Chương 8: Sở Tuyết

Như có cảm giác nhìn cảnh tượng cách phòng trọ không xa, phía căn nhà mà hắn đã tháo đi hệ thống năng lượng mặt trời. Bây giờ mái đã không thấy đâu, một bộ xiêu xiêu vẹo vẹo.


Đổng A thấy cô gái đang ướt như chuột lột, leo lên ban công tầng hai, theo sau là mấy con zombie. Cô không sợ hãi chút nào, cầm đao trong tay vung chặt, động tác lưu loát, zombie con thì bị bổ bay đầu, con thì bị bổ biến dạng, tạm thời không có nguy hiểm gì. Xem ra trong đoạn thời gian này đã tìm được tiện tay đao. Nhìn mực nước, chắc hẳn đến ngày mai mới rút hết, nếu trời không mưa.


Không quan tâm cô gái chật vật, Hắn biết cô võ công rất khá, có thể chống cự đến khi nước rút, đồng thời cả hai không thân cũng chẳng quen, tự dưng giúp đỡ, có lẽ còn sẽ bị nghi ngờ có ý đồ xấu xa gì? Cô gái cao ngạo như vậy, Đổng A cũng không có để ý, nếu chịu mở miệng yêu cầu, hắn không ngại giúp đỡ một tay.


Đổng A về phòng suy nghĩ lại kế hoạch một chút. Cấp bách nhất bây giờ, phải đến kho trung chuyển một chuyến. Vừa kiếm xe tải, vừa kiếm thêm tiếp tế sau đó trở về cô nhi viện. Để đi được mười cây số đường thành phố trong điều kiện bây giờ, không phải là chuyện dễ dàng. Đợi nước rút hẳn, hắn sẽ gấp rút hoàn tất cải tạo chiếc xe, Đổng A dự định thay đổi phương án, những chi tiết còn lại sẽ tinh giản một tí, xong xuôi sẽ đi qua nhà kho trung chuyển xem có vớt được xe container trở lại không.


Trở lại phòng, thấy Tiểu Thất với Tiểu A Quang còn ngủ, Đổng A làm bữa sáng, ăn một phần, để lại cho Tiểu Thất và em trai cô bé một phần, sau đó vùi vào bàn làm việc lên kế hoạch tinh giản bớt việc cải tạo xe.


Cứ tưởng ngày hôm nay sẽ kết thúc như thế, thì không tưởng được, lúc chạng vạng tối lại xảy ra một sự việc khiến Đổng A khá là bất ngờ. Cửa chính lầu một bị đập. Lúc này mực nước trên đường đã rút đến đầu gối, đang ở trên sân thượng, nhìn thấy cô gái đó băng qua trùng vây của zombie, đang đứng đập cửa, một bộ dầu hết đèn tắt, làm cho hắn không khỏi sững sờ.


available on google playdownload on app store


May mắn cho cô, mực nước rút đi so trong dự đoán còn nhanh, cộng thêm hôm nay trời nắng to, di động được zombie đã tìm nơi trú ẩn. Nên theo sau cô gái, chỉ có khoảng năm mươi đầu, nếu không muốn vượt qua được chừng đó khoảng cách tới lầu trọ bên này, không khác người si nói mộng. Dẫu vậy một người đối phó nhiều zombie như vậy là không thể nào, xem ra cô gái này còn rất may mắn.


Vội vàng đi xuống lầu một, thấy cô gái vừa đang đập cửa vừa vội vàng giải quyết một đầu zombie. Hắn không vội mở cửa, hỏi:
“Tại sao tại qua bên này?"


“Cho ta gia nhập, ta không còn chỗ để đi nữa, ta thấy ngươi chăm sóc trẻ con, biết không phải người xấu." không quay đầu lại cô gái nhanh như chớp đáp lời.


“Thì ra là bởi tiểu Thất mới tin tưởng ta sao?" Nghe câu trả lời, Đổng A không nhịn được nghĩ thầm. Nhưng hắn cũng không biết các toà nhà xung quanh đây đều bị bão phá huỷ, hư hao nghiêm trọng, cô gái kia không dám vào, chỉ có toà lầu trọ là có vẻ vững chãi hơn một chút, nên mới qua tới bên này. Sau đó hắn mới tiếp tục nói:


“Như vậy phải nghe ta."
“Được, mau mở cửa!" không chút do dự, cô gái hồi đáp.
Thấy phía sau zombie sắp đem cô gái vây quanh, lúc này Đổng A mới mở khoá cho cô đi vào. Chưa kết thúc, hắn phải giải quyết đám zombie này, nếu không vào buổi tối tiếng đập cửa sẽ dẫn đến càng nhiều, rất phiền phức.


“Giúp một tay" không cho cô gái kia kịp thở, Đổng A vội hô một tiếng, rồi nhặt lên lao đâm tới.


Cô gái nghe vậy, không quản cơ thể đã mệt mỏi rã rời, cầm lên đao thông qua khe cửa xếp cũng đâm ra ngoài. Tất cả có năm mươi ba con zombie, cô gái đã thấm mệt nên chỉ giải quyết được mười tám con, còn lại Đổng A xử lý hết. Sợ dẫn đến thêm nhiều zombie, hai người cùng nhau cấp tốc lên lầu. Hắn vẫn chưa tin tưởng cô gái lắm, dẫn cô đến một căn phòng trống sạch sẽ tạm thời an định lại.


“Tý nữa ta sẽ quay lại, đem theo thức ăn, trong phòng có nước sạch và quần áo, cô nên tắm rửa đi, nhớ tiết kiệm nước một chút.”


Nói xong hắn mới quay về phòng. Lúc này tiểu thất đứng ở hành lang nhìn từ đầu đến cuối, trở lại phòng, cô bé rất hiểu chuyện, không hỏi gì thêm, bắt đầu nấu cơm, không đợi Đổng A phân phó cũng nấu cho cô gái kia một phần. Sau khi ăn cơm tối no nê, hắn mới khoan thai cầm phần cơm đã chuẩn bị sẵn, mang tới phòng cô gái, có rất nhiều chuyện cần xác nhận.


Lúc này cô gái đã tắm rửa xong, đang mệt mỏi chợp mắt trên giường. Nghe tiếng gõ cửa liền nhanh chóng bật dậy đề phòng, xem ra tính cảnh giác rất khá, xác nhận là Đổng A về sau, mới ra mở cửa cho hắn vào. Đem hộp cơm để lên bàn mời cô dùng bữa xong, mới hỏi:


“Ngươi cứ dùng bữa, ta có việc muốn hỏi ngươi, không sao chứ?”


Cô gái đã 2 ngày không ăn, lúc này không để ý hình tượng đang ngồm ngoàm ăn vào, nghe hắn nói như vậy liền gật đầu. Đợi cô nuốt xuống một hơi, hắn mới tiếp tục, cứ như vậy màn giao lưu của hai người bắt đầu, Đổng A hỏi cô gái trả lời.


Sau một hồi trao đổi, hắn biết cô gái tên Sở Tuyết, là sinh viên đại học, căn nhà phía kia là của anh trai cô, bố mẹ hai người đều đã mất. Do tính cách của cô không hợp với chị dâu nên đã chuyển ra ngoài sống khi vừa lên đại học. Anh trai cùng vợ đi du lịch nước ngoài, cô mới về đây trông nhà, bây giờ zombie bộc phát mất tung tích, hy vọng gặp lại là cực kỳ xa vời.


Zombie mới bộc phát, cô còn ôm huyễn tưởng sẽ có nhà chức trách đến thu xếp, nhưng sau vụ việc với Đổng A mới nhận rõ hiện thực, phải tự tìm cách cứu mình, lúc này mới ra ngoài thu thập vật tư để sinh tồn trong tận thế. Cô cũng nhìn thấy Đổng A nhiều lần dẫn tiểu thất ra ngoài tìm kiếm vật tư, còn tưởng là hai anh em. Dù sao Đổng A chỉ mới hai mươi sáu tuổi mà thôi, đồng thời đối với tính cách của hắn có phần phán đoán, nhưng bản năng không thích thân cận, cũng tự hiểu rõ mình là phận con gái, càng phải thêm cẩn thận, nên chỉ xa xa quan sát rồi rời đi.


Cho đến khi cơn bão đến, cuốn đi mọi tích súc, căn nhà của anh trai bị phá đến không còn hình dáng, theo zombie không ngừng tiến vào, dồn nàng đến sơn cùng thuỷ tận. Nhờ có dục vọng cầu sinh mà Sở Tuyết mới phải tìm qua Đổng A nương nhờ.


Đổng A chỉ ngồi nghe, không nhận xét gì thêm, Hắn chủ yếu là không biết cách thể hiện sự đồng tình của mình, không còn cách nào khác, tính cách của hắn có thiếu.


Cũng may Sở Tuyết cũng không để ý việc này. Sau đó hắn giới thiệu những thành viên khác và mục đích sắp tới của hắn. Sở Tuyết nghe Đổng A nói ngoài bé gái Tiểu Thất mà nàng đã gặp ra, hắn còn giúp đỡ bé trai tên A Quang là em gái tiểu Thất, đặc biệt hai đứa trẻ đều không có quan hệ gì với nam nhân trước mắt, khiến cô phải xây dựng lại ấn tượng của mình với Đổng A. Trong tận thế sinh tồn đã không dễ, còn phải lo thêm hai cái vướng víu, Sở Tuyết không nhận xét gì, chỉ cảm thấy nhờ hai đứa nhỏ mà mình càng tín nhiệm thêm một chút.


Biết Đổng A sẽ ra ngoài, đến kho trung chuyển, không có ý tứ từ chối, nàng liền chủ động xin theo. Đổng A nghe vậy liền xác nhận với nàng, xem thể lực không có vấn đề về sau, mới dặn nàng nghỉ ngơi rồi trở về phòng, vùi đầu vào bàn làm việc.






Truyện liên quan