Chương 14: Ngày Khai Giảng
Minh mở mắt tỉnh lại .
Cũng chỉ có Minh biết mình trải qua việc gì .
Nếu ở ngoài có người tiến vào đây nhất định sẽ phát giác ra có gì đó không đúng .
Ít giây trước , Minh còn đang ngồi viết lách cái gì đó , ít giây sau Minh đổ gục xuống bàn , mặt sát với thành bàn , miệng mở lớn , thở hồng hộc .
Cả người Minh cũng không có mồ hôi , không có bất cứ dấu hiệu gì của việc hoạt động nặng cả nhưng Minh cứ như từ quỷ môn quan mà đi ra vậy .
Chỉ có Minh mới biết mình vừa trải qua cái gì , lần đầu tiên bị kéo vào không gian hệ thống đối với Minh chẳng khác nào đi tù cả , cảm giác khủng bố cực kỳ .
May mắn là hiện tại Minh cũng không phải một đứa trẻ 15-16 tuổi bình thường , Minh vẫn cố chuyển thân ra khỏi chiếc bàn gỗ , bước chân loạng choạng đi về phía giường sau đó mới đổ gục xuống .
Rõ ràng thân thể Minh không giống như vừa tập thể dục nhưng cả cơ thể hắn đau buốt vô cùng , cơ thể này như đi vay mượn của ai vậy .
Minh cuối cùng cũng hiểu "ảnh hưởng" trong lời hệ thống là cái gì .
Cái cảm giác này rất giống với những đứa lần đầu tiên đi tập Gym sau đó bắt đầu thích cái gì là tập cái ý , bắt đầu tập một cách điên cuồng .
Ban đầu tưởng thế là ngầu , là chất , tập xong buổi đầu tiên , về đến nhà nằm lên giường là biết mặt nhau ngay .
Minh lúc này chỉ có thể cầu trời , cầu trời khấn phật là sáng mai không đi học muộn .
Cũng không phải Minh sợ đi học muộn không được vào trường , hắn đang ở trong chính khuôn viên trường , làm gì có chuyện không vào được trường .
Minh càng không sợ giáo viên chủ nhiệm có ý kiến với mình , nghĩ hắn sợ ? .
Nghĩ đúng rồi đấy , Minh sợ giáo viên chủ nhiệm thật , đối phương có số điện thoại của mẹ hắn .
Chỉ cần một cuộc gọi , Minh cũng không biết làm gì cả , vừa phiền phức vừa . . . làm mẹ buồn .
Nếu giáo viên chủ nhiệm của hắn không thay đổi gì so với kiếp trước thì Minh lại càng không muốn đụng vào , bà ta phiền phức vô cùng .
Có chuyện gì không thể lôi học sinh lên ba mặt một lời sao ? , mắng chửi dạy bảo gì cũng được đằng này hở một tí là báo phụ huynh . . . việc nhỏ cũng báo , việc lớn càng phải báo .
Nghĩ đến giáo viên chủ nhiệm kiếp trước của hắn , nghĩ đến quãng đời học sinh cấp 3 sau này của hắn , Minh chỉ có thể thở dài một hơi sau đó mang theo thân thể mệt không thể tả tiến vào giấc ngủ.
— QUẢNG CÁO —
Cũng không biết thần kỳ thế nào , hôm sau Minh có thể dạy được đúng giờ , đồng hồ vừa điểm 7h sáng , Minh choàng mở mắt .
Vươn vai ngáp dài một cái sau đó hai cánh tay của Minh khựng lại trên không trung .
Minh bắt đầu xoay hai khớp bả vai sau đó không khỏi rên lên một tiếng .
Cả người . . . khoan khoái dễ chịu cực kỳ , không còn chút cảm giác mệt mỏi nào của tối hôm qua nữa .
"Xem ra cái hệ thống kia cũng không ác như mình tưởng ".
Minh biết đây chắc chắn là vấn đề của hệ thống , cơ thể con người không thể hồi phục nhanh như vậy được nhưng xem ra thế này cũng tốt .
Mình nhìn đồng hồ , mới là 7h sáng .
Hôm nay là ngày khai giảng , lịch khai giảng thì Minh không lạ gì .
Đến sân trường , tìm đến vị trí lớp của mình sau đó ngồi dưới cái nắng nóng cuối hè đầu thu , nghe hiệu trưởng phát biểu 1 tiếng đồng hồ , sau đó lại làm lễ 1 tiếng đồng hồ , xem văn nghệ 1 tiếng đồng hồ .
Qua 3 tiếng đồng hồ liền lên lớp , nghe giáo viên chủ nhiệm dặn dò sau đó lại điền một chút thông tin.
Đại khái là 8h sáng tập trung làm lễ khai giảng , 12h trưa được rời khỏi trường , chiều không có khóa , ngày hôm sau bắt đầu chính thức đi học bình thường .
Minh dạy sớm , cũng không có gì phải chuẩn bị , đồng phục cũng có sẵn trong balo , Minh nghĩ một hồi liền quyết định tập thể dục .
Đằng nào tối nay cũng có một đợt hành xác , Minh chuẩn bị trước luôn cho nhanh .
Tập thể dục cũng chỉ là những động tác đơn giản trong mỗi tiết thể dục mà thôi , ví dụ động tác hít thở chẳng hạn , cái này không khác gì tập dưỡng sinh nhưng tập vào mỗi buổi sáng sớm cũng có thể giúp cơ thể khoan khoái một chút .
Tập thể dục xong , nhìn đồng hồ mới qua đi 15 phút , Minh tiến thẳng vào phòng tắm .
Lại 15 phút sau , xách theo balo quần áo , Minh bước ra ngoài cửa ký túc xá , khóa trái cửa lại đi thẳng ra khu sân trường .
Sân trường lúc này đã đông đúc vô cùng , tất nhiên Minh thì chẳng nhận ra mấy khuôn mặt thân quen cả .
Hiện tại còn tương đối sớm , minh xuống căng-tin của trường tiêu 10 đồng mua đồ ăn sáng .
— QUẢNG CÁO —
Tay cầm một cái bánh ngọt , tay cầm hộp sữa Fami , Minh chọn một cái ghế đá rồi chậm rãi nhìn sân trường .
Có một tin vui , tin thực sự rất vui với Minh là Đại Nam vẫn có Fami .
Không có Fami thì Minh cũng không biết mua sữa gì uống , nếu không phải để ý ánh mắt bên ngoài có khi hiện tại Minh đang cầm một lốc Fami uống dần .
Sáng sớm ban mai , vừa ăn vừa ngắm gái . . . cũng coi là một điều thú vị .
Ngôi trường này của hắn không phải là trường chuyên tuy nhiên lại là trường tốt .
Điều này đại biểu cái gì ? , đại biểu rất nhiều "Hot girl" đều sẽ thi vào trường này .
Cái việc này cũng không có ai đi kiểm chứng nhưng đúng là trường của Minh kiếp trước rất nhiều mỹ nhân , rất nhiều Hot Girl nổi tiếng , đến cả hoa hậu nổi tiếng nhất Việt Nam cũng từ trường hắn mà ra .
Mỹ nhân vốn không thiếu .
Nhắc đến mỹ nhân thì Minh lại nhớ một câu chuyện tương đối buồn cười .
Giai đoạn Minh còn đang khoác áo học sinh cấp 3 , có một bộ phim Sitcom chiếu trên VTV , hồi đó cũng có thể coi là nổi .
Trong bộ phim Sitcom này có một đứa ngang tuổi Minh , chính Minh cũng không biết có phải vai nữ chính hay không nhưng nói chung là có danh tiếng .
Vì nổi tất nhiên được phỏng vấn .
Khi phỏng vấn , rõ ràng đang học trường X , vì mặt mũi , vì thể hiện mình học "giỏi" liền bịa ra là đang học trường của Minh , việc này sau khi lộ ra thì không khỏi ồn ảo một khoảng thời gian tương đối dài .
Nói dài như vậy chỉ để chứng minh , ngôi trường này nhiều mỹ nhân .
Kiếp trước cũng vậy , kiếp này cũng vậy thậm chí kiếp này còn nhiều hơn .
Từ khi ngồi xuống chỗ này , Minh no cả mắt .
Tất nhiên ngồi đây không chỉ ngắm mấy em gái cấp 3 cùng trường mà còn để tìm một số nhân vật thân quen .
Như đã nói Minh cấp 2 bằng thực lực thi vào trường chuyên lớp chọn vì vậy bạn bè cấp 2 của hắn đều có một điểm chung – học sinh giỏi .
— QUẢNG CÁO —
Giỏi có khi là chưa đủ , phải dành từ học rất giỏi dành tặng cho chúng nó , ít nhất là hồi cấp 2 .
Nếu Minh nhớ không lầm thì có vài bạn học hồi cấp 2 của hắn cũng vào trong trường này nhưng không nhiều .
Sĩ số lớp của hắn hồi cấp 2 là khoảng 48 người , chỉ có khoảng 5- người thi vào đây bao gồm cả hắn .
Thi vào đây đa số là thi cấp 3 không được như ý nguyện nhưng mà có một trường hợp ngoại lệ , có một "siêu nhân" thi vào đây .
So với người ta thì Minh chỉ có thể xấu hổ cúi đầu .
Kiếp trước thậm chí Minh cũng từng gặp người ta vài lần , khi Minh nhận lời vào làm ở Vsmart thì người ta đã ở đó sẵn rồi .
Cũng không phải làm ở Vsmart mà là Vinmec , 35 tuổi còn đang chuẩn bị lấy học vị phó giáo sư .
Siêu nhân như vậy , Minh tất nhiên không muốn đi so .
Kiếp trước hồi cấp 3 hai người thật ra có nói chuyện với nhau vài lần , chủ yếu là chào hỏi nhau .
Tốt nghiệp cấp 3 xong thì căn bản không gặp lại , mãi đến năm Minh 35 tuổi mới lại tình cờ thấy nhau .
Kiếp này ít nhất Minh cũng không nghĩ hai người sẽ phát triển như thế , tình yêu gì gì đó thì Minh không nghĩ tới nhưng mà bạn bè thì Minh vẫn muốn làm .
Siêu nhân như vậy , ai không muốn làm bạn bè ? .
Vị siêu nhân này họ Đỗ , tên Thùy Dương .
Tên đẹp , người nhỏ nhắn nhưng đầy nội lực , khuôn mặt mang theo vài phần non nớt nhưng đôi mắt lại tương đối có thần , thêm cặp kính cận to tròn càng khiến Dương tăng thêm vài phần thông minh cùng tri thức .
Không thể nói là mỹ nhân nhưng Dương lại có một nét hấp dẫn đặc biệt , cứ coi như là nét đẹp của tri thức đi .
Trời không phụ lòng người , căng mắt ra một hồi , Minh nhìn thấy Dương thật .
Búng tay một cái , Minh đứng dậy , cũng không đi thẳng đến chỗ Dương mà lại trở về căng-tin .
Mất khoảng vài phút chen nhau ở căng-tin , Minh cầm theo một cai Coca ướp lạnh cùng ống hút , miệng nhẹ ngâm nga vài câu hát không ai biết tên , Minh tiến đến chỗ Dương .