Chương 57: Thái Hoa Tiên Nhân 18+

Trưởng lão đảo bên trên, tại Linh Hư cung lầu các, một vị nào đó tiền bối đột nhiên mở to cặp mắt tựa hồ hoàng kim, hơi nhíu mày từ trạng thái mơ hồ tỉnh táo lại, nhíu nhíu mày, bấm ngón tay liên tục xem kết quả là cái nào khúc nhân quả cùng mình liên quan tới.


Vị này chính là Thái Hoa Tiên Nhân Long Tiên Tư, tu vi Hợp Thể kì, tiền thân Vũ Lâm năm đó bái làm nghĩa phụ.


Qua rất lâu, Thái Hoa Tiên Nhân ngẩng đầu nhìn một hướng khác, phảng phất không xác định, liên tục lần nữa suy tính, bèn thở dài. Tâm tình không có quá lớn chập chờn, trực tiếp cầm lấy một thanh phi kiếm đưa tin, ném ra ngoài cửa sổ.


Cùng lúc này, thủ tịch Kim Đan đảo Vũ Lâm đang liên tục không ngừng cưỡi trên người chúng nữ, cười cười, trái phải hai bên ôm lấy Gia Minh cùng Tử Nguyệt, bên dưới không ngừng nắc lấy Vũ Tử Mạch, mà đang áp lên hai vai để cho hắn không ngừng ßú❤ hạ bộ là Lục Thiên Minh.


Vũ Tử Mạch bị hắn nắc đến nay đã liên tục 3 lần, hơn nữa mỗi lần đều cực kỳ mạnh bạo, nàng nằm áp sát lên trên giường, không ngừng rên rỉ một cách ɖâʍ đãng, hai chân vươn ra sau lưng hắn kẹp chặt lấy, không ngừng tự bản thân nhấp. Nàng quay đầu nhìn về phía hắn, rên rỉ:
"Chủ nhân.. em ra.. A A A A A"


Mà Vũ Lâm cũng cùng lúc này không ngừng nhấp mạnh hơn, mỗi lần nhấp bên trong âm đ*o từng thớ thịt sẽ không ngừng ʍút̼ lấy dương v*t hắn, nước ɖâʍ không ngừng tiết ra để cho hắn rút ra cho vào càng dễ dàng hơn. Mà nương theo hắn nhấp vào, Vũ Tử Mạch âm đ*o bên trong d*m thủy tiết ra càng hăng say, tựa như suối đổ.


available on google playdownload on app store


Vũ Tử Mạch nằm im trên giường, liên tục bị Vũ Lâm nhấp mạnh vào trong, mà Tử Nguyệt thấy thế, bèn cười nhẹ, trong ánh mắt u oán Vũ Tử Mạch đẩy nàng ra, há miệng ra đối với Vũ Lâm, nói:
"Chủ nhân, dùng miệng của nô tì đi."
"Tử Nguyệt nhà ta thật ɖâʍ đãng đấy."


Vũ Lâm cười vỗ mông nàng, cặp mông sóng sánh khi Vũ Lâm vỗ mông, Tử Nguyệt nhẹ rên một tiếng, ra một chút, lưỡi lè ra ɭϊếʍƈ qua dương v*t Vũ Lâm:
"Toàn nhờ chủ nhân dạy dỗ cẩn thận."


Vũ Lâm cười, hơi có chút khó khống chế, lưỡi Tử Nguyệt cấu tạo cùng nhân loại hơi đặc thù đầy gai mềm khiến mỗi lần nàng ʍút̼ hắn đều rất khó để ra lâu. Hắn bèn nhanh chóng ấn ngập dương v*t vào bên trong miệng Tử Nguyệt, để cho nàng phát ra những tiếng ưm ưm ɖâʍ đãng.


Vũ Lâm không ngừng ấn mạnh, Tử Nguyệt âu yếm nhìn hắn, bên trong miệng lưỡi không ngừng di chuyển quanh căn trụ, mỗi lần Vũ Lâm rút ra nàng lại nhân cơ hội dò lưỡi quanh đầu khấc một lần, vô số gai mềm chạm vào kích thích Vũ Lâm càng nhấp càng mạnh, đập bạch bạch bạch vào miệng nàng.


Sau 5 phút, Vũ Lâm rút dương v*t ra mạnh mẽ rên một tiếng, một dòng tinh dịch nóng hổi bắn vào trên mặt nàng, dù nàng đã lè lưỡi ra hứng nhưng vẫn dính lên trên từ trán tới cằm. Gia Minh ɭϊếʍƈ môi, nhìn qua Tử Nguyệt nói:
"Nguyệt tỷ, cho ta nếm một chút được không?!"


Nói rồi không kịp để cho Tử Nguyệt nói gì, Gia Minh đè Tử Nguyệt ra, mê đắm ɭϊếʍƈ chút tinh dịch sót lại trên mặt Tử Nguyệt, đồng thời đong đưa cặp mông trước mặt Vũ Lâm, hai tay banh mông ra. Vũ Lâm cười ɖâʍ tà,đè cả hai xuống, Gia Minh cùng Tử Nguyệt đè lên nhau, hai cặp ɖú ép lẫn nhau tạo ra một cảnh mê người, lại thêm đang nằm sẵn trên giường Vũ Tử Mạch nữa, tựa như để cho Vũ Lâm chọn lựa.


Vũ Lâm nhanh chóng chộp lấy hông của Gia Minh, ấn nhẹ vào bên trong cửa mình nàng, Gia Minh đang ɭϊếʍƈ tinh dịch trên mặt Tử Nguyệt rên khe khẽ khi dương v*t tiến vào sâu trong âm đ*o nàng. âm đ*o nàng như muốn nuốt lấy dương v*t hắn, Gia Minh chủ động nhấp vào, mà Vũ Lâm cũng liên tục nhấp.


Hai bàn tay Vũ Lâm nặn cặp mộng của Lục Thiên Minh vẫn đang đứng im, nàng miệng bị buộc một quả bóng có lỗ, Lục Thiên Minh con mắt nhìn Vũ Lâm u oán trong khi bên dưới d*m thủy không ngừng chảy ra, bất quá Vũ Lâm làm bộ không quan tâm.
Hông Vũ Lâm không ngừng nhấp, mà Gia MInh cũng rên lên ư ử:


" A… Ưm… Chậm… Chậm lại… A… A… Đừng mà… Nô tì không chịu được… Ư…"
"A A A A thiếu gia, nô tì sướng quá.. a a thiếu gia, tại sao ngài lại cứng hơn bình thường vậy, của ngài chạm đến tử cung nô tì rồi a a a "
"Cảm giác tuyệt quá.. thiếu gia.. đừng ngừng lại.. "


Vũ Lâm càng nhấp càng mạnh, cuối cùng Gia Minh không gượng dậy nữa, nằm trên mình Tử Nguyệt rên oai oái, cùng lúc này, Tử Nguyệt híp mắt ɖâʍ tà, há miệng ngậm lấy núm ɖú của Gia Minh, một tay mò xuống tại bên ngoài cửa mình Gia Minh xoa khe khẽ..
"A A A A thiếu gia, bắn vào trong em đi, bên trong em đang tan chảy."


Gia Minh la lên, d*m thủy phun ra như thác, mà Vũ Lâm cũng nấc mạnh hơn, từng cú nhấp cơ hồ gần chạm đến tử cung, dương v*t như ác long không ngừng hung hãn tới đi, để cho Gia Minh run rẩy rên rỉ, âm đ*o thít chặt lại tựa hồ muốn nhốt dương v*t hắn lại.


"Thiếu gia, nô tì sướng quá, khuấy tung bên trong nô tì, thật nóng. Tuyệt quá."
Mà Vũ Lâm cũng cảm giác được bên dưới đột nhiên thít chặt, do bất ngờ nên hắn làm càng nhanh hơn, ɖâʍ tà cười lớn:
"Gia Minh à, người thật chặt. Thực là đang vắt khô ta a."


Nói rồi, bên dưới càng ấn mạnh hơn, cuối cùng Vũ Lâm phun ra một tràng sữa trắng vào bên trong Gia Minh, thậm chí trào cả ra ngoài. làʍ ȶìиɦ xong, Gia Minh nằm vật xuống, ánh mắt vẫn còn chưa thỏa mãn nhìn Vũ Lâm, bất quá nàng cũng hiểu muốn được đ- thêm lần nữa sẽ rất nhanh.. Dù sao tối qua mới đến một lần.


Mà Lục Thiên Minh cũng nhịn không nổi, nàng sà lên người Vũ Lâm, trực tiếp đẩy ngã hắn, nàng cắn nát cái quả bóng mà Vũ Lâm nhét vào, nhìn hắn u oá,n đùi thon dang rộng để cho côn th*t tiến vào. Tóc nàng xõa tung, mắt bừng lên dục hỏa nhìn Vũ Lâm, miệng không ngừng ɭϊếʍƈ láp bộ ngực săn chắc của hắn, nói:


"Vũ Lâm...chơi ta đi. Ta muốn ngươi lắm, ngươi tên bại hoại... ta muốn được đ-."
"Được."
Vũ Lâm cười ɖâʍ tà, nhấc bổng nàng lên, đặt lên trên đùi, bắt đầu một tràng mới khoái hoạt.
....
Ba giờ sau..
Cộp cộp cộp..


Vũ Lâm lúc này đang ngủ cùng với chúng nữ, chợt nghe từ bên ngoài tới một tràng gõ cửa, bèn mặc đồ đi ra ngoài mở cửa.


Bên ngoài là một thanh phi kiếm trong như ngọc thạch, mô tả nghe ngầu lòi nhưng kì thật đây là nhựa không màu, dùng để làm phi kiếm truyền thư số lượng lớn, đỡ tốn nguyên liệu. Hắn giơ tay chộp lấy phi kiếm, kiểm tr.a một chút bèn nhận được một tin tức:
"Vũ Lâm, lập tức đến trong cung ta."


Vũ Lâm xoa cằm, đây xem ra là lần đầu tiên đến Thái Hoa cung kể từ khi xuyên qua đến giới này đi? Bèn soạn soạn chút đồ thổ đặc sản mang tới.
Thái Hoa cung..


Thái Hoa Tiên Nhân một tay thọc vào trong áo, áo phanh ra để lộ bộ ngực cường tráng vô số vết đao đâm, tay gãi gãi xong đưa lên mũi ngửi, một tay khác vơ lấy một vốc kẹo ngọt vứt vào miệng, gật đầu khen:
"Không tệ."
Vũ Lâm đang nhai một thanh sô cô la:
- ...


Hợp Thể cũng có Hợp Thể this that, nhưng mà cái này chỉ có thể là Hợp Thể there, coi như cũng có thể mở rộng chút tầm mắt. Không tệ.
"Tiểu tử thúi. Ngươi tu hành không tệ."


Thái Hoa Tiên Nhân gãi nách móc ra một cục gì gì đó to như ngón tay, vứt ra một bên, cầm trong tay bút lông viết chữ, tư thế rất ưu nhã chữ thế mà rất CMN đẹp.
Viết xong cầm lên thổi khô, sau đó chăm chú gấp gọn lại, nghiêm túc nói:


"Ngươi thay ta xuống núi,đây là địa chỉ, đi cái kia Đan châu Thanh Định quận. thay ta tìm cái năm cũ cố nhân, hắn có một đứa con, năm nay hẳn là bảy tuổi, nam hài, tên là Ninh Lệ, trong tay có năm đó ta lưu lại tín vật, đây là mẹ hắn năm nay gửi tới hắn một chòm tóc."


"Nhất định phải đem hắn dây an toàn về đây, lúc trước ta nợ mẹ hắn một phần ân tình, mang theo núi làm cái phổ thông đệ tử bảo vệ hắn cả đời vô ưu."
Vũ Lâm lưu lại chòm tóc, cho vào trữ vật giới, gật đầu:
"Ổn... "


Chưa kịp đợi Vũ Lâm nói xong, đột nhiên ầm một cái, cửa Thái Hoa cung bị mở ra, một vị ngoại môn trưởng lão hớt ha hớt hải chạy vào, nói:
"Chưởng giáo trở về!!!"
"Ây?!"
Thái Hoa Tiên Nhân tiếp tục nhai nốt đống kẹo, nói:


"Chưởng giáo!? Ý ngươi chưởng giáo là nói.. CMN? Mộ lão thất phu kia trở về?! Đến đâu rồi?"
"Đã đến ngoại môn Phi Ưng Nhai!"
"Mẹ!"


Thái Hoa Tiên Nhân giật mình, ánh mắt lóe lên, tu vi thông thiên ầm ầm vận chuyển, đem toàn bộ trong đại sảnh đồ đạc cuốn lấy, còn có lóe mắt hào quang hiện ra, tựa như tiên nữ nhảy múa, tựa như ba mắt thần tiên ầm ầm bày binh bố trận, đại sảnh trong thoáng chốc bày ra một kiện tiên cung khí chất.
Vũ Lâm:


- ...
Nhìn lại trong tay sô cô la không biết bao giờ biến mất, hốt hoảng la lên:
"Ta kẹo đâu?"
ẦM ẦM..


Cùng lúc, vô tận lôi hải đi tới, kéo theo một cái mặt mũi quắc thước lão giả. Lão già này chính là Mộ Vân, đương nhiệm chưởng giáo Bổ Thiên Các, một thân Đại Thừa Kỳ tu vi khủng bố vận chuyển, có thể thấy biến lôi hải kia vẻn vẹn chỉ là hư ảnh do hắn tồn tại nơi đó mà thành.


Híp mắt, nhìn quanh Thái Hoa cung, chỉ thấy Thái Hoa Tiên Nhân nghiêm túc đĩnh đạc ngồi đó, Vũ Lâm cười khổ ngồi trên một cái bồ đoàn đối diên, trên mặt đất viết "Hăng hái cố gắng" bốn chữ lớn, vách tường chung quanh bên trên cũng khắc lấy "Không đột phá không ra khỏi cửa!"


"Hôm nay thề phải mở ra đại đạo!"
"Tuyệt đối không thể cô phụ tông môn đối với mình kỳ vọng!"
Phảng phất một cái khổ tu tu sĩ đồng dạng, chứng kiến tất cả Vũ Lâm cũng là mù mắt chó một khối.


Mà Mộ Vân càng là mù mắt chó: CMN, cái này còn là Long lão thất phu? Long lão thất phu bị người đoạt xá vẫn là bị ai đó xuyên việt tới rồi?
"Ha ha!"


Không đợi Mộ Vân tỉnh táo lại đây, vốn đang hai mắt nhắm nghiền Thái Hoa Tiên Nhân đột nhiên mở hai mắt ra, khí tức toàn thân ầm vang bộc phát, mặc dù vẫn như cũ bảo trì hình người, nhưng ở trong mắt Vũ lâm lại phảng phất hóa thành một đầu Thần Long, tùy ý trương dương, vọt thẳng vào vận mệnh tinh không.


Trong nháy mắt, vô cùng nổi bật Thái Hoa Tiên Nhân đột nhiên phảng phất hòa vào vũ trụ, ngộ nhập thiên địa chi đạo, hết lần này tới lần khác vô cùng nổi bật, nhưng lại thập phần không có cảm giác tồn tại.


Hư ảnh Thương Long vặn vẹo thân thể, thân rồng, long thủ, long trảo, toàn bộ hóa thành 1 đoàn sáng chói ánh sáng chói mắt, cuối cùng ngưng tụ quy nhất, hóa thành 1 đạo Huyền Quang ở Thái Hoa Tiên Nhân đỉnh đầu lấp lánh, mà hắn khí tức tại thời khắc này cũng bắt đầu tăng lên điên cuồng.


Một nửa Đại Thừa Kỳ!!!
"Ta rốt cuộc đột phá, Không uổng công lão phu một mực bế quan đến bây giờ, ân? ngươi trở về "
Mộ Vân co rụt mí mắt, hỏi:
"Ngươi đột phá a?! Không tệ."
"Tự nhiên, ha ha ha"


Thái Hoa Tiên Nhân cười lớn, lòng niệm không phải ngươi so lão phu hơn 70 tuổi, ta đã sớm đè ngươi ra đánh. Hừ, đừng nhìn lão phu một mực xưng lão phu, nhưng kì thật tuổi thật mới gần trăm.. ngươi tu luyện thời gian gấp đôi ta, còn có hứng kêu gào?!


"Ta một mực năm năm nay bế quan, tự nhiên là đã có tiền đề đột phá, bất quá là cố gắng bổ túc thực lực thôi. Hừ, dù sao ta cũng là Bổ Thiên Các chiến lực thứ hai, ngươi đi quỷ hỗn nơi nào đó, Bổ Thiên Các do ta tọa trấn, không mạnh sao được?"


Trên thực tế, hắn bế quan hai năm trước đã có cơ sở đột phá, bị cưỡng ép không đột phá, không phải là đối phó loại này cẩu huyết tình huống sao?
Lại nói, dù Bổ Thiên Các không người tọa trấn, Tế Linh vẫn còn a.


Mộ Vân lão tổ gật gật đầu: "Không nghĩ tới ngươi như thế quan tâm Bổ Thiên Các, ta lòng rất an ủi a."
"Đâu có đâu có...
"Không không không, Thái Thượng trưởng lão thực sự là chúng ta mẫu mực, ta hẳn là hướng ngươi học tập a "
"Ha ha ha ha."


Long Thiên Tứ cười to nói, đồng thời trong lòng cũng nhẹ nhàng thở ra, xem ra rốt cuộc lắc lư đi qua.
"A đúng rồi."
Vừa mới còn tán dương xong Mộ Vân lời nói xoay chuyển: "Thái Thượng trưởng lão ngươi lão gia ghế dựa đây?"
"A á."


Vừa mới thở phào nhẹ nhõm Thái Hoa Tiên Nhân sảng lãng nói ra: "Bị ta vừa nãy giấu đi."
"Dạng này a."
"Chính là như vậy a."
"Ha ha ha ha ha a..."
"Ha ha ha ha ha a..."
Vũ Lâm:
- ...
Bầu không khí bỗng chốc lộ ra hết sức khó xử.






Truyện liên quan