Chương 91: Tử Ma Lang
CHƯƠNG 91: TỬ MA LANG
Bốn đạo thân ảnh hóa thành những cái bóng mơ hồ, riêng rẽ hỗn loạn hung hãn vô cùng, không ngừng công kích vào Tử Ma Lang.
Ánh mắt Tử Ma Lang càng thêm nồng đậm, liếc mắt một cái nhìn lại cái đám người này, vung lên thủ trảo to lớn hung hãn của mình, đồng thời Tử Ma Lang há mồm to như chậu máu cất tiếng rống rùng rợn. Nhất thời đất đá bay mù mịt tán loạn..
Tại lúc Tử Ma Lang rống to rùng rợn, tốc độ mấy người Nguyệt Vương rõ ràng thoáng chậm lại, mà ngay tại chốc lát thân hình bọn họ chậm lại, bàn chân Tử Ma Lang hung hăng đập mạnh xuống mặt đất. Thân thể mượn sức đẩy mạnh lên, giống như một quả pháo trắng to lớn. Nhanh như như chớp lao lên giữa không trung, trong nháy mắt liền xuất hiện ở trước mặt Lý Thuần Vân, thủ trảo nắm chặt, móng vuốt to lớn nhắm tới người Lý Thuần Vân.
Lý Thuần Vân bất ngờ, kiếm trong tay dường như theo quán tính hung hăng chém mạnh ra ngoài, kiếm khí phát ra tiếng vang bén nhọn.
"Bang bang…" Thủ trảo cùng kiếm hung hăng đập vào nhau, gây lên một tiếng nổ. Bên trong băng đá văng khắp nơi, thân hình Lý Thuần Vân bị bắn ngược trở ra, va đập vào cây cối chặn ngang khiến chúng hoàn toàn bị bẻ gẫy. Va đập như thế vào mấy chục cây thân hình to lớn mới ngừng lại được. Ngẩng mặt lên, khóe miệng hắn đã có vết máu.
“Nó mạnh quá...!” Xóa đi vết máu trên khóe miệng, Lý Thuần Vân trầm giọng nói. Tay nắm chặt trường kiếm, thân hình lao tới phía Tử Ma Lang.
“Xoẹt…!” Thân ảnh Ngô Trịnh cấp tốc biến ảo. Thoắt cái, hư không ẩn sát khởi động, hắn đã tới trước mặt Tử Ma Lang, đại đao chém ra.
“Phốc!” Đao đâm vào thịt ba phân, cư nhiên lại không đánh vào được nữa rồi.
“Hống!” Tử Ma Lang phát ra tiếng tê hống kinh thiên, Hg cái miệng rộng rống to lên một tiếng, nhất thời một cỗ năng lượng gợn sóng, cấp tốc khuếch tán mà ra.
“Ba!”
“A!”
Thân thể Ngô Trịnh bị hung hăng quất trúng, cả người giống như diều đứt đây bay ra ngoài.
“Ngô Trịnh!” Mục Bồi Linh kinh hô một tiếng, trường kiếm trong tay hùng hổ đánh tới Tử Ma Lang.
Tử Ma Lang nhảy lên, nhanh như thiểm điện đánh tới phía Mục Bồi Linh, Mục Bồi Linh tránh không đủ nhanh, chỉ có thể lần nữa huy kiếm nghênh đón.
Tử Ma Lang tựa hồ quyết tâm muốn giết nhân loại đáng ch.ết này, một trảo chộp tới trước ngực Mục Bồi Linh, mà một kiếm của Mục Bồi Linh đâm về chỗ cổ họng của nó.
“Phốc phốc!” Một kiếm của nàng đã đâm vào cổ của Tử Ma Lang nửa phân, lại cũng không thể tiếp tục đâm sâu vào.
Thân thể của yêu thú cường hãn đến đáng sợ!
Tử Ma Lang sau khi đau đớn lùi qua một bên, máu tươi trên người không ngừng chảy đầm đìa. Hai mắt đỏ ngầu, nó hoàn toàn bị nhân loại thấp kém này chọc giận, không để ý tới thương thế trên người, toàn lực đánh về phía trước, miệng máu táp tới phía Mục Bồi Linh, nhất thiết phải một ngụm đem nhân loại đáng ch.ết này ăn hết.
Nguyệt Vương cách đó không xa chiến khí toàn thân vận chuyển, Ngân Lang Thương xuất ra, đánh tới phía vết thương của Tử Ma Lang.
Tử Ma Lang tựa hồ đặc biệt cơ cảnh, nó đột nhiên bỏ qua Mục Bồi Linh, quay đầu lại, đồng thời liên tục thổ ra hai đạo phong nhận đánh tới phía Nguyệt Vương.
“Rầm rầm!” Ngô Trịnh bắt được thời cơ ngàn cân treo sợi tóc.
“Kinh Hàn Đao!” Một cỗ đao mang tụ tập huyền lực toàn thân Ngô Trịnh, đại đao bổ tới phía Tử Ma Lang.
“Phốc!” Vết thương cũ của Tử Ma Lang chưa phục hồi tốt, lại bị một đao của Ngô Trịnh, có thể nói là phong tuyết đan xen, đã thương còn thêm thương.
Tử Ma Lang phát ra tiếng hống kinh thiên, thân thể điên cuồng vặn vẹo, hất đao ở trên người ra, mở ra miệng máu hướng hung hăng táp tới Ngô Trịnh.
Ngô Trịnh hoảng hốt, vội vàng triển khai tốc độ nhanh nhất lùi về phía sau, vội nói với mọi người.
“Không được, đầu Tử Ma Lang này mạnh quá, chúng ta chia nhau ra chạy thôi! Mục Bồi Linh, ngươi mang Nguyệt Vương chạy một hướng, ta với Lý Thuần Vân chạy một hướng!”
“Tốt!”
Nghe theo lời của Ngô Trịnh, mọi người mau chóng chạy trốn.
"Rống! " Tiếng rống giận tràn ngập sát ý vang vọng phía chân trời, Tử Ma Lang hai mắt đỏ ngầu, nó không thể bỏ qua cho đám nhân loại này, nhanh chóng đuổi theo phía Nguyệt Vương.
“ch.ết tiệt!” Nguyệt Vương thấy Tử Ma Lang đuổi theo mình, mắng một câu sau đó tăng tốc độ của mình.
Nhưng tốc độ của Tử Ma Lang cũng rất nhanh, đã sắp đuổi kịp Nguyệt Vương cùng Mục Bồi Linh.
“Cửu Thức Sát Thần Thức Thứ Nhất - Trảm Nhân!” Nguyệt Vương xoay người lại, hỏa hệ chiến khí điên cuồng tập trung trên Ngân Lang Thương, một thương kinh khủng chém về phía Tử Ma Lang.
“Xoẹt...!” Tử Ma Lang không kịp phản ứng, trúng phải một thương, thân thể to lớn lảo đảo một cái, tốc độ giảm bớt không ít.
“Tỷ tỷ, đi thôi!” Nguyệt Vương nhanh chóng kéo Mục Bồi Linh bỏ chạy, hắn biết chiêu vừa rồi chỉ làm bị thương Tử Ma Lang chứ không thể giết được nó, cần phải tranh thủ thời gian bỏ chạy.
...
Hai người càng chạy càng sâu, chỉ thấy sương mù dày đặc tràn ngập trong khe sâu, tầm nhìn càng ngày càng kém, mơ hồ có cảm giác âm phong vèo vèo. Đang đi tới, chỉ thấy một đạo thiểm điện xẹt qua, hẳn là mưa to lại rơi!
Lúc này bọn họ muốn tránh cũng không tránh được, bốn phía đều là một mảnh đen nghìn nghịt, ngay cả đường cũng thấy không rõ, còn có thể trốn được đi đâu? Không nghĩ tới mưa này tới đột nhiên, dừng cũng đột nhiên, rất nhanh biến thành bộ dáng lúc đầu, tràn ngập sương mù. Song, mưa tạnh không đến mười phút, đột nhiên lại nổi lên cuồng phong, không ngừng gào thét.
“Cuối cùng là địa phương nào, cổ quái như vậy?” Nguyệt Vương cũng không thể che hết nghi ngờ trong lòng, chỉ cảm thấy chỗ này cổ quái tới cực điểm!
Hai người tiếp tục tiến lên, càng đi, thân thể Mục Bồi Linh càng cảm thấy nóng nực.
“Hà… hà… hà…!” Mục Bồi Linh ngày càng thở gấp, bước chân nàng đã có chút phù phiếm, hai mắt dần dần mê ly, trên nổi lên ráng hồng kiều diễm.
Đi được gần một phút nữa, Mục Bồi Linh đột nhiên quỵ xuống, hai tay nàng chống lên mặt đất, trong miệng không ngừng phả ra hơi nóng gấp gáp, giọng mơ hồ nói: "Cái kia … đệ đệ, ngươi …Ngươi có hay không nhận thấy có chút bất thường không?”
Mục Bồi Linh đứng trước mặt Nguyệt Vương mặt đỏ bừng nhẹ giọng hỏi Nghe nàng hỏi như vậy, Nguyệt Vưng lúc này mới nhìn nàng, trong lòng không khỏi giật mình, chỉ thấy Mục Bồi Linh đang duyên dáng đứng trước mặt, khuôn mặt mỉm cười ửng đỏ mê người, con ngươi linh động lúc này trở nên mê ly, Nguyệt Vương phát hiện ngay cả sau gáy của nàng cũng hiện lên một tầng phấn hồng
"Đích xác là bất thường …"Cười khổ một tiếng, Nguyệt Vương cũng đã phát hiện ra, chính mình thân thể cũng đột nhiên trở lên nóng rực, hơn nữa luồng hỏa khí còn có xu thế tăng mạnh lên
Mục Bồi Linh lúc này cả người nóng bừng, mồ hôi nhễ nhại, cặp sơn phong to lớn dán lên áo, rung rung theo từng nhịp thở gấp của nàng, hai mắt Mục Bồi Linh phủ một lớp sương mù mê ly say đắm nhìn đũng quần của Nguyệt Vương, cảnh tượng vô cùng mê người!
Hai bàn tay của Nguyệt Vương không thể khống chế bắt lấy cặp ɖú nàng, dù cách một lớp áo, hắn vẫn có thể cảm nhận được nhũ hoa nóng bỏng mềm mại, hai đầu ɖú cứng rắn nhô cao!
Hai tay hắn vạch áo nàng ra, để lộ cặp ɖú đồ sộ, bên nào bên nấy căng mọng sung mãn ngẩng cao, quả thật là quái vật ba đầu! Hắn lập tức ngậm lấy ɖú nàng ßú❤ ʍút̼, mồ hôi mặn mặn kết hợp với hương thơm mê người trên thân thể Mục Bồi Linh khiến hắn như ăn mỹ vị ngon nhất thế gian!
Hai tay Mục Bồi Linh nắm lấy cánh tay của hắn, bờ mông không ngừng ma sát với dương vật đã bành trướng hết cỡ của hắn. Nguyệt Vương di chuyển một cách tay xuống dưới, nhẹ nhàng xoa xoa nội khố của nàng, nội khố đã có một chút ướt át, Mục Bồi Linh kịch liệt thở dốc, bộ ngực lớn càng thêm phập phồng dữ dội.
Nguyệt Vương một ngón tay lách vào trong nội khố, chọc chọc một chút. Mục Bồi Linh lúc này trong lòng đã cực kỳ khát vọng, nàng tách ra hai chân, bờ mông thỉnh thoảng ưỡn lên một chút, khiến hắn càng thêm dễ dàng vuốt ve mình.
Trêu đùa một chút rồi Nguyệt Vương rút ngón tay trong nội khố của nàng ra, đưa tới trước mắt nàng. Mục Bồi Linh lúc này dục hỏa đã lên cao, thấy hắn đột ngột dừng lại, nàng mở mắt ra nhìn hắn. Vừa mở mắt ra thì thấy trước mắt mình một ngón tay sáng bóng, đẫm nước, có một chút mùi tanh truyền vào trong mũi. Nàng lập tức đoán ra thứ này là ɖâʍ thủy trong âm đạo của mình chảy ra, lập tức ngại ngùng cúi đầu xuống.
Hai bàn tay nhỏ của nàng không biết từ lúc nào đã cởi quần hắn ra, tay nhỏ nền mại nắm chặt thân dương vật, nhẹ nhàng tuốt lên xuống. Một cảm giác sảng khoái cực điểm dâng lên trong lòng Nguyệt Vương. Hắn chỉ cảm thấy dương vật giống được bao bọc bới tơ lụa thượng hạng, cực kỳ mềm mại.
Hắn chậm rãi hôn từ bụng nàng xuống dưới, sau đó cởi bỏ nội khố của nàng. Một vùng cỏ thơm xuất hiện, hắn không kịp chờ đợi mà vục mặt vào, đầu lưỡi không ngừng ɭϊếʍƈ láp. Mục Bồi Linh bị kích thích, trong một liên tục rên rỉ:
“A... Thoải... Mái.... A.....A....!”
Hai chân kẹp chặt lấy đầu hắn, trong âm đạo ɖâʍ thủy ầm ầm trào ra. Nguyệt Vương dùng sức tách hai chân nàng ra, đầu lưỡi tiếp tục ɭϊếʍƈ ʍút̼. Một lúc sau, Nguyệt Vương di chuyển lên trên, ngậm lấy núm ɖú của nàng ʍút̼ lấy, phía dưới một bàn tay đã vào giữa hai chân của nàng. Xoa xoa nhẹ lấy hòn le, thỉnh thoảng còn kẹp mạnh một cái. Sau đó một ngón tay cắm vào bên trong âm đạo của nàng.
Mục Bồi Linh lập tức rên rỉ càng lợi hại, âm thanh nàng phát ra như miêu nữ động dục, cứ nỉ non khiêu khích bên tai Nguyệt Vương.
Nàng thân thể kịch liệt giãy giụa, bờ mông không ngừng lắc lư trái phải. Nguyệt Vương tiếp tục ɭϊếʍƈ ʍút̼ núm ɖú của nàng, ngón tay cũng không ngừng ra vào trong âm đạo, khiến nàng càng thêm ɖâʍ đãng rên rỉ, trong âm đạo ɖâʍ thủy cũng chảy ra nhiều hơn.
“A... đệ dệ.... Ta... Không chịu nổi.... Nữa rồi.... A....!”
Mục Bồi Linh hét lên một tiếng rồi sau đó thân hình run rẩy một chút, thở hồng hộc. Phía dưới âm đạo kẹp chặt lấy ngón tay của hắn, một dòng ɖâʍ thủy nóng bỏng trào ra.
Vài phút sau nàng phục hồi lại, vừa mở mắt ra đã thấy một dương vật đang lắc lư trên không trung.
“Tỷ tỷ nếm thử một chút đi!” Nguyệt Vương ngồi xuống bên cạnh nàng, hai chân mở rộng ra, để cho dương vật hùng dũng dựng đứng trước mắt nàng.
Mục Bồi Linh bò dậy, hai tay cầm lấy dương vật vuốt ve, sau đó đặt cạnh má của mình ma sát, cảm nhận được nhiệt độ nóng bỏng của dương vật. Nàng hất tóc mình lên, nhìn Nguyệt Vương nở một nụ cười ɖâʍ đãng, rồi đầu lưỡi ɭϊếʍƈ nhẹ dương vật một chút. Sau đó há miệng ngậm lấy dương vật vào trong, sử dụng hàm răng, đôi môi, đầu lưỡi ɭϊếʍƈ ʍút̼ lấy.
Một lúc sau, Nguyệt Vương đẩy nàng ra, sau đó nằm đè lên người nàng, hai người bắt đầu điên cuồng hôn môi. Mục Bồi Linh cũng đã dục hỏa đốt người, ý loạn tình mê, lên nàng cũng lập tức cuốn lấy hắn, nhiệt tình đáp trả.
Kết thúc một nụ hôn dài, Nguyệt Vương bò dậy, mà Mục Bồi Linh cũng tự động dang rộng hai chân mình, hai tay kéo hai mép âm đạo ra chờ đợi hắn tiến công. Nguyệt Vương nhìn thấy âm đạo hồng hồng đã ướt đẫm ɖâʍ thủy của nàng đang hiện rõ trong tầm mắt, nào còn chịu nổi, hắn cầm lấy dương vật nhẹ nhàng ma sát xung quanh âm đạo của nàng.
“Nhanh… mau, mau đút vào đi…!”
Mục Bồi Linh không chịu nổi kích thích cầu xin nói, toàn thân nàng đã khô nóng đến cực điểm, nhất là âm đạo càng là ngứa ngáy không gì sánh nổi!
Nguyệt Vương thấy nàng như vậy cũng không trêu đùa nữa, eo đẩy mạnh về phía trước, dương vật vậy mà không khó khăn lắm đã tiến vào âm đạo, bên trong thật sự quá trơn trượt mềm mại, không biết Mục Bồi Linh đã tiết ra bao nhiêu ɖâʍ thủy!
Nguyệt Vương thấy đầu khấc dễ dàng tiên vào, hắn lập tức tăng mạnh lực đẩy. “Ọt!” Dương vật chốc lát đã nằm gọn trong âm đạo sâu hút của Mục Bồi Linh, thành âm đạo nàng không ngừng co bóp.
“A... Sâu quá... đệ dệ... Đợi... Đợi một chút... Ta... A.... Sướng quá.... Nha.... A... A...!”
Mục Bồi Linh ɖâʍ đãng rên rỉ lên. Trong khi đó Nguyệt Vương nhất kích tất sát thành công cũng không dừng lại, tiếp tục thừa thắng xông lên, dương vật điên cuồng mà ra vào. Đồng thời cũng gập người xuống ngậm lấy núm ɖú của nàng, ɭϊếʍƈ ʍút̼, nhẹ cắn... Âm đạo Mục Bồi Linh cũng càng thêm kẹp chặt lấy dương vật. Bờ mông cũng không ngừng đẩy về phía sau phối hợp với hắn, mỗi lần dương vật đi ra lại kéo theo thật nhiều ɖâʍ thủy ra ngoài.
“A.... Ta không... Không được... A.... Ra... Ra rồi.... Chịu không... Nổi.... Nha..... A.... A.....!”
Không lâu sau, Mục Bồi Linh hét lên một tiếng, thân thể nàng không ngừng run rẩy, đôi mắt nhắm nghiền, phía dưới âm đạo bóp chặt lấy dương vật của hắn, báo hiệu nàng đã cao trào.
Nguyệt Vương nâng lên thân thể đã mềm nhũn trước mắt, hắn lật Mục Bồi Linh quỳ trên đất, mông cao chổng lên, bờ mông cao cao nâng lên làm cho âm đạo hiện ra rõ ràng trước mắt. Mà hắn thì từ phía sau lưng nàng, một tay giữ lấy eo thon của nàng, tay kia cầm lấy dương vật tiếp tục cắm vào. Mục Bồi Linh chưa kịp hưởng thụ hết cao trào đã bị hắn tiếp tục công phá, nàng lại bắt đầu ɖâʍ đãng rên rỉ:
“A... Lại cắm... A...!”
Nguyệt Vương vòng tay qua trước ngực nàng, cầm lấy cặp ɖú to đang không ngừng lắc lư kia xoa bóp, xoa nắn núm vú. Đồng thời cũng càng thêm dùng sức đâm chọc vào trong âm đạo của nàng.
“A... Muốn... Muốn ch.ết... Muốn ch.ết rồi...A... A...!”
Mục Bồi Linh ra sức rên rỉ lung tung, hai tay nàng chống trên mặt đất run rẩy liên tục, trong miệng ɖâʍ đãng há rộng.
Không biết qua bao lâu, cuối cùng Mục Bồi Linh lại đạt đến đỉnh điểm.
“A! Ta ra rồi!” Nàng rên to một tiếng, tử cung phun ra ɖâʍ tinh ào ạt lên dương vật, chẳng mấy chốc đã hòa lẫn với ɖâʍ thủy, phọt cả ra ngoài!
Nguyệt Vương cũng cố gắng thêm một chút nữa, rồi sau đó hắn bắn thẳng tinh hoa vào sâu bên trong âm đạo của nàng.
--------------------------------
Chúc các đạo hữu đọc truyện vui vẻ!
Nếu đạo hữu nào giàu lòng hảo tâm muốn ủng hộ ta, thì tại hạ rất cảm ơn ạ! Đây là thông tin của ta:
Ngân hàng MB Bank
Số TK:
Xin cảm ơn các đạo hữu rất nhiều !!!