Chương 39
Ngọc Linh và Lâm Phong phóng xe đi về nhà của bọn Trọng Nhân. Lúc này trời đã sập tối.
Cả hai lặng lẽ đi vào bên trong thì gặp tụi hắn và tụi nó.
- Nãy giờ tụi tao đợi 2 đứa mày đó nha, đi hú hí ở đâu mà lâu quá vậy? Mày còn chưa thay váy cưới nữa kìa. - Nguyệt Nhi xông tới giảng 1 trận.
- Hú hí gì ở đây chứ. - Ngọc Linh đỏ mặt quay ra chỗ khác.
- Chứ cái gì nữa? Tụi tao giúp 2 đứa mày cho đã rồi tụi mày trả ơn cho tụi tao bằng cái công ngồi chờ tụi mày suốt 3 tiếng liền đây à? - Minh Trí cũng khá phẫn nộ đứng lên nói.
- Hihi tao xin lỗi mà. Vợ chồng tao đi hơi lâu.- Lâm Phong gãi đầu
- Chời, vợ chồng luôn ta, thì ra là lén đi hú hí. - Nhật Anh gật gù cười hiểm.
- Được rồi, mau vào tổ chức party đi, còn Ngọc Linh mày vào thay đồ rồi đi nào. - Nguyệt Nhi thấy Ngọc Linh đỏ chín mặt nên giải vây cho nhỏ. Một phần cũng vì sợ đồ ăn nguội mất.
Ngọc Linh thầm cảm ơn Nguyệt Nhi, đúng là bạn thân tốt nhất của nhỏ mà.
--------------------------
Trong bàn ăn.
- Chúc mừng cho kế hoạch cướp dâu của chúng ta đã thành công. - Nguyệt Nhi giơ ly nước ngọt lên vui vẻ tuyên bố.
Cả đám bắt đầu cụng ly rồi uống.
- Cảm ơn tụi mi nhiều lắm nha. - Ngọc Linh cảm động nhìn tụi nó.
- Ầy, ko có gì đâu, nhìn thấy chị Linh với anh Phong hạnh phúc là tụi em thấy vui theo rồi. - Trọng Nhân cười to.
- Hôm nay chúng ta uống rượu luôn nhá. - Thành Đạt cùng Minh Trí lấy chai rượu Whisky ra.
- Ây, chai này nồng độ cao đó. - Nhật Anh nhắc nhở.
- Càng tốt chứ sao, tao muốn uống thử. - Nguyệt Nhi sáng mắt, từ lúc mới sinh ra tới giờ cô chưa có uống cái thứ này bao giờ, chỉ thấy papa uống rượu khi đang nói chuyện với đối tác thôi.
- Mi chưa uống lần nào à? - Lâm Phong hỏi lại.
- Đúng ah, giờ rót ra thử đi, cả đám cùng uống. - Nguyệt Nhi cười toe toét.
- Papa Trịnh ko có cho mày uống. - Nhật Anh nhăn mặt nhắc nhở.
- Tụi mày đừng nói là ko biết chứ gì, tửu lượng tao cao lắm nên ko sao đâu. - Cô cười híp mắt vỗ vai Nhật Anh.
- Ok vậy thì vào tiệc nào bây. - Minh Trí nhanh nhảu đem rượu ra và rót từng ly cho tụi nó.
Nguyệt Nhi cầm ly toan uống thì liếc qua Nhật Nam, thấy anh cầm ly lắc lắc rồi từ từ uống, trông rất swag =))))
Cô thấy vậy cũng liền làm giống anh, vừa nếm thử 1 ngụm rồi xém phun đi. Cái thứ gì đâu mà khó uống vậy nè? (Chừa cái tội tò mò nha chị:v)
Cô liền lấy nguyên ly ực vào, rượu từ từ vào làm cho cổ họng nóng ran, sau đó tới thân mình nóng lên.
Và rồi Nguyệt Nhi lại ực thêm 1 ly nữa, rồi 2 ly, rồi 3 ly...
Mọi người vẫn đang vui vẻ trong buổi tiệc, vẫn đang ồn ào náo nhiệt nhưng cô chả còn nghe thấy gì nữa. Đầu óc ong ong lên.
- Cậu có sao ko? - Thấy Nguyệt Nhi thơ thẩn nhìn vào ly rượu mãi, Nhật Nam liền qua hỏi thăm, cô uống được 3 ly rồi.
- Sao với trăng gì ở đây? Cút ra nhanh. - Nguyệt Nhi tức giận, mặt đỏ lên và đẩy mạnh Nhật Nam làm anh xém ngã.
- Nguyệt Nhi ơi ởi, calm down calm down! Có vụ gì cứ từ từ nói. - Minh Trí ngồi cạnh đó liền nhanh chóng đi qua can ngăn,kết quả là bị đạp văng đi ko thương tiếc.
- Ta nói là đừng lại gần đây nghe chưa? - Nguyệt Nhi đập mạnh xuống bàn làm cái bàn xuất hiện luôn cái vết nứt,sau đó lại uống thêm ly rượu nữa
- Nó say rồi đó. - Ngọc Linh lo lắng nói.
- Đã bảo là đừng cho nó uống mà, cái lũ chúng bây đem rượu ra để làm cái gì vậy hả? - Nhật Anh phẫn nộ hét lên.
- Anh/em biết sai rồi em/chị tha lỗi ạ. - Minh Trí và Thành Đạt mếu máo nhận lỗi.
- Thôi giờ ngăn nó đi, kẻo nó phá đồ.
Nguyệt Nhi giờ đã bị rượu che đi lý trí, cô bắt đầu đứng dậy, lững thững đi.
- Nhi tỷ đi đâu vậy ạ? - Trọng Nhân nhanh chóng hỏi.
- Hết rượu rồi, mày đi lấy nhanh cho chị mày.
- Nhà hết rượu rồi chị ơi, no no no đừng phá nó. - Trọng Nhân trả lời thì thấy Nguyệt Nhi cầm bình hoa mà cậu đang trồng định quăng đi thì nhanh chóng đi đến dành lại.
- Lấy ko hả!?
- Thôi giờ mày đi theo tao đi. - Ngọc Linh đẩy cô đi lên phòng ngủ. Cô lúc này liền đi theo Ngọc Linh.
Trên phòng
- Mày nằm đây ngủ đi nha, xíu tao lên. - Ngọc Linh ấn vai cô xuống giường rồi đóng cửa lại, nhanh chóng xuống lầu.
- Rồi, Nhật Anh mày nhanh đi nấu nước chanh giải rượu đi, càng nhanh càng tốt.
- Ok. - Vừa nghe là nó đi thực hiện liền.
*
- Giờ nó ở trển ngủ rồi nên nhập tiệc tiếp đi hihi. - Nhật Anh đem lên lầu rồi đi xuống lầu cười trừ rồi cả đám ngồi lại tại chỗ và vào tiệc tiếp.
-------------------------
- Thôi tụi ta về đây, Ngọc Linh ở đây hả? - Minh Trí hỏi.
- Ừ, chứ ta còn chỗ đâu mà ở hihi. - Ngọc Linh cười toe toét.
- Còn đồ thì sao? - Lâm Phong hỏi.
- Mama sẽ gửi qua!
- Vậy bye nhé.
- Bye bye.
Sau khi Nhật Anh, Nhật Nam, Lâm Phong cùng Minh Trí về nhà. Ngọc Linh cùng bọn Trọng Nhân đi lên lầu xem xét tình hình. Lên trên phòng thì thấy cái giường trống không, còn cửa sổ mở toang quát.
- NGUYỆT NHI!!!!! MÀY ĐÂU RỒI!?
------------------------
Nhật Nam đang chạy xe về nhà, đi ngang một cái hẻm thì nghe thấy tiếng hét thảm thiết của bọn nào đấy, anh đi ngang qua thì thấy 1 cái bóng dáng quen thuộc.
"Nguyệt Nhi?!"
Anh nhanh chóng dừng xe. Đi vào trong cái hẻm thì thấy khoảng 5, tên côn đồ bị đánh nhừ tử và nằm xuống đất.
- Cút ngay cho tao!
Và sau đó lại thêm 1 tiếng hét chói tai.
Nhật Nam đen mặt, đến chỗ Nguyệt Nhi và thô bạo nắm tay cô lôi đi. Nguyệt Nhi bỗng nhiên bị lôi đi làm cô chả biết chuyện gì đang xảy ra, chỉ biết đi theo người ở trước mắt.
Anh ném cô vào ghế phụ, và rồi sau đó đóng cửa, lái xe chạy đi
Trên xe hiện giờ im lặng đến mức có thể. Nguyệt Nhi liền nhìn vào người đang lái xe, cô chả biết đó là ai, chỉ thấy quen quen thôi.
Nhật Nam nhớ rằng Nhật Anh từng nói là pama của cô ko cho uống rượu, thấy cô về trong tình trạng này thì cỡ nào cũng sẽ bị mắng. Với lại hiện giờ anh cũng lười quay lại căn nhà của bọn Trọng Nhân. Coi như hôm nay anh có lòng tốt, anh sẽ chở cô về nhà anh. (Ừ thì lòng tốt)
Xe đến biệt thự, Nhật Nam mở cửa. Nguyệt Nhi toan chạy đi, cô còn chưa chơi đã thì bị anh kéo lại, cô ngay lập tức ngã vào lòng anh.
Cô ngước mặt lên nhìn, lúc này mặt của hai người cách nhau có khoảng 3cm thôi.
Nhật Nam như đang kiềm chế cái gì đó,liền bế cô vào nhà.
Căn biệt thự này chỉ có mình anh sống nên có thể tự do bế cô đi lại
Lên đến phòng anh liền ném cô xuống giường.
Định đi tắm thì cô níu áo anh lại.
- Chuyện gì?
- Tại sao giờ này anh lại quay lại chứ Trần Phú Thịnh!? Anh phản bội tình cảm của tôi. Tôi đã sắp quên đi anh thì anh lại quay lại, anh thích đùa giỡn tình cảm của tôi lắm phải ko! - Nguyệt Nhi hét toáng lên, nước mắt ròng rã rơi xuống.
Nhật Nam khá ngạc nhiên, thì ra tên chú rể ấy là người yêu cũ của con nhóc này à!? Trong lòng anh khá hụt hẫn.
Nguyệt Nhi khóc cho đã đời rồi lim dim ngủ vào lòng Nhật Nam. Anh thở dài rồi đặt cô nằm xuống giường, sau đó lên sofa và mở máy tính...