ làm việc của Âu Dương thư ký rất nhanh,có mấy tên cao to lực lưỡng,vai hùm tay gấu bước vào vác anh hai vẫn đang ch.ết lâm sàng đi xa,đi xa,đi ngày càng xa.
Lúc này thì Bạch lão gia gia bước vào phòng mặt đen như đít nồi,lạnh giọng nói:
“Tất cả tiếp tục việc làm của mình,Điệp nhi ra đây với gia gia một lát.”
Nghe gia gia nói vậy cô thấy cực kỳ bất an,mong là gia gia đừng đổi ý,ngăn cản chuyện của cô và Ngân.
Lặng lẽ đi theo gia gia mà lòng cô rối bời.Gia gia bình thản nói:
“Không cần phải lo lắng đâu Điệp nhi ta muốn nói với cháu chuyện khác.”
“Thật ư gia gia.”giọng nói cô không dấu nổi sự vui mừng.
Thấy cháu gái yêu vui vẻ như vậy,tâm trạng ông cũng tốt lên vài phần nhưng nghĩ đến cái việc cháu gái yêu bơ luôn ông mà chỉ loanh quanh luẩn quẩn bên cạnh cái tên xú tiểu tử thối tha Tuyết gia kia thì tâm trạng ông rất nhanh tệ đi,trong không khí là mùi dấm chua(Tg:ai mua dấm không?)
“Điệp nhi.ông sẽ cho phép cháu và tên tiểu tử kia gặp nhau.”ông nghiến răng nghiến lợi nói ra từng chữ,rất chói tai nhưng với cô thì là những lời nói dễ nghe nhất.
Cô vui sướng đến suýt òa khóc,nhảy lên ôm chầm gia gia,hạnh phúc nói:
“Cảm ơn gia gia!”
Tg:dạo này mị bận học quá,mị sẽ cố gắng viết bù cho các thím
*778 từ*