Chương 56

Cố Phi Âm im lặng một đêm, lăn qua lộn lại cảm giác cả người khó chịu, sáng sớm đi mua bánh bao, bà chủ cửa hàng bánh bao rốt cục cũng có cơ hội cùng cô nói chuyện bát quái, hai ngày trước nói bát quái với người khác, hôm nay rốt cục đến lượt cô: "Cô biết Mạc Sơn ở đâu không?"


Cố Phi Âm: "... Tôi không biết, bà chủ biết không?"
"Tôi cũng không biết! Cô xem tấc cả những tờ giấy nhỏ dán ngoài kia đều là đang hỏi Mạc Sơn ở chỗ nào, lúc trước chỉ có một con phố khác dán, đảo mắt mấy con phố chỗ chúng ta đều dán hết cả rồi!”


"Sao lại không có vấn đề? Cô thấy có ai hỏi đường như vậy chưa? Vừa nhìn đã biết là quỷ đang hỏi đường, nếu như cô nói biết, con quỷ kia nhất định sẽ quấn lấy cô, để cho cô dẫn nó về nhà, sau đó cô không về được nhà nữa. Tiểu cô nương, cô phải cẩn thận một chút, chớ bị tờ giấy kia mê hoặc đó."


Cố Phi Âm nói thật lòng :"Sẽ không đâu, nó chỉ muốn hỏi đường thôi, mọi người không cần phải sợ."
Bà chủ hàng bánh bao không đồng ý nói: "Ngược lại cô nên cẩn thận một chút, chúng ta nên góp tiền lại chuẩn bị mời đạo sĩ đến đuổi quỷ."
Cố Phi Âm: "... ? ? ! !"


Muốn mời đạo sĩ à? Vậy tối nay cô dán tờ rơi kiểu gì . . ?
...


Cố Phi Âm than thở, không nghĩ tới sự nghiệp dán giấy chưa được nữa phố đã ch.ết non rồi, hơn nữa cô dằn vặt nhiều ... ngày nay, một chút tin tức không có cũng không nói, còn phải bỏ ra vài đồng tiền phí trả công cho quỷ, lẽ nào cứ lãng phí như vậy sao? Cô nghĩ tới những thứ này tâm can liền đau đớn, ăn cơm cũng không ngon lành gì.


available on google playdownload on app store


Lẽ nào cô chỉ có thể mua điện thoại di động sao?


Cô cầm ví tiền tính toán một chút, nếu không cô mua cái điện thoại vậy? Cô không yêu cầu cao, có thể lên mạng gọi điện thoại là được. Sim điện thoại phải mua, còn sạc điện, tòa nhà bỏ hoang không có điện, nên cũng chỉ có thể sạc điện trong nhà ma, cô ăn món rẻ nhất, chịu khổ một chút, nuôi một cái điện thoại di động vẫn có thể.


Tính toán như thế , Cố Phi Âm quyết định buổi chiều tan làn cô đi xem xem điện thoại di động, nghĩ đến cảnh sẽ có điện thoại di động treo trên cổ, tuy rằng rất đau lòng cho ví tiền của cô, nhưng cô vẫn rất vui, dù sao cô cũng sắp là người có điện thoại rồi.


Bên đây cô đang nằm trong quan tài tính toán, bên kia Mã Áo lần nữa đứng trước nhà ma.
Lần này anh ta không vào nhà ma, mà là tìm Cố Phi Âm có chuyện.


Năm ngày trước, bạn của Mã Áo tổ chức so tài, bạn anh đều live stream kinh dị giống anh, lúc đó cũng bảo anh đi, chỉ là bởi vì anh cô gái bị tóc dài dọa sợ hãi, còn chưa phục hồi lại tinh thần, trong lòng có chút bài xích loại này quỷ quái gì đó, cho nên cự tuyệt. Lúc đó bạn tốt của anh còn cười anh phong kiến mê tín, có phải sau này chỉ có thể làm Mã Áo nhát gan.


Bọn họ một nhóm sáu người cùng đi đảo Oa Oa, nhưng đang livestream thì xảy ra chuyện ngoài ý muốn, cuối cùng bị mất liên lạc, cho tới bây giờ cũng chưa có tin tức gì. Cảnh sát địa phương đã lục soát tìm kiếm 72 giờ rồi, vẫn như cũ không hề tin tức gì, khả năng sống sót càng xa vời.


Mã Áo không có biện pháp, những vì cái gì đó anh bỗng nhiên nghĩ tới Cố Phi Âm, trực giác của anh nói cho anh biết cô gái này không bình thường, có thể giúp được anh.
...
Cố Phi Âm không nghĩ tới lại có người tìm, đi ra ngoài vừa nhìn, vẫn là khách quý Mã Áo, anh tìm cô làm gì?


Mã Áo nhìn chân cô đi đứng bình thường, cố nén hoảng hốt nói: "Chân của cô ổn chưa?"
Cố Phi Âm nhếch miệng, vỗ vỗ chân nói: "Ha ha, đã ổn được mấy ngày rồi."


Mã Áo cũng ha ha hai tiếng, nghĩ đến đám bạn tốt chưa rõ sống ch.ết kia, anh lên tiếng: "Thật ra hôm nay tôi tới đây, là muốn nhờ cô giúp một chuyện."
Cố Phi Âm nghi ngờ: "Nhờ tôi hỗ trợ? Tôi có thể giúp gì cho anh?" Cô không có văn hóa không có bằng cấp, giúp được anh ta cái gì?


Mã Áo sửng sốt, thầm nghĩ lời này là có ý gì? Chẳng lẽ là không muốn người khác biết cô có năng lực đặc thù, phong cách ẩn dật?


"Chuyện là như vầy, tôi có một người bạn giống như tôi, cũng làm live stream kinh dị, hắn nghe nói trên đảo Oa Oa có ma, sau đó tìm năm người cùng đi thám hiểm với hắn, nhưng bọn họ đi tới đảo Oa Oa, sau đó phát sinh bất ngờ, mất tích, cảnh sát bên kia chỉ tìm tới đồ bọn họ để lại, không thấy người, tôi hoài nghi hắn bị quỷ bắt đi. Nhưng tôi biết nói vậy không ai tin, nhưng bất luận sống hay ch.ết, tôi đều muốn tìm hắn."


"Hả? Bị quỷ bắt sao?"
"Đúng, đây chỉ là tôi hoài nghi thôi, chứ cũng không biết chắc chắn, thế nhưng tôi cũng không muốn bỏ qua, cho nên mới tới tìm cô..."
Cố Phi Âm suy nghĩ một chút nói: "Kỳ thực cũng có khả năng, có một số tiểu quỷ xác thực thích đem người giấu vào hầm trêu chọc."
Mã Áo: "..."


Mã Áo run run một thoáng: "Vậy cô xem còn có thể cứu được không?"
Cố Phi Âm nói: "Không biết, đã vài ngày rồi, chắc chỉ còn sót lại xương thôi. Nhưng nếu chơi vui, có một số quỷ cũng không nỡ một lần chơi tàn, sẽ nuôi thêm mấy ngày nữa, trêu đùa lâu một chút."


Mã Áo nghe câu trước tuyệt vọng, câu sau hi vọng rồi lại tuyệt vọng, anh lau nước mắt nói: "Bạn của tôi rất tốt, nếu cứ như vậy ch.ết không rõ ràng, thật sự quá oan uổng cho cậu ấy. Cố đại sư, ngài có thể đi đảo Oa Oa với tôi không?"


Khách quý mời đương nhiên cô sẽ không cự tuyệt, hơn nữa khách quý này còn giúp nhà ma nổi tiếng, đi không chừng cô có thể được ăn một bữa cơm no, mua điện thoại di động tốn nhiều tiền như vậy, ngày mai cô không nỡ ăn cơm.


"Buổi tối đi được không? Ban ngày tôi phải đi làm, không thể tùy tiện nghỉ được."
Mã Áo: "..." Rất xa, đi máy bay phải mất năm tiếng, đến nơi còn phải chuyển sang ngồi canô hai tiếng nữa.


Thế nhưng cô gái tóc dài này nhận lời là rất tốt rồi, anh đi tìm lãnh đạo nói chuyện xin cho cô nghỉ hai ngày. Chuyện này thật sự rất gấp, nếu không phải là không có biện pháp, anh cũng không tìm được những nhân vật lợi hại nào khác, thì anh cũng sẽ không đi làm phiền Cố Phi Âm, huống hồ vừa nãy anh chỉ nghe cô nói mấy câu, anh liền xác định là mình không tìm nhầm người, cô ấy đúng là người phi thường lợi hại.


Mã Áo lo lắng Cố Phi Âm đổi ý, nên dành thời gian đi tìm người phụ trách nhà ma, lãnh đạo Thần Tiên vừa nghe Mã Áo xin nghỉ cho Cố Phi Âm nghỉ hai ngày,thì nghi ngờ hỏi: "Hai ngày? Hai người đi đâu, đi quay chương trình gì à?"


Mã Áo không tiện nói tìm Cố Phi Âm đi bắt quỷ, nói rồi chỉ sợ đối phương cũng sẽ không tin, nên chỉ nói: "Đúng vậy, chúng tôi muốn đi đảo Oa Oa, ngài cũng biết đảo Oa Oa hơi xa, đi về rất tốn thời gian, nên mới xin nghỉ hai ngày."


Lãnh đạo Thần Tiên lại hỏi: "Cậu tìm tiểu Cố hợp tác à? Hợp tác ra sao, có hợp đồng không? Tôi xem một chút nào."
Mã Áo ha ha vừa cười vừa nói: "Đợi lát nữa tôi bảo trợ lý mang hợp đồng tới ông xem được không?"


Lãnh đạoThần Tiên : "Được, cậu cũng biết rồi đó hiện tại nhiều người lừa đảo lắm, tôi phải xem xem."
Mã Áo gật gù: "Đúng vậy, nên xem kỹ sẽ không sai."


Có thể đáp ứng là được rồi, muốn cái gì anh đều cho cả, hơn nữa bất luận lần này có thu hoạch hay không, có thể tìm tới bạn bè của mình không, anh cũng không thể để Cố đại sư tay không một chuyến được .


Mã Áo thở phào nhẹ nhõm, tìm Cố đại sư hỏi chứng minh nhân dân, đặt hai vé máy bay đêm đi đảo Oa Oa, chuyến bay gần nhất là tám giờ rưỡi, hiện tại thời gian trôi qua vừa vặn, bay qua gần một giờ đêm, trước tiên ở thành phố "B" nghỉ ngơi một buổi tối, sáng sớm ngày thứ hai lại đón tàu sớm nhất đi đảo.


Cố Phi Âm vừa nghe chuyến đi này chính là hai ngày, cô có chút lo lắng, tuy rằng lãnh đạo Thần Tiên đã đồng ý, nhưng cô vẫn biểu thị sự yêu nghề: "Lãnh đạo, ngài chờ tôi trở lại, tôi trở về nhất định sẽ càng nỗ lực làm việc!"


Hai ngày, hiện tại công việc đang cạnh tranh lớn như vậy,công việc nằm trong quan tài của cô lại quý hiếm như vậy , không chừng sẽ có người đoạt mất vị trí của cô.
Lãnh đạo Thần Tiên vung vung tay, đi mau đi mau.
Người này sao vậy, có tương lai tốt như vậy, cứ một mực muốn ở nhà ma làm gì!
...


Mã Áo muốn chạy thẳng đến sân bay, nhưng Cố Phi Âm nói rồi, cô muốn đi muốn ít đồ, Mã Áo còn nói nếu đồ vật bắt quỷ, vậy thì chắc chắn phải chuẩn bị tốt một chút.


Anh nhìn Cố Phi Âm vào cửa hàng sửa điện thoại, cô muốn làm vậy? Cửa hàng sửa điện thoại không phải chỉ là một nơi bình thường thôi sao? Lẽ nào bên ngoài là cửa hàng điện thoại bên trong bán đồ bắt quỷ?


Anh ngồi trong xe, nhìn Cố Phi Âm ở trong đó hơn 20 phút mới đi ra, nhưng trong tay cô không cầm gì cả. Anh gãi đầu:"Cô mua gì vậy?"
Cố Phi Âm cười, tuy tiêu tiền rất đau lòng nhưng có điện thoại cô cũng rất vui, cô giơ điện thoại treo trên cổ:" Ở đây, tôi một cái điện thoại này."


Mã Áo ngạc nhiên, cúi đầu nhìn cái điện thoại đen sì, không nhìn ra đây là của hãng nào, còn trông rất cũ nữa:" Cái này..."
"Điện thoại quá đắt, mất 248 tệ của tôi."


Đây là cô vất vả mới trả giá được, chủ cửa hàng mới giảm thêm cho cô hai tệ, mặc dù là hàng đã qua sử dụng, nhưng vẫn dùng được, lên mạng vẫn còn rất tốt sau đó lại tốn 100 tệ mua thẻ sim điện thoại , còn mở 29 tệ tài khoản , tốn năm tệ mua cây cái chốt điện thoại dây lưng , như vậy buộc trên cổ sẽ dễ dàng hơn .


Mã Áo : " . . . . . ? ? ? " Bây giờ đại sư đều tiết kiệm như vậy sao?
" Đẹp không ? " Mã Áo nhìn đối phương vẻ mặt u ám , đáy mắt hưng phấn được tựa hồ có tia máu, thành tâm thành ý khen ngợi:"Đẹp mắt."
Không đẹp sao được, bỏ ra hơn 300 tệ để mua, không đẹp mới lạ.
...


Đây là lần đầu tiên Cố Phi Âm đi máy bay, cô biết có máy bay, thế nhưng cô chưa từng được đi, bởi vì vé máy bay rất đắt, nếu như cô đi xa vậy nhất định sẽ chọn giá rẻ như xe lửa ô tô, cô cho rằng đời mình chắc không bao giờ được ngồi máy bay.


Hai người kiểm tr.a vé máy bay trước, sau đó ở cửa lên máy bay tìm quán mì nhỏ ăn tối.
Cố Phi Âm nhìn thực đơn mà choáng váng, đồ ăn trong sân bay sao lại đắt như thế? Một bát mì mà 78 tệ?
Mã Áo nhìn thực đơn nói: "Đại sư, cô muốn ăn cái gì?"


Cố Phi âm nghĩ đến mới tốn hơn 300 tệ, nơi nào còn dám ăn đồ ăn xa xỉ : "... Không, tôi không muốn ăn."






Truyện liên quan