Chương 98
Cho đến khi Hàn Hành Ngạn về nhà, Thẩm Sở Sở cũng vẫn chưa thoát khỏi sự phấn khích từ tin tức lúc chiều.
"Làm sao vậy, hôm nay đến công ty có tin tức gì tốt hay sao?" Hàn Hành Ngạn xoa xoa đầu Thẩm Sở Sở hỏi.
Thẩm Sở Sở ôm lấy Hàn Hành Ngạn hôn một cái thật sâu, nói: "Em được đạo diễn Chu chọn rồi."
Hàn Hành Ngạn nói: "Ừ, Sở Sở nhà chúng ta vốn rất ưu tú, được chọn cũng rất bình thường."
Thẩm Sở Sở kích động nói: "Là đạo diễn Chu đó, người đó là đạo diễn Chu đó. Hơn nữa không phải là vai phụ, là vai chính!"
Hàn Hành Ngạn nghe thế lại có chút kinh ngạc, trước đây việc Thẩm Sở Sở thử vai đã từng nói với anh, lúc thử vai không phải là thử vai chính. Bây giờ bỗng nhiên biến thành vai chính à?
"Nghe nói là hai nữ chính." Thẩm Sở Sở giúp Hàn Hành Ngạn giải đáp nghi hoặc.
Hàn Hành Ngạn cười nói: "Ừ, chúc mừng em, Sở Sở."
"Cảm ơn."
******
Rất nhanh, hợp đồng liền được ký kết. Tiếp đó phải chuẩn bị chụp ảnh định trang. Ngoài ra, còn phải chuẩn bị xong trang phục phù hợp cho Thẩm Sở Sở và Trần Nghi.
Ngày chụp ảnh định trang, Thẩm Sở Sở nhìn thấy Trần Nghi ý cười ngập tràn, nói: "Chào chị Nghi."
Trần Nghi thì cười đầy thâm ý đáp: "Chào em."
Thẩm Sở Sở cảm thấy thái độ của Trần Nghị với cô có chút quái dị, nhưng lại không nghĩ ra đã gặp cô ấy ở đâu, hay đã đắc tội cô ấy rồi.
Về chụp ảnh định trang, một phần là Thẩm Sở Sở chụp đơn, một phần là ảnh đơn của Trần Nghi, nhưng đa số thời gian là ảnh chụp chung hai người. Vì để hình thành một sự so sánh rõ ràng, phong cách trang phục của hai người, trang điểm tạo hình cả người chính là khác biệt một trời một vực.
Ở hiện trường quay chụp, Trần Nghi cảm khái nói: "Ài, cách biệt mười tuổi giống như cách biệt cả thế kỷ vậy. Không nhận già không được a."
Thẩm Sở Sở nói: "Không đâu, chị Nghi vẫn trẻ đẹp mà."
"Có đẹp mấy cũng không bì được với mấy người trẻ tuổi các em."
Sau khi nghỉ ngơi một lúc, liền tiếp tục chụp, ngay khoảnh khắc chụp xong, hai người ôm lấy nhau. Thẩm Sở Sở nghe thấy Trần Nghi nhỏ giọng nói một câu bên tai: "Hôm đó ở bãi đỗ xe, là xe bảo mẫu của em phải không?"
Thẩm Sở Sở nghe xong, cả người đều ngây ra.
Trần Nghi lại giống như chẳng có gì, nói: "Cô nhóc cô gắng lên, chị coi trọng em." Sau đó cười rời đi.
Tiếp theo đó, tổ kịch bắt đầu tuyên truyền trên mạng.
{Điện ành Tình yêu và hôn nhân V}: Sau mười năm, đạo diễn Chu lần nữa quay phim văn nghệ. Tình yêu là đẹp đẽ, là khiến cho người ta tiến tới, là khiến người ta tràn đầy hi vọng. Còn hôn nhân lại là hiện thực, là khiến người ta bối rối, là khiến người ta lòng muốn lùi bước. Như vậy nên đối diện tình yêu và hôn nhân như thế nào? Hãy để cho hai vị nữ diễn viên xinh đẹp nói cho mọi người. @Trần Nghi @Thẩm Sở Sở [Hình ảnh][Hình ảnh][Hình ảnh]
Thông báo chính thức này đã dẫn đến một biến động nhỏ.
"Wa! Sở Sở thật lợi hại, thế mà được hợp tác với đạo diễn Chu, tung hoa tung hoa tung hoa [Hạnh phúc]"
"Mong chờ tác phẩm của đạo diễn Chu, tin tưởng sẽ không khiến người ta thất vọng, hi vọng sẽ có thể sớm chiếu [Phồng má]"
"Diễn xuất của Trần Nghi không có gì để nói, chỉ là người diễn viên phía sau kia là ai thế, chưa từng nghe nói, liệu có thể quay tốt không? [Hoài nghi]"
"Thẩm Sở Sở thế mà có thể quay tác phẩm của đạo diễn Chu? Tài nguyên này thật là đủ nghịch thiên rồi, nếu nói phía sau không có người giúp cô ấy, tôi đây không tin. Nói không chừng tiết lộ lúc trước là đúng đấy. [Câm miệng]"
Ngay lập tức liền có người trả lời dưới bình luận này.
"Tiết lộ gì, sao tôi lại không biết? [Hoài nghi]"
"Không phải chính là bị bao dưỡng gì đó sao, tôi là không tin lắm, cô ấy bản thân chính là người mới của Bit Media, có thể lấy được tài nguyên rất là bình thường, hơn nữa tôi cảm thấy diễn xuất của cô ấy vẫn là đủ điểm, ít nhất tốt hơn nhiều so với mấy người phía lưu lượng."
"Đồng ý tầng trên, người mới của Bit Media a, tài nguyên gì mà không có, các người quên những người mới còn nghịch thiên hơn thế trước đây sao, chẳng qua là người mới đó không được nâng đỡ lên thôi."
Thẩm Sở Sở đọc những bình luận này cũng rất lúng túng.
Trần Tây Lệ an ủi nói: "Đừng để ý bình luận trên mạng, tin đồn trước đây cũng không cần để ý đến. Cách tốt nhất cho em chính là quay phim cho tốt, chỉ cần diễn xuất của em tăng lên, lấy được giải thì sau này cư dân mạng mỗi khi nhắc tới tin đồn về em và ai đó liền sẽ không nói em bị bao dưỡng nữa, bọn họ sẽ nói em đang yêu đương."
Những đạo lý này Thẩm Sở Sở cũng hiểu, chỉ là khi sự việc thật sự dính lên thân, vẫn khó tránh khỏi không kịp vãn hồi."
Tuy rằng cách thời gian quay phim mới còn có hai ba tháng nữa, nhưng Trần Tây Lệ lại không nhận quá nhiều thông cáo cho Thẩm Sở Sở trong thời gian này. Đem bộ phim này quay ổn rồi, so với lên thật nhiều tiết mục còn có tác dụng hơn.
Ba tháng sau, điện ảnh "Tình yêu và hôn nhân" khai máy.
Bộ phim này cũng rất có ý tứ.
Thẩm Sở Sở diễn An Như phiên bản trẻ tuổi, nhưng lại không phải chỉ thuần túy là phiên bản trẻ. Cô là đại biểu cho một An Như luôn đầy mơ tưởng, hi vọng đối với tình yêu. Còn Trần Nghi phụ trách diễn An Như liên quan đến vấn đề hôn nhân, một An Như tâm tình không yên đối với hôn nhân, mịt mờ đối với tương lai.
Nếu như dùng góc độ văn học để hình dung thì chính là một người là theo chủ nghĩa lãng mạn, một người theo chủ nghĩa hiện thực.
Vì vậy, lúc hai người họ quay phim cũng sẽ có cùng một bối cảnh, giống như một nơi giao hòa.
Nói thật lòng, khi Thẩm Sở Sở lần đầu tiên đọc được kịch bản hoàn chỉnh, liền có một loại cảm giác vô cùng hỗn loạn. Loại tràng cảnh xen kẽ này cô nhận thấy nếu như là một đạo diễn thường thường quay thì cô sẽ nghi ngờ thành quả cuối cùng quay được.
Nhưng người này là đạo diễn Chu, vì thế tất cả đều hiện ra hợp lý như vậy.
Tuy rằng Thẩm Sở Sở không biết cuối cùng đạo diễn Chu sẽ sắp xếp tình tiết thế nào, nhưng Thẩm Sở Sở tin rằng đạo diễn Chu có thể xử lý tốt.
Cảnh quay đầu tiên, chính là ở trước cổng Đại học S quay. Bởi lẽ diễn viên dường như đến đủ rồi, nên màn này không chỉ có Thẩm Sở Sở phải quay ở đây, Trần Nghi cũng ở cùng một bối cảnh để quay.
Bộ phim này đối với Thẩm Sở Sở mà nói là bất đồng, trên người cô nhận lấy áp lực rất lớn. Những áp lực này một phần là đến từ kỳ vọng của người hâm mộ và dân mạng, một phần là đến từ sự bồi dưỡng tỉ mỉ của công ty, còn một phần cũng là quan trọng nhất đến từ chính bản thân cô.
Cơ hội tốt như vậy, cô cũng muốn nắm thật chắc. Nắm chắc được cơ hội này, nói không chừng cô liền có được nền tảng vững chắc vô cùng.
Chỉ là, Thẩm Sở Sở vốn cũng coi như khá hài lòng với cảnh quay của mình, lúc nhìn thấy Trần Nghi quay, trái tim đều thảng thốt. Mỗi lần cau mày, mỗi chi tiết động tác của Trần Nghi đều giống như là sách giáo khoa vậy. Có cảm giác như tăng một chút sẽ thừa, giảm một chút sẽ thiếu.
Cô ngồi đó lặng lẽ bất động, nhìn Trần Nghi quay phim không chớp mắt.
Trần Nghi đã kết cảnh rồi, Thẩm Sở Sở vẫn đang cân nhắc một số chi tiết biểu diễn vừa rồi của cô ấy.
"Ngây ngốc gì vậy cô bé." Giọng nói của Trần Nghi đem Thẩm Sở Sở gọi về.
Thẩm Sở Sở nhìn vào Trần Nghị trước mặt, nghiêm túc nói: "Chị Nghi, chị diễn thật là tốt."
Trần Nghi chớp chớp mắt, cằm hơi vênh lên, ý bảo cô nhìn sang phía đạo diễn bên kia, nói: "Diễn tốt không có nghĩa là thật sự tốt, em chờ xem, nói không chừng một màn vừa rồi đạo diễn không thực sự hài lòng, còn phải quay lại."
Thẩm Sở Sở nghi hoặc hỏi lại: "Vì sao ạ, đạo diễn vừa rồi không có hô cắt mà." So với cô bị hô cắt hai lần, Trần Nghi lần này rõ ràng là vô cùng thuận lợi.
Trần Nghi lại nói: "Đạo diễn Chu này của chúng ta ấy, vô cùng cưỡng cầu. Hơn nữa, đạo diễn Chu trước giờ là theo cảm tính, có tiêu chuẩn của bản thân. Chị là đã từng hợp tác với ông ấy nên mới có thể sờ được một chút. Ài, lâu lắm rồi không hợp tác với đạo diễn Chu, vừa rồi không có tiến vào loại trạng thái đó."
Thẩm Sở Sở kinh ngạc đang định nói gì đó, kết quả liền thấy một nhân viên đến tìm Trần Nghi.
"Chị Trần Nghi, đạo diễn Chu gọi chị qua một chuyến."
Trần Nghi nhún nhún vai với Thẩm Sở Sở, bộ dáng đã biết từ lâu, nói: "Thấy chưa, chị biết mà."
Thẩm Sở Sở mắt nhìn theo Trần Nghi đi tới bên người đạo diễn Chu, mấy người liền ở trước ống kính không biết đang nói những gì. Qua một lúc, đạo diễn liền thông báo nhân viên tổ kịch bổ trang cho Trần Nghi, cảnh vừa rồi quả nhiên phải quay lại một lần.
Lần này, Thẩm Sở Sở xem còn nghiêm túc hơn. Sau đó cô phát hiện ra lần này động tác của Trần Nghi hình như không "tiêu chuẩn" như thế nữa, nhưng lại có cảm giác nhiều hơn chút gì đó, giống như là có cảm giác hơn một chút.
Chẳng mấy chốc, Trần Nghi liền quay xong. Sau khi quay xong, cô không quay về chỗ nghỉ, trực tiếp đi tới tìm đạo diễn Chu. Chỉ thấy đạo diễn Chu cười gật đầu, hai người lại nói thêm vài câu. Rồi Trần Nghi mới cất bước vội vàng quay trở lại.
Thẩm Sở Sở thấy Trần Nghi quay một màn tốt như vậy còn bị yêu cầu quay lại, cô bắt đầu lo lắng, cô vừa rồi quay liệu có phải cũng sẽ yêu cầu làm lại không.
Trần Nghi lại nói: "Tạm thời chắc là sẽ không, chẳng qua sau này liệu có hay không thì không dễ nói."
Nhìn thấy Thẩm Sở Sở một mặt mộng bức, Trần Nghi cười cười, nói tiếp: "Đạo diễn Chu khá là cưỡng cầu, có khả năng sau này diễn xuất của em tiến bộ rồi, ông ấy sẽ yêu cầu em quay lại một chút phần đầu. Hoặc là chờ quay xong hết, lúc ông ấy xem phần quay được nếu có chỗ nào không vừa ý, còn sẽ đem em gọi về quay bổ sung lại."
Thẩm Sở Sở đã quay vài bộ phim rồi, lần đầu tiên gặp được kiểu đạo diễn nghiêm túc như thế này. Tuy nhiên, nghĩ tới trong tay đạo diễn Chu trước giờ chưa từng xuất hiện một bộ phim kém nào, cô vẫn là rất tôn kính đạo diễn Chu.
"Ừm, đạo diễn Chu là đạo diễn nghiêm túc và có trách nhiệm."
Trần Nghi nghe thấy đánh giá lúc này của Thẩm Sở Sở với đạo diễn Chu, cười phụt ra một tiếng. Sau khi cười một lúc, nói: "Có lý, chị trước đây chính là dựa vào một bộ phim của đạo diễn Chu giành được vương miện ảnh hậu đấy. Lần này chị vẫn muốn lại làm một giải đây. Vì thế a, cô bé, chúng ta vận khí rất tốt, phải cố gắng lên."
Thẩm Sở Sở nghe xong trịnh trọng gật đầu.
Chỉ là, nhìn thấy Trần Nghi cười một cách phóng túng xinh đẹp rực rỡ, Thẩm Sở Sở thực là nhìn không ra cô vừa mới kết thúc cuộc hôn nhân thứ nhất. Nói thật, vừa rồi lúc Trần Nghi quay phim, cô nhìn thấy trái tim màu hồng trên đỉnh đầu cô cũng khá là kinh ngạc.