Chương 14. Dùng ai thì tốt đây

“ Cậu bé, đừng sợ, lại gần đây”
Sana nghe ông lão nói vậy, cũng biết sẽ chạy không thoát, rụt rè lại gần mở miệng nói.
“ Ngài là?
Với lại tại sao muốn bắt cóc ta vậy?”


Đúng vậy hắn rất muốn biết đang yên đang lành Lục Đạo Tiên Nhân tìm hắn làm gì, chẳng lẽ phát hiện hắn là kẻ ngoại lai nên tìm đến cửa tâm sự.
Lúc này tiếng của Lục Đạo Tiên Nhân vang lên, hắn cười hiền lành nói.


“ Yên tâm ta không có làm gì ngươi, và bây giờ ngươi vẫn còn đang nằm ngủ ở nhà, hiện ngươi ở đây là trong một giấc mơ, và ta tìm ngươi muốn hỏi một điều.
Với lại ta là ai?


Ta chính là cái người mà ngươi lấy danh nghĩa để thề, và cũng là người mà ngươi lấy ra làm đại giới nếu như không hoàn thành được lời thề đó, ta là Lục Đạo Tiên Nhân mà con người các ngươi hay nhắc đến. ”


Nói đến đây mặt ngoài Hagoromo vẫn cười nhưng mà không khí xung quanh lại lạnh hơn chút, đó chính là cảm nhận của Sana. Hắn tỏ vẻ kinh ngạc một chút.


“ Mà nếu ngài là Lục Đạo Tiên Nhân cũng không có vấn đề gì cho lắm, dù sao đây cũng là trong mơ của ta mà.” Rồi hắn nhìn xung quanh “ Nghe nói trong mơ của mình có thể điều khiển được hoàn cảnh xung quanh, ta đều có thể tạo ra một truyền thuyết nhưng sao không thể điều khiển xung quanh ta.”


“ Đây là trong mơ của ngươi thật, nhưng là ta cũng là sự thật.” Hagoromo nói vậy xong nhìn Sana vẫn đi xung quanh loay hoay, cảm thấy muốn nói chuyện cùng con nít đúng thật quá khó khăn, hắn mệt mỏi nói.


“ Thôi được rồi, ngươi nghĩ sao thì nghĩ. Lại đây ta hỏi chuyện tiếp. Tại sao ngươi lại lấy danh nghĩa của ta để thề, và tại sao đại giới lại là ta sẽ mất hết lông trên người nếu ngươi không hoàn thành được lời thề.”
Sana nghe vậy hướng về Lục Đạo Tiên Nhân vẫy tay cười nói.


“ Ầy ta chỉ đùa một chút thôi mà, với lại ta cũng chỉ thề trong lòng, đâu có nói ra lời”
“ Đúng vậy, ngươi chỉ đùa.
Trước đó cũng có rất nhiều người đùa như vậy, rất nhiều người lấy danh nghĩa của ta thề, đều rất bình thường.


Nhưng chỉ có ngươi, lời thề đến ngay cả lời đều không nói ra, đã khiến một cọc nhân quả to đùng rơi trên đầu ta.
Với lại ta đều không biết ngươi thề cái gì cả chỉ biết mỗi hậu quả sẽ xảy ra nếu như ngươi không hoàn thành được lời thề đó.


Quá kỳ lạ, nhóc con ngươi quá kỳ lạ.”


Hagoromo hắn đúng thật là quá oan, đang yên lành ngủ say dưới tịnh thổ thì hắn hắt xì một cái, cảm thấy lạ lùng khi một hồn thể như mình còn có thể hắt xì, thế là hắn cảm ứng thử xem và không tưởng được phát hiện ra mình dính đến một cọc nhân quả của một đứa bé.


Và với năng lực của hắn cũng không thể dứt bỏ được nhân quả này, điều này cũng là lần đầu tiên hắn gặp phải. Thế là hắn thử cảm ứng đứa bé đó, nhìn về quá khứ của nó xem có gì đặc biệt, xem xong hắn cũng chỉ thấy đây là một đứa bé bình thường, hay làm việc tốt và thường gặp may mắn một chút.


Hắn chỉ còn cách tự nhủ thế giới này có quá nhiều chuyện kỳ lạ, và chẳng may hắn giẫm phải một điều trong đó thôi.
Nghe Lục Đạo Tiên Nhân nói như vậy, Sana cũng hơi lúng túng một chút. Nhìn thấy đang hầm hồ Hagoromo, hắn chỉ còn cách dùng chiêu bài mà bây giờ hắn có thể dùng. Vẻ mặt ăn năn nói.


“ Ầy chuyện này ta cũng không biết gì cả.
Ta chỉ là con nít a, hơi đùa một chút thôi,
Nếu mà có gây phiền hà gì cho ngài thì cho ta xin lỗi.”
Nhìn bộ dáng của Sana như vậy, Hagoromo cũng biết là mình doạ đến đứa nhóc, hắn thở dài nói.
“ Ta cũng không có ý trách ngươi.


Cũng không muốn biết ngươi thề cái gì.
Sau này cũng không làm gì ngươi. Ngươi yên tâm.
Ta chỉ mong nếu như ngươi đã thề, thì hãy cố gắng hoàn thành nó, như vậy mới là đứa trẻ ngoan.
Nếu như thất bại thì sau khi ch.ết xuống tịnh thổ biết tay với ta”
Nghe vậy, Sana tự tin vỗ ngực nói.


“ Ngài yên tâm, ta sẽ hoàn thành được lời thề đó.
Nếu như không hoàn thành, lấy danh nghĩa của…..”
Thấy Sana lại bắt đầu thề tiếp, Hagoromo vội vàng đưa tay lên ngăn cản.
“ Ngừng ngừng ngừng.


Ta xin ngươi đấy tiểu tổ tông, về sau hạn chế lập lời thề lại. Có chuyện gì tự mình biết là được.” Nói xong hắn nhìn kỹ Sana rồi nói lên tạm biệt.
“ Cũng chỉ như vậy thôi, ta mong lần sau chúng ta gặp lại sẽ là ở dưới tịnh thổ, chúc ngươi về sau mọi chuyện thuận lợi, cậu bé.”


Không đợi Sana nói lên câu tạm biệt, cảnh tượng như bong bóng vỡ tan, định thần lại, Sana đã thấy trần nhà thân quen của mình.


Trải qua giấc mơ vừa rồi Sana mới nhận thấy, nhân quả của cái thế giới này rất nguy hiểm. Và cũng may mà hệ thống có những chức năng bảo vệ nhân quả cho ký chủ, nếu không thì vừa nãy không chỉ nói chuyện vui vẻ như vậy.


Hắn chợt nghĩ đến, sau này có lẽ sẽ không thể sử dụng danh nghĩa của Lục Đạo Tiên Nhân để thề, hắn nên dùng danh nghĩa của ai đây, người của thế giới này quá nguy hiểm, hay là dùng những vị thần của kiếp trước hắn, nếu mà hắn dùng liệu các vị thần đó có nhảy qua thế giới này để đánh hắn không? Chắc không sao đâu nhỉ. Dùng ai thì tốt đây, Ngọc Hoàng Đại Đế, Vương Mẫu Nương Nương, thần Zues, thần Poseidon, thần Hades, thần Odin, thần Thor, thần Anubis, ….. Sana cứ liệt kê mãi, liệt kê tiếp các thần trong lòng, liệt kê đến lúc hắn ngủ tiếp lúc nào chẳng hay….


***
Qua chuyện ngày hôm đó thì các bạn học của Sana tâm tình cũng chỉ bị ảnh hưởng một chút, sau đó lại sống động như bình thường.
Minato bắt đầu cố gắng hơn nữa,
Misuki thì càng chăm chỉ học tập hơn so với trước.
Kushina cũng càng thân hơn với bọn hắn, nhìn chằm chằm Minato cũng càng nhiều hơn.


Akehi và Inoue thì vẫn như trước, một đứa chỉ lo ăn, một đứa chỉ mơ về gái xinh.


Duy chỉ có một người là chưa thoát được ảnh hưởng của vụ việc đó, là Misaki, mặc dù vẻ mặt vẫn lạnh lùng như xưa, nhưng mà hắn vẫn có thể cảm nhận được tâm tình của Misaki không có bình tĩnh như lúc trước.


Hắn cũng có thể đoán được nguyên nhân. Lúc đó tên tù nhân có nhắc tới một y tá trưởng thành bị đám root hi sinh khi vây bắt tên tù nhân. Hắn nghĩ tới ngay là mẹ của Misaki vì hơn 9 tháng trước, cũng chỉ có một y tá hi sinh trong một trận lùng bắt gián điệp.


Một tuần sau khi chuyện ngày hôm đó xảy ra, trong lúc Sana đi đón Misaki và Lão Xù về nhà hắn ăn cơm, thì Misaki đột nhiên hỏi hắn.
“ Lúc trước ngươi biểu ta phải chờ.
Phải mạnh lên.
Vậy ngươi biết cách nào để nhanh chóng để mạnh hơn sao?”


Sana kinh ngạc nhìn nàng, đây là lần đầu tiên hắn thấy Misaki nói chuyện với hắn một câu dài như vậy.
Hắn trầm ngâm một lúc rồi móc trong túi của mình ra một cái kẹo, rồi đưa cho Misaki.
Misaki nhìn cái kẹo trên tay Sana một hồi, rồi nhìn về phía Sana, cứ vậy hai người nhìn nhau một lúc không nói gì thì Misaki hỏi.


“ Ý gì?”
Sana nhìn vô viên kẹo rồi nói.
“ Vị nó rất đặc biệt.
Ăn vô rồi bình tĩnh lại.
Chứ ta nào biết cách nhanh chóng mạnh lên.”
Sana nói xong, hai người lại trầm mặc nhìn nhau một lúc thì Misaki mới vươn tay lấy đi chiếc kẹo bóc ra ăn.


Sana đưa cho Misaki thuốc cải thiện tư chất Eropus cũng không có ý đồ gì, dù sao cũng ăn cơm cùng nhau nhiều lần, hắn cũng muốn giúp Misaki một chút.


Chứ một người xuất thân từ bình dân như Misaki, mất cha mẹ từ nhỏ, sau này muốn mạnh hơn, cũng chỉ có thể tốt nghiệp Học Viên Ninja xong thì vô một tổ đội nào đó, chăm chỉ hoàn thành nhiệm vụ để có thể được ban thưởng những nhẫn thuật cao cấp. Nhưng mà cùng lắm sức mạnh cũng chỉ đến tầm jonin mà thôi, không thể vượt xa hơn, mà có khi không may hi sinh tại chiến trường.




Sana không muốn nhìn thấy cảnh tượng như vậy, nên nếu mà giúp được gì thì Sana hắn sẽ giúp cho bằng được.


Thấy Misaki khuôn mặt đỏ bừng đứng yên đấy, khói bốc lên từ đầu, hắn đột nhiên muốn cười nhưng mà đành phải nhịn lại vì một đôi mắt hung ác đang trừng hắn. Hắn đành cười nói.
“ Thấy bình tĩnh lại chưa.
Đã bình tĩnh lại rồi thì về nhà ăn cơm.
Ta cũng đói lắm rồi.”


Nhìn thấy phía trước chạy chối ch.ết Sana, Misaki cũng cảm thấy nỗi lòng của mình cũng bình ổn lại. Nàng cười nhẹ một cái rồi đi tiếp.


Đứng ở bên cạnh nhìn hết từ đầu đến cuối cuộc trò chuyện của hai người Lão Xù, mặt không hiểu gì cả. Nó cũng cảm nhận được Misaki mấy ngày nay có chút không đúng, nhưng nhìn thấy lúc này nàng đã bình thường trở lại. Nó chợt nhận ra từ khi gặp thằng bé Sana, Misaki nhà nó có thể thấy thường xuyên vui tươi hơn hẳn Nghĩ vậy nó cũng cảm thấy thằng nhóc đó nhìn thuận mắt hơn hẳn.


Nhưng mà vẫn không biết chuyện gì xảy ra mấy ngày trước, nó phải đơn độc tìm thằng nhóc đó hỏi cho ra nhẽ chuyện gì mới được.






Truyện liên quan