Chương 87: Quay lại

Thấy 2 người Đổng A đang đứng ở trước cửa đợi, Thái Sơn lườm tên đàn em ngu ngốc của mình một cái rồi tiến lên, vẻ mặt đầy áy náy nói:
“Tiểu đệ của ta không hiểu lễ phép, mời ngài nhanh tiến vào bên trong, phòng đơn sơ, mong ngài không chê!”


Đổng A đang bề bộn nhiều việc đây, đâu có để ý cái này, liền nói thẳng:
“Không cần đâu, vốn dĩ muốn để Thanh Nhã trao đổi với các ngươi nhưng nàng đang bận tiếp quản khu trọ này, hy vọng ngươi có thể quen với cách nói chuyện của ta.”


Thái Sơn bị thông tin này kinh ngạc đến ngây người. Khu trọ nghèo nhìn như dơ bẩn, tồi tàn, người chủ của nó trước kia chính là thành viên chính thức của căn cứ Z, thân phận rất cứng, không nghĩ tới nói đổi liền đổi.


“Những người này lai lịch gì?” lẩm bẩm xong hắn có chút thất thố cắt đứt lời của Đổng A nói:
“Ý ngài là: hiện tại ngài đã là chủ của khu trọ này?”
Đổng A bị cắt đứt cũng không có sinh khí uốn nắn:
“Không phải của ta, mà là đội của ta.”


Nhận ra mình thất lễ Thái Sơn vội quay lại chuyện chính:
“Ta hiểu được. Ngài có việc gì cần ta hỗ trợ hay sao?”
Đổng A: “Đội của các ngươi có bao nhiêu người có thể chiến đấu?”


Hơi tính nhẩm một chút, Thái Sơn nói: “Không tính trẻ em và phụ nữ, có 47 người. Biết bắn súng thì không nhiều nhưng đều có thể chém giết zombie. Chờ chút, ngài là muốn đi đánh nhau với người khác ư?”
Bị Thái Sơn nhanh như vậy phát hiện ý đồ, Đổng A không kinh ngạc chút nào thừa nhận:


available on google playdownload on app store


“Đúng. Chúng ta cần người phối hợp hành động. Ta nghe nói ngươi muốn thăng cấp đoàn đội của mình trở thành lính đánh thuê tự do nhưng không đổi được nhiều súng đúng không?”
Thái Sơn: “Đúng vậy. Ngài không phải không biết, súng trong tận thế trân quý dường nào.”


Đổng A không muốn dài dòng thêm nữa bèn thẳng thắng nói một tràng:


“Thù lao của các ngươi sẽ là số súng đạn đủ để vũ trang 47 người ấy, hơn nữa có thể thanh toán trước. Đến khi hoàn thành nhiệm vụ, tùy vào độ cống hiến mà có thể được chia thêm. Chỉ là nhiệm vụ này khá nguy hiểm, không cho phép qua loa.


Đồng thời chỉ cần ngươi đáp ứng, ta sẽ cho ngươi quản lý khu nhà trọ này dưới quyền Thanh Nhã.
Nhiệm vụ rất gấp, ngươi có 1 ngày để suy nghĩ. Ta sẽ ở cửa hàng Kẹo Đường đợi câu trả lời, hy vọng ngươi có thể trân trọng cơ hội này.”


Thái Sơn nghe lấy nhiệm vụ "từ trên trời rơi xuống" đã có chút động tâm, nhưng thù lao lớn đồng nghĩa với nguy hiểm lớn, hắn chần chờ hỏi:
“Ta có thể biết được ngài muốn chúng ta làm gì không?”
Đổng A thực không muốn dài dòng thêm nữa, trả lời ngắn gọn:
“Đáp ứng tham gia tự nhiên biết.”


Nói rồi dẫn theo Sở Tuyết rời đi.


Điều kiện mà Đổng A đưa ra không thể không nói cực kỳ mê người. Nếu không phải những đoàn đội lính đánh thuê tự do khác hắn không quen, như bị đâm sau lưng, độ nguy hiểm khó mà chưởng khống, lại cố ý nâng đỡ đoàn đội của Thái Sơn, nhờ vào đó hợp tác lâu dài, mới không đi chọn một đám tay mơ trợ giúp mình.


Thái Sơn không phải hạng người dây dưa dài dòng, liền lập tức phát lệnh triệu tập thành viên chủ chốt họp bàn.
Nếu không vì mang nhiều người như vậy lại gặp không ít xui xẻo,hắn sao có thể luân lạc đến tình trạng như ngày hôm nay.


Kỳ Thực Đổng A vừa rời đi Thái Sơn đã đưa ra quyết định muốn liều một phen, nhưng đoàn đội của hắn cũng không phải bền chắc như thép, còn phải đi cái quy trình
"…"


2 người Đổng A cùng Thanh Nhã tụ hợp, không trở về cửa hàng Kẹo Đường mà chia ra đi khắp các chợ, chi gần hết số tiền điện tử còn lại mua chất hóa học...


Không có đặt hết niềm tin rằng Thái Sơn sẽ đồng ý lời đề nghị, Thanh Nhã đi liên lạc một ít đoàn đội lính đánh thuê uy tín bắn tiếng trước, hợp tác với bọn họ có rất nhiều nhân tố không chắc chắn, nhưng biết sao được, không một ai trong đội muốn để Báo Ca chạy thoát lần nữa.


Những đội viên khác cũng giống như vậy đang tỏa ra khắp nơi tìm kiếm vật tư, chế thêm thuốc nổ đen và bom khói, phải nói bận rộn cực kỳ.
"…"
Sáng sớm ngày hôm sau, Thái Sơn liền dẫn người xuất hiện ở trước cửa hàng Kẹo Đường, bày tỏ ý muốn cùng tham gia nhiệm vụ với Thanh Nhã.


Đổng A còn đang ở nhà trọ đây, không nghĩ tới Thái Sơn lại tới sớm như vậy nên không có gặp mặt.
Thái Sơn cảm thấy mình quá gấp rút rồi, chỉ biết đứng đó đợi. Ba mươi phút sau, song phương chính thức gặp nhau.


Đổng A không có dài dòng cái gì, giao số súng đạn kia cho đối phương, trở về trang bị cho đoàn đội.
May mà Thái Sơn dẫn theo nhiều người nếu không một lần mang hết về chừng đó súng đạn cũng không phải là chuyện dễ dàng.


Nếu Thái Sơn đã quyết định sớm thì không cần phải dài dòng thêm nữa. Đổng A cũng kêu gọi lên đội viên, đồng thời bàn giao kế hoạch của mình cho đội trưởng của đội lính đánh thuê tương lai này.


Sau đó cho đối phương 2 tiếng chuẩn bị, hẹn gặp nhau phía bên ngoài tường cao cùng xuất phát tiến về điểm tập trung Bình An.
Thái Sơn nghe ra kế hoạch, cũng thở phào một hơi. May mắn mình không bị xem như pháo hôi hấp dẫn hỏa lực, đồng thời nghĩ về bản thân, không nhịn được cười khổ trong lòng:


“Trong lúc mình và đàn em còn đang đau khổ lăn lộn ở tầng dưới chót nhất của Trung Tâm Thương mại thì người ta đã cầm lên vũ khí đi choảng nhau khắp nơi, bảo sao chênh lệch giữa người sống sót với nhau càng lúc càng lớn.”


Hắn cũng hiểu được lần thù lao này có chút vượt quá nhiệm vụ được giao.
Đây là Đổng A cố ý nâng đỡ, do đó đối với hợp tác lần này Thái Sơn quyết tâm phải càng thêm ra sức.


Ngoài tận mắt chứng kiến vũ lực siêu cường, Thái Sơn không hiểu rõ các mối quan hệ của Đoàn đội Đổng A đối với căn cứ Z, nên hắn luôn giữ thái độ kính trọng giống như hạ cấp đối với thượng cấp.
Đổng A cũng không lo lắng họ cầm lấy súng xong không có làm việc.


Chưa nói tới đối phương sợ đắc tội bản thân, khu trọ nghèo đã bị nắm trong tay, nếu Thái Sơn dám làm như vậy, người mà hắn dẫn theo sẽ bị đuổi hết ra ngoài.


Trong trung tâm thương mại, còn có vài khu trọ nghèo khác nhưng không đâu có vị trí đắc địa và rẻ như khu này, tất cả đều kín người hết chỗ.


Trong thoáng chốc muốn an định cho hơn trăm người cũng không phải là chuyện dễ dàng, hại nhiều hơn lợi, hơn nữa lợi ích đem lại to lớn như thế, người bình thường khó mà cự tuyệt.


Lần này rời đi, không có trang bị thêm súng bắn tỉa vừa mới lấy được, thời gian quá gấp gáp khó mà thuần thục, nên đành tiếc nuối để lại ở cửa hàng Kẹo Đường.
"…"


Bên ngoài tường cao hai đoàn đội gặp nhau, tình cảnh có chút xấu hổ. Đoàn Đội của Thái Sơn chỉ có 2 chiếc xe, không đủ phương tiện di chuyển. Không phải là bọn họ không thể thu thập được xe mà là không có tiền mua nhiên liệu để chạy.


Khu vực hoạt động phải nói là cực gần căn cứ Z nên zombie hay quái vật bên ngoài rất ít. Thỉnh thoảng còn gặp nhiều người sống sót khác đi thành từng đoàn đội đạp trên tuyết đen, hành tẩu trên đường. Xung quanh đây không chỉ có mỗi điểm tụ tập Bình An.


Đổng A vốn đã dự liệu được chuyện này, hắn cũng không vô não dẫn đám người thẳng một đường đến điểm tập trung bên kia. Trên đường sẽ cùng với Thái Sơn quy định một số ám hiệu, thông qua đó quan sát cách Thái Sơn chỉ huy như thế nào để tinh chỉnh kế hoạch cho phù hợp.


Sau đó, Đổng A cũng không ở chung một chỗ với mọi người chờ đợi mà một mình đi tới do thám trước tình hình.
Điểm tụ tập Bình An.
Từ bên ngoài nhìn, nơi đây cũng không có gì thay đổi, chỉ có điều lực lượng canh gác rõ ràng nhiều lên.


Đổng A gan to bằng trời, tiến vào bên trong do thám, dám làm như vậy không phải không có lý do. Thứ nhất là tự tin vào thực lực bản thân, thứ 2 hắn chưa bao giờ lọt vào tầm mắt của báo ca, cách ăn mặc lại che đi hết các đặc điểm nhận dạng cơ bản.


Đổng A lấy thân phận một người lính đánh thuê thuận lợi tiến vào bên trong. Giống như lần trước hắn đi dạo quanh nơi đây một vòng, không phát hiện điều gì bất thường, dường như thiệt hại hơn phân nửa quân số không làm ảnh hưởng tới Báo Ca chút nào.


Ẩn núp tiến về phía sau đồi, mở ra trạng thái quan sát, nhìn chăm chú lên cái lều lớn nhất kia. Chỗ đó vẫn luôn như vậy, bên trong có rất nhiều người. Dù cho Đổng A có khứu giác siêu phàm cũng khó mà phân biệt từ những bóng mờ trong đầu kia ai là Báo Ca.


Đến buổi chiều, điểm tập trung bắt đầu trục xuất khách nhân, Đổng A không còn cách nào phải rời đi. Một đường cẩn thận xác nhận mình không bị bám đuôi về sau mới cùng đoàn đội tụ hợp.


Trước khi đi hắn còn không quên để lại một ít bom điều khiển từ xa do mình tự chế, mục đích chủ yếu là gây ra hỗn loạn, không có ý sát thương ai nên điểm đặt bom cũng phi thường giảng cứu, đồng thời còn kèm theo bom khói để tăng hiệu quả.






Truyện liên quan