Quyển 1 - Chương 2: Trở về kinh đô, khắp thành ồ lên
Edit: Minh Nguyệt Linh Nhi
Chạng vạng ngày hôm sau, U Tà mang theo hai nữ tử mặc phấn y đi đến Diệp Thành để đợi người mà phủ Trấn quốc tướng quân phái tới. Không bao lâu sau, người mà phủ Trấn quốc tướng quân phái tới đã đi đến Diệp thành.
Người được phái tới hoảng sợ nhìn thoáng qua nữ tử đang lạnh nhạt ngồi trên ghế chủ thượng, dọa hắn thiếu chút nữa quay người chạy trối ch.ết, nhưng khi suy nghĩ đến thánh chỉ vàng óng kia, kiên trì xoay người cung kính nói, “Đại tiểu thư, Quốc quân hạ lệnh, phong ngài là ‘công chúa Lan U’, sau đó khởi hành đi Phong Mâu quốc hòa thân với nhiếp chính vương, tướng quân sai ta đến đón tiểu thư hồi phủ để đợi gả!”
U Tà nâng mi mắt lên nhìn lướt qua người vừa tới, lạnh nhạt nói, “Đi thôi”, thái độ lạnh nhạt như thế khiến cho người ta không kịp thích ứng, càng làm cho người mà phủ Tướng quân phái tới lo sợ, tuy rằng dung nhan đại tiểu thư rất xấu làm cho người ta sợ hãi, nhưng khí chất này sợ là những tiểu thư bình thường không thể bằng được.
Vì không muốn trên đường đi trở thành mục tiêu để người khác chú ý, nên từ lúc lên đường đến Diệp thành, U Tà liền khôi phục dung nhan xấu xí trước kia, hiện tại trên gương mặt trắng nõn của U Tà có đầy tàn nhang, chi chít nốt nhỏ đậm màu, ngũ quan vô cùng bình thường, không chỗ nào đẹp cả, đây cũng là lý do mà người nọ bị dọa đến giật mình.
Trấn quốc đại tướng quân Tức Mặc Hoành tuy rằng đã ở tuổi trung niên, nhưng khi trẻ tuổi cũng là mỹ nam tử khó gặp, mà phu nhân hồi đó cũng là một mỹ nữ được vô số người theo đuổi, thế nhưng hai người này lại sinh ra Đại tiểu thư vô cùng xấu? Thật sự là khiến cho người ta kinh ngạc vô cùng, cũng khó trách tướng quân và phu nhân lại không thích đại tiểu thư.
Nhị tiểu thư là Tức Mặc Vãn Nguyệt tuy là thứ nữ, nhưng lại là đệ nhất tài nữ của đại lục Lăng Thiên, mới mười sáu tuổi, nội lực tu luyện khá cao, lớn lên lại xinh xắn.
Tam tiểu thư là Tức Mặc Vãn Tinh và Nhị tiểu thư là cùng một mẫu thân sinh ra, tuy không có tài hoa như nhị tiểu thư, nhưng là nữ nhi võ công cao cường nhất tướng phủ, khi mười bốn tuổi đã bộc lộ ra thiên phú nội lực kinh người, người sánh được chỉ có đệ nhất mỹ nữ Hoa Lộng Ảnh, đồng thời cũng là nữ nhi mà tướng quân yêu thích nhất, cùng so sánh với hai vị tiểu thư này, thì đại tiểu thư lại rất bình thường, khó trách không được sủng ái.
Ngồi bên trong xe ngựa hai người Hàn Mai và Thanh Lan nhìn Tức Mặc U Tà đang nhắm mắt dưỡng thần, “Tiểu thư, bây giờ phải về kinh đô, sao một chút cảm giác mà tiểu thư cũng đều không có vậy?” Thanh Lan có chút tò mò hỏi, bởi vì phải về kinh đô, cho nên hai người đều thay đổi xưng hô, gọi là tiểu thư thay vì cung chủ.
“Ám U Cung” mà Tức Mặc U Tà sáng lập ra được năm năm ở trên giang hồ có tiếng tăm vô cùng lừng lẫy, tuy rằng thời gian Ám U cung xuất hiện ở trên giang hồ không dài, nhưng do dùng thủ đoạn tàn nhẫn mạnh mẽ mà đứng vững vàng, ở trên giang hồ cũng chiếm một địa vị không thể bỏ qua, mà thủ hạ sát thủ lại lập ra một chuỗi các cửa hàng tổ chức buôn bán trải rộng khắp đại lục Lăng Thiên, không người nào dám đối đầu, cùng với Ma Vực được gọi là “Tuyệt thế song hùng”!
Mọi người đều biết thủ hạ đắc lực bên người cung chủ Ám U cung có tất cả bốn người, đều là nữ tử, được gọi là Hàn Mai, Thanh Lan, Nhã Trúc và Đạm Cúc, bốn người này không chỉ có võ công cao cường còn là giai nhân thanh tú, hơn nữa mỗi người đều có một sở trường riêng.
Hàn Mai tinh thông y thuật, mặc dù không thể so sánh với thần y Vụ Ảnh Khuynh Thành, nhưng cũng ít người có thể theo kịp.
Thanh Lan ở trong việc buôn bán lại rất có tài hoa, có thể nói các cửa hàng buôn bán trên danh nghĩa Ám U cung đều là do nàng quản lý.
Mà Nhã Trúc ở việc thêu thùa lại có thiên phú kinh người, cửa hàng mà bán những quần áo, khăn tay do nàng thêu ra đều bán rất chạy.
Lại nói tiếp Đạm Cúc, việc của nàng là đơn giản nhất, phụ trách chủ yếu chính là thức ăn cho Tức Mặc U Tà, đồ ăn nàng làm ra thật sự khiến cho người ta lưu luyến quên về, chứng thèm ăn tăng nhanh!
Bốn người các nàng đều là cô nhi mà năm năm trước Tức Mặc U Tà cứu trở về gia nhập Ám U cung, đối với nàng có thể nói là vô cùng trung thành, bây giờ đi theo nàng là Hàn Mai cùng Thanh Lan, Nhã Trúc và Đạm Cúc đều ở Ám U cung sắp xếp tất cả, sau khi xong việc sẽ tới tìm các nàng.
Rất nhanh, xe ngựa liền về tới kinh đô Nguyệt Thần quốc, nơi nơi đều là một mảnh phồn hoa, nhộn nhịp, không hổ danh là giàu có và đông đúc nổi tiếng tứ quốc.
Khi nhìn thấy xe ngựa của phủ Trấn quốc tướng quân thì tất cả mọi người trong kinh đô đều biết, đại tiểu thư không được sủng của phủ Trấn quốc tướng quân hồi kinh!
Tin tức này không thể không làm cho mọi người khiếp sợ, nghe nói đại tiểu thư phủ tướng quân Tức Mặc U Tà này từ nhỏ đã xấu xí vô cùng, cầm kỳ thư họa thi từ ca phú mọi thứ đều không thông, mười tuổi mà không có chút nội lực nào, chính là một bao cỏ, nhưng mà không biết Quốc quân bị làm sao lại phong nàng làm công chúa, và đi thành thân với nhiếp chính vương Liệt Hỏa Kình Thương vang danh thiên hạ, đây là tin tức có bao nhiêu châm chọc, cũng là một trò cười cho người của tứ quốc.
“Đại tiểu thư hồi phủ!”, Khi U Tà xuống xe ngựa, bảo vệ đứng ở cửa lập tức hô lớn vào bên trong phủ, không bao lâu sau, một người có thân ảnh cao lớn uy mãnh dẫn theo một đám nữ quyến đi ra cửa, mắt đẹp của U Tà khẽ nheo lại, đánh giá nam nhân trước mắt này, mặc dù đã qua tuổi trung niên, cũng không khó để biết được hình dáng khi tuổi còn trẻ đã vô cùng anh tuấn, một đôi mắt màu hổ phách nhưng lại mang sát khí mười phần, không hổ là Trấn quốc đại tướng quân chinh chiến nhiều năm trên sa trường!
U Tà chậm rãi đi vào, đứng trước mặt Tức Mặc Hoành thanh lãnh gọi “Phụ thân”, Tức Mặc Hoành cũng đang đánh giá nữ nhi trước mắt mà chính hắn cũng gần như quên mất này, tuy rằng bộ dạng trước đây của nàng không thể ra ngoài, nhưng vì sao lớn lên lại càng khó coi hơn thế này?
Lập tức cũng không có cách nào cho nàng một sắc mặt hòa nhã được, hắn đường đường là tướng quân của một quốc gia, nhưng nữ nhi này một điểm cũng không giống hắn, không có nội lực, cầm kỳ thư họa thi từ ca phú mọi thứ đều không biết, thực là một vết dơ trong cuộc đời hắn! Quay đầu lại hung hăng trừng mắt nhìn phu nhân Vân Thu Thủy đang đứng phía sau, nữ nhi ngươi sinh thật tốt!
Sau đó không thèm nhìn U Tà mà xoay người vào phủ, Vân Thu Thủy cũng bởi vì bị phu quân nhà mình căm tức, cũng lạnh lùng nhìn thoáng qua U Tà sau đó xoay người vào phủ, U Tà nhìn đến đây không khỏi cười lạnh, có cha mẹ như vậy, thà không có còn hơn, nữ nhi của mình mà lại ghét bỏ đến như vậy, chậc chậc, thật là không biết nếu như U Tà kia còn sống, có thể sẽ thương tâm đến ch.ết hay không?