Chương 93: Bạo Huyết Đan
CHƯƠNG 93: BẠO HUYẾT ĐAN
Hộp gấm thứ tư bị Nguyệt Vương mở ra, một cỗ quang mang chói mắt tức thì tuôn ra, chiến khí ngập tràn, thế nhưng lại mang theo lực lượng cuồng bạo.
Bên trong hộp gấm có một quang châu nhỏ như nắm tay trẻ con, không ngừng có quang mang đan xen khiến cho người xem hoa cả mắt. Lực lượng cuồng bạo ở bên trong nó cũng khiến cho kẻ khác không dám nhìn thẳng, năng lượng, dường như tùy thời muốn phá đan mà ra.
“Cũng là yêu đan lục giai!”
Mục Bồi Linh mở ra hộp gấm thứ năm, bên trong hộp gấm có một viên đan dược, mùi hương từ đan dược tỏa ra khắp sơn động.
“Bạo Huyết Đan!” Nguyệt Vương nhìn vào đan dược bên trong hộp gấm, hắn biết Bạo Huyết Đan có tác dụng tăng mạnh thực lực trong thời gian ngắn, hơn nữa còn không để lại di chứng gì, tuyệt đối là đồ vật bảo mệnh rất tốt.
Mục Bồi Linh lập tức mở hộp gấm thứ sáu. Bên trong hộp gấm thứ sáu cũng là Bạo Huyết Đan.
“Ầm ầm...!” Nhưng vào lúc này, sơn động vang lên tiếng nổ lớn. Xung quanh chấn động cực lớn khiến cho đống chiến rung rinh, mà hai người Nguyệt Vương cùng Linh ở trên đống chiến kim thì bị trượt ngã xuống đất. Mà trùng hợp thế nào, ngay khi Nguyệt Vương vừa chạm mông xuống đất thì trước mặt chợt tối sầm, có một thân thể mềm mại rơi lên người hắn.
Sau khi phục hồi tinh thần lại, Nguyệt Vương cảm thấy mặt mũi mình được bao phủ bởi một vật mềm mại, mùi hương thoang thoảng tràn vào mũi.
“Mỗi người phân nửa, thu nhanh một chút, sơn động dường như muốn sụp đổ, nếu không nhanh sẽ mãi mãi ở lại đây a!” Nguyệt Vương đứng dậy, vội nói.
Nói xong hắn vung tay kết ấn, dùng chiến khí bao quanh một mảng lớn chiến khí liên tục cất vào trong trữ vật giới chỉ của mình.
Mục Bồi Linh cũng không chịu thua kém, cũng dùng chiến khí khí đem một đám lớn chiến khí liên tục bỏ vào nhẫn trữ vật của mình.
“Nhưng lối ra quá xa a, không thể chạy kịp?” Mục Bồi Linh hoảng sợ nói.
“Ầm ầm...!” Sơn động ngày càng rung chuyển kịch liệt, một ít đá vụn bắt đầu rơi xuống, vẻ mặt Nguyệt Vương đại biến: “Mau rời khỏi đây, sơn động này sắp sập rồi! Phía trước có chút ánh sáng, có thể có lối ra!”
“Đi mau!” Mục Bồi Linh Linh cả kinh, thân ảnh cấp tốc di chuyển về phía trước, sơn động sụp xuống tương đương với việc bị chôn sống ở bên trong a.
Lúc này liên tục có đá vụn rơi xuống, hai người tạo ra hộ thân cương khí, đá vụn rơi xuống cũng không ảnh hưởng gì tới hai người, ngẫu nhiên có vài viên rơi vào bề mặt hộ thân cương khí thì cũng bị văng ra. Lúc này trong sơn động bắt đầu có từng tảng đá lớn rơi xuống, rung chuyển ngày càng kịch liệt.
“Mau đi nhanh...!” Nhìn thấy một tảng đá lớn đang rơi xuống trước mặt, sắc mặt hai người đại biến, chiến khí bùng lên, toàn lực lao ra. Thân ảnh Nguyệt Vương vừa mới lướt qua thì tảng đá rơi xuống chắn đường ra sơn động.
Phía sau hắn lúc này âm thanh đổ nát liên tục vang lên, đá rơi xuống càng lúc càng lớn.
“Mau đi ra...!” Rốt cuộc đi tới bên ngoài động khẩu, ánh sáng bên ngoài hắt vào làm cho trái tim hai người thả lỏng, không ngừng gia tốc chạy khỏi sơn động. Hai người lập tức nhảy qua mấy viên cự thạch trước cửa sơn động đi ra không gian bên ngoài.
...
“A...!” Mục Bồi Linh kêu lên một tiếng đau đớn, chu cái miệng nhỏ thở dốc.
Nguyệt Vương quay đầu nhìn sang nàng, đang lúc muốn nói chuyện, lại chấn động mạnh một cái! Mục Bồi Linh hoàn toàn không biết tư thế của mình bây giờ có bao nhiêu câu hồn đoạt phách! Cái mông vểnh lên thật cao, hình dáng mượt mà, đẹp không sao tả xiết.
Nguyệt Vương dù sao cũng là thiếu niên huyết khí phương cương, thấy một màn như vậy chỉ cảm thấy bụng dưới phát nhiệt, có cỗ xao động không rõ, dường như muốn ôm người xinh đẹp trước mặt vào trong ngực mới có thể thở bình thường lại.
Bàn tay hắn nhấn eo nàng xuống sau đó vạch qυầи ɭót nàng ra, dương vật cương cứng nóng hổi từ phía sau cắm vào âm đạo nàng.
"Aa..." Mục Bồi Linh rên lên, âm đạo chưa kịp chuẩn bị đã phải nhận lấy cơn đau thốn bị nong rộng.
Hắn vỗ bép một cái thật mạnh lên mông nàng, bên trên in lên 5 dấu ngón tay rõ ràng, Mục Bồi Linh vậy mà rên lên mông tiếng sung sướng! Nguyệt Vương được đã lấn tới, một tay hắn giữ eo thon của nàng, một tay liên tiếp vỗ mạnh đen đét lên hai bờ mông căng tròn ngạo nghễ. Dương vật lại như súng máy liên tục nhấp nhả trong âm đạo nàng.
“A... A.... Thật thoải mái.... A.... dương vật..... muốn đâm đến.... Đến bụng rồi.... A..... Thoải mái.... A...A!”
Mục Bồi Linh ra sức rên rỉ lung tung, hai tay nàng chống trên mặt đất run rẩy liên tục!
Nguyệt Vương nắm lấy tay nhỏ của Mục Bồi Linh kéo ra sau lưng, dương vật sung sức dã như cối xay vào âm đạo nàng.
Hắn rút dương vật ra, xoay Mục Bồi Linh nằm ngửa, lại tiếp tục cắm dương vật vào trong âm đạo.
“Ư… sướng… a… tỷ tỷ… ui sướng quá! Của ngươi to quá! Sướng ch.ết ta mất! A! Ta điên mất!”
Nguyệt Vương một bên mạnh mẽ cắm, một bên xoa bóp bộ ngực của nàng.
Không lâu sau, Mục Bồi Linh thét dài một tiếng, hai tay ôm chặt lấy hắn, thân hình run rẩy dữ dội
“Ta... A... A.... Không được rồi.... Aa... Tới rồi...!”
Nguyệt Vương cảm thấy âm đạo của nàng co bóp mạnh mẽ, một dòng ɖâʍ thủy nóng bỏng trào ra, tưới lên trên dương vật của hắn. Nàng đã cao trào, nhưng hắn cũng không dừng lại, mà là nâng hai chân nàng lên, ép về phía trước, làm cho đầu gối của nàng chạm với ngực, bờ mông cao cao vểnh lên, hắn tiếp tục điên cuồng đâm thọc vào âm đạo của nàng. Mục Bồi Linh chưa kịp hưởng thụ hết cao trào, một lớp một lớp khoái cảm lại truyền tới, khiến nàng như muốn bay vậy.
“Mau nhìn...!”
Mục Bồi Linh nghe vậy, nàng mở mắt ra nhìn, chỉ thấy trước mắt dương vật đang không ngừng đâm chọc vào trong âm đạo của nàng, dương vật thô, to đấy, mỗi lần ra vào lại khiến ɖâʍ thủy bắn tung toé. Phía xung quanh âm đạo của nàng lông đen đã ướt đẫm, hai mép âm đạo đã chuyển màu từ hồng hào đến màu đỏ đậm. Không ngừng bám chặt lấy dương vật của hắn, bị dương vật kéo dài ra bên ngoài sau đó lại bị vùi dập vào sâu bên trong. Nàng cứ như vậy ngây người nhìn dương vật của hắn không ngừng xâm nhập, ra vào trong âm đạo của mình.
Theo thời gian trôi qua, Mục Bồi Linh lớn tiếng ɖâʍ đãng rên rỉ, dần dần trở thành tiếng cầu xin tha thứ. Cũng không biết bị hắn đâm chọc bao nhiêu lâu, nàng chỉ cảm thấy ɖâʍ thủy của mình đã chảy ướt đẫm, ướt nhẹp khắp người nàng. Nàng cũng không biết bị hắn làm cao trào bao nhiêu lần, chỉ biết mình liên tục bay, bay rất cao, làm cho nàng dục tiên dục tử. Bản thân Nguyệt Vương cũng không biết đã làm nàng bao nhiêu lâu.
Lúc này, Mục Bồi Linh hét lên một tiếng khàn cả giọng, toàn thân nàng run lên mãnh liệt, mông to cao cao nâng lên, bên trong âm đạo một dòng ɖâʍ thủy mạnh mẽ phun ra, dường như đi tiểu tiện vậy, phun đầy trên người hắn. Nàng cứ như vậy phun gần một phút, sau đó với dừng lại, thân thể xụi lơ ngã xuống.
Nguyệt Vương mới run run thân dương vật, hắn đưa dương vật lên miệng Mục Bồi Linh, thỏa mãn xuất tinh. Tinh trùng phun đầy miệng nàng, nhễu xuống cả bầu vú.
--------------------------------
Chúc các đạo hữu đọc truyện vui vẻ!
Nếu đạo hữu nào giàu lòng hảo tâm muốn ủng hộ ta, thì tại hạ rất cảm ơn ạ! Đây là thông tin của ta:
Ngân hàng MB Bank
Số TK:
Xin cảm ơn các đạo hữu rất nhiều !!!