Chương 3: Người ngoài
Tôi thích cậu nhưng tôi lại chôn giấu nó.
Cậu và bạn thân tôi là một cặp trời định, liệu tôi có thể chen ngang?
Nhìn cậu vui thì tôi cũng đủ hạnh phúc, nhìn cậu khóc mà tôi cảm thấy đau xé lòng và khi tình tan vỡ cậu khóc trên vai tôi.
Tôi muốn thay thế nhưng không được chấp nhận.
Và rồi cậu đi không để lại lời chào.
Vậy tôi và cậu là cái gì của nhau?
Tình đau nhưng càng đau hơn khi bị người ta tảng lờ.
Tôi cười nhưng trong lòng khóc.
Thích cậu là hạnh phúc nhưng yêu cậu là nỗi đau.
Bởi hai ta chỉ có thể là bạn không hơn.
Nếu gặp lại hãy cứ coi nhau là người dưng đi, bởi cậu không cho tôi hi vọng và tôi cũng không cần cậu thương hại.
" chúng ta vẫn có thể là bạn. "
Hãy dẹp ngay nó đi bởi cậu không phải là tôi và chính tôi cũng không đủ can đảm là bạn với cậu.
12/04/2015
Biên Hoà ngày nhiều mây.