Chương 73: Băng hệ ma pháp sư(*)

Tiêu Ngự một mặt giết ch.ết Liệp Phong Báo, một mặt tìm kiếm tung tích người chơi của Thiên Sứ liên minh, chỉ cần không gặp phải cao thủ, thì đối phó với người chơi bình thường tương đối dễ dàng.


Tiêu Ngự tiến vào một khu vực cây cối tương đối rậm rạp, địa hình càng phức tạp càng là địa phương thích hợp cho đạo tặc giết quái.


Một cái Phản Thủ Bối Thứ, Tiêu Ngự lại vừa giết ch.ết một con Liệp Phong Báo, nhặt lấy kim tệ rơi ra, Tiêu Ngự đang tiếp tục đi lên phía trước, thì một đạo ma pháp bắn lại phía Tiêu Ngự.
Không hay, bị đánh lén!
Độn Hình!


Tiêu Ngự đột nhiên biến mất, ánh mắt tìm kiếm một phen, cuối cùng tại rìa rừng phát hiện một người chơi mặc ngân bạch pháp bào, trên tay người chơi kia cầm một cây lam trang pháp trượng khảm bảo thạch màu trắng, pháp bào người hiện rõ các hoa văn băng lăng.


"Người này hẳn là băng hệ pháp sư." Tiêu Ngự nghĩ thầm, hướng băng hệ pháp sư chầm rãi Tiềm Hành tới.
Băng hệ pháp sư sau khi thấy Tiêu Ngư biến mất, không những không chạy trốn, ngược lại còn đứng tại chỗ yên lặng chờ Tiêu Ngự đi tới.


Băng hệ pháp sư năng lực khống chế cận thân là rất mạnh, đánh lén không thành, cũng không có thể chạy trốn, giải thích duy nhất là người này nắm chắc có thể giết ch.ết Tiêu Ngự.
"Băng pháp sao". Chứng kiến bộ dạng bĩnh tĩnh của đối phương, bước chân của Tiêu Ngự chậm lại một chút.


available on google playdownload on app store


Người này hoặc là một cao thủ, hoặc là một thằng ngu.


Băng pháp mặc dù không thể phát hiện được ẩn hình, nhưng băng pháp năng lực khống chế quá mạnh, tới một mức độ nào đó có thể khắc chế đạo tặc, băng pháp với đạo tặc đến lúc đó, chỉ có thể một mất một còn, song phương nếu đánh nhau, thắng bại chỉ trong chớp mắt.


Tiêu Ngự sẽ không vì vậy mà khiếp sợ, ẩn hình hướng băng hệ pháp sư chậm rãi đi tới.
Băng hệ pháp sư có vẻ rất cảnh giác, cẩn thận quan sát động tĩnh chung quanh, di chuyển một chút, điều chỉnh vị trí của mình.


Tiêu Ngự hướng phía sau băng hệ pháp sư từ từ đi qua, băng hệ pháp sư tựa như phát hiện ra, lại di chuyển một chút
Băng hệ pháp sứ mỗi lần di chuyển, đều có thể dễ dàng khiến cho Tiêu Ngự tiềm hành đánh lén không thành.


"Người này là một cao thủ." Nhìn thấy động tác của hắn, có thể biết được hắn thường xuyên chiến đấu với đạo tặc, Tiêu Ngự không thể không vạn phần cẩn thận.
Tiêu Ngự dự đoán một chút vị trí băng hệ pháp sư có thể di chuyển, lẳng lặng chờ đợi ở một bên.


Băng hệ pháp sư lại vừa di chuyển.
"Cơ hội tới." Lưng của băng hệ pháp sư hoàn toàn hiện ra trước mắt Tiêu Ngự, Tiêu Ngự đột nhiên hiện ra, chủy thủ trên tay phải giống như thiểm điện, đâm thẳng vào sau gáy băng hệ pháp sư.


Một đạo hàn ý đánh thẳng đến, băng hệ pháp sư cảm giác được có chuyện, đầu hơi hơi nghiêng, tránh được một kích của Tiêu Ngự.


Tiêu Ngự một kích thất bại, ngón tay hơi hơi cử động, điều chỉnh vị trị của chủy thủ một chút, ở trong không ướn luộn một chút, vẫn như trước đánh thẳng về phía băng hệ pháp sư.
Băng hoàn thuật!
Băng hệ pháp sư vung pháp trượng lên, một đạo băng lăng đánh thẳng đến.


"Không tốt."Tiêu Ngự đồng tử chợt co lại, Thâu Tập trúng gáy băng hệ pháp sư, nhung lại không thể ngăn cản ma pháp của băng hệ pháp sư, một dạo băng lăng trùm tới Tiêu Ngự.


Lúc này Tiêu Ngự muốn tránh cũng không còn kịp nữa, băng lăng quét ngang qua người Tiêu Ngự, Tiêu Ngự bị đóng băng ngay tại chỗ, băng sương dày đặc bao phủ toàn thân, căn bản không thể nhúc nhích.
Một giây, hai giây, ba giây …


Trạng thái choáng váng của băng hệ pháp sứ biến mất, nhanh chóng chạy về phía trước, cách Tiêu Ngự ước chừng 5 mét, quay đầu lại, miệng cười nhạt, một đạo ma pháp đánh thẳng tới Tiêu Ngự.


Hiệu quả đóng băng của Băng Hoàn thuật so với tưởng tượng còn muốn dài hơn. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL
Thịch, một cái ma pháp rơi lên trên người Tiêu Ngự, trên đầu Tiêu Ngự hiện lên hơn 80 điểm giá trị thương tổn.
Năm giây, sáu giây, bảy giây ….


Hiệu quả của Băng Hoàn thuật mất đi, băng sương trên người Tiêu Ngự lần lượt vỡ tan tành, Tiêu Ngự rốt cuộc có thể hoạt động, Tiêu Ngự vừa định di chuyển, nhưng lại phát hiện tốc độ di đông trở lên cực kì chậm chạp, giống như độc giảm tốc.


Băng hệ pháp sư vừa rồi công kích còn thêm vào hiệu quả giảm tốc.
Tiêu Ngụ tốc độ di động rất chậm, căn bản không thể đuổi kịp băng hệ pháp sư, băng hệ pháp sư lại có thể ở phía ngoài an tâm dùng mà pháp giết ch.ết mình, Tiêu Ngự đã ở vào hoàn cảnh cực kì bất lợi.


"Ba mươi sáu kế, chạy là thượng sách," Lúc này còn không chạy, đúng là thằng ngu, ánh mắt của Tiêu Ngự quét một vòng địa hình phụ cận.


"Đi ch.ết đi, Bạo liệt băng đạn!" Băng hệ pháp sư vung trượng lên, thì thầm ngân xướng ma pháp, qua ba giây đồng hồ, một băng cầu màu trắng đánh thẳng đến Tiêu Ngự.


Người chơi chức nghiệp pháp hệ ma pháp phát ra chia làm hai loại là nháy mắt phát ra và phải ngâm xướng, thời gian ngâm xướng càng lâu, lực sát thương của ma pháp lại càng lớn, nếu như bị đạo ma pháp của băng hệ pháp sư này đánh trúng, Tiêu Ngự rất có thể bị mất mạng tại đương trường.


Nhìn thấy băng cầu màu trắng đang đánh tới chính mình, Tiêu Ngự bất đắc dĩ.
Đào Thoát!


Tiêu Ngự đột nhiên biến mất, tránh khỏi băng cầu màu trắng, tới một nơi cao hơn một chút, địa hình chung quanh là rừng rậm phức tạp, đối với Tiêu Ngự ẩn nấp cực kì có lợi, Tiêu Ngự trốn vào một bụi cây thấp trong rừng.


Băng cầu không đánh trúng mục tiêu, băng hệ pháp sư sửng sốt một hồi, bình thường gặp phải tên đạo tặc khác, ai ở hoàn cảnh như vậy hẳn là phải ch.ết không thể nghi ngờ, cũng không biết kĩ năng cuối cùng của Tiêu Ngự là cái gì, không thể ngờ lại để hắn chạy thoát.


Băng hệ pháp sư tại phụ cận tìm kiếm một chút, không phát hiện bóng dáng của Tiêu Ngự, đồng thời hắn cũng không dám trong rừng cây rậm rạp phóng túng tìm kiếm, nơi này là thiên đường của đạo tặc, mặc dù Tiêu Ngự không còn bao nhiêu huyết lượng, nhưng chó đến đường cùng cũng có thể cắn người.


"Để hắn trốn thoát rồi." Băng hệ pháp sư suy nghĩ một chút, kĩ năng của hắn cũng đểu đã dùng hết, vì tránh khỏi Tiêu Ngự trả thù đánh lén, đành phải tức tối rời đi.


Nhìn thấy băng hệ pháp sư rời đi, Tiêu Ngự thở phào một hơi, đây là lần đầu tiên hắn chiến đấu thất bại, Tiêu Ngự nghĩ lại cuộc chiến đấu vừa rồi, băng hệ pháp sư kĩ thuật quả thật rất cao, nhưng mình vẫn còn có cơ hội chiến thắng, mấu chốt là mình quá sơ suất, ngay từ đầu đã rơi vào hạ phong.


"Sau này nếu gặp lại băng hệ pháp sư khống chế cận thân loại này, nhất định phải lừa bọn họ đem kĩ năng khống chế cận thân đánh ra trước." Qua giáo huấn vừa rồi Tiêu Ngự rút ra được bài học.


Nhìn thấy băng hệ pháp sư đi xa, Tiêu Ngự ngồi xuống trên mặt đất, bắt đầu ăn bánh mỳ hồi phục huyết lượng.






Truyện liên quan