Chương 1

Có người nói Tịnh Yên là rượu vang, uống vào rồi sẽ khiến con người ta chìm đắm mãi vào cơn say. Còn Thái Hữu Tuệ chính là nước lọc, thứ nước khiến người ta thoải mái, tỉnh táo nhất.


Hai con người hai tính cách và hoàn cảnh khác nhau lại được ông trời ấn định vào cùng chung một số mệnh. Tịnh Yên còn nhớ rất rõ cái ngày Thái Hữu Tuệ xuất hiện ở lớp, dáng vẻ ngây ngốc, ngu ngơ hết phần thiên hạ đã khiến ko ít bạn bè trong lớp phải chú ý. Cô giáo đã xếp cậu ta ngồi cạnh cô, phải nói một hoa khôi của trường cùng với cô bé hàng xóm nhà bên đã giúp hai người nổi danh cả xã. Ngay từ đầu cô đã ko ưa Thái Hữu Tuệ vì suy cho cùng cậu ta ko thể làm được cái gì ra hồn. Có lần bàn hai người trực nhật, cô đã dặn đi dặn lại là phải đến sớm trực nhật nếu ko muốn bị ghi sổ, vậy mà buổi hôm đó cậu ta vào muộn hai tiết vì lý do dậy muộn hại cô phải trực nhật lại một tuần. Sau vụ đó cô xin chuyển chỗ nhưng cô giáo ko hề có ý định đồng ý.


Năm học trung học lần thứ hai, hai người lại ngồi cùng bàn. Thái Hữu Tuệ lúc bấy giờ ko còn là cô bé hàng xóm buộc tóc chích choè mà thay vào là hai bím tóc đuôi san đung đưa theo từng nhất cử nhất động của cậu ta. Hai bím tóc đó đôi lần quệt vào mắt Tịnh Yên và cô đã xui hai bạn nam côn đồ nhất lớp giật tóc của Thái Hữu Tuệ. Đỉnh điểm là chuyện người yêu của cậu ta là hội trưởng hội học sinh ngoại tình , Thái Hữu Tuệ cho rằng cô chính là kẻ thứ ba vì thế đã về nhà khóc lóc om sòm. Kết quả mẹ của cậu ta tới trường, nếu ko nhầm thì mẹ cô cũng được mời tới. Và cô đã phát hiện ra cậu ta là con của chủ tịch xã.


Năm học trung học phổ thông Tịnh Yên ko còn gặp lại Thái Hữu Tuệ, cô cứ ngỡ đây chính là quãng đời thanh xuân tươi đẹp nhất của mình.






Truyện liên quan