Chương 15: Kim Thân Bất Hoại 1
Vũ Lâm ngẩng đầu nhìn trời, theo áng chừng của hắn nơi này đã là Tây Man Vực.
Sau khi nhận được nhiệm vụ từ Hệ Thống, hắn để cho Tử Nguyệt ở lại bảo hộ cho Gia Linh cùng Lục Thiên Minh, nếu có vấn đề thông qua Dẫn Nô ấn ký thông báo, còn chính mình rời đi tiến về Tây Man Vực. Dương Quang Đế Quốc là một đất nước có vị trí tương đối đặc thù, nó rất lớn, thậm chí có thể nói trải dài toàn bộ phía Nam của Trung Nguyên. Phía Tây giáp với Hắc Thủy, phía Nam giáp với Hoang Vực, phía Đông giáp Yêu hải, phía Bắc đi lên trên thì mới vào trong Lục Địa.
Hoang Vực là nơi sinh sống dị thú, hoang vu hoang dã man dại, đương nhiên ngoại trừ Man Tộc cũng có nhân tộc cùng dị thú yêu ma sinh sống. Dựa theo Hệ Thống muốn nói, hắn không cần tiến vào quá sâu bên trong Hoang Vực, chỉ cần tại ngoại vi Hoang Vực du đãnh là được.
Ngẩng đầu nhìn trời, từ lúc bắt đầu đi tới bây giờ cũng bắt đầu tối, hắn bèn tìm đường đi tới một cánh rừng. Ven rừng có một cái hồ nước nhỏ, nước có vẻ trong suốt vô cùng, Vũ Lâm đem Trắc Tà Phù đi phân tích nước trong hồ một hồi, phát hiện không có bất kỳ cái gì độc tính.
Đây là vấn đề của thế giới này, thế giới này không chỉ có người, thú, còn có cả yêu ma. Một số loại yêu ma sẽ thải ra một loại chất độc gây hại cho toàn bộ nước trong vùng, người uống vào sẽ có nhiều trường hợp, thi biến hoặc là toàn thân rữa ra mà ch.ết.
Đương nhiên cũng có một số loại độc tố của dị thú, hoặc do bản thân nước đã ô nhiễm sẵn nữa.
Tại ngoài nơi hoang dã, không giống Địa Cầu, nơi này cẩn thận là vô cùng cần thiết.
Mà tại hắn đang lấy nước dựng lều, đột nhiên Vũ Lâm nghe được một tiếng vỗ nước bì bõm vô cùng to lớn. Lập tức sáng lấy hai mắt hắn tay xách theo kiếm đi dọc theo bờ hồ, nhủ thầm:
"Xem chừng là con gì đó vô cùng lớn đây."
Đây là hồ, nếu là con gì đang ở đây thì có lẽ là cá, hoặc con gì đó lưỡng cư. Nói thật những ngày này ăn thịt trâu bò đến phát chán, hắn cũng muốn đổi khẩu vị sang cá sấu, thuồng luồng hoặc cá các loại chứ.
Tiếng bì bõm này vô cùng to lớn, còn có ẩn ẩn mang theo tiếng rống lớn, Vũ Lâm nhẹ nhàng đi tới một bên kia hồ nước, đột nhiên một cảnh tượng để hắn nín giọng xảy ra trước mắt hắn...
Ánh trăng đỏ lòm trên cao, dưới hồ nước một con Độc Giác Thú đang lội bì bõm, ở bên cạnh đang tắm cho Độc Giác Thú là một thiếu nữ chừng 11 tuổi, làn da trắng bóc không một vết sẹo, bộ ngực liền tương đối phẳng, đùi thon đẹp, đường cong 3 vòng gần như phẳng.
Nàng đứng nửa đùi trong mặt nước, hai tay nâng lên hất tóc, hoàn toàn bại lộ ra trước mặt hắn.
"AI!?"
Đột nhiên hắn cảm giác lạnh gáy, kế đấy vị cô nướng đang tắm dưới hồ hai mắt nhìn chằm chằm hắn, lấp lánh sát ý quang mang.
Cô gái lập tức một cái chớp mắt đã mặc lên một bộ đồ da thú, kế đấy mặt nước ầm ầm dậy sóng, cô gái lao về phía hắn, một nắm đấm lóe lên đấm thẳng vào mặt hắn:
"Để lại cái đầu cùng kí ức của ngươi lại nơi đây."
"OANH!!!!"
Một trận giống tố nổi lên giữa hai người, Vũ Lâm méo xệch miệng - hắn lực tay sau khi vượt Trúc Cơ đã có mười mấy vạn cân chi lực, nhưng thiếu nữ trước mắt hắn lúc này chỉ là một cái Luyện Khí Cửu Trọng cũng đã có hơn nửa con số đó..
Thiên tài a.
Vũ Lâm khoát tay cười nói:
"Bình tĩnh, kì thật đây chỉ là cái hiểu lầm. Lại nói, tại sao ta muốn để lại cả kí ức vẫn là đầu lại đây á!? Tùy tiện một cái đều đã đủ a."
"Không quan trọng."
Thiếu nữ sau khi bị kích lui, lập tức lao lên lần nữa, hai tay lấp lánh quỷ dị quang mang:
"Ăn ta cái Bảo Thuật!"
Lập tức, một tia sáng từ giữa hai tay nàng truyền đi ra, xé không thẳng hướng tới Vũ Lâm, khiến cho hắn toát mồ hôi hột nhẹ nhàng né tránh, ánh mắt hắn liếc nhìn qua phù văn trên tay nàng, hơi có chút kinh ngạc: Toan Nghê Bảo Cốt.
Toan Nghê Bảo Thuật thì cũng thôi đi, nhưng hung thú dù là thuần huyết hay bán thuần huyết đều vô cùng trân quý bản thân bảo cốt, dù là có ch.ết cũng sẽ tại trước khi thân vẫn tự hủy bảo cốt, không để cho nó rơi vào tay người ngoài.
ra tay thật kinh khủng.
Đột nhiên vị thiếu nữ trước mắt hắn dậm mạnh chân xuống đất nhảy về phía hắn, gần như cùng lúc với tia sáng kia khiến cho Vũ Lâm thở dài một tiếng, hai tay đột nhiên lóe ra vô số đạo tàn ảnh, kiếm ý mênh mang phủ xuống.
Thiếu nữ kia kinh hãi quay người, đạo tia sáng kia đã bị kiếm ý của hắn phá thành từng hạt ánh sáng, để cho nàng hoảng sợVũ Lâm một tay chộp lấy áo nàng, một tay khác giơ lên.
"Ba ba ba"
Vũ Lâm đặt nàng lên đùi, giơ tay lên đánh mấy cái vào mông, khiến cho vị thiếu nữ kia la hét ỏm tỏi, đập ruỳnh ruỳnh mặt đất, nhưng khí lực hắn lớn bao nhiêu!? Gấp mấy lần nàng có thừa.
Mặc dù hắn không thể không thừa nhận mặc dù tu vi nàng chỉ là Luyện Thể, nhưng lực lượng thân thể cường đại vô cùng, cùng cảnh giới có lẽ rất hiếm ai là đối thủ, thậm chí nếu xét lên tới Hóa Linh kỳ cũng hiếm người có thể cam đoan cầm được nàng.
Vũ Lâm một bàn tay liên tục đập vào mông thiếu nữ, mông nàng sóng sánh tựa mặt nước, để lại đạo đạo ửng đỏ dấu tay. Mà bộ ngực không lớn của nàng áp sát vào đùi hắn... bất quá ngực nàng cùng con trai không khác lắm, hắn cũng chẳng thể nào cứng lên nổi.
"Thứ nhất, đừng có hơi tí là đem người khác giết. Thứ nữa, nơi này là ngoài thiên nhiên, muốn tắm thì ít nhất để người thủ hộ bên cạnh rồi hắng tắm."
Hắn cũng chẳng cảm giác một tí ti nào cảm giác lấy lớn hϊế͙p͙ nhỏ.
"Ngươi dám đánh ta, tin ta mách gia gia!?"
"HA! Mách đi, ta đợi ngươi ở đây."
Vũ Lâm đập nàng đến khi hắn cảm giác đủ, lập tức vung nàng lên làm tư thế tên lửa, ném một cái thẳng vào sâu bên trong hồ, đoạn phủi tay áo ra đi. Cô nương này quá mức nhỏ tuổi, thân hình mặc dù so với tuổi cũng không tệ, nhưng nhìn chung là hắn thích ngực lớn hơn.
Hơn nữa, kể cả nàng ngực lớn hắn cũng sẽ không dùng lực.. nói đùa, kiếp trước đó chính là cách hắn 5 lần 7 lượt tìm đường ch.ết, giờ phải có chút kinh nghiệm.
Đằng sau hắn, tiểu cô nương bị hắn ném đi gầm lên một tiếng gào như loài mãnh thú hồng hoang, muốn đuổi theo hắn nhưng lại bất lực, bèn ở lại ven bờ hồ, dậm dậm chân, đất rung tới chấn động.
"ch.ết biến thái đáng ch.ết..."
Đột nhiên từ bên nào một con khỉ mặt trắng lao tới, rít rít chóe chóe trên đầu vai của nàng, nhưng ngay sau đó bị nàng ném xuống hồ:
"Bóng lông, ta kêu ngươi cảnh giới ngươi lại chạy đi đâu á!?"
"Chít chít chóe chóe"
"Bóng lông" kêu lên phản đối, nó có đi cảnh giới, bất quá tại vừa nãy, nó nhìn thấy một cái nồi hoang dã, cùng với một đám linh nhục cao giai hoang dã thêm một đống linh dược cũng hoang dã, tất cả đám linh nhục cùng linh dược đều mọc trên thân cái nồi hoang dã kia, cho nên nó trực tiếp quên đi rồi.
Nhưng này là không thể nói.
Mà Vũ Lâm lúc này đang im lặng nhìn túp lều phía trước, một cái nồi trống không nhíu mày thầm nhủ:
"Rõ ràng là nhớ tới lúc trước khi đi, có đặt nồi nấu súp rồi mà!? Hay là ta não chó quên mất!?"
Mà dường như dù là cái nồi cũng bị gặm cho không còn có thể sử dụng được nữa rồi.
Là ai làm!? Nguyền rủa cho ngươi sinh con không có lỗ đít.
Vài ngày sau...
Vũ Lâm ôm một cốc mì ăn liền ngồi trước cửa một cái hang đá, húp soàn soạt.
Cái này là theo hắn moi ra được từ trong "Địa Cầu Lăng Kính", mấy ngày nay hắn có chút lười biến nấu ăn, chủ yếu do mỗi lần chuẩn bị đồ ăn quá lâu, phải lên tới vài tiếng đồng hồ, hơn nữa Man Hoang Vực dị thú nhiều, lúc mổ thịt mùi máu sẽ dẫn dắt vài con còn lợi hại hơn tới.
Hoang Vực quả nhiên là thiên đường của dị thú, đừng nói Trúc Cơ, thậm chí Kim Đan kỳ dị thú cũng không có thiếu. Đương nhiên hiện tại Vũ Lâm cũng đã không còn là Trúc Cơ mà đã là Kim Đan, tự nhiên chiến lực của hắn đầy đủ để giết ch.ết đám này Kim Đan dị thú, có điều Kim Đan thì được gọi là Thú Vương, một con Thú Vương có thể thống lãnh trên ngàn con dị thú khác, cho nên tương đối phiền phức.
Đặc biệt là những con nào biết kết trận.
Vũ Lâm nhìn trước mặt hắn là xác mộ đống dị thú có Kim Đan, có Trúc Cơ, thậm chí có cả Nguyên Anh tu vi. Con kia Nguyên Anh tu vi dị thú là hắn hao phí chín trâu hai hổ sức lực mới miễn cưỡng cầm xuống được, thậm chí vì thế thiếu chút bị giết ngược, bất quá vẫn là thành công cầm xuống nó.
Cùng cảnh giới, dị thú so nhân loại mạnh nhiều lắm. Đặc biệt là những con gần với sinh linh thuần huyết càng mạnh.
Hiện tại phía trên cái này đống hung thú có một tòa tháp đang rít gào tỏa ra hấp lực kinh khủng, đem máu huyết linh khí từ bên trong thi thể những con dị thú này hấp thụ vào bên trong. Thứ này không sai lệch lắm chính là Long Châu Tháp, bị hắn miễn cưỡng đem thần thông phù văn đặc thù của Thiên Địa Dung Lô khắc lên trên.
Không sai, hắn luyện chế cái này thành một cái Bảo Mệnh Pháp bảo, từ nay về sau nó cũng có thể sử dụng Thiên Địa Dung Lô Quyết, hấp thu vạn vật linh lực, từ đó cung cấp cho Vũ Lâm sử dụng, hắn gọi cái này là Thôn Thiên Tháp.
Vũ Lâm ăn xong bát mì đứng lên, cùng lúc này Thôn Thiên Tháp cũng được hắn đem đi thu hồi. Vũ Lâm nhìn lại hang đá phía sau, giơ tay lên Ầm một tiếng đem xác ch.ết của đám dị thú phía sau nã thành khói trắng, kế đó hắn chui vào trong hang.
Sau khi hấp thu tới lượng linh khí khổng lồ bên trong xác ch.ết đám dị thú thể chất của hắn một lần nữa chạm tới cực hạn.
Muốn đột phá cái này rất khó, trừ khi trở thành Kim Thân, hoặc hắn bản thân đột phá Kim Đan thành tựu Nguyên Anh kỳ.
Cửu Tầng Kim Liên Thể Đan cùng Kim Đan, cái trước là thai nghén lực lượng thân thể thành tựu Thể Đan, cái phía sau là thai nghén tu vi thành tựu Kim Đan. Tuy nhiên, rất ít người biết dù ở trên Tiên Vực, Thể Đan cũng không phải là cấp độ tốt nhất của thể tu.
Kim Thân mới là. Đem Thể Đan bạo tạc, dung nhập vào bên trong từng thớ thịt từng thớ cơ từng khúc xương, thành tựu Kim Thân, dù là Nguyên Thần cũng đem nhét vào trong đó. Kim Đan không thể bạo tạc vì từ Kim Đan sẽ diễn sinh thành Tiên Đan, từ đó cảm ngộ đại đạo thiên địa, Kim Đan bạo không tương đương với người vong nhưng cũng là đoạn tiền đồ.
Mà Thể Đan bạo thì không giống.
Tuy nhiên, Kim Thân tu hành pháp môn lại cần một cái khổng lồ số lượng thiên tài địa bảo, trong đó không thể thiếu nhất là vài chỉ Thánh Dược cấp cao, một số lượng thiên tài địa bảo cấp độ này hoàn toàn đủ để bồi dưỡng đi ra vài cái Nguyên Anh kỳ cho nên hầu hết thế lực đều không để tâm lắm loại này pháp môn.
Bất quá Vũ Lâm không để tâm, hiện tại hắn có được một viên Thần Chủng, hơn nữa lại là một viên tới từ Tiên Vực Thần Chủng.
Thần Chủng này, Tiên cũng phải tranh phá đầu, nhưng hiện tại Vũ Lâm chỉ muốn dùng nó để đúc thành Kim Thân, nói ra khẳng định chính là triệu phần phá của.
Từ trong hang, hư ảnh rồng vàng hiện, gáy vang trời, một luồng uy áp vô song tràn ra...
Ầm ầm..
Xung Quanh Vũ Lâm xuất hiện vô số thiên tài địa bảo, có Vạn Năm linh chi, có Ngàn năm thánh dược, có trái tim dị thú bán thuần huyết, thậm chí máu hung thú thuần huyết, lại lơ lửng trên đầu hắn là Thần Chủng Sinh Tử Đào Viên.
Kế đó, Vũ Lâm giơ tay, vô số phù văn sáng chói như hoàng kim phun ra, trong nháy mắt xung quanh hắn, một ngọn lửa đen kịt bao phủ..
Tam Muội Chân Hỏa.