Chương 82: Buông Tay
Hôm nay là thứ ba , cũng chẳng phải ngày đặc biệt gì vì vậy hai người trở lại trường cũ vẫn đang là trong giờ học , nếu không phải nói khéo với bác bảo vệ thì còn không được vào trường .
Vào trường thì cũng chỉ đi loanh quanh trong khuôn viên trường có điều không khí giữa hai người cũng không căng cứng như ban đầu , ít nhất còn có kỷ niệm cũ để mà kể với nhau .
Hai người cũng không đi gặp thầy cô cũ mà chỉ như vậy đi vòng vòng , với Hương thì không biết thế nào chứ với Minh cái ngôi trường này đã trở nên vừa lạ vừa quen , lạ trong ký ức kiếp trước , quen trong ký ức kiếp này .
Đi dạo một hồi , Minh đột nhiên nói .
"Bọn mình sang trường cấp 3 đi ? ".
Mắt đẹp của Hương hơi ngạc nhiên , nàng tất nhiên biết trường cấp 3 là ý gì , đây là Quốc Tử Giám cấp 3 .
Ở Quốc Tử Giám cấp 3 thật sự có rất nhiều bạn học cấp 2 của Minh cùng Hương thi vào hơn nữa đây cũng là ngôi trường mà Hương hướng đến .
Hương lập tức gật đầu , thế là cả hai lại hướng về trường cấp 3 .
Trường cấp 3 cách trường cấp 2 . . . một con đường , sang đường là tới .
Cả hai thật ra cũng chẳng lạ gì trường cấp 3 Quốc Tử Giám , ngay từ hồi cấp 2 đã sang không ít lần .
Sang có thể vì căng-tin trường , có thể vì event tổ chức bên trường cấp 3 , cũng có thể vì thuê sân đá bóng , nói chung học sinh cấp 2 Quốc Tử Giám đều cực kỳ thân thiết với cấp 3 Quốc Tử Giám thậm chí đã thành một loại tôn chỉ , thành một cảm giác . . . sau khi học xong cấp 2 nhất định phải vào trường cấp 3 này vậy .
Bởi nguyên nhân này dù trải qua bao nhiêu năm , cấp 3 Quốc Tử Giám vẫn luôn là trường trọng điểm của toàn bộ Hà Thành , là một cái gì đó vượt qua giá trị ngôi trường mà thành một loại tập quán , một niềm tự hào .
Hai người tiến vào khuôn viên trường cấp 3 , trường cấp 3 thật sự rộng hơn trường cấp 2 nhiều lắm , nếu đi không cẩn thận hoàn toàn có thể bị lạc .
Hai người dẫn nhau vào trường , đột nhiên Minh lại hỏi .
"Hương nhớ lần đầu tiên Minh với Hương ăn chung ở đâu không ? ".
Hương hơi nhíu mày , nàng nghĩ một hồi sau đó nhìn Minh tủm tỉm cười , Hương không khỏi lườm hắn một cái .
"Không đứng đắn ".
"Đi thôi , Hương cũng đói rồi bọn mình ra căng-tin ".
Nhìn vẻ mặt nàng , Minh mỉm cười , hai vai hơi nâng lên .
"Cũng có nói sai đâu ".
Minh tất nhiên nói không sai , nơi đầu tiên hai người ăn "chung" là ở căng tin cấp 3 .
Về phần bao nhiêu người ăn chung thì Minh cũng không có để ý lắm .
Căng-tin trường cấp 3 lúc này cũng không quá đông hơn nữa căng-tin cấp 3 Quốc Tử Giám cũng rất có ý tứ .
Minh nhớ là trong khuôn viên trường có 2 cái căng-tin .
Một căng-tin xây hẳn trong khuôn viên trường , thật sự rất đẹp .
Một căng-tin hình như là thuê chỗ trong trường , so ra thì càng dân dã , càng giống cửa hàng cơm bụi .
Sau đó . . . cái căng-tin cơm bụi kia triệt để "hot" , vượt xa cái căng-tin chính quy trong khuôn viên trường , đồ ăn thực sự rất ngon , tất nhiên đồ ăn chủ yếu trong căng-tin "cơm bụi" cũng chỉ là cơm bụi .
Về phần bánh ngọt , phở , mì gì gì đó vẫn phải sang căng tin "đẹp" kia , nếu căng-tin cơm bụi còn thầu luôn khoản này thì chỉ sợ chính nhà trường cũng không cho .
Hương chọn chỗ ngồi , Minh thì đi gọi suất cơm , tất nhiên hắn cũng phải hỏi Hương ăn gì .
Vì không quá đông, chỉ đợi một thoáng Minh hai tay cầm theo hai đĩa cơm nóng đặt lên bàn .
Tính ra mà nói , hiện tại mới là lần đầu tiên hai người ăn chung .
"Quốc Tử Giám đẹp quá Minh nhỉ " .
Đây là câu nói đầu tiên của Hương trên bàn cơm , Minh lúc này ngước lên nhìn nàng chỉ thấy nàng một tay chống cằm , ánh mắt nhìn về xa xăm , nàng đúng là đang ngắm nhìn quang cảnh ngôi trường có lịch sử gần trăm năm này .
Hương cũng như bao học sinh Quốc Tử Giám cấp 2 khác , với nàng Quốc Tử Giám cấp 3 cũng là mộng tưởng , là một nơi hướng về , hướng về suốt 4 năm cấp 2 .
— QUẢNG CÁO —
Đây không phải vấn đề Quốc Tử Giám cấp 3 tốt thế nào , chất lượng ra sao mà như Minh đã nói , đây gần như đã là một niềm tự hào .
"Hương đã nghĩ học kỳ sau vào lớp nào chưa ? ".
Nuốt xuống một miếng thịt kho tàu , lấy giấy ăn nhẹ lau miệng , Minh hỏi Hương .
Hương theo thói quen lại vén một bên tóc của mình , nàng có lẽ cũng không kinh ngạc lắm việc Minh biết mình chuyển trường , Hương nói .
"Mình chỉ biết mình học khối D thôi , còn có thể vào chuyên văn hay không thì còn phải xem học kỳ này thế nào , chỉ biết cố thôi ".
Minh mỉm cười , hắn lúc này lại nghĩ đến một chuyện sau đó bỗng nói .
"Không biết mấy thằng kia có biết Hương sắp chuyển trường không , nếu biết chắc chúng nó mừng như điên mất ".
Hương nghe vậy , cũng bật cười .
Con gái mà , con gái thật ra nhiều lúc tinh tế hơn con trai nhiều lắm , nhiều lúc có thể biết ai đối tốt với mình , ai có tình ý với mình , đây cơ hồ đã là bản năng chỉ là người con gái có chấp nhận hay không , có thật sự nghĩ đến hay không mà thôi .
Hương chẳng nhẽ không biết ở cấp 2 mình là tâm điểm ? .
Cái này cũng như hỏi có hot girl nào không biết mình là tâm điểm của đám đông ? .
Trên đời này làm gì có chuyện không quan tâm , không để ý ? , chỉ là có biết , có để ý nhưng không quá mức thể hiện ra mà thôi .
Có rất nhiều thứ , cho dù nàng không chính mắt nhìn , chính tai nghe nhưng bạn bè của nàng thì sao ? .
"Thế Minh nghĩ gì ? , không khuyên Hương một chút sao ? ".
Minh nâng hai vai lên , thản nhiên nói .
"Còn có thể làm gì , có thể khuyên Hương sao ? "
"Về phần nghĩ á , thật ra cũng như thằng đần kia , lúc nào chẳng nghĩ giữ Hương bên mình , học cùng trường với Hương là tốt nhất ".
Thằng đần trong miệng Minh họ Lê , tên gọi Trung Dũng .
Lê Trung Dũng .
Hồi cấp 2 có thể nói Hương xinh nhất lớp nhưng mà cả đám cấp 2 ngày đó khác gì trẻ con , miệng thì mạnh đấy nhưng làm thì chưa chân chính làm cái gì cả .
Minh biết không ít đứa thích Hương nhưng mà cũng chỉ có thằng Dũng chủ động tỏ tình với Hương , tất nhiên là thất bại nhưng đúng là nó là thằng đầu tiên trong đám con trai dám làm thật , về mặt nào đó Minh còn bội phục nó .
Tiếp theo , Dũng cấp 3 đỗ hai trường , một là Chuyên Tổng Hợp thuộc dạng thi chuyên còn hai tất nhiên là Quốc Tử Giám cấp 3 .
Dũng quyết định vì Hương vào học Quốc Tử Giám cấp 3 coi như "đi trước đón đầu" , quyết tâm cùng trường với Hương , quyết tâm theo đuổi Hương tiếp .
Sau đó liền đến phiên nó thảm rồi , Dũng sao đoán được Hương thi cấp 3 không quá tốt đây ? , thế là . . . khóc không ra nước mắt .
Minh thì không rõ việc của thằng Dũng lắm dù sao kiếp trước cũng đã cắt đứt liên lạc nhưng mà hắn dõi theo Hương lại tương đối lâu , hắn biết thằng Dũng cũng không thành công , mà ngay cả việc hồi cấp 3 nó có thực sự theo đuổi Hương như cái hồi cấp 2 không thì Minh cũng chẳng biết .
"Thế còn Thanh thì sao Minh ? "
Câu nói này từ miệng Hương vang lên khiến Minh cảm thấy có chút nghẹn trong họng .
Hôm nay tính ra mà nói , vì việc của Vic ngày hôm qua , Hương cũng muốn thay Vic cảm ơn Minh.
Sau đó theo ý nàng mà nói , nàng cùng Minh đại khái sẽ có một ngày đi chơi vui vẻ .
Đây cũng là cái suy nghĩ mà Minh đặt ra .
Đi chơi thì đi đâu ? , Hương cũng cảm thấy ăn kem tiếp không có ý tứ lắm , nàng muốn rủ minh đi đạp thiên nga Hồ Tây sau đó lên Đảo Nổi , trở về ăn một bữa KFC . . . vậy ít ra cũng coi như nửa ngày vui vẻ .
Tiếc là kế hoạch của nàng không như ý nguyện , không như ý nguyện đến từ cả hai phía , cả hai người đều có chút gì đó nghẹn lại .
— QUẢNG CÁO —
--------------------
Hương lúc này nói thế nào cũng chỉ là một cô bé , nàng thật sự bị Minh hấp dẫn .
Hấp dẫn ở điểm gì ? , hấp dẫn bởi Minh cho nàng một cảm giác rất lạ , rất lạ , cảm giác tràn ngập "thần bí" .
Thử nghĩ mà xem , một Đức Minh ba tháng trước cùng một Đức Minh hiện tại khác nhau như thế nào ? , thật sự quá khác biệt .
Nàng hồi cấp 2 thậm chí còn không biết Minh thích mình hoặc ít nhất là không dám chắc bởi Minh quá mờ nhạt , cái gì cũng mờ nhạt .
Nhưng hiện tại , Hương cảm thấy mình như đang quen một người khác vậy , thật sự rất khác .
Từ cách ăn nói , cách ăn mặc , hành động , đặc biệt là cảm giác tự tin , cái cảm giác mà rất ít người có được ở cái độ tuổi này .
Đây căn bản không phải là Minh mà nàng từng biết , đấy là chưa nói tới khả năng ca hát , chưa nói tới tiếng đàn Guitar , chưa nói đến những bài hát mà Hương còn chưa từng nghe thậm chí là cả trình độ tiếng Anh .
Minh như một cái lỗ đen đang hút lấy Hương , đây chưa hẳn là thích , là yêu nhưng đã là một sự bắt đầu .
Mỗi ngày nàng gặp Minh là một ngày Minh cho nàng cảm nhận sự mới lạ , cảm nhận sự bí ẩn , loại cảm giác này thực sự hấp dẫn tâm hồn thiếu nữ .
Chỉ là . . . có cái gì đó vẫn nghẹn trong người nàng .
Hương nói ra một câu kia , chính nàng cũng thấy nhẹ lòng nhiều lắm .
--------------------
Minh sẽ không đi hỏi vì sao Hương biết Thanh , cái này cũng như Hương không hỏi vì sao Minh biết nàng sẽ chuyển trường vậy .
Hắn nhìn Hương , hắn biết nàng nghiêm túc .
Thời điểm này chính Minh cũng không nói được một câu đại loại như "hắn cùng Thanh chỉ là bạn" "hắn cùng Thanh chỉ là vui chơi " hay "Thanh vốn chỉ là fan hâm mộ của hắn " .
Hắn không nói được .
Xã hội hiện tại là xã hội đa thê nhưng luật pháp chỉ cho phép chứ không có nghĩa luật pháp cật lực ủng hộ .
Cái này cũng như hút Vape sau này luật pháp không cấm nhưng cũng không tuyên truyền thậm chí coi là hình ảnh xấu vậy .
Quan điểm của chính phủ trong vấn đề đa thê rất rõ ràng , không cấm nhưng không ủng hộ .
Người phụ nữ lớn lên trong cái xã hội này cũng vậy , đúng là luật pháp cho phép , các nàng ở một giới hạn nào đó tất nhiên khác với phụ nữ Việt Nam nhưng không đồng nghĩa với việc ai cũng ủng hộ , ai cũng có thể chấp nhận .
"Mình có thể chịu trách nhiệm với hai người ".
Minh cũng nghiêm túc , thật sự nghiêm túc .
Hương thì lại cười , một nụ cười nhạt , rất nhạt .
"Vậy Minh không thử hỏi Thanh có đồng ý không à ? , hay Minh không thử hỏi Hương có đồng ý không ? ".
Ở trong việc này rất khó nói ai sai , Hương không sai , Thanh ? - Thanh cũng không sai , có sai chỉ có thể là Minh .
Đúng là nếu không có Thanh , Minh cùng Hương có thể thành đôi nhưng đây không phải lý do mà Thanh có lỗi .
Không cần biết lý do , nguyên nhân , diễn biến thế nào đi nữa thì Minh biết mình vẫn là người sai .
"Xin lỗi Minh , chiều nay Hương có việc , Hương . . . về trước".
Hương hiện tại . . . cũng chẳng biết nói gì , chẳng lẽ nàng lại nói đợi Minh chia tay Thanh rồi lại nói ? .
Nếu nói như vậy thì nàng hạ thấp giá trị bản thân của chính mình quá .
Nàng đứng dậy muốn trở về nhà , lúc này Minh cũng đứng lên , gần như đồng thời với nàng .
"Ừ , Minh cũng bận , Minh cũng muốn về , Minh tiễn Hương ra cổng trường ".
— QUẢNG CÁO —
Hương thấy vậy , cũng nhẹ gật đầu .
Hai người theo nhau ra ngoài trường , Minh cũng cực kỳ bình thường gọi cho Hương một chiếc taxi.
Ở Quốc Tử Giám thì còn dễ bắt taxi hơn Cửa Bắc nhiều lắm , khoảng 5 phút xe taxi đã đến .
Từ đầu đến cuối , Minh cũng không nói gì , cứng lặng đứng bên cạnh Hương .
Về phần Hương .. . nàng cũng không biết nói gì .
Khi Taxi đến , Hương xoay đầu lại , mấy đầu ngón tay khẽ vẫy .
"Chào Minh , mình về nhé ".
Nói xong , nàng xoay người rời đi nhưng lúc này Minh đột nhiên đưa tay ra sau đó bằng sức mạnh của một câu trai 15-16 tuổi , hắn kéo Hương về phía mình .
Hương chỉ kịp "a" lên một tiếng , Minh đã ôm lấy nàng bất quá .. . cũng chỉ là ôm mà thôi .
Cái động tác này ở trên đường . . . thật ra cũng chẳng làm ai chú ý cả , ngay cả ông taxi cũng không quá quan tâm dù sao đây là cổng trường , trai gái ôm nhau có gì lạ ? .
Hương đang muốn giãy thoát khỏi lồng ngực Minh thì Minh cúi đầu xuống , cũng không phải hôn nàng mà là nói thầm vào tai nàng .
Minh nói rất chậm , rất rõ ràng .
"Minh nói thích Hương là Minh nghiêm túc ".
"Nếu Hương muốn biết vì sao Minh thay đổi , Minh thay đổi là vì Hương ".
"Suốt những năm cấp 2 , Minh đã lựa chọn chỉ nhìn Hương từ đằng sau , cái gì cũng không làm thậm chí khi thi vào 10 , Minh cố quên đi Hương chỉ là có những thứ Minh cảm thấy là định mệnh".
"Với Hương có lẽ chỉ là phát huy không tốt mới học Cửa Bắc nhưng với Minh , thời điểm thấy Hương trong mái trường này , Minh hiểu đó là định mệnh ".
"Lần này Minh không thể giữ Hương ở lại , nhưng chỉ lần này thôi , lần này thôi ".
Nói đến mấy chữ cuối , hắn nói cực kỳ chậm , cực kỳ chậm .
Nói xong .. . Minh thả Hương ra lại đi thẳng vào trong khuôn viên trường cấp 3 Quốc Tử Giám .
Đây không phải là Minh làm màu , ở trong những câu nói kia . . . ít nhất có một nửa Minh tin đó là sự thật .
Ví như cái định mệnh kia , Minh thực sự tin .
Nếu không phải định mệnh sắp xếp , sao hắn có thể sống lại ? , sao hắn có thể lại gặp cô gái này ? .
Còn vì sao Minh không thử níu kéo Hương . . . thật ra hắn cảm thấy không cần thiết .
Cũng như việc thử ngăn Hương chuyển trường vậy , không cần thiết .
Có những việc vẫn chưa phải thời gian thích hợp .
Cho dù hôm nay cả Hương cùng Minh đều không có ý đục thủng cái vấn đề kia thì . . . bất cứ ai trong hai người chưa hẳn đã đến được với nhau .
Với Hương , nàng còn cần học , nàng còn cần cố gắng sau đó .. . nàng chuyển trường .
Hương còn không dám kết bạn trong lớp vậy nàng có muốn thử đi yêu ai không ? , một người ở Cửa Bắc , một người học ở Quốc Tử Giám ? .
Ừ thì yêu xa thì không phải vấn đề , đây còn chẳng phải yêu xa nhưng bản thân Hương cũng kháng cự với việc yêu đương , ít nhất là thời điểm này .
Với Minh , hắn còn rất nhiều việc phải làm .
Yêu đường không có nghĩa là phiền phức nhưng cũng có nghĩa là chia sẽ quỹ thời gian của hắn .
Hương vẫn là công chúa trên tòa lâu đài cao chót vót , Minh thì vẫn đang cố gắng hướng về vị trí của nàng . . . vì vậy hơn ai hết Minh hiểu thời gian chưa đến .