Quyển 2 - Chương 8: Đại chiến mới bắt đầu, cửu tử nhất sinh
Edit+Beta: Minh Nguyệt Linh Nhi
Trải qua lộ trình ba ngày ba đêm, rốt cục đoàn người cũng về đến đế đô Phong Mâu, thương thế của mấy người Hồn Thiên sau khi được U Tà điều trị đã không còn gì đáng lo, mà sắc mặt U Tà lại tái nhợt, không có chút chuyển biến tốt nào, việc này làm cho mấy người Hồn Thiên, Hàn Mai lo lắng không thôi.
Mấy người U Tà ngồi ở địa sảnh của một quán trà lâu muốn nghe ngóng tin tức gần đây, rời Phong Mâu quốc đã bảy tám ngày, cũng không biết tình hình hiện tại như thế nào, mà nhóm dân chúng đàm luận nhất định sẽ không thể thiếu mấy chuyện hoàng tộc bát quái.
“Ai, đại chiến đã bắt đầu, nghe nói Hoa Tàn quốc kia lấy hai mươi vạn đại quân đã đoạt ba tòa thành trì ở Cốc Vực của chúng ta!”
“Cái này ngươi không biết đâu, tin tức mới nhất đây, đế vương chúng ta, Chiến thần đã ngự giá thân chinh đi đến chiến trường rồi !”
“Thật sự sao? Ta nghe nói trừ bỏ Tuyết Phong quốc thực im lặng đứng ở ngoài, ngay cả Nguyệt Thần quốc cũng bắt đầu rục rịch, nếu Hoa Tàn cùng Nguyệt Thần liên thủ, vậy thì Phong Mâu ta chẳng phải sẽ rất nguy hiểm sao? “
“…”, đại sảnh trà lâu, nhóm dân chúng ta một câu ngươi một câu, trong giọng nói đều chứa đầy lo lắng.
Sau khi nghe được tin tức này, U Tà liền dẫn theo một đám người hướng phía hoàng cung mà đi.
“Vương phi, Hoa Tàn xâm phạm, tuy rằng vương gia tự mình đi đến chiến trường, nhưng là…”, Hồn Thiên muốn nói lại thôi, tuy rằng Liệt Hỏa Kình Thương hiện tại là đế vương, nhưng từ nhỏ mấy người Hồn Thiên đã gọi hắn là Vương gia, giờ phút này đều chưa đổi ngay được.
Đại Huyên cùng Phó Bạch liếc nhau, thì ra chủ tử nhà mình lại là một quốc gia chi mẫu?!
Một đường thông suốt đi thẳng vào Thương Khung Điện.
“Đại Huyên, ngươi cùng mấy người Hàn Mai nhanh chóng chế tạo ra vô vàn Kim lũ y! “, U Tà không hề cố kỵ lấy ra một nắm Hoa vũ cẩm trong vòng tay ngọc lưu ly, bảo vật như vậy làm cho Phó Bạch và Đại Huyên choáng váng, chủ tử nhà mình rốt cục là cái dạng yêu nghiệt gì đây?
“Tiểu thư, người cần bao nhiêu Hoa vũ cẩm có thể nói cho chúng ta biết!”, Đại Huyên nhìn đến Hoa Vũ cẩm liền vỗ vỗ ngực, cười nói.
Nghe vậy con ngươi U Tà chợt lóe, sẽ không phải là…
Đại Huyên nhìn thấy ánh mắt của U Tà liền cười cười nói, “Chính như tiểu thư suy nghĩ, ta thân là nữ nhi của cố tộc trưởng Cẩm Khê tộc, tất nhiên cũng có dị năng, mà dị năng của ta trùng hợp với việc này. “
Tuy rằng đã sớm biết, nhưng mà nghe nói như thế U Tà vẫn nhịn không được khóe môi khẽ gợi lên, như vậy có thể chế tạo vô số “Kim Lũ y”, ở chiến trường có thể ngạo nghễ, bất bại.
Mấy người Hàn Mai cũng mừng rỡ không thôi, tiểu thư thật sự là đại phúc tinh, tùy tiện mang hai người từ trong Cẩm Khê đi ra đều có một thân dị năng trợ giúp!
“Được, như vậy ta cho các ngươi thời gian hai ngày, gấp rút chế tạo, có thể chế tạo được bao nhiêu thì chế tạo bấy nhiêu! Hồn Thiên, Hồn Ảnh, Hồn Trạch và Hồn Lăng, bốn người các ngươi mang theo Phó Bạch ra sức thúc ngựa tiến ra chiến trường giúp Thương một tay, không được nói cho hắn biết chuyện ở Cẩm Khê! “
Vốn nghe thấy có thể ra chiến trường mấy người Hồn Thiên đều kích động không thôi, từ nhỏ bọn họ vẫn đi theo Liệt Hỏa Kình Thương, chinh chiến không thể thiếu bốn người bọn họ, rốt cục bọn họ lại có thể sóng vai cùng Vương gia chinh chiến giết địch!
Nhưng mà nghe thấy U Tà nói, không cho bọn hắn nói chuyện xảy ra ở Cẩm Khê tộc, mấy người đồng loạt cúi đầu. Không nói cho Vương gia chuyện của Vương phi, bọn họ…. bọn họ không làm được.
Nhìn thấy biểu tình của họ, U Tà lạnh mặt: “ Nếu không thể đáp ứng, các ngươi liền không cần đi nữa!” thanh âm lạnh lùng không chút cảm xúc, điều này làm cho bốn người Hồn Thiên rất là do dự, sau đó liếc nhau nói: “ Được, Vương phi!”
Mà ánh mắt Phó Bạch sáng quắc lên, nếu nàng đã đưa hắn cùng Huyên Nhi bình an ra khỏi Cẩm khê tộc, sau này mạng của hắn chính là của nàng, núi đao biển lửa cũng không chối từ!
Dứt lời năm người liền rời khỏi Thương Khung điện, đi đến biên cảnh Phong Mâu chống đỡ kẻ thù Hoa Tàn.
Ngay khi U Tà vừa mới sắp xếp mọi việc xong, Hàn Mai rất nhanh đi vào.
“Tiểu thư, binh bộ thượng thư, tả tướng, hữu tướng đều chờ ở bên ngoài Thương Khung điện, nói có việc cần bẩm báo!”, mấy người Hàn Mai và Đại Huyên vừa mới động thủ, liền nghe được có người bẩm báo, xem vẻ mặt bọn hắn giống như là có đại sự, vì vậy mới không có trì hoãn.
Nghe vậy, con ngươi U Tà chợt lóe, “Cho bọn họ vào đi” .
Không bao lâu, một đám trọng thần trong triều liên tiếp bước vào bên trong Thương Khung điện.
“Vi thần tham kiến Hoàng Hậu nương nương, Hoàng Hậu nương nương thiên tuế thiên tuế vạn thiên tuế!”, một đám người vừa mới đi đến cửa liền cảm nhận được một cỗ cường đại uy áp, thật giống như khi đối mặt với đế quân Liệt Hỏa Kình Thương, lại nghĩ đến những chuyện đồn trước đây về Hoàng Hậu nương nương, lập tức cũng không dám làm càn, ngoan ngoãn hành lễ.
“Bình thân, các ngươi có chuyện gì muốn bẩm báo với bản cung” thanh âm trong trẻo lạnh lùng hờ hững, không chút cảm xúc, làm cho mọi người ngẩn người, sau đó đứng dậy nhìn U Tà ngồi trên ghế.
Y phục cung trang đỏ thẫm, đầu đội mũ phượng, mặt mũi như họa, tinh xảo tuyệt mỹ, nhưng sắc mặt lại tái nhợt như tuyết, bất quá càng làm cho nàng thêm một phần mềm mại.
Chỉ liếc mắt một cái mọi người lại cúi đầu không dám nhìn, vị Hoàng Hậu nương nương này quả nhiên là tuyệt sắc khuynh thành, cũng không hổ là người làm cho đế quân Nguyệt Thần nguyện lấy mười ba tòa thành trì để đổi người.
“Khởi bẩm Hoàng Hậu nương nương, trước khi ra chiến trường Hoàng Thượng đã nói với vi thần, có chuyện gì hãy bẩm báo với Hoàng Hậu nương nương.”
Nghe vậy, con ngươi hổ phách của U Tà hiện lên một tia ôn nhu, lập tức mở miệng nói: “Có chuyện gì” .
“Khởi bẩm Hoàng Hậu nương nương, Nguyệt Thần đã biết đế quân của chúng ta ngự giá thân chinh ra chiến trường, cho rằng Phong Mâu ta không còn người, cư nhiên dám cả gan phái sứ giả đến nói, tuy nói là cùng bàn luận, nhưng ngữ khí cùng với nội dung đều là uy hϊế͙p͙ cùng khiêu khích!” Hữu thừa tướng ngẩng mặt, khuôn mặt tràn đầy chính nghĩa nói, từng câu từng chữ đều vô cùng phẫn nộ.
Nhìn đến bộ dáng của hắn, U Tà có chút tò mò, nghe nói vị hữu thừa tướng này là một vị trọng thần liêm chính nhưng lạnh lùng, ở trong triều không kết bè kéo cánh, cũng là một vị quan tốt, nhưng xảy ra chuyện gì mà làm cho hắn phẫn nộ như thế?
“Đem thánh chỉ hòa đàm của Nguyệt Thần trình lên đây “, như vậy nhất định hữu thừa tướng có cầm thánh chỉ của Nguyệt Thần quốc trong tay, U Tà mở miệng nói, nghe vậy hữu thừa tướng do dự hồi lâu, nhưng cũng cung kính dâng lên cho U Tà.
Ngón tay tinh tế trắng nõn mở thánh chỉ kia ra, sau khi xem xong trong mắt U Tà xuất hiện một tia lãnh ý, Tây Việt Tiêu, ngươi cũng không khỏi quá để mắt đến ta rồi.
Chỉ thấy bên trong thánh chỉ kia viết: “ Phụng thiên thừa vận, hoàng đế chiếu viết: Trẫm không muốn là địch với Phong Mâu, nguyện lấy mười ba thành trì ngoài biên cảnh đổi lấy hoàng hậu Tức Mặc U Tà, từ nay về sau hai quốc trăm năm giao hảo, khâm thử!”
“Nếu đế quân Nguyệt Thần – Tây Việt Tiêu đã để mắt đến bản cung như thế, đương nhiên bản cung cũng phải xem xem Nguyệt Thần bọn họ có năng lực gì!”, thanh âm trong trẻo nhưng lạnh lùng hờ hững lại mang theo hàn ý không thể bỏ qua.
“Không thể được Hoàng Hậu nương nương, Nguyệt Thần quốc kia lợi dụng việc Hoàng Thượng đi nghênh chiến Hoa Tàn, tập kích mười vạn binh mã ở biên giới, sẽ xuống tay với Phong Mâu ta bất cứ lúc nào! Nếu Hoàng Hậu nương nương đi đến nghênh chiến mà bị thương, vi thần sẽ không còn mặt mũi nào gặp Hoàng Thượng!”
Tả thừa tướng sau khi biết Thái Hoàng Thái Hậu không phải là nữ nhi của hắn liền bệnh nặng một hồi, sau đó liền đối với U Tà tràn đầy sùng kính, nếu không phải nàng, chỉ sợ rằng hắn vẫn sẽ nhận đạo tặc làm nữ nhi, như vậy nữ nhi dưới cửu tuyền của hắn sẽ không được yên nghỉ.
“Đúng vậy Hoàng Hậu nương nương, người không thể đi!”, các vị đại thần đều biết địa vị của Hoàng Hậu nương nương trong lòng nam nhân thị huyết kia ra sao, nếu nàng xảy ra chuyện gì, sợ rằng cho dù có hủy thiên diệt địa cũng không thể làm giảm tức giận trong lòng Liệt Hỏa Kình Thương.
U Tà nâng mắt nhìn lướt qua các vị đại thần, : “ Không được, nếu phu quân ta có thể chinh chiến nghênh địch, tự nhiên bản cung cũng muốn vì hắn mà bảo vệ một phần giang sơn, làm cho hắn không cần lo nghĩ! Nguyệt Thần dám cả gan khiêu khích, bản cung sẽ quyết không nương tay!”
Nghe vậy các vị đại thần liếc nhìn nhau: “ Vi thần tuân chỉ!”.
Vị Hoàng Hậu nương nương này, từng có lời đồn đại nàng chính là phế vật vô nhan nhất trên thế giới này, nhưng nay lại phong hoa tuyệt đại như thế, từ xưa đã ít sau này lại càng ít, vì thế đế quân nguyện ý vì nàng mà hủy bỏ hậu cung, ba ngàn bầu rượu chỉ uống duy nhất một bầu, giờ phút này, vị đế hậu này lại nguyện ý vì đế vương tự mình nghênh chiến, vì hắn thủ hộ giang sơn.
Hai ngày vội vàng đi qua, mấy người Hàn Mai không ngừng chế tạo, bảy ngàn bộ từng là quốc bảo của Hoa Tàn quốc “ Kim Lũ y” liền xuất hiện.
“Tiểu thư, đây…”, vừa mới gấp gáp chế quần áo, Đại Huyên cũng không có chút nào mệt mỏi, ngược lại càng thần thanh khí sảng đi vào bên trong Thương Khung điện, nhìn thấy sắc mặt U Tà tái nhợt nằm ở trên giường, sắc mặt Đại Huyên đại biến: “Hàn Mai, Thanh Lan, mau tới đây!”
Nghe được thanh âm Đại Huyên, trong lòng bốn người Hàn Mai không khỏi nhảy dựng, chạy thẳng vào tẩm điện , Hàn Mai xông lên trước bắt mạch cho U Tà, sắc mặt lập tức trắng bệch, quá sợ hãi, này… chẳng lẽ là…
“Hàn Mai, tiểu thư làm sao vậy, ngươi nói mau nói đi!”, đôi mắt mấy người Thanh Lan đỏ bừng, tiểu thư làm sao vậy? từ sau khi từ Cẩm Khê trở về các nàng liền cảm thấy tiểu thư thực suy yếu, hiện tại sao lại vậy.
“Tiểu thư, tiểu thư bị trúng độc , hơn nữa còn là. . . Là ‘Cửu tử nhất sinh’ !”
Nghe vậy toàn thân mọi người đều run lên, hai mắt mở lớn, cửu tử nhất sinh?! Có từ trăm năm trước, trúng độc sẽ giống như tên của nó, trúng độc này, dù chỉ là rất ít nhưng cũng rất khó giải. Nhưng từ hai mươi năm trước độc này đã thất truyền, làm sao có thể?!
“Là. . . Cửu tử nhất sinh?”, nghe được tên độc, bước chân của Đại Huyên liền dừng lại: “Cha ta ch.ết cũng chính là do cửu tử nhất sinh”, nói xong câu đó Dại Huyên không kìm chế được bưng mặt khóc.
Mà trong lòng bốn người Hàn Mai đều run rẩy, cửu tử nhất sinh…
Đúng lúc này, con ngươi U Tà mở ra, nhìn đến biểu tình của các nàng liền biết được các nàng đã biết, lập tức mở miệng nói: “ Khóc cái gì, không phải các ngươi đã quên mất thân phận của ta rồi đấy chứ?”
Nghe vậy, thanh âm mấy người Hàn Mai liền nghẹn ngào nói: “ Đúng vậy, tiểu thư là Tà Y lợi hại nhất trên thế giới này, một cửu tử nhất sinh nho nhỏ này làm sao có chuyện gì được!”
Nghe vậy khóe miệng U Tà khẽ nâng, khi đánh nhau với mấy người trong Cẩm Khê tộc, có một người có dị năng độc thuật, khi đó nàng liền biết mình bị trúng cửu tử nhất sinh, nhưng mà, độc này quả thực là… khó giải!
“Đúng vậy, ta làm sao có thể không trị hết được, áo giáp chế tạo tốt chứ? “
“Vâng, đúng vậy tiểu thư, chúng ta đã làm được bảy ngàn bộ!”, Đạm Cúc xoa xoa đôi mắt, cao hứng nói.
“Tốt! Nhã Trúc, Đạm Cúc, Đại Huyên, ba người các ngươi mang theo quần áo đi trước đến biên cảnh Phong Mâu”, con ngươi U Tà chợt lóe nói, mà nghe nói như thế ba người có chút không đành lòng rời xa U Tà, nhưng chỉ có thể tuân lệnh, liền xoay người rời đi.
Con ngươi U Tà mang theo lệ khí, Nguyệt Thần quốc, Tây Việt Tiêu, các ngươi chuẩn bị hưởng thụ lễ vật mà ta sẽ dành tặng cho các ngươi đi.