Chương 74: Dâng hiến cúc hoa
Ở dưới áo ngủ đã bẩn đến nỗi không thấy rõ được màusắc vốn có, là một cơ thể đã bị thực phẩm rác rưởi độc hại. Mông béo, ngực xệ,eo như thùng nước, còn có đùi thiếu một chút nữa là chật căng làm rách quần.Trên mặt lỗ chân lông thật to, dầu nhờn tiết ra, đủ để xào đồ ăn một tuần chomột nhà ba người. Lá rau hẹ dính trên răng nanh màu vàng, bựa trên lưỡi dày nhưmặt cỏ, hơi thở phun ra, mùi có thể làm cho người ta phải ói mửa đến nỗi ngaycả mẹ của mình cũng không thể nhận ra. Nơi khóe mắt tất cả đều là ghèn vàngtươi, dính trên lông mi, nhấp nháy nhấp nháy. Tôi chậm rãi ngẩng đầu lên, cảmgiác giống như đang mang thai bốn tháng, ợ một cái thỏa mãn, đem hơi thở đầy vịtỏi đẩy ra bên ngoài cơ thể.
Sau đó, tôi liếc những người đàn ông trong phòng, hỏi:“Các ngươi tới đây làm gì?”
“Cắt bao quy đầu” Tất cả đồng thanh trả lời
“Vì sao phải cắt?” Tôi cầm một đùi gà luộc, há miệngcắn, dầu vừng màu vàng bên trong thịt trào ra ngoài.
“Cắt, thì có thịt ăn!” Lại đồng thanh trả lời.
Nghĩ là đang diễn “Vô Cực” sao? Hay là, bọn họ muốn ănda được cắt bỏ của mình?
Nhìn phần đùi gà trong tay, tôi không muốn nghĩ nhiều,nói: “Cởi quần ra hết đi”
Vừa dứt lời, “Bá” một tiếng, mọi người đều cùng nhaucởi quần ra. Nhất thời, trăm con chim quay về, chim chóc màu đen trong bụi cỏngẩng đầu đứng thẳng. Chày gỗ, xúc xích, xúc xích giá đặc biệt, nấm đùi gà, nấmkim châm, tập hợp cùng một chỗ, làm cho người ta hoa cả mắt.
Tôi đem tay bẩn dính đầy mỡ chùi trên áo ngủ, cất caogiọng nói: “Tiểu Lưu, dao phẫu thuật”
Tiểu Lưu chen qua đám người, hai tay cầm dao phay bónglưỡng, đưa tới trước mặt tôi
Tôi nhíu mày: “Tiểu Lưu, ngươi làm gì vậy?”
Tiểu Lưu nói: “Bác sĩ Hàn, không có cách nào khác,người đến cắt bao quy đầu nhiều lắm, dao phẫu thuật không đủ, yên tâm đi, đâylà do viện trưởng đặc biệt đến thầy Vương đầu làng để mua, đừng nói là da, ngaycả mệnh căn kia cũng có thể cắt xuống”
Mí mắt tôi nhảy một cái, nói: “Thủ pháp cầm dao phaycủa ta chả ra làm sao, đến lúc đó thật sự cắt mệnh căn của người ta xuống thìchữa như thế nào đây? Không nên, không nên, ngươi tìm người khác đi.”
“Không sao đâu, bác sĩ Hàn, ɖâʍ loạn đứng đầu mọi cáiác, cắt xem như là giúp bọn họ thoát khỏi cõi trần dơ bẩn” Tiểu Lưu mặt khôngđổi sắc nói
Tôi đang muốn nói, lại thấy những nam nhân đó vung vẫychim nhỏ chen chúc về phía tôi, trên mặt tất cả đều là vẻ nghiêm túc thấy ch.ếtkhông sờn. Một đám chim nhỏ không đếm xuể, tranh nhau vọt về phía tôi. Tôi bịhoảng sợ, ánh mắt đỏ hung ác, cầm dao phay của thầy Vương đầu làng, giơ taychém xuống, ngay lập tức một con chim nhỏ mất mạng dưới tay tôi. Cứ như vậy máutươi, chim nhỏ, bao quy đầu bay lượn đầy trên không
Đột nhiên, một tiểu kêkê khổng lồ lại bị tôi dùngdao phay chém lung tung, cắt đứt xuống
Khổng lồ đấy!
Trăm năm khó gặp, đúng là phung phí của trời nha!
Tôi trợn mắt, cổ họng của tôi nóng lên, miệng liềnphun ra một ngụm máu. Vừa phun, tôi còn vừa bắt chước Tiểu Long Nữ xoay mộtvòng tròn đẹp tại chỗ. Xoay xoay, “Đông” một tiếng, tôi liền ngã trên mặt đất.Sau đó, tôi liền tỉnh dậy
Gỡ tấm che mắt xuống, nhìn đồng hồ, đã 7 giờ sáng rồinhưng sắc trời vẫn còn tối. Rất may là vừa rồi khi té trừ trên giường xuống cóquấn chăn bông. Nếu không, cái chân già này của tôi chẳng phải đã té gãy?
Đều là do ác mộng.
Không, đều là do ông viện trưởng. Không có chuyện gì,lại làm cái chương trình cắt bao quy đầu ưu đãi lớn, giảm giá 20%, hơn nữa còncắt một tặng một, thu hút không ít những cặp tình nhân chăn dê ở trên núiBrokeback. Mấy hôm nay, mỗi ngày tôi phải cắt ít nhất mười người. Nhắm mắt lại,suy nghĩ về lớp da tăng liên tục không ngừng kia, chắc đã tích lũy được ít nhấtlà 10 cân.
Tôi nghi ngờ món mì sợi mà căn tin bệnh viện làm gầnđây là sử dụng nguyên liệu tại chỗ, làm từ bao quy đầu được cắt bỏ. Để điều trasự thật, tôi tự mình đi kiểm tr.a căn tin. Dì bếp nhìn tôi, lại kích động đếnnước mắt doanh tròng, lần này bà nói: “Đã lâu không thấy người sống”
Khóe miệng tôi co rúm, nhận lấy tô mỳ sợi từ tay bà.Sau khi thưởng thức, tôi phát hiện, mỳ sợi này giống như là đem dầu, muối,tương, dấm - tứ đại phát minh của Trung Quốc toàn bộ liều mạng mà cho vào,hương vị quả là một mớ hỗn độn phong phú.
Ăn xong, tôi rút ra kết luận: nói thứ này là bao quyđầu, thì mười cân bao quy đầu kia cũng phải nhảy dựng lên liều mạng với tôi
Sau khi nguyền rủa ông viện trưởng, tôi nhe răng trợnmắt bò dậy, xoa mông, đi tới trước cửa sổ sát đất. Mở ra, một trận gió lạnh gàothét bay vào, thẩm thấu trực tiếp qua áo ngủ vải thật dày chui vào xương cốtbên trong, như muốn làm cho người ta tê cóng. Làn da bị gió lạnh thổi một cái,căng thẳng, vì thế suy nghĩ hỗn độn cũng trong phút chốc thanh tỉnh hơn. Nhanhnhư vậy, đã đến mùa đông
Tính toán tỉ mỉ thì Thịnh Du Kiệt bỏ đi đã nửa nămrồi.
Sau khi chúng tôi chia tay, hắn liền thôi việc tạiđây, chuyển đến một bệnh viện cao cấp vô đối trong thành phố. Sự lo lắng của ôngviện trưởng đã trở thành sự thật. Mà lần này thất tình, tôi không khóc, chỉ nằmở trên giường ba tháng
Cũng không có bệnh gì, chỉ là không thể đứng lên.Xương cốt như tan rã, mỗi ngày chỉ có thể giống như bãi bùn co rút ở trêngiường.
Trong một tháng, không hề gội đầu tắm rửa, mùi thốiđến nỗi ngay cả hàng xóm cách vách cũng phải nghi ngờ tôi bị giết hại, thi thểthối rửa phát ra mùi tanh hôi, suýt tý nữa là báo cảnh sát phá cửa để vào.
Tuy đa số thời gian tôi đều uể oải, nhưng thỉnh thoảngcũng sẽ động kinh làm hại người bên cạnh
Ví dụ như, lúc nhóc ăn xin đến đưa cơm cho tôi, đã bịtinh thần mơ hồ của tôi xem thành bao cát, kéo vào trong chăn, bạo lực. Ví dụnhư, lúc Sài Sài đưa cơm cho tôi, đã bị tinh thần mơ hồ của tôi xem như tiểu hồly, cầm dao phay, nhếch ánh mắt màu đỏ, đuổi theo chém khắp phòng.
Vẫn còn ví dụ như, lúc Kiều bang chủ tới đưa cơm, cũngbị tinh thần mơ hồ của tôi xem như đồ ăn, dùng sức bổ nhào tới, một tay nắmquần của hắn tuột xuống, sau đó, tôi liền bị tay Kiều bang chủ gõ một cái bấttỉnh. Nhưng mà đáng ăn mừng chính là việc cuối cùng tôi cũng điều tr.a rõ ràng — môngcủa Kiều bang chủ là mông vểnh hàng thật giá thật
Là bạn học Đồng Diêu lôi tôi từ trong mai rùa ra. Khihắn đến nhà của tôi, bộ dáng của tôi nửa sống nửa ch.ết, giống như con chó dơbẩn lang thang
“Hàn Thực Sắc, đứng lên, ta dẫn ngươi đi ăn cái gì đó”Đồng Diêu xốc chăn của tôi lên
Tay chân tôi co tròn lại, lẩm bẩm nói: “Ta phải ănKFC”
“Được” Đồng Diêu hoàn toàn đồng ý
Tôi tiếp tục thì thào: “Ta phải ăn McDonalds”
“Được” Đồng Diêu tiếp tục đồng ý
Tôi thì thào như cũ “Ta muốn ông KFC cùng chúMcDonalds ở trước mặt ta làm BL (boy love)”
Đồng Diêu: “……”
Bởi vì ông KFC cùng chú McDonalds không chịu ở trướcmặt tôi làm BL, cho nên tôi vẫn tiếp tục co mình
Đồng Diêu xoa bóp eo của tôi: “Hàn Thực Sắc, ngươiđứng lên ta sẽ cho ngươi xem múa thoát y… Xem trọn 3 tiếng”
“Xương bọt biển của ngươi đều đã gãy, có cái gì đểxem?” Tôi nhắm mắt lại, uể oải đả kích hắn.
“Đứng lên” Đồng Diêu kéo tôi lại, uy hϊế͙p͙: “Nếu khôngta sẽ đóng “Tân Dòng sông ly biệt” trước mặt ngươi”
Thân thể tôi run rẩy, nhưng vẫn bảo trì trấn định
Đồng Diêu tiếp tục uy hϊế͙p͙: “Sau đó, ta lại cho ngươiđóng “Tân Giấc Mộng Sau Rèm”.”
Thân thể tôi cứng ngắc, nhưng vẫn cắn răng kiên trì.
Đồng Diêu sử dụng đòn sát thủ “ Nếu không thì, ta trựctiếp cho ngươi lên “Hoàn Châu cách cách” phần 3”.
Nghĩ Nhĩ Khang ca ca dùng lỗ mũi diễn kịch, cái lạnhchảy qua toàn bộ cơ thể của tôi, ngay lập tức tôi đứng thẳng lên, mở to mắtnhìn bên ngoài cửa sổ tối như mực.
Tôi lại ngã xuống, nói lẩm bẩm: “Trời tối thui, tộiphạm cưỡng gian không thấy rõ mặt ta, không cẩn thận cũng sẽ bắt ta”.
“Yên tâm, ta sẽ xông lên phía trước, dâng hiến ƈúƈ ɦσαcủa ta” Đồng Diêu rất có nghĩa khí bảo đảm.