Chương 161. Tìm ra nguồn dinh dưỡng
Đối với việc giúp Vu Nữ Miroku giải quyết con Ma Vật Moryo, Sana cũng không thấy ác cảm gì. Không chỉ hắn, những người khác cũng vậy.
Người ta đã thật lòng kể hết mọi việc, tiết lộ toàn bộ bí mật ra và chân thành xin giúp đỡ như vậy rồi. Nếu như bọn hắn mà còn lên tiếng từ chối, thì đó thực sự là một hành động quá tệ hại và tội lỗi.
Việc từ chối trong trường hợp này chỉ cho thấy sự vô tình và tầm nhìn hẹp của bọn hắn mà thôi, với lại nó cũng đồng nghĩa với việc mấy người bọn hắn sẽ phải đối mặt với trách nhiệm lớn nhất là không giúp đỡ những người cần thiết. Hành động đó không chỉ là tệ hại mà còn chứng tỏ sự thiếu nhân đạo và lòng tốt.
Thêm nữa, trong khi Ma Vật Moryo đã thoát ra khỏi phong ấn rồi mà Vu Nữ Miroku vẫn còn tâm tình nói chuyện vui vẻ bọn hắn như bây giờ. Thì Sana cũng có thể đoán được một chuyện, đó là chắc chắn nàng đã thấy được cảnh tượng bọn hắn giải quyết con Ma Vật trong tương lai.
Và có vẻ như quá trình xử lí con Ma Vật đó đối với bọn hắn cũng không hề khó khăn gì, vậy nên là Vu nữ mới có thể bình thản và ung dung như vậy.
Nếu không thì làm sao mà Sana dám đồng ý một cách thoải mái như vậy. Đừng quên là lúc này đây, ngoài hắn ra thì bên cạnh còn có lấy Misaki và Sane đang rất là phấn khích, hắn cũng không ngu ngốc và tự tin đến nỗi khi không chắc chắn điều gì đó liền đem hai người bọn họ cuốn vào sự nguy hiểm a.
Với lại nếu như vì sự an toàn của Sane mà để cho Tiểu Hắc mang con bé về trước, thì chắc chắn sẽ rất khó khăn để thực hiện được điều đó lắm, bởi vì kiểu gì nó cũng sẽ nằng nặc đòi đi theo để tham gia vào chuyện thú vị này cho mà coi.
Và nếu đã quyết định là sẽ mang theo Misaki và Sane cùng đi đối phó với con Ma Vật đáng sợ Moryo rồi, thì hiện tại chỉ còn một việc nữa đó là hiểu rõ lấy bản chất của con Ma Vật để đảm bảo có thể xử lí nó một cách dễ dàng mà thôi.
“ Miroku-sama, nếu ngài đã không thấy vội thì trước khi đi đối phó với con Ma Vật Moryo kia, có thể nói rõ bản chất và sức mạnh của nó cho bọn ta được không?”
Nghe Sana hỏi vậy, Miroku liền nở lấy một nụ cười rồi trả lời, thực chất thì nàng không ngay lập tức để mọi người đi giải quyết Moryo mà là ung dung tiếp tục nói chuyện như thế này. Cũng bởi vì chuyện mà nàng muốn nói cho xong chính là điều mà đứa bé Sana này mới hỏi.
“ Moryo là một con quái vật vô cùng to lớn cùng vời nhiều cái đầu và thân dài ngoằn ngoèo. Với thân thể khổng lồ như vậy thì sức mạnh của nó rất là lớn và đáng sợ.
Thêm nữa Moryo còn có thể điều khiển được một đội quân khổng lồ bằng tượng đá, bởi vì là làm bằng đá nên là những đòn tấn công và chiêu thức bình thường rất khó có thể giải quyết được bọn chúng. Với lại đám binh sĩ đó chỉ là con rối của Ma Vật Moryo mà thôi, nên là nếu như không bị tiêu diệt một cách hoàn hoàn toàn thì bọn chúng sẽ lại một lần nữa đứng lên được để tiếp tục chiến đấu.”
Nghe Miroku nói đến đây Sana liền nghĩ ra ngay cách giải quyết đám tượng đá đó. Con quạ Hugin là phù hợp nhất để làm chuyện này, với những năng lực như nhân bản chính mình một cách vô hạn, hư hoá bản thân và phân ra cấu trúc của mọi sự vật có hình.
Thì việc xử lí một đội quân con rối khó tiêu diệt như đám tượng đá đó, nó quá là thích hợp đối với con quạ.
“ Ngoài việc điều khiển một đội quân như vậy thì Moryo còn có thể chuyền sức mạnh hắc ám của mình vào trong cơ thể nhân loại, khiến cho bọn họ trở nên mạnh mẽ lên rất nhiều và cũng càng trở nên điên cuồng hơn.
Chính vì vậy nên là, trừ việc đối phó với Moryo ra, thì chúng ta còn cần phải đương đầu với một đội quân hàng ngàn các tượng đá và những nhân loại đã được tăng cường bởi sức mạnh hắc ám.
Ngài thấy sao Sana-sama?”
Thấy Miroku nói đến đây liền dừng lại và nhìn lấy mình, Sana gặp vậy đành nở một nụ cười thoải mái nói.
“ À, cái đó thì ngài cứ yên tâm, ta đã nghĩ được cách để đối phó những thứ đó rồi!”
Đúng vậy, đối với những nhân loại được tăng cường bằng sức mạnh Hắc Ám mà bọn họ có thể sẽ gặp phải, Sana liền quyết định để cho Lão Xù và hai anh em Ginkaku và Kikaku giải quyết bọn chúng.
“ Nếu ngài đã không thấy bọn chúng có vấn đề gì lớn thì chúng ta sẽ chỉ cần phải quan tâm một điều cuối cùng và trọng yếu nhất mà thôi.
Đó là sức mạnh Hắc Ám của Moryo, thứ sức mạnh ngoài việc tăng cao thực lực cho nhân loại một cách vô cùng tiêu cực và hắc ám ra thì nó còn có thể ăn mòn tâm trí và phá huỷ ý chí, linh hồn của một sinh vật sống.
À đúng rồi, không phải là ngài đang tìm một nguồn năng lượng có tính chất huỷ diệt sao, chính là loại sức mạnh Hắc Ám này đó.”
Lúc này đây, Sana liền sửng sốt lên, không phải là bất ngờ vì sao đối phương biết được việc hắn đang tìm một nguồn năng lượng có tính chất Phá Huỷ. Mà là nghe nàng nói hắn mới nhớ ra mục đích chính mà mình đến đây.
Từ nãy đến giờ nghe lấy những bí mật của Quỷ Quốc và Vu Nữ cùng với Ma Vật Moryo, thực sự quá là đặc sắc mà, khiến cho hắn gần như quên mất việc của Xeve.
Không chỉ có Sana là sửng sốt, những người khác cũng bất ngờ và tò mò nhìn về phía Sana.
“ Oniichan, ngươi tìm lấy sức mạnh có tính chất huỷ diệt để làm gì vậy?”
“ À, là để làm thức ăn cho Xeve đó mà, hiện tại nó đang thiếu chất dinh dưỡng như vậy để có thể phát triển được một cách tốt đẹp.”
Nghe xong câu trả lời của hắn, vẻ mặt của mọi người đều trở nên có chút đặc sắc, trong đầu của bọn họ lúc này hơi mờ mịt. Năng lực Huỷ Diệt cũng có thể làm chất dinh dưỡng sao? Con hươu đầu ưng kia đúng là kỳ dị thật.
Còn Sana thì sau khi qua loa trả lời cho sự tò mò của mọi người xong, thì hắn lại suy tư một chuyện. Ăn mòn tâm trí, phá huỷ ý chí cũng được tính vào phạm trù huỷ diệt sao, có vẻ đúng là như vậy thật.
Nhưng mà nếu là như thế thì lúc trước tại sao Xeve không chịu há mồm cắn lấy Linh Vĩ một miếng, nếu như hắn nhớ không lầm thì trong cơ thể của con đỉa đó cũng có Charak Hắc Ám thì phải.
Chỉ là bị hắn phong ấn lâu như vậy, không thể tiếp xúc với thể giới bên ngoài để hấp thu tâm tình tiêu cực của nhân loại, cho nên lượng Charka Hắc Ám còn lại của nó rất là ít mà thôi.
Đúng vậy a, lúc đó Linh Vĩ không hề toả ra một chút Charka Hắc Ám nào, nên là việc Xeve không phát hiện ra cũng bình thường thôi và như vậy thì nó cũng sẽ không có hứng thú. Với lại hình như không phải con đỉa không có tác dụng, mà là Xeve không hề muốn ăn lấy một miếng và có vẻ cực kỳ chán ghét.
Dường như là giống như hắn, có ác cảm với hình thù to lớn, trơn trượt và nhớp nháp của con đỉa vậy. Chẳng lẽ bởi vì có khế ước liên kết, nên là Xeve cũng không ưa những thứ mà hắn thấy phản cảm.
Sau khi đã hiểu rõ ràng vấn đề rồi thì Sana cảm thấy, mặc dù đã có Linh Vĩ làm nguồn năng lượng dinh dưỡng cho Xeve rồi, nhưng mà ai lại ngại nhiều thức ăn cơ chứ.
Một nụ cười tham lam hiện lên trên khuôn mặt của Sana. Ma Vật Moryo, ngươi chắc chắn là của ta rồi. Khặc khặc khặc khặc.
***
Tại một ngôi làng nhỏ nào đó nằm giữa một vùng bình nguyên rộng lớn, trong màn đêm tĩnh lặng tràn ngập lấy những ánh trăng yếu ớt và mờ mịt này.
Dù đã là thời điểm nghỉ ngơi vào buổi tối, nhưng mà khác với những người dân của ngôi làng đang có một thời gian yên bình cùng với người thân của mình.
Lúc này đây vẫn có một số người đàn ông, thanh niên đang phải tập cần cù canh gác trên tường chắn, để nỗ lực bảo vệ lấy sự bình yên và thanh tịnh đáng quý của cái làng này.
Và Koji cũng là một trong những người đó. Lẳng lặng nhìn lấy khung cảnh mờ ảo của màn đêm ở trước mặt mình, Koji ngoáp lấy một hơi mệt mỏi, năm nay hắn cũng đã là một lão già gần năm mươi tuổi rồi, nên thân thể dần dần cũng trở nên yếu đuối đi và cảm thấy mệt mỏi cũng là chuyện bình thường, không biết còn có thể làm cái công việc canh gác này được bao lâu nữa đây.
Nhìn lấy những người trẻ tuổi bên cạnh mình lúc này, Koji liền thở dài một hơi ghen tị. Tuổi trẻ thật tốt a, mà có lẽ cũng nên đến thời điểm mình chuẩn bị về hưu và để lại mọi việc cho đám thanh niên trẻ tuổi tràn ngập sức khoẻ này rồi.
“ Koji-san, ngươi cảm thấy mệt mỏi sao, nếu vậy thì cứ về nghỉ ngơi đi, để lại mọi việc cho chúng ta cũng được.”
Không nghĩ tới ý nghĩ của mình lại dễ dàng bị đám nhóc trước mặt này xem thấu như vậy, vẻ mặt của Koji liền có chút phiền muộn. Sau đó hướng đám nhóc trước mặt mình khó chịu nói.
“ Ta mà về rồi để chỗ này cho đám nhóc cẩu thả các ngươi lo, thì nhỡ có chuyện gì xảy ra thì sao.”
Nghe hắn nói như vậy, những người trẻ tuổi kia liền bất đắc dĩ lên tiếng.
“ Ngươi thiệt là, chúng ta chỉ lâu lâu hơi thư giãn một chút mà thôi, có cẩu thả bao giờ đâu.”
“ Đúng vậy a, với lại ngươi quá lo lắng a lão Koji. Từ trước đến nay làm gì có chuyện,…”
Người trẻ tuổi này còn chưa nói hết lời thì liền thấy được lão Koji mang theo vẻ mặt nghiêm trọng cùng với ánh mắt hốt hoảng nhìn về phương xa.
Những người khác gặp vậy liền có chút sửng sốt rồi nhìn theo hướng ánh mắt của lão, thì dưới ánh trăng mờ mịt, bọn hắn liền ngây ngốc khi thấy được ở phương xa dường như có lấy một bây vô số thứ gì đó nhúc nhích và đang tiến về ngôi làng của bọn hắn. Và đằng sau đám đó là một con quái vật vô cùng khổng lồ và kinh khủng.