Chương 57: Kiểm Kê Điểm Tích Lũy
CHƯƠNG 57: KIỂM KÊ ĐIỂM TÍCH LŨY
“Giao điểm ra hoặc bị đánh!!!”
Hoàng Lâm tức muốn hộc máu, cướp điểm thì nói ngay từ đầu luôn đi, còn cố đánh hắn một phát nữa. Không biết hắn lọt vào vòng này là hên hay xui nữa.
“Đây ta đưa là được! Việc gì phải vừa gặp đã đánh rồi!” Hoàng Lâm run run đưa tấm lệnh bài cho Vương.
Vương nhẹ nhàng lấy nửa số điểm của Hoàng Lâm. Tiện tay vứt lệnh bài cho Hàn Băng Tâm.
“Ngươi cũng lấy của hắn luôn đi!”
Hàn Băng Tâm gật đầu và lấy đi điểm của Hoàng Lâm.
Vương cầm lệnh bài vứt trả lại cho Hoàng Lâm.
“Trả ngươi!”
…
Những ngày tiếp theo sáng mọi người tản ra khắp nơi săn yêu thú kiếm điểm còn ban đêm chống đỡ yêu thú tấn công.
Ở một bãi đất trống có một đoàn người tầm năm người đang vây công một con gấu đen to lớn, hai chi trước của nó được bao bọc bởi một đôi hắc thủ, mỗi phát nện của gấu đen gây rung động khắp nơi.
Hắc Địa Hùng - Nhị giai sơ kỳ yêu thú. Đối đầu với nó Là ba người Hồng gia gồm và hai người Lôi gia.
“Lực phòng thủ của con gấu này thật chắc chắn!” Hồng Quân Dật lên tiếng.
“Đâu phải chỉ thủ khỏe đâu, nó còn có công kích cục lớn nữa!” Một tên khác nói.
“Trước tiên cứ chia ra làm phân tán sức chiến đấu nó. Đợi nó đuối sức rồi tấn công. Đầu Hắc Địa Hùng này rất chậm chạp!”
Sau một canh giờ chiến đấu, Hắc Địa Hùng lộ vẻ mỏi mệt, cử động châm chạp thấy rõ nhưng năm người kia cũng không khá hơn chút nào, chật vật không kém.
“Mọi người thừa lúc nó đang hết sức mau tung sát chiêu tiêu diệt nó!”
“Bùm Bùm...” Quang mang khắp trời, năm loại vũ kĩ khác nhau oanh kích lên đầu Hắc Địa Hùng to lớn tạo ra một trận oanh kích lớn khói bụi mờ mịt. Mọi người nín thở chờ đợi.
“Xèooo” Khói bụi tản đi để lại thân thể Hắc Địa Hùng to như một ngọn núi từ từ đổ xuống.
“Ầm!” Nhưng con Hắc Hùng vẫn chưa ch.ết, chỉ là lúc này nó đã rất suy nhược mà thôi.
“Cuối cùng cũng hạ được, ngươi làm bọn ta tốn cả ngày trời!” Lôi Tử Minh vừa bước tới vừa nói.
Bỗng nhiên một đạo lưu quang màu thiên thanh vọt qua xoẹt cắt một phát ngọt lịm trên cổ con gấu.
Mọi người sững sờ, chuyện gì vừa xảy ra?
Lúc này mọi người định hình lại. Bỗng nhiên một tên bên Lôi Gia lên tiếng trước:
“Nguyệt Vương... ngươi dám cướp điểm của chúng ta sao? Ai cho ngươi gan đó, ta bắt được ta sẽ lột da ngươi!” Lôi Tử Minh nghiến răng tức giận nói.
“Làm sao, có ý kiến thì lên đây lấy điểm của ta nè!” Vương mặt trêu tức nhìn Lôi Tử Minh.
“Ngươi… ngươi... ” Lôi Tử Minh nghẹn lời, nói không ra tiếng.
“Bỏ đi...chúng ta tiêu hao gần ch.ết chiến khí rồi, không đánh lại hắn đâu!” Một người bên Hồng gia lên tiếng.
“Đi thôi...đợi vào vòng ba ta xử hắn sau!!!” Lôi Dương trầm giọng, nếu không phải chiến đấu với đầu Hắc Địa Hùng đã tiêu hao gần ch.ết chiến khí của hắn thì hắn chắc chắn là người lao lên đầu tiên.
“Đợi đã...ta cho các ngươi đi sao?”
...
Thời gian trậm rãi trôi qua, vòng hai cuối cùng cũng kết thúc!
“Tất cả mọi người xếp thành hàng, qua bên này kiểm kê điểm tích lũy!!!”
Thanh niên lưng hùm vau gấu nói lớn.
Tất cả 15 người liền mang theo lệnh bài của mình đi về phía thanh niên.
“Người thứ nhất, Hoàng Lâm! Điểm tích lũy: 520!”
“Sao lại ít như thế?”
“Đúng a, 7 ngày mà chỉ kiếm được 520 điểm tích lũy, đủ để xếp vào những người ít điểm tích lũy nhất trong lịch sử tỷ thí!”
“Ta đoán là hắn bị cướp hết, dù gì thực lực của hắn cũng là yếu nhất!”
Đám người xung quanh quảng trường xôn xao nghị luận.
...
“Lôi Tử Minh, điểm tích lũy: 3250!”
“Hồng Mặc Phi, điểm tích lũy: 2580!”
“Hồng Quân Dật, điểm tích lũy: 2720!”
“Liễu Ngọc Như, điểm tích lũy: 4520!”
“Liễu Hạ Vũ, điểm tích lũy: 4160!”
“Liễu Giang Hồng, điểm tích lũy: 4100!”
“Nguyệt Tiếu, điểm tích lũy: 6240!”
Thanh niên kiểm kê từng người một, không ít điểm tích lũy đều được gọi ra.
“Hàn Băng Tâm, ngươi lên trước đi!” Vương quay đầu nói với Hàn Băng Tâm.
Hàn Băng Tâm gật đầu, sau đó tiến tới trước mặt thanh niên.
“Hàn Băng Tâm, điểm tích lũy: 5620!”
“Oa, không nghĩ tới nàng lại đạt được nhiều điểm tích lũy như vậy!”
“Với thực lực của nàng mà lại đạt được nhiều điểm tích lũy như vậy sao?”
“Có lẽ may mắn không gặp đối thủ mạnh cướp điểm a!”
Dưới quảng trường một trận xôn xao.
...
“Hồng Thiên Kim, điểm tích lũy: 7280!”
“Nguyệt Thu, điểm tích lũy: 7300!”
“Lôi Dương, điểm tích lũy: 8920!”
“Oa, Lôi Dương kia rõ ràng đạt được gần 9000 điểm tích lũy, thật là khủng khiếp ah!”
“Thật lợi hại!”
...
“Nguyệt Long, điểm tích lũy: 9980!”
“Gần...gần 1 vạn, cái này quá kinh khủng rồi!”
Đám người chung quanh càng không ngừng nghị luận nhao nhao.
...
“Nguyệt Vương, điểm tích lũy: 9780!”
“Ta tưởng điểm tích lũy của Nguyệt Vương phải nhiều hơn Nguyệt Long chứ?”
“Có thể hắn muốn giữ sức cho vòng sau!”
“Cũng đũng, nhưng 9780 điểm tích lũy cũng cực kỳ cao rồi a!”
...
“Người cuối cùng, Liễu Thiên Minh, điểm tích lũy: 20800!”
Thanh niên có chút run run, hơn 20 ngàn điểm, trước giờ tỷ thí chưa bao giờ xuất hiện qua.
Lời nói của thanh niên gây một trận bùng nổ ở phía dưới quảng trường.
“Tên này quá biến thái, rõ ràng hơn 20 ngàn điểm tích lũy rồi, trời ạ, người thứ hai còn ít hơn hắn hơn 10 ngàn điểm tích lũy, hắn... hắn quả thực không phải người!”
“Thật không biết hắn là làm sao kiếm được nhiều điểm tích lũy như vậy?”