Chương 4: Vở kịch hàng năm ở bệnh viện
Lời vừara khỏi miệng, mới biết được chính mình thật lỗ mãng: đại thúc này xác định làtrốn vợ ra ngoài làm bậy mới có thể mắc bệnh. Tôi đây thành thực nói ra, đạithẩm mà nghe thấy được, còn không nhảy tửng lên dẫn tới gia đình mâu thuẫn a.
Quảnhiên, đại thẩm kia đầu tiên là hai mắt trợn to, hiện ra trạng thái kinh ngạc,tiếp theo trên mặt hiện lên mờ mịt, nghi hoặc, bừng tỉnh, nhớ lại, tin chắc,phẫn hận, thương tâm, thống khổ, tuyệt vọng, v...v… một loạt biểu tình thượngvàng hạ cám (hỗntạp), tiếp theo, nàng mãnh liệt bổ nhào vào trước mặt đạithúc, bắt lấy áo ông ta, gào khóc: "Ông… ông làmsao có thể đối với tôi như vậy!"
Tiếptheo liền coi quần áo của đại thúc là giấy vệ sinh, nước mắt nước mũi nướcmiếng linh tinh toàn bộ đều trét lên trên đó, tôi không thể không giơ ngón taycái lên tán thưởng một câu, đại thẩm, ngươi quả nhiên là tấm gương tốt về bảovệ môi trường.
Cũngkhông phải do tôi bình tĩnh, chủ yếu là loại chuyện này rất thường phát sinh,vợ cùng chồng đến xem bệnh, kết quả phát hiện chồng bởi vì ngoại tình nên mắcbệnh ȶìиɦ ɖu͙ƈ. Tất cả giống nhau đều là khóc lớn đại náo, đòi chém giết đòi lócthịt, ly hôn tại chỗ cũng có.
Đối vớichuyện này, tôi đã sớm tập mãi thành thói quen, cũng không còn kinh ngạc nữa.
Tục ngữnói, thanh quan khó xử việc nhà, tôi kê đơn xong xuôi, đang chuẩn bị đưa chobọn họ rồi tiễn bước, lại đột nhiên nghe thấy đại thẩm khóc hô lên một câu:"Ngươi nói, ngươi làm sao có thể đối với ta như vậy... Anh rể! Ngươi nhưthế nào có thể lén ta ra ngoài tìm nữ nhân khác!"
"Loảngxoảng" một tiếng, tôi ngã trên mặt đất, tay chân run rẩy nửa ngày.
Anh rể?
Nguyênlai là cô em vợ cùng anh rể yêu đương vụng trộm, nhưng khẩu vị của ông anh rểnày cũng quá lớn, còn tiếp tục quan hệ cùng nữ nhân khác ở bên ngoài.
Tôi rasức nắm lấy cạnh ghế, đứng lên, cầm lấy giấy bút, chuẩn bị đem chuyện này báncho tạp chí《Tri âm 》.
Một chữmột tệ a, tôi tùy tiện viết ra sáu ngàn chữ, cũng đủ ăn mì thịt bò ba năm.
Ngườita học tiểu học năm thứ ba còn đọc 《Truyện cổ tích Grimm 》, tôi Hàn Thực Sắc khi đó liền bắtđầu đọc tạp chí mẹ tôi lấy về từ thư viện của công ty: 《 Tri âm 》(Friends)
Quanhiều năm như vậy, cảm tình của bản thân tôi đối với 《 Tri âm 》phải kêu là sâu sắc a. Bên trong cóchuyện ly kỳ khúc chiết, có nhân vật lôi người ch.ết không đền mạng, nhiều lầnđều có thể thành công làm tóc tôi từ quăn biến thẳng, thẳng biến quăn, khôngcần phải đi tiệm tóc để làm, tiết kiệm được rất nhiều tiền.
Mà làmcho tôi bội phục sát đất chính là, lúc miêu tả vụ án giết người thì tác giảkhông chỉ có thể phỏng đoán tâm lý tội phạm giết người nhất thanh nhị sở, tựanhư chính mình có mặt ở hiện trường, mà còn vô cùng kỳ tích biết được hoạt độngtâm lý sinh mệnh phút cuối cùng của nạn nhân bị giết, quả thực là thông linh (tâmlinh tương thông).
Hãy bớtsàm ngôn đi, mau mau nghĩ ra tựa đề!
Tiêu đềmỗi bài văn trong《 Tri âm 》của người ta luôn luôn vô cùng taonhã cộng thêm lãnh diễm, tuyệt đối là tiên thanh đoạt nhân (giángđòn phủ đầu), cho nên tôi nhất định không thể qua loa.
《 Anh rể biến tình nhân,tình nhân tìm tình nhân -- hai chị em ruột cùng một người đàn ông yêu hận khúcmắc 》
Rốtcuộc nghĩ ra một cái đề mục, đang tiếp tục tự hỏi, đại thẩm bắt đầu đối thoạivới đại thúc.
Đạithẩm nói: "Ngươi còn gạt ta, người đàn bà kia gần đây cũng chuẩn ra loạibệnh này, các ngươi khẳng định là đã lên giường!"
Đạithúc nói: "Ta không có!"
Đạithẩm nói: "Ta không tin, lần đó các ngươi rõ ràng ở một đêm trong kháchsạn!"
Đạithúc nói: "Lần đó ta ở trong phòng cùng nàng xem nhảy Audition trên TV,nói chuyện từ nguy cơ tài chính tới giá cả thị trường!"
Đạithẩm nói: "Ngươi không có cùng ta xem nhảy Audition trên TV, nói chuyện từnguy cơ tài chính tới giá cả thị trường, vì cái gì ngươi muốn cùng nàng xemnhảy Audition trên TV, nói chuyện từ nguy cơ tài chính tới giá cả thịtrường!"
Đạithúc nói: "Đều là lỗi của ta, của ta sai, ta không nên cùng nàng xem nhảyAudition trên TV, nói chuyện từ nguy cơ tài chính tới giá cả thị trường, ta đápứng ngươi sau này chỉ cùng ngươi xem nhảy Audition trên TV, nói chuyện từ nguycơ tài chính tới giá cả thị trường!"
Nhịnxuống nhịn xuống, trăm ngàn không thể ói, mì thịt bò trong bụng có giá trị 6 tệ5 mao lận đó. Tôi hít sâu, đem đề mục thứ hai mới nghĩ đến viết xuống.
《 Bi thảm luân hồi -- tôinếm phải trái đắng của tỷ tỷ 》
Bên kiasương phòng, đại thúc và đại thẩm còn đang tranh chấp.
Đạithẩm nói: "Vì cái gì?! Vì cái gì?! Đây đều là vì cái gì?! Vì cái gì?! Đâyđều là vì cái gì?! Vì cái gì?! Đây đều là vì cái gì?! Vì cái gì ngươi đến bâygiờ còn muốn gạt ta! Ngươi thật sự rất tàn nhẫn rất tàn nhẫn!"
Đạithúc (hình tượng Nhĩ Khang, lỗ mũi nở ra, co lại, lại nở ra, lại co lại):"Ta không nghĩ tới, ngươi trước đây dịu dàng đáng yêu, cư nhiên vô tìnhnhư thế, tàn nhẫn như thế, cố tình gây sự như thế!"
Đạithẩm (hình tượng Mã thúc thúc rít gào): "Vậy ngươi không vô tình?! Khôngtàn nhẫn?! Không cố tình gây sự?!"
Đạithúc (hình tượng Nhĩ Khang, lỗ mũi nở ra, co lại, lại nở ra, lại co lại):"Ta làm sao vô tình?! Làm sao tàn nhẫn?! Làm sao cố tình gây sự?!"
Đạithẩm (hình tượng Mã thúc thúc rít gào): "Ngươi làm sao không phải vôtình?! Làm sao không tàn nhẫn?! Làm sao không cố tình gây sự?!"
Đạithúc (hình tượng Nhĩ Khang, lỗ mũi nở ra, co lại, lại nở ra, lại co lại):"Cho dù ta vô tình như thế nào, tàn nhẫn như thế nào, cố tình gây sự nhưthế nào, cũng không thể so với ngươi rất vô tình, càng tàn nhẫn, càng cố tìnhgây sự!"
Đạithẩm (hình tượng Mã thúc thúc rít gào): "Ta so với ngươi vô tình?! So vớingươi tàn khốc?! So với ngươi cố tình gây sự?! Ngươi mới là người ta thấy vôtình nhất, tàn nhẫn nhất, cố tình gây sự nhất!"
Đạithúc (hình tượng Nhĩ Khang, lỗ mũi nở ra, co lại, lại nở ra, lại co lại):"Hừ! Ta tuyệt đối sẽ đối với ngươi vô tình, đối với ngươi tàn nhẫn, đốivới ngươi cố tình gây sự!"
Đạithẩm (hình tượng Mã thúc thúc rít gào): "Được, ngươi đã nói ta vô tình, tatàn khốc, ta cố tình gây sự, ta liền vô tình cho ngươi xem, tàn nhẫn cho ngươixem, cố tình gây sự cho ngươi xem!"
Tiếptheo "Bang" một tiếng, trên mặt đại thúc xuất hiện dấu năm ngón tayđỏ tươi.
Đạithúc (hình tượng Nhĩ Khang, lỗ mũi nở ra, co lại, lại nở ra, lại co lại):"Xem đi, còn nói ngươi không phải vô tình, không tàn nhẫn, không cố tìnhgây sự. Hiện tại ngươi bày ra toàn bộ bộ mặt vô tình, tàn nhẫn, cố tình gâysự."
Ngóntay tôi run run, đem đề mục thứ ba nghĩ được viết xuống.
《Anh rể vứt bỏ vợ con của tôi, vì saongươi muốn yêu đương vụng trộm sau lưng cô em vợ là tôi a》
Đanglúc tôi vắt óc nghĩ cách thiết lập thế cục sao cho gay cấn nhất thì ông trờilại không muốn sống mà bỏ thêm một nắm lửa.
Mộtngười phụ nữ trung niên đột nhiên nổi giận đùng đùng đi đến, hai lời chưa nói,túm áo đại thúc nhấc lên, giơ tay lên cao, tát phải tát trái, "Bùmbùm" một hơi đánh hơn mười cái, làm khuôn mặt xấu xa bỉ ổi lúc ban đầu củađại thúc giờ đây sưng lên y chang đầu heo.
Đạithẩm đầu tiên là ngẩn ra, tiếp theo vội vàng "Bịch" một tiếng quỳxuống, giữ chặt quần áo của người phụ nữ trung niên, cầu xin tha thứ nói:"Chị, không cần đánh anh rể! Hết thảy đều là lỗi của ta, là ta khống chếkhông được chính ta. Tỷ tỷ, thực xin lỗi, ta biết ngươi yêu hắn rất đau khổ rấtđau khổ, nhưng ta cũng yêu hắn rất đau khổ rất đau khổ a!"
Oh…………my…….......god!
Trongđầu tôi nhất thời hiện ra lời thoại kinh điển của Janice trong Friends[1].
Ngườichị của chúng ta dưới thiên hô vạn hoán (ngànkêu vạn gọi) rốt cuộc xuất hiện.
Chị củađại thẩm một cước đá văng muội muội, cả giận nói: " Mười năm trước lãonương đã biết các ngươi lén lút qua lại, chuyện ngày hôm nay cùng ngươi khôngquan hệ, cút ra ngoài một bên đi!"
Tiểutam đại thẩm nhu nhược nhất thời hóa thành một trái bóng, ồng ộc ồng ộc bị đạpđến trong góc đi nằm.
Tiếptheo, chị của đại thẩm như nữ đồ tể vô cùng lợi hại tiếp tục đi tới, kéo caotay áo, liều mạng không ngừng tát hai má của chồng mình.
Quyềnpháp của nàng, kết hợp giữa chiêu "Hoàn ngã phiêu phiêu quyền" ChâuTinh Trì sử dụng trong《 ĐườngBá Hổ điểm Thu Hương [2] vớichiêu "Thiên ma lưu tinh quyền"của các Seiya (đấusĩ) tiểu cường vĩnh viễn đánhmãi không ch.ết trong《Thánhđấu sĩ [3], bởivậy uy lực mười phần, đại thúc bị đánh hoàn toàn thành đầu heo, ngay cả mẹ củađại thúc đều nhận không ra hắn.
Lúcnày, một bóng người đột nhiên "Vèo" một tiếng bay qua trước mắt tôi,"Bịch" một tiếng quỳ gối dưới chân chị của đại thẩm, lại"Phác" một tiếng ôm lấy đùi.
Tậptrung nhìn kỹ, thì ra là một người con trai khoảng hai mươi tuổi.
Tôi lauđi một đầu mồ hôi lạnh, đứa nhỏ này, thật là, ban ngày ban mặt giả quỷ, làm tỷtỷ tôi sợ tới mức nước tiểu bành trướng.
Bàngquang vừa mới co rút lại, lời nói kế tiếp của đứa nhỏ này, làm cho tôi thật sựrơi ra hai ba giọt.
Hắnnói: "Mẹ, giữa con và ba, là ngươi tình ta nguyện!"
Tôi đầubắt đầu choáng váng, hơn nữa cũng xuất hiện trạng huống của Nhĩ Khang, lỗ mũibắt đầu không ngừng co giãn.
Tôi hônmê, tôi vui vẻ hôn mê, say mê hôn mê, hưởng thụ hôn mê, cho nên, tôi liền hoalệ hôn mê. Thấy cô em vợ cùng anh rể kia yêu đương vụng trộm, tôi choáng. Thấyhai cha con "Tình đầu ý hợp" này, tôi choáng. Thấy đại thúc mặt đầuheo lại có thể hấp dẫn nhiều người như vậy tre già măng mọc, tôi càng choáng.
Phụ tửa! BL a! Khẩu vị nặng a!
Máu mũicủa tôi bắt đầu phun tùm lum, lỗ tai cũng bắt đầu ong ong kêu to, không được,không được, xem ra chờ vở diễn này kết thúc thì nhất định phải đi chụp CT nãobộ mới được.
Chị củađại thẩm tức sùi bọt mép, bóp cổ đại thúc, khàn khàn nói: "Ông không phảingười, nó là con ruột của ông, ông như thế nào hạ thủ được! Hơn nữa ông đã bịbệnh, còn muốn cùng con trai làm, ông có biết hay không, nó hiện tại bị ông lâybệnh, hoa cúc tàn!"
Mộttrận sấm vang đánh xuống, tôi giống như thấy Dương Tử[4] ca cacầm kiếm chỉ lên trời, hô lớn: "Thiện ác chung hữu báo, thiên đạo vãngluân hồi; bất tín sĩ đầu khán, thương thiên nhiêu quá thùy?!!!" (Thiệnác đều có báo ứng, lẽ trời ai cũng phải trải qua luân hồi, không tin ngẩng đầunhìn lên, trời xanh không bỏ qua cho ai)
Hoa cúctàn? Hoa cúc tàn? Hoa cúc tàn?!!
Thật sựlà rất có hình ảnh cảm!
Nga ônga ô ngao ngao gào khóc!! Ở trong lòng tôi vang lên một tiếng sói tru.
《 Hoa cúc tàn -- một đoạntình ki luyến (lệchlạc) có một không hai giữa phụtử thân sinh 》
《 Yêu em vợ hay là yêu contrai? Đại thúc Địa Trung Hải (hói) lựachọn gian nan 》
《Phụ thân đáng khinh hoa tâm của tôia, hoa cúc của nhi tử vì ngài mở ra 》
《 Tri âm 》 a, nếu ngươi không cầnbản thảo của ta, hủ nữ trên cả nước sẽ không tha thứ cho ngươi!
Tìnhtiết càng thêm phong phú, thêm trên thêm dưới, tuyệt đối tôi có thể đạt đến haivạn chữ, tiền nhuận bút đủ ăn mười năm mì thịt bò a~~~!!!
Nóiliền làm, tôi bắt đầu cúi đầu viết bản thảo, không tiếp tục để ý cái nhà kia.