Chương 10
Phù...mệt quá-bộ bảy cùng nhau đồng thanh. Sau khi chuẩn bị cho tiết mục đón tiếp cô giáo...cả bọn liền ngồi ngay ngắn vào chỗ
Tùng! Tùng! Tùng! Không phải trống của trường đánh mà là trống của một trong những thành viên của lớp siêu quậy đánh để ra hiệu đồng đội cô giáo yêu quý vào lớp
Bà cô già uyển chuyển bước vào tiếp đòn châm gai mà không hay biết.
Cô chào các em- nhẹ cười tỏ vẻ dịu dàng rồi nhìn quanh lớp học và dừng lại ở bộ tứ hotboy của lớp dùng ánh mắt thèm thuồng như muốn lột trần bọn hắn mà ngắm nhìn...thật giống tiểu bạch thỏ gặp sói già
Cô ơi năm phút rồi cô dứng không mỏi chân sao?- nó định không lên tiếng nhưng có một người nhắn tin cho nó nói sắp chịu hết nổi rồi (không phải anh hai nó đâu nha đừng hiểu nhầm ý của tác giả nha...sau này các bạn sẽ biết là ai)
Uk các em ngồi đi- bà cô xoay lên bục giảng hất mông lên mà đi... để câu dẫn troai đẹp nhưng không biết rằng sau lưng bà là mấy chục cái miệng đang làm động tác giả nôn ọe tùm lum có một số người còn cười ẩn ý nữa
Cốc! Bùm bùm 💥! Rầm! A a a a a a a....... a!
Vâng tiếng "cốc!" đầu tiên là của chiếc gót của bà cô... bước đầu tiên đã không ít bom mini từ điều khiển cảm ứng dưới chân bà mà tưng bừng nổ làm bà te tét...bộ vấy mặt trong người cũng tổn hại không ít... dù sao cũng đủ che cảnh xuân. Kết thúc như vậy làm sao cho đủ danh siêu quậy của anh Khánh nhà ta bình màu theo ống phun nước chống lửa mà bắn ra làm bà cô dính đầy màu sắc một cách rực rỡ rồi thêm mấy chai nước hoa mới chế của nó bắn ra... số bà cô không được tốt lắm bị xịt nước hoa thì cả người phải thơm nhưng đây không ngược lại còn có mùi hũ tạp của mắm tôm rồi cây thúi *** ...v...v (có trời mới biết được đây là chai nước hoa nghịch tử được chiết xuất từ những mùi hương thum thủm dùng để quậy của nó)
Chúc cô thượng lộ bình an... thượng lộ nằm ngang giữa đường...haha - nhìn bà cô vắt chân lên chạy mà cả lớp ngồi cười ha hả còn cô giáo chủ nhiệm vô tình đi ngang qua lớp cũng lắc đầu ngao ngán nhưng ánh mắt chứa đầy yêu thương
Khi bốn chín gặp năm mươi thì sẽ lợi hại hơn cả một trăm- đây là câu châm ngôn mà cô giáo mới thấu hiểu... cả lớp nghe xong không phản bác mà cũng không quan tâm
Thế là cả lớp nghỉ nguyên cả tiết cuối liền kéo xuông căn tin làm một chầu mừng chiến công vang dội với lại mừng đồng đội mới