Chương 55: Cẩu Đầu Nhân(*)
" Ta chỉ thấy thật là kì quái, thời điểm chiến đấu vừa rồi, ta xem ra tổng cộng huyết lượng của Linh Cẩu đầu lĩnh phải tới hai ngàn bẩy, cho dù là lúc nó truy đuổi Tiêu Ngự vào rừng cũng còn lại gần ngàn hai huyết lượng, không có trị liệu, hắn làm thế nào có thể giết ch.ết được Linh Cẩu đầu lĩnh?" Phong Qua buồn bực, thế cho lên hắn hoài nghi Tiêu Ngự cố ý dẫn dắt Linh Cẩu đầu lĩnh vào trong rừng, né tránh tầm mắt của họ, sau đó mới giết giết, chẳng lẽ hắn còn có tuyệt chiêu gì dấu hay sao?
" Ta cảm giác đuợc vấn đề là ở kĩ năng Phản Thủ Bối Thứ." Ám Ngục nói một câu mở ra huyền cơ.
Ám Ngục phân tích rất có đạo lý, phong Qua xem như đã tiếp nhận cách nhìn nhận đánh giá của hắn hỏi: " Lúc ngươi thi triển kĩ năng, độ hoàn thành cao nhất đạt tới bao nhiêu?"
" 95% chính là lần công kích Hoả Nhãn Lang đầu lĩnh, chém ra 358 giá trị thương tổn kĩ năng, cũng vẻn vẹn chỉ có một lần như vậy, sau đó mỗi lần chỉ có thể đạt tới 80% độ hoàn thành mà thôi." Ám ngục nói.
Đạo tặc khi chiến đấu đối với yêu cầu kĩ thuật phải cao hơn so với chiến sĩ một ít, Tiêu ngự là đạo tặc mạnh như vậy, quả thật hiếm thấy.
"Bàn về kĩ thuật của đạo tặc, ngươi cảm giác Thứ Đao cùng Tiêu Ngự hai người ai lợi hại hơn?" Phong Qua đột nhiên nghĩ tới điều gì nói.
" Khó mà nói, trên bước tiến của đạo tặc, Thứ Đao tuyệt đối là mạnh hơn Tiêu Ngự, từ lực bộc phát khi chiến đấu với boss của Tiêu Ngự, ta cảm giác được hắn so với Thứ Đao mạnh hơn một chút, hai người đạo tặc mà PK, thắng bại rất khó đoán trước, thắng thua chỉ trong một ý niệm." Ám Ngục lông mày cau lên nói.
" Ta nói các ngươi đừng nghiên cứu loại vấn đề phức tạp này nữa làm ta đau đầu quá." Lôi Đình ở bên cạnh nhăn mặt nhíu mày nói.
Nghe thấy Lôi Đình nói, Ám Ngục cùng Phong Qua không khỏi bật cười, quả thật bọn họ nghĩ quá nhiều.
Tiêu Ngự xuyên qua rừng cây, từng luồng ánh sáng mặt trời xuyên qua khe hở giữa các tầng cây chiếu xuống hình thành một thế giới ánh sáng xanh lục kì lạ, dựa theo toạ độ Ám Ngục cung cấp, doanh trại của Cẩu Đầu Nhân hẳn là không xa hẻm núi này, dọc theo đường nhỏ này, đi lên phía trước hơn mười phút đồng hồ là tới ngay.
Vù vù, vù vù, tựa hồ có sinh vật gì vừa xuyên qua rừng rậm, hướng tới mình di chuyển rất nhanh.
Tiêu Ngự hướng tới phía phát ra thanh âm nhìn lại, một con quái vật hạ thân là loài người, trên cổ lại trưởng thành một cái đầu chó, toàn thân hiện đầy các đốm màu trắng, chính là các sinh vật sinh sống ở bên cạnh khu rừng thấp, tay phải cầm một cây xích chuỳ màu đen, mỗi lần di động xích sắt va chạm vào nhau phát ra tiếng vang đinh đinh đông đông.
" Là Anubis." Tiêu Ngự không nghĩ tới đã nhanh như vậy gặp phải loại quái vật Cẩu Đầu nhân này rồi, nơi này vẫn còn cách doanh trại của các Cẩu Đầu Nhân rất xa, tên Cẩu Đầu Nhân này phỏng chừng là một tên lính tuần tra.
Sau khi Cẩu Đầu nhân phát hiện ra Tiêu ngự, miệng hắn phát ra tiếng hô lắp ba lắp bắp, hướng tới Tiêu Ngự đánh, liên chuỳ trong tay đập tới tiêu Ngự.
Tiêu Ngự nhanh chóng nhảy về phía sau, né tránh một kích của Cẩu Đầu nhân, liên chuỳ trong tay hắn nhanh chóng đập để chỗ đặt chân của Tiêu Ngự, thịch một tiếng, khối đá trên mặt đất bị liên chuỳ đánh trúng liền vỡ ra tung toé.
" Công kích thật là mạnh." Tiêu Ngự cũng không dám dễ dàng nếm thử công kích của nó.
Tên Cẩu Đầu Nhân một kích thất bại, trong miệng liền phát ra tiếng kêu bén nhọn, lần nữa quơ liên chuỳ trong tay hướng tới Tiêu Ngự.
Chuỳ sắt bay sát qua mặt Tiêu Ngự, hung hăng đập bể một gốc cây nhỏ bên cạnh, chặt ngang cây nhỏ.
" Nguy hiểm thật thiếu chút nữa bị đập bể mặt." Tránh thoát công kích của Cẩu Đầu Nhân, Tiêu Ngự kinh hồn ổn định lại.
Cẩu Đầu Nhân công kích hung mãnh, liên chuỷ cũng là loại vũ khí phi thường mạnh, nhưng có một khuyết điểm chính là, Cẩu Đầu Nhân công kích mỗi lần đề phải thu hồi lại liên chuỳ để tiến hành công kích tiếp theo, phạm vi công kích của liên chuỳ khoảng cách rất dài, nhưng lực công kích cận thân lại có hạn, một khi bị áp sát, sẽ mất đi tiên cơ.
Thấy được nhược điểm của tên này, Tiêu Ngự trong đầu đã nghĩ ra phương pháp đối phó với hắn.
" Cơ hội tốt." Thừa dịp thời gian dừng lại khi Cẩu Đầu Nhân vừa công kích, Tiêu Ngự đột nhiên tới gần nó, chuỷ thủ trong tay phải linh hoạt tựa như con rắn, đâm thẳng vào trái tim.
Dịch Cốt!
Tiêu Ngự chợt quát một tiếng, thanh chuỷ thủ men theo xương sườn vạch một đường đi xuống, gây cho tên Cẩu Đầu Nhân một kích có độ hoàn thành 90%, đánh mất 120 điểm huyết lượng của nó.
Phong Liệt Cẩu Đầu Nhân: Cấp bậc 10 cấp. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL
Cẩu Đầu Nhân mới có ba trăm huyết lượng, quả thực không chịu nổi một kích, nó hẳn là loại quái công kích rất mạnh, nhưng bản thân lại là quái vật yếu ớt.
Cẩu Đầu Nhân nha nha kêu lên muốn thu hồi liên chuỳ, Tiêu Ngự nhân cơ hội vòng tới sau lưng nó, một chiêu Bối Thứ xuất hiện đâm vào bả vai của nó.
Bối Thứ xong, Cầu đầu Nhân trên đầu bay lên 150 điểm thương tổn.
Tay trái của Tiêu Ngự bổ xuống lưng của Cẩu Đầu Nhân vài cái, liền giết ch.ết nó.
" Bên kia hình như có động tĩnh." Tinh Hoả ở phụ cận cũng chấp hành nhiệm vụ tìm tòi như Tiêu Ngự, vừa nghe thấy tiếng vang truyền tới, cùng với tiếng kêu la thê lương của Cẩu Đầu Nhân, nhanh chóng hướng tới nơi phát ra âm thanh mà chạy đi.
Đạo Tặc Tinh Hoả vừa tới nơi đã phát hiện ra, lẳng lặng một thi thể Cẩu Đầu nhân nằm trên mặt đất rồi, Tiêu Ngự thì hướng tới rừng cây trước mắt, bóng lưng biến mất trong rừng.
" Quái lạ, mới có vài giây thời gian thôi à." Đạo tặc Tinh Hoả líu lưỡi kinh ngạc tán than, hắn nghe thấy âm thanh chạy tới, không nghĩ tới hắn chưa kịp tới nơi Tiêu Ngự đã kết thúc xong trận đấu.
" Khá lắm, lần tới phải hướng tới hắn thỉnh giáo một chút mới được." Đạo tặc Tinh Hoả thầm nghĩ, chỉ là Tiêu Ngự có đồng ý chỉ giáo cho mình hay không?