Chương 71: Trò chuyện
Người trung niên nghe vậy có chút nghi hoặc. Thường muốn đạt được căn cứ bảo hộ, tối thiểu phải có đội ngũ nằm trong danh sách lính đánh thuê chính thức. Có lẽ là trường hợp cá biệt. Bỏ qua thắc mắc, hắn nói tiếp:
“Trình độ như vậy mà cũng có khảo hạch - thật hay đùa? Sức chiến đấu của ngươi không thua hai bọn ta chứ?”
“May mắn các ngươi đỉnh ở phía trước, ta mới có cơ hội phát huy, là mọi người hỗ trợ lẫn nhau.” Đổng A không có khách sáo, nói là nói thật. Nếu không có 2 cỗ thiết giáp làm tanker, hắn đã sớm bỏ chạy mất dạng.
“Dù sao ngươi cũng không ngại nguy hiểm cứu bọn ta, người như ngươi sau tận thế quả thực quá ít gặp. Người bằng hữu này ta giao định.
Ta gọi Nguyễn Văn Hồng, tên tiểu tử này là Phan Khải, mới nhập đội của ta chưa lâu, điều khiển cơ giáp còn khá non tay, nếu lần sau làm nhiệm vụ có gặp phải không ngại giúp đỡ một - hai.”
Người trung niên Văn Hồng một bên trò chuyện, giới thiệu người điều khiển cơ giáp khác, mũ bảo hiểm mở ra, xuất hiện gương mặt của thanh niên trẻ tuổi, khoảng chừng 21, 22 tuổi. Thanh niên kia không nhiều lời, chỉ khách sáo chào hỏi trở lại. Người này giống như điều khiển thiết giáp cầm súng điện từ cái kia. Hơn nữa cách nói chuyện của Nguyễn Văn Hồng giống như tin chắc Đổng A sẽ vượt qua bài khảo hạch vậy.
“Ta Tên Đổng A, là thủ lĩnh của căn cứ B20. Người của căn cứ Z ta biết không nhiều, chủ yếu liên lạc qua Lý Tuấn ở trung tâm thương mại.”
“Thì ra là quen biết với Lý Tuấn, trong căn cứ B20 có lẽ có người rất giỏi thương nghiệp Lý Tuấn mới giao thiệp với.” Nguyễn Văn Hồng thầm nghĩ. Sau đó hắn mới lấy giọng điệu trò chuyện phiếm nói tiếp:
“Chúng ta thuộc tổ đội lính dù số 157, nhưng ta thích gọi là không quân lục chiến hơn, ngươi thấy đấy, chúng ta tiếp đất không cần dù. haha.
Lần sau khi đến căn cứ Z cứ theo số điện thoại này liên lạc ta, mạng nội bộ cửa hàng trung tâm bên kia có. Nếu không có nhiệm vụ, chúng ta cùng tiến quán bar làm vài ly. Cũng đã lâu ta chưa uống rượu ở trung tâm thương mại.”
Lời lẽ của Nguyễn Văn Hồng đầy ý kết giao, dĩ nhiên hắn là bị chiến lực của Đổng A kinh diễm đến. Hơn nữa người này quen biết Lý Tuấn, lại được căn cứ xem xét khảo hạch làm lính đánh thuê chính thức, hắn nghĩ lai lịch sẽ không có vấn đề gì.
“Được” Đổng A vẫn trả lời ngắn gọn như vậy, nhưng giọng điệu lộ ra vẻ hào sảng.
Nguyễn Văn Hồng và Phan Khải thấy vậy đều lộ ra nụ cười. Hai cỗ thiết giáp sửa chữa rất nhanh. Đổng A thuận thế mời hai người kia cùng tiến vào căn cứ trên núi ở nơi đó chờ đợi.
Trong lúc làm nhiệm vụ,hai người là không được phép thoát khỏi cơ giáp, cũng không được phép ăn thức ăn ngoài do đó cả ba chỉ còn cách ngồi trên bãi đất trống chờ máy bay trở lại. Đổng A và 2 người rảnh rỗi trò chuyện phiếm, bầu không khí không còn xa lạ.
Những đội viên khác lục tục từ dưới hầm chui ra đi khắc phục hậu quả. Phan Khải nhìn thấy Hân Nhiên các nàng xinh đẹp, khuôn mặt có chút đỏ lên, sợ thất lễ không dám nhìn nhiều liền quay mặt đi chỗ khác.
Căn cứ Z quân luật rất nghiêm, tuyệt không có chuyện binh sĩ lấy thân phận người của căn cứ lớn đi ức hϊế͙p͙ kẻ khác.
Trải qua một đợt thanh lọc, những thành phần như vậy đều đã bị đá ra ngoài, bầu không khí bên trong căn cứ lớn này xem như không sai. Để bình phục xuống nội tâm rung động, Phan Khải chủ động hướng Đổng A bắt chuyện:
“Căn cứ của các ngươi, thật ít người a! Có thể chống được đến cứu viện không dễ dàng.”
Đổng A cũng cảm khái nói: “Còn tốt có hầm trú ẩn, nếu không sợ phải thương vong thật nhiều.”
Nguyễn Văn Hồng cũng chen vào nói:
“Các ngươi cũng thật may mắn, có thể tìm ra hầm trú ẩn lại ở vị trí này, an toàn trước động đất, có thể xem là vị trí tuyệt vời nhất của các căn cứ nhỏ. Quái vật bình thường hẳn khó có thể uy hϊế͙p͙ được nơi đây.”
Đổng A phát hiện trong lời nói của đối phương cho ra ít manh mối: quái vật bình thường? Vậy quái vật không bình thường đâu? Đổng A nắm lấy cơ hội muốn điều tr.a thêm tin tức liền hỏi:
“Ta thấy quái vật lần này không đúng, biết lập đội, biết dùng vũ khí, công nghệ chế tạo bom không sai, hẳn do tà giáo gì đó tạo ra đúng không?”
Nguyễn Văn Hồng nghe được câu hỏi, bỗng dưng lấy một loại ánh mắt khác nhìn lại Đổng A một lần, hắn rất muốn nói: "Đang hỏi cái quái gì? Ngươi cũng là cải tạo chiến sĩ có được hay không! Ngươi là ở cái kẽ đá nào chui ra vậy? ai tạo ra ngươi?" Nhưng rất nhanh liền nhịn xuống, hiểu được đối phương đang muốn hiểu rõ thêm tin tức liền cười "ha ha" đáp lời:
“Chúng ta là "quân triều đình" tin tức linh thông một ít, nhiệm vụ cơ mật ta không tiện tiết lộ nhiều, nhưng có thể chia sẽ một ít tin tức bên lề cho ngươi. Bọn này sẽ không vô duyên vô cớ tấn công một căn cứ đang nằm trong diện bảo hộ của căn cứ Z, ẩn tình trong đó ta không biết nhưng ngươi hẳn phải đoán được chứ?"
Đổng A nghe xong, hai chữ "Dược nhân" tức tốc hiện lên trong đầu.
"Thì ra là vậy!" Đổng A lẩm bẩm.
Người trợ lý lần trước gặp mặt đã nhắc nhở qua. Lúc trước cũng có xem trọng chuyện này, nhưng trình độ xem trọng vẫn còn chưa đủ. Do thiếu thông tin hắn không nghĩ sẽ lấy hình thức như thế này đi đối đầu với căn cứ S. Nếu không có căn cứ Z cứu viện, Đổng A có thể tự tin đem theo Sở Tuyết trốn thoát, những người khác thì không nói được rồi. Trong cái tận thế này, đã có thể xây dựng được căn cứ lớn quả nhiên không có một ai là đơn giản.
Thấy Đổng A đơ ra, biết là đang trầm tư suy nghĩ, Nguyễn Văn Hồng đợi một chút mới nói tiếp:
"Bọn chúng vốn là người biến thành, là một đường khác của cải tạo sinh học. Nếu có đối ứng thuốc chích vào có thể quay lại hình dáng con người. Công trình này còn được xem là kỳ tích công nghệ đấy. Trước kia thuộc về hạng mục bị chính phủ nghiêm cấm phát triển, bây giờ là tận thế rất có thể đã bị lũ điên kia khởi động lại.
Trong một nhiệm vụ trước đây ta đã gặp qua, nhưng so với lần đó, lần này chúng đã được hoàn thiện hơn hẳn, trí năng, tốc độ, sức hồi phục đều tăng lên không chỉ một bậc. Đơn đả độc đấu bọn chúng cũng thường thôi. Nhưng xét về đoàn chiến, dù không bằng cơ giáp lại mạnh hơn cải tạo chiến sĩ khác nhiều lắm.”
Giọng nói của hắn mang đầy vẻ ngạc nhiên.
Đổng A nghe được cũng kinh ngạc hỏi lại:
"Ý ngươi nói là lũ quái vật là người bình thường, bị biến đổi mới biến thành như vậy? Chờ chút, bọn chúng có thể giữ lại được tâm trí của con người hay không? Ta thấy lúc chiến đấu đôi khi chúng rất ranh mãnh, lại biết hợp tác đoàn đội, đôi khi trở nên điên cuồng hoạt động chỉ dựa vào bản năng, cùng dã thú không khác."
Nguyễn Văn Hồng không làm ra suy nghĩ quá lâu, trả lời nói:
"Không rõ ràng lắm, chúng ta lần đầu tiên gặp phải. có thể bọn chúng là sản phẩm thất bại cũng nên. Theo ta suy đoán nếu chương trình này thành công, quái vật sẽ không dùng loại bom đó đi đối phó chúng ta. Đó là đồ thải loại của quân đội, dùng có bao nhiêu bất tiện... Nhưng tính ra cũng khá phù hợp với tình trạng hiện tại của chúng."
Ngồi trò chuyện không bao lâu, máy bay trở lại quét hình toàn thể căn cứ một vòng. Hai chiến sĩ cơ giáp hướng Đổng A nói lời từ biệt rồi từ trên máy bay hạ xuống dây cáp, tải hai chiếc thiết giáp vào trong khoang, động cơ tăng tốc biến mất vào trong tầng mây đầy khói bụi.
Ngày hôm sau, một chiếc xe bọc thép đen dừng trước cổng căn cứ trên núi. Vốn dĩ Đổng A cho rằng đây chỉ là một lần giao tiếp bình thường, căn cứ Z thông báo phí xuất thủ và các việc hậu tục liên quan. Không nghĩ tới người trợ lý một lần nữa đích thân đến.