Chương 142. Chiến đấu kết thúc
Nhìn thấy con mồi của mình cứ thoát ẩn thoát hiện, trốn trốn tránh tránh khỏi công kích của bản thân, Kauzu cũng không cảm thấy khó chịu gì mà là nở lấy một nụ cười đắc chí.
Mặc dù làm như thế này thì bản thân sẽ tiêu hao Charka cực kỳ nhanh nhưng hắn cũng không tin đối phương sẽ khá hơn mình là bao nhiêu. Sử dụng loại nhẫn thuật lợi hại như vậy một cách liên tục như thế mà không tiêu hao nhiều Charka mới làm lạ.
Mà ở phía Mitsuki thì việc hắn trốn tránh từ nãy giờ cũng không phải là bản thân không còn cách tấn công nào khác. Chỉ là muốn dành một chút thời gian để mà thăm dò bản chất và cách thức tấn công của đám quái vật này thôi.
Và lúc này hắn đã nắm chắc phần nào có thể thắng được trận chiến đấu này rồi, cho nên không cần phải trốn tránh nữa.
Thế là ngay khi xuất hiện lần nữa, vị trí của hắn hiện tại là đang đối diện với con quái vật có thuộc tính Phong, phía xa bên cạnh thì là con quái vật có thuộc tính Hoả. Còn hai tên còn lại thì đang chú ý ở phương hướng khác.
Nhân lấy cơ hội hai con quái vật Phong và Hoả vẫn chưa thả ra đòn tấn công thì Mitsuki liền dùng năng lực của mình khiến bọn chúng mất trọng lực và nâng lên cao. Đây là chiêu thức mà hắn đã học theo năng lực của Misaki để khai phá ra, là một chiêu thức rất thích hợp để làm gián đoạn và nhiễu đòn tấn công của đối phương.
Và đó cũng chỉ là làm nhiễu hành động của kẻ địch mà thôi, nên là lúc này nếu như Mitsuki dịch chuyển đến gần một trong hai con quái vật để tấn công thì sẽ bị bọn chúng ngay lập tức phản công lại mất.
Nên là hắn chỉ nhân lấy cơ hội này để bao bọc lấy cánh tay trái của mình bằng Haki Vũ Trang cùng với một lớp tích điện ở trên đó nữa. Và ngay khi hắn làm xong thì Lôi Quái Vật cũng đã chú ý đến tình huống ở bên này và tức thì phóng ra một đòn Lôi Độn về phía hắn.
Mitsuki gặp vậy cũng liền biến mất tại chỗ và xuất hiện tại hơi xa trước mặt của kẻ địch hình dáng con người. Trước hết phải xử lí tên này đã.
Và ngay khi Mitsuki hiện diện ở trước mặt mình, Kakuzu đang tính như thường lệ phóng ra đòn Thổ Độn về phía đối phương thì hắn liền kinh ngạc khi nhìn thấy cánh tay được bọc một lớp sắt của đứa nhóc. Tại sao nó lại có thể dùng ra nhẫn thuật của mình?
Mà, thực sự thì Kakuzu cũng không có thời gian để mà ngạc nhiên, bởi vì khi mà vừa mới xuất hiện, thì Mitsuki liền giơ cánh tay trái đang bao bọc lấy Haki Vũ Trang cùng với một lớp tích điện của mình hướng về phía kẻ địch đập nhẹ một cái.
“ Shokku”
Shock điện, một thủ thật nhỏ mà hắn đã khai phá ra để chữa bệnh, ngoài việc có thể giúp đỡ khôi phục nhịp tim của bệnh nhân thì nó cũng có thể khiến đối tượng bị tê liệt trong một thời gian ngắn.
Giống như Kakuzu lúc này đây, hắn chỉ cảm thấy toàn thân mình có một luồng điện nhẹ lan toàn thân mình, khiến cho cơ thể của hắn hoàn toàn bị tê liệt.
Tuy hơi bất ngờ trước đòn tấn công của đối phương và tình trạng không tốt của thân thể mình lúc này thật, nhưng mà Kakuzu cũng không hề lo lắng gì lớn cả.
Mà, đó chỉ là giây phút này mà thôi, rất nhanh hắn liền trợn mắt há mồm lên khi thấy được kẻ địch của mình chỉ đưa tay hướng về phía bản thân kéo lấy một chút thôi. Liền,… trái tim của hắn đã xuất hiện trên tay của đối phương. Cái quái,… sao có thể?
Khi mà đã lôi được trái tim của kẻ địch ra thì Mitsuki cũng không hề thả lỏng. Bởi vì khác với trái tim của người bình thường mà hắn đã từng cầm, trái tim của đối phương còn rất là sinh động khi bị hắn lôi ra. Và để cho nó chật tự lại thì Mitsuki liền lại một lần nữa dùng đòn Sốc Điện lên nó.
Cũng không chỉ có riêng trái tim là yên tĩnh lại, ở chỗ xa, Kakuzu, người vừa mới khôi phục được cơ thể thì lại một lần nữa bị tê liệt, và rồi trơ mắt nhìn lấy thằng nhóc khốn kiếp đó dùng lấy một con dao phẫu thuật, không chần trừ chút nào đâm xuyên trái tim của hắn.
Thế là Kakuzu không thể làm gì khác được ngoài việc bất động mà ngã xuống đất. Mặc dù hắn vẫn còn có ý thức nhưng mà lại không thể điều khiển thân thể được. Lúc này chỉ còn cách là để một cái trái tim gấp rút trở về thân thể của mình mà thôi. Nhưng trước đó thì,…
“ Gaoooooo”
Thấy được lại một cái trái tim nữa bị phá huỷ, Lôi quái vật liền gầm rú lên một cách cực kỳ tức giận và phóng ra đòn Lôi Độn mạnh nhất của bản thân. Nó cũng không phải không có ý nghĩa gì tấn công, bởi vì nếu như Mitsuki tránh đi đòn này, thì khu vực ở phía sau hắn chắc chắn sẽ bị phá huỷ hoàn toàn, cùng với sẽ là một thảm hoạ kinh khủng cho những người dân ở đó.
Mà Mitsuki cũng không tính tránh đi làm gì, hắn chỉ nở lấy một nụ cười nhàn nhạ chờ lấy con quái vật gần như sắp phóng ra công kích thì đưa tay lên nhanh chóng xoay lấy một cái.
“ Iko”
Và thế là trước khi đòn tấn công kinh khủng đó đến được với Mitsuki thì nó đã được cản lại bằng thân thể to lớn của Hoả quái vật.
Đáng thương cho con quái vật, nó chỉ có thể ngây ngốc trong khi bị huỷ diệt hoàn toàn. Sức công phá còn lại của đòn Lôi Độn cũng không còn đáng lo nữa nên là Mitsuki liền lập tức dịch chuyển rời khỏi vị trí đó.
Tuy rằng lúc này vô cùng mệt mỏi nhưng mà Mitsuki vẫn nở lấy một nụ cười thoải mái. Cái thứ ba rồi, giờ chỉ còn lại hai cái nữa thôi.
Quay đầu xem xét hai con quái vật Phong và Lôi còn lại thì Mitsuki liền thấy được bọn chúng đang cấp tốc lao về phía tên kẻ địch đang nằm bất động kia.
“ Đừng hòng, Ikio”
Không thể để bọn chúng đạt được mục đích, Mitsuki liền dùng năng lực của mình chuyển dời hai con quái vật ra xa khỏi tên địch nhân. Xong rồi dù vẫn còn cách ở xa bọn chúng hắn vẫn vung lên thanh dao phẫu thuật của mình chém về hướng đó lấy hai nhát.
Chỉ thấy cách ở phía xa, đầu của hai con quái vật liền ngay lập tức tách rời khỏi thân thể của bọn chúng.
Nhưng kỳ lạ là sau khi mất đầu, thân thể của hai con quái vật cũng không hề bị ảnh hưởng gì mà vẫn còn rất sinh động. Đây cũng là một kỹ thuật mà thường hay được hắn sử dụng trong khi chữa bệnh, cắt rời bộ phận thân thể trong khi không gây thương tích cho bọn chúng.
Thêm nữa là hắn cũng có thể nối liền bộ phận bị cắt dời đó dính vào một đồ vật khác. Đúng vậy, ngay sau đó Mitsuki liền đem phần cổ đã bị cắt bỏ của Phong quái vật đến ngay chính diện mặt nạ của Lôi quái vật.
Và rồi.
“ Iko”
Hắn lập tức chuyển dời hai cái đầu đang bị dính chặt đó đến trước mặt của mình.
Kế tiếp.
“ Shoku”
Sau khi sốc điện hai cái đầu xong thì Mitsuki không chần chừ một chút nào mà dùng con dao phẫu thuật trên tay của mình, từ đỉnh đầu của Phong quái vật, xuyên thủng cả hai cái đầu đang ở trước mặt mình lúc này.
“ Kết thúc”
Nhưng có vẻ như hắn quên mất một điều đó là, trong hai cái đầu đó có một cái mang thuộc tính Lôi nên là, đòn sốc điện của hắn không hề có tác dụng gì với nó.
Thế là không để ý lấy đồng bạn của mình đang ở trước mặt, Lôi quái vật không có một chút do dự nào, ngay lập tức phóng ra một đòn Lôi Độn xuyên thủng cái đầu của Hoả quái vật rồi tiếp tục lao về phía kẻ địch.
Quá bất ngờ và không lường trước được chuyện này nên là Mitsuki chỉ có thể giơ lên cánh tay trái vẫn còn đang bao bọc Haki Vũ Trang của mình đón đỡ lấy đòn Lôi độn. Và kết quả là hắn liền bị đánh bay thẳng ra phía sau.
“ Misuki”X2
Thấy được biến cố bất ngờ đó, Minoru cùng với con trai cả của mình, những người vẫn còn đang ở trong cái kết chỗ xa kia, ngay lập tức lo lắng và sốt ruột hướng về phía con trai út của mình la lên.
Và tình trạng hiện tại của Mitsuki thì chỉ là hơi bị tê liệt cùng với đau nhức người một chút thôi, nhưng vẫn phải mất một lúc hắn mới có thể kiểm soát được thân thể của mình và khó khăn vực dậy, rồi gian nan dõi mắt nhìn về phía trước.
Mơ hồ quan sát lấy một vòng, hắn liền không thấy được cái đầu của Lôi quái vật cùng với thân thể của kẻ địch ở đâu cả. Chạy rồi sao? mà may là tên đó chạy chứ không nhân cơ hội đó tấn công mình, nếu không thì lại một lần nữa suýt ch.ết rồi.
Nhưng dù vậy Mitsuki cũng không hề buông lỏng sự đề phòng của mình mà dùng Haiki Quan Sát điều tr.a lấy một lượt xung quanh, thấy được không còn nguy hiểm nào nữa thì hắn mới thở dài lấy một hơi.
Cảm nhận lấy thân thể vô cùng mệt mỏi và đau đớn của mình, Mitsuki tiện tay loại bỏ cái kết giới to lớn, rồi vác lấy cái thân thể chật vật của mình hướng về phía mấy người cha và anh trai của hắn.
“ Mitsuki, ngươi,… ngươi không sao chứ?”
“ Em trai, thân thể của ngươi?”
“ Thiếu gia ngài không sao chứ?” Xn
“ Mitsuki-sama, để ta chữa thương cho ngài.”
Ngay khi Mitsuki bước vào cái kết giới thì liên tiếp có lấy những tiếng kêu tràn đầy sự lo lắng vang lên. Có của cha hắn, có của anh trai hắn, cả của mấy người hầu cận cùng với Katsuyu nữa.
Gặp vậy, Mitsuki liền cười nhẹ nhàng rồi lên tiếng trấn an sự lo lắng của bọn họ.
“ Không sao, ta chỉ bị thương nhẹ và hơi mệt một chút thôi. Chữa trị qua cùng với nghỉ ngơi một thời gian liền không có vấn đề gì.
Mà lại, giờ quan trọng nhất vẫn là kiếm lấy một nơi để trú lại tạm thời đã, Oto-sama.”
Minoru nghe con trai mình nói vậy cũng biết chỗ tàn tạ và đổ nát này không phải nơi thích hợp để tiếp tục ở lại nữa, thế là liền tạm đè nén lại sự lo lắng đối với tình trạng hiện tại của con mình. Và rồi cấp tốc chỉ huy lấy những người hầu cận đã khẻo lại nhanh chóng đi tìm lấy một chỗ ở và dọn dẹp sơ qua chỗ này, với lại cũng để người đi báo tin an toàn cho nhà ngoại của đám trẻ nữa.
Hắn cũng tính đến việc tới luôn nhà vợ quá cố của mình để trú tạm, nhưng mà khi nghĩ đến cả đám bọn hắn vẫn chưa thực sự an toàn nên là cũng không thể liên luỵ đến người khác được.
Trong lúc tiến về nơi trú ngụ tạm thời thì Mitsuki liền để cho Katsuyu chữa trị cho mình, với lại hắn cũng hướng về phía con sên nhờ vả.
“ Katsuyu, làm phiền ngươi đưa một phân thân của mình đến Konoha, tìm bạn của ta Sana-kun và nói với cậu ấy, nếu như mà rảnh thì có thể đến chỗ ta được không?”
“ Vâng Mitsuki-sama”
***
Trong một con hẻm vô cùng đen tối ở chỗ nào đó của thị trấn, có lấy một bóng người đang cực kỳ chật vật, vịn tay vô tường để lê lấy thân thể tàn tạ của mình di chuyển trong màn tuyết dày đặc chìm đến ngang đôi chân.
Cảm giác bản thân không còn một chút sức lực nào nữa, hắn chỉ có thể dừng lại tựa vào bức tường và dần dần đổ xuống.
Mệt mỏi thở dốc lấy rồi mơ hồ nhìn về những hạt tuyết đang rơi nhẹ nhàng trước mặt mình. Cảm nhận lấy toàn thân đau nhức ở bên trong và cái không khí lạnh giá ở bên ngoài, Kakuzu thâm mắng.
“ Con quái vật gì vậy cơ chứ, chỉ là một thằng nhóc mười mấy tuổi thôi mà, làm sao lại có thể đáng sợ như vậy.
ch.ết tiệt thật, giờ lại phải mất công để tìm lấy mấy cái trái tim thượng hạng nữa.
Mitsuki của Konoha sao, ta chắc chắn sẽ nhớ kỹ ngươi.”