Chương 14: Phía sau vẻ lạnh lùng 2
Sau lễ chùa đến 10h30 trưa, mọi người đã để lại hầu hết trái cây cho các chùa chỉ lấy một ít về trên đường ăn lấy lộc. Xe chạy đến khách sạn Ngọc Lục Bảo rồi dừng ngay trước cổng chính khách sạn, mọi người bước xuống thì thấy hai thanh niên đang đứng ngay trước cổng chờ khi nhìn thấy hai người bạn Ly Ly chạy đến gần và tươi cười.
- Xin chào mọi người (Khánh Nam,Quốc Thành)
- Chào hai bạn (Lưu Nguyệt, Bạch Lương, Cẩm Hà, Diệu Ngân)
Màn chào hỏi nhanh gọn rồi tất cả đi vào trong khách sạn đặt phòng. Ba cô gái sẽ gộp chung với nhau, riêng 4 chàng trai sẽ được chia hai phòng vì nhiều lí do nhạy cảm. Bạch Lương sẽ cùng phòng với Cẩm Hà phòng còn lại sẽ là của Khánh Nam và Quốc Thành. Trong phòng phía bên nữ đang ráo riết tập trung xếp đồ nhanh để được ăn trưa, Diệu Ngân và Ly Ly xếp rất nhanh và mà gọn. Ngược lại, Lưu Nguyệt hơi kém một chút trong lúc chờ đợi cô nàng xếp đồ Diệu Ngân hỏi:
- Ly Ly, trong số hai bạn Khánh Nam và Quốc Thành có một người là bạn trai của bạn phải không? (Diệu Ngân)
Lưu Nguyệt bất ngờ:
- Thật hả? (Lưu Nguyệt)
- Ồh không ngờ bạn nhìn ra luôn đó (Ly Ly)
- Suy nghĩ một chút sẽ ra ấy mà, mình nghĩ không lý nào bạn trai của Ly Ly lại chịu để bạn đi một mình với chàng trai khác (Diệu Ngân)
- Bạn nói đúng Diệu Ngân, Khánh Nam là bạn trai của mình (Ly Ly)
Diệu Ngân vui mừng đã đoán trúng
- Oh yeah! quá chuẩn (Diệu Ngân)
- Mà hai bạn có nghĩ chúng ta sẽ dư một người không (Lưu Nguyệt)
- Ồh, mà nói cũng đúng hiện tại đang có người nếu không tính chú tài xế nếu chia cặp sẽ dư ra một người (Diệu Ngân)
- Chắc không sao đâu, để xem tình hình rồi tính (Ly Ly)
Sau khi sắp xếp ổn thỏa ba nàng xuống sảnh có một sảnh lớn dùng để ăn trưa . Trong sảnh được trưng bày toàn món ăn trước mắt dưới dạng buffet. Ba nàng tìm mấy anh chàng trong nhóm nhưng không thấy đâu hết. Ly Ly mới gọi điện thử thì mới biết 4 anh chàng vẫn còn trong phòng dọn dẹp. Cô nàng tức giận vì sự chậm trễ của bốn bạn trai rồi kể cho Lưu Nguyệt và Diệu Ngân. Thế là ba cô nàng không thể chờ được nên đã lấy thức ăn kiếm một chỗ ngồi. Khoảng 30 phút sau, 4 anh chàng mới vác mặt xuống chỗ 3 bạn gái đang ngồi ăn. Ba cô nàng không thèm để ý chỉ chút tâm vô chuyên môn của mình và tám không quan tâm đến 4 anh chàng kia. Mấy anh chàng bối rối rồi xin lỗi liên tục. Lưu Nguyệt cảm thấy hơi bị chú ý nên đã tha thứ cho 4 chàng trai còn Ly LY tuy vẫn chưa hết giận nhưng phải nghe lời Lưu Nguyệt. Vì nếu không tha thứ để mấy anh chàng ngồi xuống sẽ được mọi người chú ý rất nhiều. Sau khi được tha thứ việc đầu tiên của Bạch Lương chính là muốn ngồi kế bên Lưu Nguyệt. Anh chàng bước vào sẵn ghế nhanh chóng ngồi xuống kế bên cùng lúc đó Quốc Thành cũng ngồi kế bên Lưu Nguyệt. Bạch Lương tỏ vẻ không ưng ý nhưng không thể biểu hiện ra ngoài. Lưu Nguyệt đang ăn thì nhìn thấy anh chàng ngồi kế bên liền cảm thấy khó chịu bất chợp đứng dậy lấy thức ăn. Annh chàng Quốc Thành nhìn thấy Lưu Nguyệt đứng dậy rời khỏi liền lẽo đẽo đi theo cho bằng được. Lưu Nguyệt không muốn nhiều lời nên cứ để Quốc Thành làm nhiều chuyện tùy thích nhưng cô nàng nhìn Quốc Thành với ánh mắt khá lạnh lùng. Ngay lúc đó Bạch Lương gương mặt tỏ ra tối sầm lại cố gắng không tức giận với anh chàng Quốc Thành. Khi Cẩm Hà chuẩn bị lấy thức ăn cho Diệu Ngân định hỏi Bạch Lương có cùng nhau đi lấy không, trong lúc quay lại thấy Bạch Lương đang rất giận. Cẩm Hà nói nhỏ với Bạch Lương:
- Này, sao tự nhiên im lặng vậy (Cẩm Hà)
Bạch Lương nhìn Cẩm Hà nén cơn giận
- Hừ, không có gì đâu (Bạch Lương)
- Sao lại không có tui mới nhìn thấy ông mới phát hỏa kìa còn giấu (Cẩm Hà)
- Tại sao cái ông Quốc Thành lại ngồi kế bên Lưu Nguyệt chứ (Bạch Lương)
- Tui thấy có gì lạ đâu chỗ nào cng4 được mà (Cẩm Hà)
- Chưa kể ông đó cứ lẽo đẽo theo Lưu Nguyệt nãy giờ không buông (Bạch Lương)
Khi Bạch Lương nói Cẩm Hà mới nhìn về hướng của Lưu Nguyệt thì mới để ý cái dĩa của anh chàng Quốc Thành y chang Lưu Nguyệt đều lấy toàn món ngọt. Lưu Nguyệt đến trước 30 phút hầu như đã ăn gần xong lấy tráng miệng không có gì lạ nhưng anh chàng kia mới vào tại sao lại ăn món ngọt. Cẩm Hà nhìn cảm giác hơi bực nhưng không còn cách nào khác nên giọng điệu hơi hằn học nói với Bạch Lương
- Ờ, tui thấy rồi hắn ta đúng là lẽo đẽo theo em gái (Cẩm Hà)
- Đáng lý người đang đứng kế bên phải là tui mới đúng (Bạch Lương)
Cẩm Hà nghe được câu nói của Bạch Lương toát ra một cảm xúc đồng cảm nhưng không thể nói ra
- Nếu vậy thì ông phải cố gắng hơn mới làm hòa với em gái được (Cẩm Hà)
Được bạn thân khích lệ nên Bạch Lương có thêm ý chí bình tĩnh hơn lúc nào hết. Anh chàng cũng cảm thấy hơi đói định đứng lên thì có một dĩa mì ý sốt hải sản để ngay trước mắt Bạch Lương. Anh chàng nhìn thấy bàn tay của Lưu Nguyệt rút lại, Bạch Lương ngước lên ánh mắt tỏ vẻ bất ngờ. Lưu Nguyệt nói:
- Đừng nghĩ nhiều chỉ là hành động trả lại cho ly sữa và phở lần trước. Mình không muốn nợ ai hết (Lưu Nguyệt)
- Đâu cần phải làm như vậy (Bạch Lương)
- Nếu không thích thì bạn có thể lấy món khác (Lưu Nguyệt)
Nói xong Lưu Nguyệt ngồi thẳng vào ghế rồi ăn các món bánh ngọt. Quốc Thành nhìn thoáng Bạch Lương rồi ngồi kế bên Lưu Nguyệt. Bạch Lương tuy không hiểu nhưng dĩa thức ăn mà Lưu Nguyệt chọn rất đúng ý của anh chàng nên ăn hết chỉ trong chốc lát. Lưu Nguyệt nhìn thấy Bạch Lương ăn món của mình chọn trong lòng rất vui mặt dù chỉ là vẻ lạnh lùng bên ngoài. Trong lúc Lưu Nguyệt đang ăn thì Quốc Thành đưa vài cái bánh ngọt qua của Lưu Nguyệt:
- Dĩa bánh của bạn gần hết rồi nè mình chưa ăn tới bạn hãy ăn trước nhé (Quốc Thành)
- Cám ơn, mình có thể tự lấy được bạn để dành ăn đi nhé (Lưu Nguyệt)
- Không sao, mình sẽ lấy vào lần sau bạn ăn trước đi (Quốc Thành)
- Vậy, mình không từ chối nữa (Lưu Nguyệt)
Bạch Lương nghe được Lưu Nguyệt sẽ ăn hết bánh Quốc Thành lấy, sắc mặt của anh chàng hơi thay đổi liền tỏ ra không có vấn đề. Anh chàng Bạch Lương đang cố gắng tỏ ra lạnh lùng nhưng thực tế trong lòng đang bốc hỏa vì Lưu Nguyệt đồng ý ăn thức ăn của Quốc Thành lấy. Trong lúc này Bạch Lương thật sự rất đáng sợ mặc dù đã kiềm nén và không ai chú đến. Lưu Nguyệt ăn được một nửa chiếc bánh mà Quốc Thành đưa, cái bụng của nàng đã hết chứa nổi. Cô nàng lập tức hỏi những người khác xem có ai ăn bánh ngọt không, thế là may mắn đã đến ai cũng lấy một cái bánh chỉ còn duy nhất bánh chocolate đen và chỉ duy nhất một người chưa hỏi. Lưu Nguyệt lúng túng định ăn một nửa chiếc bánh chocolate còn lại nhưng cô nàng đã no quá mức rồi đành phải hỏi Bạch Lương. Anh chàng Bạch Lương trong lúc đang tức giận nghe thấy tiếng của Lưu Nguyệt đang nói chuyện với mình ngay tức khắc cơn giận không còn:
- Bạn Bạch Lương, bạn có thể giúp mình ăn nửa chiếc bánh này không? (Lưu Nguyệt)
Bạch Lương ngạc nhiên
- Sao vậy? (Bạch Lương)
Lưu Nguyệt hơi lúng túng trả lời:
- Mình dùng dao cắt một nửa còn một nửa. Lúc đầu mình định ăn hết nhưng bây giờ mình cũng không nổi nữa nên muốn nhờ bạn ăn giúp (Lưu Nguyệt)
Bạch Lương bất chợt mở to mắt ra nhìn Lưu Nguyệt
-Bạn nói bạn chia sẻ nữa chiếc bánh còn lại cho mình à (Bạch Lương)
Lưu Nguyệt cảm giác xấu hổ lời nói hơi nóng
- Có thể xem là như thế, mà thật sự bạn có muốn ăn không vậy. Nếu không thích đừng miễn cưỡng (Lưu Nguyệt)
Bạch Lương vui mừng cười rất tươi
- Không mình sẽ giúp bạn (Bạch Lương)
Quốc Thành ngay lúc đó nhìn thấy nửa chiếc bánh còn lại của Lưu Nguyệt được đưa cho Bạch Lương, anh chàng có chút thất vọng nhưng càng ngày Quốc Thành càng muốn tại một mối quan hệ nào đó với Lưu Nguyệt. Riêng Lưu Nguyệt và Bạch Lương bây giờ mỗi người một suy nghĩ bối rối khác nhau dù bên ngoài gương mặt khá lạnh lùng và lặng lẽ. Khi Cẩm Hà thoáng qua nhìn thấy chiếc bánh của Bạch Lương hình như anh chàng đang có cảm xúc đang ẩn chứa bên trong chưa lộ ra...