Chương 125. Rời đi
Thấy ba người trước mặt đã bình tĩnh lại và không còn nghi ngờ hắn nữa. Minato ngay lập tức lên tiếng đảm bảo thêm.
“ Và vừa nãy ta có nói là các ngươi không cần phải lo lắng chuyện cao tầng Konoha sẽ phát hiện ra chỗ này đúng không.
Đó là bởi vì nhờ lấy một người bạn cực kỳ giỏi ảo thuật của ta, cho nên đến giờ bọn họ vẫn chưa nhận ra việc Kushina đã bị bắt cóc.
Vậy nên các ngươi hãy yên tâm, bọn ta chắc chắn là sẽ giữ bí mật rồi, và cũng sẽ không có bất kỳ ai khác ở ngoài kia biết được sự tồn tại của các ngươi, cùng với biết được chỗ này.”
Sau khi chạy đến gần Minato trong sự vui mừng thì, Kushina cũng vội và lên tiếng thuyết phục lấy ba người Maitou.
“ Đúng vậy a, các ngươi hãy tin bọn ta đi mà.”
Sau đó hai người Minato và Kushina bọn hắn đều mang lấy vẻ mặt mong đợi chờ lấy phản ứng của ba người tộc Uzumaki trước mặt.
Và trong khi Karen vui vẻ đón lấy Tiểu Hắc nhảy lên đầu mình, Ryota vẫn nhìn chăm chăm lấy Minato thì Maitou chỉ có thể thở dài lấy một hơi rồi nghiêm túc nhìn về hai đứa bé trước mặt.
“ Ta không biết ngươi có mối quan hệ gì với Aizen-sama, và ta cũng sẽ không bao giờ tin một người xa lạ mà mình vừa mới gặp.
Nhưng mà các ngươi yên tâm, bọn ta sẽ không bắt buộc Kushina phải ở lại đây nữa.
Chỉ bởi vì, bọn ta sẽ không bao giờ phản đối quyết định của Aizen-sama, và luôn luôn tin tưởng ngài ấy.”
Trong khi sờ sờ lấy Tiểu Hắc đang nằm trên đầu mình, Karen cũng nở lấy nụ cười vui vẻ phụ hoạ thêm.
“ Đúng vậy a, đã có Aizen-sama đảm bảo cho các ngươi rồi thì cứ yên tâm, sẽ không có bất kỳ ai ngăn cản các người rời khỏi đây nữa đâu.”
Ở bên cạnh, Ryota cũng không còn nhìn chăm chăm lấy Minato nữa mà thoải mái lên tiếng hiếu kỳ hỏi.
“ Mà đúng rồi thiếu niên, ngươi là gì của Aizen-sama vậy, là thuộc hạ của ngài ấy sao?”
Thấy mọi người đều đã đồng ý việc mình rời khỏi rồi, Kushina liền nhẹ nhõm hơn rất nhiều, sau đó nàng cũng tò mò nhìn về phía Minato, bởi vì bản thân nàng cũng thực sự rất muốn biết, tại sao mà đối phương lại quen được người đã cứu lấy những tộc nhân của mình.
Đón lấy sự chú ý của mọi người, Minato liền hơi lúng túng gãi gãi cái đầu của mình.
“ Cái đó, ta với hắn là…”
‘ Tình cảnh như thế này hắn nên trả lời thế nào giờ, chẳng lẽ nói là bạn bè, như vậy thì đám người trước mặt có lẽ sẽ nghĩ rằng hắn không tôn kính Aizen-sama của bọn họ mất.’
Mà, Minato cũng không có thời gian để quyết định nên trả lời như thế nào nữa. Bởi vì mặc dù hắn đã thuyết phục được ba người trước mặt, nhưng mà ở đây cũng không chỉ có mỗi bọn họ là người tộc nhân Uzumaki.
Rất nhanh, sự xuất hiện bất ngờ của Minato đã gây nên sự chú ý của những tộc nhân Uzumaki khác. Và ngay khi thấy được kẻ lạ mặt, bọn họ tức thì kinh hãi lên rồi lộ ra trạng thái đề phòng, xách lên bất cứ thứ gì được cho là vũ khí, và muốn tiến lên bao vây lấy Minato.
“ Đứa trẻ này là ai? Tại sao lại xuất hiện ở đây?”
“ Nó tiến vô đây bằng cách nào vậy?”
“ Nhanh lên, nhanh lên khống chế lại đứa trẻ lạ mặt này.”
Cảm nhận lấy tình hình đột nhiên trở nên căng thẳng, làm cho hai người Minato và Kushina lúc này ngay lập tức trở nên cực kỳ khẩn trương.
Nhưng mà may là Maitou đã rất nhanh giơ hai tay lên ngăn cản đám người kia và lên tiếng trấn an lại sự lo lắng của bọn họ.
“ Dừng lại, dừng lại, đừng manh động.
Mọi người bình tĩnh lại đã, đứa trẻ này là thuộc hạ của Aizen-sama. Các ngươi chú ý lấy thanh kiếm mà nó cầm là sẽ nhận ra ngay đó là đồ của ngài ấy.
Và đứa trẻ này được cử đến đây là để mang Kushina trở về Konoha.”
Với lời nói này của hắn đã rất nhanh khiến cho bầu không khí hoà hoãn trở lại. Những người tộc nhân Uzumaki sau khi bình tĩnh lại thì mới bắt đầu chú ý tới thanh Katana mà đứa trẻ tóc vàng phía trước đang cầm, và rất nhanh nhận ra đó là Katana của Aizen-sama.
“ Thì ra là người của Aizen-sama a, hiểu lầm, hiểu lầm thôi, ha ha ha ha ha”
“ Đúng vậy a, ha ha ha ha ha. Chúng ta hình như hơi phản ứng quá mức thì phải”
Và sau khi đã yên lòng trở lại thì mọi người đều nổi lên sự nghi hoặc.
“ Nhưng mà, tại sao lại để đứa bé Kushina trở về Konoha cơ chứ.”
“ Đúng rồi, đúng rồi, để đứa bé ở lại cùng chúng ta không tốt sao?”
Nhìn thật sâu lấy Kushina một cái, Maitou không thể làm gì khác đành phải thở dài rồi hướng về phía những người tộc nhân Uzumaki đang cực kỳ là hoài nghi phía trước, và lên tiếng giải thích cho bọn họ.
“ Thực chất thì đứa bé Kushina cũng có rất nhiều bạn bè và người thân của nàng ở Konoha. Và có lẽ nơi đó đã trở thành ngôi nhà cực kỳ quan trọng của nàng rồi.
Các ngươi cũng biết là, chỗ này là của Aizen-sama, với lòng nhân từ của mình ngài ấy đã cưu mang và để chúng ta ở lại đây. Bởi vì nó là nơi dành cho những người có một cuộc sống gian khổ và không có nhà để về giống như chúng ta vậy.
Vì thế chúng ta không có quyền bắt buộc lấy những người đã có mái ấm riêng của mình rồi phải chuyển đến đây.
Vậy nên cứ để cho đứa bé trở về với người thân và ngôi nhà hiện tại của nó đi.”
Nghe lấy những câu nói đó của Maitou, đám người tộc nhân Uzumaki rất nhanh chóng liền bị thuyết phục. Dù sao thì khi biết được đây là quyết định của Aizen-sama thì bọn họ đã chấp nhận rồi, chỉ là hơi nghi hoặc một chút mà thôi.
Thấy mọi người đã hoà hoãn và bầu khôg khí đã bình thường trở lại. Minato liền lên tiếng muốn rời đi.
“ Thực sự là rất cảm kích vì mọi người đã hiểu cho hoàn cảnh của chúng ta.
Nhưng mà có lẽ bọn ta cũng không thể ở lại đây lâu thêm được nữa. Bởi vì càng muộn trở về Konoha, các cao tầng của làng càng có khả năng cao sẽ phát hiện ra Kushina đã biến mất.”
Nghe lấy những lời đó của Minato, Maitou cũng biết là không thể giữ đứa bé Kushina ở lại thêm được nữa. Hắn đành phải thở dài rồi nhìn lấy Kushina và nói.
“ Bé gái, mong rằng ngươi sẽ hạnh phúc như mình đã nói. Mà nếu như sau này cảm thấy sống ở đó không còn thoải mái nữa thì vẫn có thể trở về đây, chúng ta luôn luôn hoan nghênh ngươi trở về.”
“ Đúng vậy, bé gái à, ngươi bất cứ khi nào cũng có thể trở về với bộ tộc của mình.”
“ Nếu mà ở Konoha có bất kỳ ai bắt nạt ngươi thì cứ trở về đây, bọn ta sẽ bí mật xử lí tên đó cho”
“ … ”
Sau lời nói của Maitou, những người tộc nhân Uzumaki khác cũng liên tục lên tiếng dùng cách thức của bản thân chào tạm biệt với Kushina.
Nghe lấy những lời quan tâm của mọi người liền khiến cho trong tâm của Kushina cảm thấy rất là ấm áp, cảm giác có chút không nỡ rời xa tộc nhân của mình vậy. Nhưng mà dù sao thì nàng vẫn mang lấy những giọt nước mắt hạnh phúc và nở một nụ cười vui vẻ chào tạm biệt bọn họ.
“ Mọi người, hãy giữ gìn bản thân nha. Sau đó, nếu có dịp ta sẽ thường xuyên đến đây thăm mọi người.”
Lau lấy nước mắt của mình để kết thúc buổi chia tay đầy cảm xúc này, sau đó thì dưới những ánh mắt quan tâm và lo lắng của tộc nhân mình. Kushina liền hướng về phía Minato gật đầu.
“ Chúng ta đi thôi”
Thế là ngay sau đó, hai người bọn họ liền biến mất trước ánh mắt kinh ngạc của tất cả mọi người tộc nhân Uzumaki.
Maitou thì sau khi kinh ngạc lấy một chút liền buồn bã thở dài một hơi, hắn thực sự vẫn có chút lo cho đứa bé Kushina này. Mà có lẽ ở Konoha nàng sẽ hạnh phúc hơn là ở đây thật, Haizzzz.
Đợi mọi người bình tâm lại rồi giải tán đi làm việc của bọn họ thì Maitou liền ngạc nhiên nhìn về trên đầu của Karen.
“ Tiểu Hắc, ngươi không trở về cùng bọn họ sao?”
Quả bóng đen ở trên đầu của Karen liền mở ra đôi mắt trắng to tròn của mình rồi lắc mình nói.
“ Không … ở đây chơi … một chút đã.”
***
Với trình độ hiện tại thì Minato vẫn chưa thể trực tiếp xuyên qua thế giới bên ngoài được, vì vậy hắn chỉ có thể đưa bản thân và Kushina đến cái cổng của chỗ này rồi sau đó dùng thanh Katana của Sana để mở cách cửa rời khỏi.
Sau khi trở lại Nhẫn Giới thì Kushina liền không thể kiềm chế được sự tò mò của mình nữa và lên tiếng hỏi người con trai tóc vàng bên cạnh mình.
“ Minato, làm thế nào mà ngươi quen biết được vị Aizen-sama đó vậy? ”
Người được nàng hỏi thì ngay lập tức nghĩ đến điều gì, liền khuôn mặt trở nên đặc sắc lên. Và hắn còn chưa trả lời cho Kushina thì một giọng nói đã vang lên.
“ Bởi vì người đó là ta a.”
Bất thì lình nghe được câu nói như vậy khiến cho Kushina giật bắn người lên và cấp tốc quay người lại thì kinh ngạc khi thấy được một hình bóng quen thuộc khác.
“ Sa .. Sana, sao ngươi lại ở đây.
Mà khoan đã,… ngươi vừa nói ngươi là ai cơ.”
Nhìn lấy vẻ mặt nghi ngờ của nàng, Sana liền nhe lấy hàm răng trắng tinh của mình rồi cười nói.
“ He he he he he, cái người tên là Aizen mà ngươi vừa mới nhắc đó, chính là ta đây.”
Dù đã được chứng thực lần thứ hai, nhưng mà Kushina vẫn không thể tin nổi mà trợn mắt há mồm nhìn lấy người bạn thân của nàng trước mắt này.
“ Khoan đã, khoan đã, để ta bình tĩnh lại coi nào.
Vậy người đã cứu lấy những tộc nhân của ta thực chất chính là Sana ngươi sao?”
Lúc này ở bên cạnh, Minato cũng không biết nên nói gì mà bất đắc dĩ nhìn lấy Sana. Trước đó khi mà cả hai người bọn hắn lần theo dấu vết đến chỗ này thì trong khi hắn lo lắng không biết vì sao mà lại dính phải đường cụt.
Sana liền lên tiếng biểu hắn yên tâm, rồi lôi ra một thanh Katana, mở lấy một cánh cổng, dặn dò vài câu sau đó thì đẩy hắn vào trong.
Vậy nên lúc này đây Minato cũng rất là tò mò chuyện bí mật của người bạn thân này, cùng với rất hiếu kỳ tại sao Sana chỉ để một mình bản thân đi vô trong mang Kushina ra mà không đi cùng hắn.
Tại sao mà Sana không đi cùng với Minato vào trong? Đơn giản thôi, đó là bởi vì nếu như đi cùng thì kiểu gì khi gặp được Kushina, nàng sẽ chắc chắn bất giác kêu lên tên của hắn.
Giờ chưa phải lúc để những người tộc Uzumaki đó biết tên thật của hắn. Lí do vì sao ư? Đương nhiên là bởi vì ngại rồi, không, … phải nói là rất ngại luôn ấy chứ.
Trước đó bản thân đã xây dựng lấy hình tượng một thực thể bí ẩn, mạnh mẽ và siêu nhiên trước mặt đám người Uzumaki này. Cho nên, nếu như bị bọn họ phát hiện ra hắn chỉ là một đứa nhóc mà thôi, thì thực sự Sana không biết nên phải chỗ nào để trốn khỏi sự xấu hổ tột cùng đó.
Đợi đến khi nào hắn lớn thêm một chút, mặt dày thêm một chút thì đám người đó mới có thể biết được chuyện này. Mà tốt nhất là đừng bao giờ biết cũng được, hay là nhốt đám người đó vĩnh viễn ở trong này nhỉ.
Haizzz, tất cả đều do sự bồng bột ham thú vị của tuổi trẻ nên bản thân giờ đây mới gặp phải tình huống khó xử như vậy mà.