Chương 4: Đi học sao???? đùa à?
-17 giây_Nó nhẩm Két!!!!!!!!!!!!!!!
-Hì hì, chào các chị, đợi lâu không?_Ân cười nói
-Bọn chị không sao, nhưng vấn đề ở đây là Linh cơ!
Như vừa nhớ ra điều gì, Ân xoay qua nhìn Tuyết Linh, Một luồn ám khí tỏa ra xung quanh nó, ôi trời ơi thật là hắc ám, Cậu nhóc bất giác rùng mình nói nhỏ:
-C...Chị L_Chưa nói hết câu đã bị nó cắt ngang
-17 giây 46 sao, chốt, nhóc tới muộn
-Chị à, tại em gặp rắc rối trên đường đi mà, chị tha cho em lần này đi
-Rắc rối?
-Em sẽ kể cho chị nghe sau, bây giờ về nhà đã
-Nếu lí do của nhóc là hợp lí, chị sẽ tha cho nhóc lần này
-Rồi rồi
Chiếc xe thẳng tiến đến căn biệt thự:
-Chuyện là như thế đó_Ân thở dài
-Có khi nào..nhóc thích cô bé đó không?
-Dựa theo lí thuyết và một phần lời khai của nhóc, chị khẳng định...nhóc thích cô bé đó rồi_Nguyệt Anh nói
-Chuyện này thì có liên quan gì đến lí với chả thuyết chị?
-Cái con này, chỉ có hứng thú với chuyện tình yêu của người khác không hà!
-Im lặng đi!_Anh nói
-Dẹp cái này qua một bên, các chị định ở đây bao lâu?_Ân hỏi
-Khi nào chán thì về
-Không giới hạn thời gian
-Ôi trời, nếu như thế thì mấy chị phải đi học đấy!
-Đi học saoĐùa à?_Nó hét lên
-Có thể không đi được không?
-Dù gì bọn chị cũng có cả tá bằng đại học rồi mà!
-Nhưng đây là bắt buộc, các chị thông cảm, tại mấy vị phụ huynh nhất trí với nhau rồi, không thể thay đổi được, ngay cả em cũng bị kéo theo luôn đây này, họ làm thế chẳng khác nào đóng kín cánh cửa tự do của em, mà dù gì, mấy chị vẫn chưa có giấy chứng nhận tốt nghiệp cấp 3 đúng không?_ Ân giải thích
-Nói trắng ra thì đúng là như thế
-Đành chấp nhận thôi
-Ôi không, tui không muốn đi học đâu_Chi than vãn
-Vậy thì bà muốn bị lôi cổ về Anh sao?
-Chuyện bà bỏ nhà bị phát hiện rồi à?
-Ừ
-Chán thế!
-Đồng phục thì quản gia Kim đã chuẩn bị cho chúng ta rồi_Ân nói
-Mà em trai nè, chúng ta đi học như vậy, liệu có lộ liễu quá không?
-Bà muốn che dấu thân phận sao?_Chi hỏi
-Để tăng thêm phần hấp dẫn và bớt đi những phần tử nhàm chán, tui thấy ý này cũng rất hay_Nguyệt Anh lên tiếng
-Làm cách nào?
-Rất đơn giản, cải trang thành nam giới_Nó nêu ý kiến
-Cải trang
-Nếu chúng ta giữ nguyên thân phận là con gái thì viễn cảnh địa ngục hồi cấp 2 sẽ lại tái diễn_Nó giải thích, cũng rất dễ hiểu, bọn nó đi đâu cũng có người nhìn lại, ngồi đâu cũng có người bu quanh, đến đâu cũng có người xúm tới, ngay cả trường học cũng không ngoại lệ, về điều này cả bọn đều đồng ý.
-Tui thấy đói rồi, Ân đi nấu cái gì đó ăn tạm đi_Nó nói
-Không phải chị cũng biết nấu ăn sao?
-Nó nhác đấy_Chi từ đâu xen vào
-Thôi được rồi_ Ân đeo tạp dề, bắt đầu biểu diễn tài nghệ của mình
-Wa!!!! Em bà biết nấu nướng sao? Tài ghê cơ, tui thích nó rồi à nha!
-Bà này bậy, nếu đúng thì tôi nên gọi bà là em dâu hả?
-Đùa hoài, cơ mà nó có người yêu rồi, không để ý đến tui đâu!
-Chắc gì tên nhóc đó có thể cưa đổ cô bé?
-Được chứ sao không, cái mặt baby đáng yêu thế kia, cái cây chặt hoài cũng sẽ ngã thôi!
-Tui với bà cá nha!
-Nếu tui thắng, thì bà phải giao nộp cái biệt thự kiểu Âu -Á nhà bà
-Nếu ngược lại thì sao?
-Cái bình gốm fushumaru sẽ thuộc về bà
-Đó có phải là cái bình được trưng bày ở bảo tàng nghệ thuật quốc gia không? Nghe nói giá của nó gần 3 tỉ VND đó
-Chính xác
-Xong rồi nè!
-Nhanh thế? Nấu gì vậy_ nó hỏi
-Mỳ ăn liền_Ân đáp tỉnh bơ
-Trong nhà có mỗi cái đó thôi sao?
-Có còn hơn không
-Ừ.
Và rồi mọi người quây quần bên nhau để ăn thứ được gọi là ...mì tôm. Cái bình gốm fushumaru cũng đi vào lãng quên.
-Cái trường bọn chị học là trường nào thế?
-Tư thục thánh Kousei!
-Ô đó chẳng phải là trường của bác sao?_Nó reo lên
-Trường dành cho giới quý tộc, có cả cấp 1, ,3 luôn đó
-Vậy sao?
-Ăn đi, mì nguội rồi kìa, mai tính tiếp_Nó giục
-Ừ
TỐI HÔM ĐÓ, CẢ BỌN NGỦ SAY NHƯ CHẾT, THỜI GIAN TRÔI QUA MỘT CÁCH NHẸ NHÀNG VÀ ÊM ÁI.