Chương 28: Chưng cất

Mất tới hơn ba ngày, vừa chặt cây vừa xây dựng, hàng rào cuối cùng cũng đã hoàn thành. Nó được làm từ những cây gỗ thẳng có kích thước đồng đều được cắm sâu vào trong lòng đất. Mọi người chỉ việc dựng thẳng cây gỗ ở vị trí chỉ định, sau đó dùng cần máy múc nhấn sâu vào trong đất.


Hàng rào có độ cao từ 2m đến 3m. Những nơi dốc đứng đã là bức tường thiên nhiên, rất khó có zombie có thể leo lên tới bên này, do đó không cần phải xây tường rào quá cao.


Cánh cửa cũng được làm bằng cây gỗ. Đổng A sau khi tham khảo ý kiến của đội viên, làm một hệ thống ròng rọc trợ lực, giúp mọi người đóng cửa càng thêm nhẹ nhõm thuận tiện.


Khi hàng rào xây dựng hoàn tất, dưới sự đề nghị của Hân Nhiên, cả đội tổ chức một lễ khánh công nho nhỏ. Nhìn thành quả mà mình vất vả xây dựng, trên mặt ai cũng mang lên vẻ vui mừng. Đây mới chỉ là công trình đầu tiên. Đội ngũ mặc dù ít người, lại phần nhiều là phụ nữ và trẻ em, nhưng ai nói họ không thể xây dựng căn cứ cho riêng mình. Dẫu vậy các nàng cũng phải đánh đổi rất nhiều, những vết chai sạn trên tay, làn da cũng bị nứt nẻ ra. Lao động cường độ cao dưới trời nắng nóng, không ít lần các nàng bị ngất đi, nhưng sau một hồi uống thuốc, nghỉ ngơi, lại lao đầu vào tiếp tục làm việc. Có các dụng cụ máy móc hỗ trợ, chẳng thua kém đàn ông là bao.


Hàng rào hoàn tất, Đổng A cho mọi người nghỉ ngơi một ngày, hắn quyết định nghỉ ngơi xong phải vào thành phố để tìm kiếm thêm vật tư, kể cả lương thực lẫn máy móc.


Trước khi rời khỏi thành phố A, hắn đã thu thập rất nhiều, đủ cho cả đội ăn được 3 tháng, nhưng 3 tháng về sau đâu? Vật tư loại vật này chẳng bao giờ là đủ.


available on google playdownload on app store


Tỷ như việc lấy nước. Vị trí của căn cứ ở trên cao, hẻo lánh, tránh được zombie mang tới phiền phức, nhưng lại ở cách quá xa nguồn nước. Gần căn cứ có một con suối nhỏ, nước suối rất trong, suốt mấy tháng nay không có một giọt mưa nào, cộng thêm ánh nắng chói chang, ta có thể thấy rõ, nước đang cạn thấy đáy.


Thức ăn trong thành phố, sẽ có ngày thu thập hết, Đổng A phải nghĩ cách tự mình tạo ra lương thực, chỉ có như thế hắn mới có thể bảo đảm cuộc sống cho mọi người trong đội.


Còn có dầu diesel cùng xăng, pin lithium cao áp, những thứ này đều là tài nguyên quan trọng, càng về sau sẽ càng khan hiếm. Cả đội phải nhanh hơn người khác thu thập trở về.


Mọi người cũng để ý thấy được, so với lúc tận thế vừa mới bộc phát, Zombie bây giờ càng lúc càng khó đối phó, tương lai sẽ tiến hoá đến tình trạng nào, chẳng ai có thể biết được. Tranh thủ bọn chúng còn có thể đối phó, mọi người phải thu thập thật nhiều vật tư.


Như vậy xem ra thời gian của tất cả mọi người là rất cấp bách. Bây giờ là đoạn thời gian quyết định cả đội có thể sống sót bao lâu và sinh hoạt như thế nào sau tận thế.
Nghỉ ngơi một ngày, giải tỏa mệt mỏi, Đổng A tập hợp đội viên tiến về thành phố Z.


Bởi vì đám người đối với thành phố Z không quá quen thuộc, nên lần này còn mang theo cả Hân Nhiên để dẫn đường. Thay vào đó Thanh Nhã sẽ ở lại cùng lũ trẻ canh giữ căn cứ.


Mục tiêu của chuyến đi này là thu thập thêm lương thực và giải quyết vấn đề nguồn nước. Vì thế cả đội mười người sẽ chia thành hai tổ. Tổ thứ nhất Đổng A dẫn đội đi tìm kiếm thiết bị, giải quyết vấn đề nước uống. Tổ thứ hai do sở Tuyết dẫn đội, đi tìm kiếm thức ăn, cùng đồ dùng sinh hoạt. Một đoàn ba chiếc xe, trong đó một chiếc mười sáu chỗ, một chiếc xe tải năm tấn, cùng với một đầu máy kéo, rời đi căn cứ hướng về thành phố Z xuất phát.


Cả đội xuất phát rất sớm, đang là mùa hè, ban đêm rất ngắn, mới bốn giờ ba mươi phút, mà những tia sáng đã le lói mọc lên từ đường chân trời, nhuộm cho mặt biển một mảnh màu vàng cam bắt mắt. Trong cái không khí thanh tân của buổi sáng, tất cả đội viên đều rất tỉnh táo, và có phần buông lỏng. Đã hai tháng kể từ khi mọi người hợp lại với nhau. Cả đội đều xây dựng được sự ăn ý rất cao. Nên khi ra ngoài tìm kiếm vật tư, chẳng có ai bởi vì zombie mà sợ hãi.


Sau khi đến nút giao thông là cửa vào của thành phố, cả hai đội đều ước định lúc bốn giờ chiều sẽ ở đây tụ hợp, rồi trở về căn cứ. Sau đó chia thành 2 đoàn xe tiến vào thành phố. Sở dĩ chọn bốn giờ chiều vì thời điểm đó là phù hợp nhất để trở lại. Mùa hè, mặt trời nắng chói chang, phải đến gần 7h00 tối, ánh nắng mới tắt hẳn, zombie mới sinh động. Ba tiếng đủ để cả đội an tâm xử lý chuyện phát sinh đột phát.


Tổ của Đổng A, do có hắn rất quen thuộc thành phố Z nên không cần Hân Nhiên dẫn đội. Nàng cùng Lập Thành, Lão Tân đi theo tổ của Sở Tuyết, có người dày dặn kinh nghiệm như Lão Tân đi theo, Đổng A cũng yên tâm. Tổ của hắn toàn là yếu gà, Tiểu Khả, Tiểu Nguyệt, Tiểu Thi, Tiểu Ân, nhưng có hắn với tư cách sức chiến đấu siêu cường dẫn đội, có khi còn an toàn hơn cả tổ của Sở Tuyết.


Giải quyết vấn đề nước uống, Đổng A đã có ý tưởng, thế là hắn dẫn các nàng đến thẳng địa điểm dự định, trên đường hắn cũng gặp một ít người sống sót khác tìm kiếm vật tư, nhưng đội xe không mảy may dừng lại.


Tổ của Đổng A lái một chiếc đầu máy kéo, nên trước khi vào thành phố tìm kiếm vật tư sẽ phải đi tìm thêm xe container, mới có đủ xe cộ để chuyên chở vật tư. Tổ của Sở Tuyết cần rất nhiều thời gian thu thập vật liệu, nên dùng xe mười sáu chỗ cùng xe tải năm tấn, có thể trực tiếp sử dụng. Ngoài ra hắn còn mang theo một chiếc xe có cánh tay máy thu thập được ở công trường, đang được đặt trong thùng container. Dùng nó để bốc dỡ hàng hóa hạng nặng là không thể nào phù hợp hơn.


Hắn dẫn theo đội viên đi đến điểm đến đầu tiên, là gara ô tô ở ngoại vi thành phố, quả nhiên nơi đây dừng đỗ rất nhiều xe container. Trước tận thế, xe container là không được phép lái vào nội thị, nhưng bây giờ là Tận Thế, muốn lái thế nào chả được. Tiểu Nguyệt các nàng lúc mới tập lái, do chưa quen lái xe tải hạng nặng nên có tông đổ cả cột đèn giao thông, đầu máy kéo cũng bị làm cho biến dạng. Các nàng thấy vậy đều tươi cười thích thú, làm cho đội trưởng như hắn rất là bất đắc dĩ. Sở hữu đầu máy kéo có rất nhiều ích lợi, nhìn rất nhiều đầu máy kéo đỗ ở chỗ này, Đổng A có một loại xúc động muốn kéo hết về căn cứ. Hắn quyết tâm, những lần sau đến sẽ dần dần dọn sạch chỗ này. Sau khi nối thùng xe vào đầu máy kéo, mới đi tới địa điểm tiếp theo. Đội của hắn thu thập vật tư toàn là đồ công nghiệp nên không có đi sâu vào thành phố như đội của Sở Tuyết.


Zombie bộc phát vào đêm khuya, lúc đó trên đường lưu thông xe cộ rất ít, dẫn đến đoạn đường khá là thoáng đãng, dù cho có một ít xe ô tô bị tai nạn đâm vào hai bên đường, nhưng cơ bản là không ảnh hưởng việc lái xe lớn đi trên đường. Hơn nữa đội số hai dùng xe không phải rất lớn, hành trình tìm kiếm rất là khả quan. Đồ Đạc trong siêu thị đều đã bị thu thập, Đội của Sở Tuyết đành phải thay đổi địa điểm là nhà hàng quán ăn. Dù phải đối phó với một ít zombie bị nhốt bên trong có nguy hiểm hơn, nhưng đối với nàng mà nói cũng không khó khăn.



Cứ như vậy một tuần nhanh như chớp mà qua, vật tư thu thập cũng ngày một nhiều. Tuy vậy quá trình thu thập cũng không nhẹ nhõm, tổ của Sở Tuyết suýt bị zombie vây một lần, trong quá trình đó đồng thời thanh lý không ít zombie. Kinh nghiệm của mọi người đều tăng lên một mảng lớn.


Đúng như Đổng A mong muốn, đã mang được về rất nhiều đầu máy kéo và thùng container. Đầu máy kéo thì dựng ở bãi đỗ xe, còn những thùng container kia thì để ở khu nhà container mà hắn đã quy hoạch sẵn. Sau một tuần, khu nhà container đã lên tới 20 thùng. Cùng với 4 bình chứa xăng và dầu diesel.


Lần này, mọi người không có tiếp tục ra ngoài thu thập vật tư mà ở lại căn cứ, có chuyện quan trọng cần phải giải quyết gấp. Lượng nước trong căn cứ chỉ còn dùng đủ cho bốn ngày.


Lúc thu thập vật tư cũng tìm được một ít nước đóng chai, nhưng với nhân số hiện giờ là bốn mươi tám người, thành viên cô nhi viện ba mươi lăm người, đến từ thành phố A mười hai người, cộng với Tô Dự.


Kể từ hai ngày trước, nước ở dòng suối gần đó đã triệt để cạn khô. Thời tiết nóng bức thế này nhu cầu dùng nước của mọi người là rất lớn.


May mắn vật liệu đã thu thập đủ, cộng với mỗi tối sau khi thu thập trở về cả đội cũng không có nghỉ ngơi, mà dành ra thêm ba tiếng để chế tạo dụng cụ lọc nước. Đổng A dự định trong vòng hai ngày tới phải đem hệ thống lắp đặt xong.


Rất nhanh hai ngày nữa trôi qua, công trình cũng hoàn tất. Ý tưởng của hắn rất đơn giản:
Lợi dụng ánh nắng mặt trời như thiêu như đốt, tại khu đất bằng phẳng hướng ra phía biển của căn cứ, Đổng A dẫn theo mọi người tiến hành dọn dẹp một phen.


Hắn chế tạo một cái đĩa gương cầu lõm bằng nhiều tấm gương nhỏ, được cố định bằng trụ sắt và sắp xếp theo một trật tự nhất định.


Một phần việc nhẹ thì phân công cho đám trẻ con, như là điều khiển những tấm gương kia về đúng vị trí, sao cho điểm phản chiếu của chúng là nồi hơi lớn đựng nước biển, được đặt ở trung tâm.


Đám nhỏ cũng không thấy việc này khổ cực, càng xem giống như là trò chơi, cả đám đều chơi rất vui vẻ.


Nồi hơi này được Đổng A cải tạo đi qua, rất dày, chắc chắn, nó có hai đường ống, một dẫn nước biển đi vào, một dẫn hơi nước đi ra. Cả hai đường ống đều có van đóng mở để điều áp. Hơi nước sau đó được đưa đưa qua hệ thống làm mát.


Hệ thống làm mát là một bể nước biển có máy bơm liên tục bổ sung nước biển mới. Hơi nước đi qua ống dây dài, được nước biển làm mát, sau đó ngưng tụ thành nước tinh khiết, là có thể uống được ngay.


Ngoài ra, trong hệ thống còn có thêm một nồi hơi khác không sử dụng ánh sáng mặt trời mà dùng than củi để cấp nhiệt, Đổng A tận dụng hết tất nguyên liệu cả để nâng cao hiệu suất.
Không những thu được nước uống, mà khi vệ sinh nồi hơi, còn có thể thu được muối biển, cái này không sai.


Chỗ khó ở đây là hệ thống này rất dễ bị tắc nghẽn, cần phải được bảo trì thường xuyên, cộng thêm muốn đưa nước biển lên độ cao 600 mét rất khó. là một cái đại công trình, tạm thời chỉ có thể dùng xe bồn đựng nước, chở nước biển trở về.


Sáng hôm nay, cả đội không có đi tìm kiếm vật tư mà dùng xe bồn đựng nước mới thu thập được, cùng tất cả vật phẩm có thể đựng nước, cùng nhau đi ra bờ biển. Dùng bơm điện hút nước biển lên đầy xe mới vui vẻ quay trở lại căn cứ.


Sau khi nước biển được đổ vào cả hai nồi hơi, tiếp theo là chờ đợi. Một nồi là do ánh sáng đun nóng, một nồi là do than củi đun nóng. Cho đến khi những giọt nước tinh khiết đầu tiên đổ vào cốc thủy tinh, Đổng A cầm lên nếm thử, thấy mùi vị không sai, mới chia sẻ cho mọi người cùng uống.


Không biết từ ai bắt đầu, cả đám đều vui vẻ hoan hô lên. Tiểu thất vừa nhảy cẫng lên vừa ôm lấy Đổng A, nàng từ khi đến căn cứ, làm quen với bạn mới, đã từ trong bóng tối đi ra, lúc này rất là vui vẻ, việc nàng ôm lấy đội trưởng, khiến cho lũ trẻ khác đều học theo, cũng lao nhao lên ôm lấy, khiến cho hắn như cảm nhận được niềm vui không tên.


“Thật tuyệt" Đổng A không nhịn được thì thầm một câu, trên miệng còn hiện lên nụ cười vui sướng.






Truyện liên quan