Chương 73: Cảm ơn những người không rời không bỏ
Lương Bích thấy cô như vậy thì cũng hỏi qua vài lần, nhưng đều không nhận được đáp án.
Cảm xúc của cô vẫn trầm thấp như vậy.
Kì thật, cô nghĩ tới Thiển Lăng.
Thiển Lăng vẫn luôn không tin rằng tình yêu có tồn tại, bởi vì cái ch.ết của mẫu thân nàng, bởi vì phụ thân nàng lựa chọn lấy người khác, cho nên nàng vẫn luôn không tin rằng trên thế gian này có tồn tại tình yêu thực sự; nhưng nàng gặp được Diệp Kiếm Ngân, chàng nói cho nàng biết thì ra tình yêu có tồn tại, giống như tình yêu của chàng với nàng.
Diệp Kiếm Ngân thắng, bởi vì Thiển Lăng dùng tính mạng để đưa ra câu trả lời.
Nàng tin tưởng chàng.
Nghê Vân Huyên nhìn mình trong gương, nhân viên hóa trang đang trang điểm lại cho cô, gương mặt này vẫn như thế, chưa từng thay đổi gì, nhưng dường như cái gì cũng đều đã thay đổi.
Mà trong chương trình này Nghê Vân Huyên cũng trở thành đối tượng trọng điểm bị truy hỏi, doanh thu phòng vé
Trên mạng không ít fan của <Ẩn số. Thiên Thành> đều rất nhiệt tình theo dõi
Uông Thanh là người dẫn chương trình của đài này, hỏi các diễn viên chính về nhiều vấn đề, “Sau khi các bạn diễn <Ẩn số. Thiên Thành>, tỉ suất xem bộ phim cao như vậy, khi diễn tiếp
Mà tất cả mọi người đều bày tỏ rằng không có áp lực gì, đây vốn là hai bộ phim khác nhau, nội dung hai bộ phim không có chút liên quan nào đến nhau, nhưng điểm giống nhau là đều hay như nhau.
Uông Thanh ném đề tài qua cho Nghê Vân Huyên: “Nghe nói khi quay
Nghê Vân Huyên nhận micro: “Tôi cảm ơn đạo diễn đã cho tôi cơ hội này, giúp tôi có thể nhờ vào vai diễn này mà được nhiều người biết đến hơn, giúp tôi nhận được sự công nhận về diễn xuất từ mọi người. Đồng thời tôi cũng muốn mượn cơ hội này để nói với mọi người, khi các bạn ở dưới vực sâu, đừng từ bỏ, phải tự nói với mình, đây chẳng qua là sự trải nghiệm mà trời cao ban cho bạn, bạn chỉ có trải nghiệm thì mới có thể nhìn thấy cầu vồng mà bạn muốn. Hơn nữa trong cuộc sống sẽ có rất nhiều cơ hội, có lẽ ở thời điểm bạn còn chưa phát hiện ra thì nó đã biến mất, cho nên việc chúng ta có thể làm là gắng sức nắm chắc từng cơ hội, gắng sức để bản thân mình càng trở nên tốt hơn.”
Uông Thanh vỗ tay, “Vân Huyên, thật ra sau khi tôi xem hai bộ phim này, tôi thấy hai vai diễn của bạn không khác nhau lắm, đều là mỹ nhân nghiêng nước nghiêng thành. Nhưng không biết vì sao, khi bạn diễn Thiên Thành, điều tôi nghĩ đến chính là cô gái này quả thật rất đẹp, Vương gia mới có thể thích nàng; nhưng khi xem Thiển Lăng, điều tôi nghĩ đến là cô gái này rất có nội hàm, có nét duyên dáng của riêng nàng, cho nên có thể làm Diệp Kiếm Ngân vừa gặp đã yêu. Hiện tại ngẫm lại, rõ ràng đều là cùng một người diễn, nhưng vì sao lại có cảm giác như thế, cho đến bây giờ tôi vẫn chưa nghĩ thông suốt điểm này.”
Nghê Vân Huyên chỉ cười cười, mà đạo diễn Trần Chấn Bằng tiếp nhận đề tài này: “Đây chính là sự trải nghiệm theo như lời Vân Huyên vừa nói, trước khi trải nghiệm, cô ấy là Thiên Thành xinh đẹp kia, sau khi trải nghiệm, cô ấy chính là Thiển Lăng có nét duyên dáng của riêng mình. Tôi nghĩ sau khi mỗi người đi qua thung lũng của cuộc đời, hẳn là đều nên tự hỏi mình nên sống như thế nào để càng tốt hơn, có một vài người sẽ suy sụp vì chuyện này, cũng có vài người lại càng thêm cố gắng, mà Vân Huyên là kiểu người sau.”
“Cảm ơn sự khích lệ của đạo diễn dành cho tôi.”
Uông Thanh cũng cùng các khán giả trong trường quay vỗ tay, lúc này Uông Thanh nhìn Nghê Vân Huyên: “Hiện tại bạn có rất nhiều fan hâm mộ, có những người trong số họ là xem
Tất cả mọi người nhìn về phía màn hình lớn, bản nhạc chậm rãi vang lên.
Mà trong video là các đoạn cắt của Nghê Vân Huyên từ khi mới ra mắt trong
Nghê Vân Huyên vỗ tay, đứng lên cúi người với fan hâm mộ: “Cảm ơn, cảm ơn các bạn, cảm ơn vì đã giúp tôi tìm lại được giá trị của mình, thật sự rất cảm ơn.”
Mà các fan ở dưới cũng hô to: Huyên Huyên, chúng tôi ở đây bên bạn.
Khoảnh khắc này, cô đột nhiên cảm động, vì những người thích cô này.
Họ vẫn luôn ở đây.
Trước kia cô không hiểu được, vì sao cô làm ra những chuyện đó thì bị mắng chửi, tại sao trên các trang mạng hay website chính thức họ lại bắt cô phải đứng ra làm rõ. Hiện tại dường như cô hiểu được, cô là thần tượng của họ, cô phải chịu trách nhiệm với mỗi lời nói hay việc làm của mình vì họ, là nhân vật của công chúng, cô phải có nghĩa vụ chịu trách nhiệm với mỗi lời nói của mình, cũng phải có nghĩa vụ cho họ một lời giải thích hợp lý.
Thành công của cô, đều là nhờ những con người đáng yêu này đem lại, cho nên cô cần phải cảm ơn nhất chính là những người luôn sát cánh bên cô, họ: không rời không bỏ.