Chương 119: Chúng ta thua, người khác giúp chúng ta thắng!

Chuyển ngữ: hongtuananh
Edit: Bồng Bồng
Bên trong sòng bạc, Ngô Minh an vị ở trên ghế, không vội không nóng nảy… Đờ ra.
Tông Trí Liên bên cạnh thì lại cau mày, lắc cây quạt đang suy tư.
Tâm tính hắn hơi kỹ càng, cảm thấy sự tình thật giống như có chỗ nào đó rất lạ.


Đặc biệt Ngô Minh lại không có dáng vẻ ảo não khi nhiệm vụ thất bại, hơn nữa như là đang đợi cái gì.
Đến cùng vừa nãy nàng để ta cố ý cùng Hoàng thục nữ tiếp chuyện, hấp dẫn sự chú ý của nàng là vì cái gì? Không phải vô dụng sao? Sau đó vẫn là thua a?


Bên cạnh, Hỗ Vân Thương cùng Mục Thanh Nhã tâm tư đơn thuần, hoàn toàn không có chú ý tới những thứ này, chỉ là đang an ủi Ngô Minh.
Khách đánh bạc xung quanh thấy không có gì náo nhiệt, cũng liền tự chơi đánh bạc.


Trong lòng đại chia bài có quỷ, không có rời đi, sau khi đem chiếu bạc trao trả cho chia bài trẻ tuổi thì ở tại hiện trường đợi.
Vẫn đợi đến thời gian uống cạn ba chung trà, Ngô Minh mới cười hì hì hỏi: “Các nàng là cưỡi ngựa đi đúng không?”
“Đúng thế.” Hỗ Vân Thương đáp lại.


“Ngươi xem một chút cái tiểu nhị vừa nãy kia vẫn còn ở đây chứ?” Ngô Minh cười nhìn xung quanh đánh giá.
“Cái tiểu nhị nào?”
“Chính là người giúp chúng ta đổi thẻ đánh bạc.”
Hỗ Vân Thương sững sờ, nhìn xung quanh một chút: “Hả? Người đâu? Làm sao tìm không thấy?”


Đại chia bài ở bên nghe xong lời này, cũng đột nhiên chú ý tới, lẽ ra tiểu nhị nên đứng ở cửa đón khách, đã không thấy bóng dáng.
Trong lòng hắn dâng lên một loại cảm giác bất ổn mãnh liệt.


available on google playdownload on app store


“Chạy rồi? Ha ha, như vậy là ta có thể nói rồi, miễn cho hắn thiêm phiền phức. Tuy rằng ta đã đưa hai thỏi vàng của Trần Lão Tam cho hắn.” Ngô Minh cười ha ha, đứng dậy đối với Tông Trí Liên mọi người nói: “Khổ cực các ngươi. Vừa nãy chuyện xảy ra quá đột ngột, không thể giải thích cho các ngươi, thực sự xin lỗi.”


“Làm sao?” Ba người Tông Trí Liên đều không hiểu ra sao.
“Chúng ta thắng a.”
Mục Thanh Nhã chớp mắt to không hiểu.


“Nhiệm vụ của chúng ta đã hoàn thành xong rồi!” Ngô Minh khà khà nắm chặt tay Mục Thanh Nhã: “Cái Hoàng thục nữ kia giúp chúng ta tăng giá trị tài sản lên đến hai trăm lượng bạc, thậm chí còn nhiều hơn!”


Nói xong câu đó, Ngô Minh cười quay người lại, đối với đại chia bài vẫn cứ thế đứng ở một bên nói: “Cảm tạ lão tiên sinh hỗ trợ a, tuy rằng ta lúc mới bắt đầu liền đánh cược ngươi sẽ giúp nàng.”


Đại chia bài kinh ngạc đến ngây người ở nơi đó, tựa hồ tìm thấy một đầu mối, nhưng luôn cảm thấy còn chỗ nào đó chưa nghĩ thông.


Lẽ nào nàng biết rõ ta sẽ gian lận để giúp Hoàng đại tiểu thư thắng, nhưng vẫn khoanh tay ngồi nhìn để tất cả những thứ này phát sinh? Cái đội ngũ của nha đầu gọi là Long Ngạo Kiều này, rõ ràng thua hết thảy thẻ đánh bạc a, vì sao các nàng còn hoàn thành nhiệm vụ được?


Đào tẩu tiểu nhị, thẻ đánh bạc thua cược, cố ý dung túng đối phương gian lận… Chuyện gì xảy ra? Nàng đến cùng bố trí cái quỷ kế gì? Đại chia bài nghĩ tới nghĩ lui đầu óc trước sau vẫn mơ hồ.


“Đến cùng đã có chuyện gì xảy ra? Ngươi mau nói cho chúng ta biết a.” Tông Trí Liên cũng gấp gáp thúc giục hỏi, đều sắp vò đầu bứt tai.
Vừa nãy toàn đội chỉ còn lại có hai thẻ đánh bạc, muốn tăng giá trị tài sản gấp trăm lần, quả thực không cách nào có thể lý giải.


“Cái này liền phải nói từ nhiệm vụ của chúng ta.” Ngô Minh cười dài mà nói: “Ngươi lại đem cuộn nhiệm vụ lấy ra nhìn xem?”
Tông Trí Liên lấy ra, thì thầm: “… Ở trước bình minh phải tăng giá trị tài sản lên hai trăm lạng bạc ròng…”


“Đúng, chính là chỗ này!” Ngô Minh vỗ tay bộp một cái: “Nhiệm vụ cũng không nói nhất định phải là chúng ta đánh cược thắng hai trăm lạng mới được! Chúng ta thua, nhưng người khác giúp chúng ta thắng, chỉ cần tăng giá trị tài sản lên đến hai trăm lượng, liền coi như chúng ta hoàn thành nhiệm vụ rồi!”


Chúng ta thua, người khác giúp chúng ta thắng? Trong lòng ba người Mục Thanh Nhã lẩm bẩm câu nói này.
Trong giây lát, trong đầu ba người bọn họ tựa hồ đã sờ được đến cái manh mối gì, chỉ cần hơi nhích thêm một chút nữa, liền có thể bỗng nhiên tỉnh ngộ…
*


Trượng Kiếm Tông tại miếu đổ nát giao nhiệm vụ tông môn, chỗ ghi danh trả nhiệm vụ.


“Tại sao thẻ đánh bạc của ta lại có đánh dấu họ [ Tiêu ]?!” Hoàng đại tiểu thư kinh ngạc thốt lên. Nàng hầu như đem mười mấy cái thẻ đánh bạc lật qua lại kiểm tr.a mấy lần xác nhận như vậy, các thẻ khác đều không có phát hiện có cái ký hiệu này.


Chỉ có hai cái thẻ đánh bạc một lượng, xác thực là viết chữ Tiêu.
Tiêu Nhược Dao [ Tiêu ]…
Hơn nữa vết tích khắc chữ còn rất mới, rõ ràng là trước đây không lâu dùng đao khắc lên.


Hoàng đại tiểu thư liều mạng nhớ lại, tựa hồ lúc mình ở trên chiếu bạc còn quả thật không có chú ý tới.
Hai cái thẻ đánh bạc này nhất định là lúc đó khắc chữ xuống mặt dưới thẻ bạc, lúc đặt cược chỉ đẩy như vậy một cái căn bản không phát hiện được.


Ai lại nhàn rỗi không chuyện gì làm mà kiểm tr.a thẻ đánh bạc a? Huống hồ lúc đó chính mình dương dương tự đắc, sẽ không để ý những chi tiết này. Coi như nắm trong tay, nếu không là được quản sự vừa nãy nhắc nhở, căn bản cũng không chú ý tới là nó đã bị khắc chữ.


“Đây là bằng chứng nhiệm vụ của ngươi thất bại.” Quản sự phụ trách trả nhiệm vụ chậm rãi nói, tựa hồ sợ Hoàng đại tiểu thư không nghe rõ: “Ngươi có chú ý tới không? Trong cái sòng bạc này vì quan niệm phòng ngừa ảnh hưởng đến vận may, thẻ đánh bạc người khác thua cược sẽ không lập tức đưa lên cho người thắng. Cho nên thẻ đánh bạc mà đội ngũ bọn họ thua cược, theo lý thuyết sẽ không tới trên tay của ngươi.”


Hoàng đại tiểu thư nhớ lại một thoáng, nghi ngờ nói: “Đúng, xác thực là như vậy. Nhưng hai thẻ đánh bạc này của Tiêu Nhược Dao, vì sao lại ở trong túi ta?”


“Còn thật chưa nghĩ ra sao? Ngươi cùng nàng chênh lệch a…” Quản sự thở dài: “Rất đơn giản, thẻ đánh bạc của ngươi bị đánh tráo a.”


“A? Đánh tráo? Vì sao đánh tráo?” Hoàng đại tiểu thư cũng không đoái hoài đến loại lời nói hàm chứa nồng nặc ý trào phúng này của quản sự, hỏi tới: “Đánh tráo lúc nào? Ta liền ngồi ở chỗ đó, nàng ở ngay dưới mắt ta đổi thẻ đánh bạc của ta thành của nàng ư? Sao có thể có chuyện đó!”


Quản sự buông tay nói: “Đương nhiên có thể. Nếu không là tuần sát giả nói cho ta tình huống lúc đó, phỏng chừng ta cũng sẽ không rõ ra sao. Ngươi cẩn thận ngẫm lại, thẻ đánh bạc của ngươi là làm sao tới tay?”


“Là tiểu nhị đổi cho ta…” Hoàng đại tiểu thư nói tới chỗ này dừng lại sững sờ, đột nhiên nhớ tới cái tiểu nhị kia từng bị Tiêu Nhược Dao kêu bồi tiếp nàng xem những cái chiếu bạc khác một lúc: “Lẽ nào nàng sẽ ở trong thời gian đó hối lộ cái tên tiểu nhị kia?! Đáng ghét!”


“Hiểu rõ ràng là tốt, vì lẽ đó ngươi thua rồi.” Quản sự cười nói: “Ngươi cầm thẻ đánh bạc trong phạm vi một trăm lạng của đối phương, giúp các nàng thắng hơn 200 lượng, còn muốn vui vẻ đưa đến chỗ ta. Cái này còn không coi là ngươi thua?”


“Chờ đã! Thẻ đánh bạc của ta bị thay đổi, cũng không mang ý nghĩa bọn họ hoàn thành nhiệm vụ a!” Hoàng đại tiểu thư cả giận nói: “Hơn hai trăm lạng này là ta thắng, không phải các nàng!”


“Nhiệm vụ của các nàng là đem một trăm lạng bạc ròng tăng giá trị lên đến hai trăm lạng, vẻn vẹn là tăng giá trị tài sản, cũng không có nói là bắt các nàng phải tự đặt cược thắng được.” Quản sự từng chữ từng chữ nghiêm túc nói: “Nhiệm vụ của ngươi là ngăn cản các nàng, nhưng trái lại đi giúp các nàng, thậm chí lọt vào bẫy hồi lâu mà bây giờ còn không muốn chịu thua, cao thấp đã phân.”


Hoàng đại tiểu thư đã rõ ràng, nhất thời bên trong người như có cảm giác bị sét đánh.


Quản sự sợ nàng chưa từ bỏ ý định, còn muốn đả kích nói: “Không chỉ như vậy, cái Tiêu Nhược Dao này vì để cho ngươi rơi vào bẫy, lúc đứng dậy tìm cái tiểu nhị kia tiến hành hối lộ, cố ý để cho đội trưởng của các nàng hấp dẫn sự chú ý của ngươi.”


Quản sự liên tục giải thích, đem lúc bố trí của Ngô Minh lúc đó hầu như từng cái nói ra:


“Nàng sau khi quay về bàn lại cố ý kích ngươi đặt cược. Ở sau khi thua cược nàng tiện tay đẩy đi được hai cái thẻ đánh bạc không liên quan gì đổi từ tiểu nhị nơi đó, nàng còn muốn dùng ngôn ngữ khích ngươi dương dương tự đắc giúp nàng thắng tiền.”


“Nàng đã sớm nhìn ra đại chia bài là người của ngươi, còn chỉ lo có ngoài ý muốn, cố ý cùng ngươi đánh cuộc. Để ngừa vạn nhất ngươi thua trận để mất hai cái thẻ đánh bạc khắc chữ sau cùng này thì cũng có cái đường lui. Chí ít ngược lại nàng có thể thắng được bốn cái thẻ đánh bạc sau đó lại mưu tiến thủ.”


“Thậm chí cuối cùng, nếu là ngươi không cẩn thận thu lại thẻ đánh bạc, chỉ sợ nàng còn muốn nghĩ biện pháp khác cố hết sức để ngươi lưu lại chứng cớ này đây.” Quản sự chỉ chỉ vào hai cái thẻ đánh bạc có khắc chữ Tiêu kia.


Hoàng đại tiểu thư giờ khắc này đã hoàn toàn tỉnh ngộ.
Nàng chỉ còn lại hai cái thẻ đánh bạc, lại mượn tay của ta hoàn toàn trở mình?!
Nàng thua tiền, ta thắng tiền…
Nhưng cuối cùng nhưng là nàng thắng rồi?!


Đáng ghét! Lại bị lừa rồi! Hai thẻ đánh bạc cầm trong tay Hoàng đại tiểu thư bị bóp nát bấy.






Truyện liên quan