Chương 89: Mật thất

Thái sơn đem bộ đàm treo trước ngực thả xuống, khuôn mặt tràn đầy lo lắng. Đổng A là người phi thường bực nào hắn đã trực tiếp thấy được, nên cực kỳ tin tưởng từng câu từng chữ mà người kia nói ra.


Có điều đoàn đội của hắn được trang bị quá sơ sài rồi, khẩu trang chống bụi cũng chẳng có, phải thay bằng khăn vải, đừng nói tới mặt nạ phòng độc.


Ngoài đem mệnh lệnh của Đổng A truyền đạt xuống dưới cho đàn em, không có biện pháp phòng tránh nào khác. Đúng lúc này hắn thấy được một tên tiểu đệ thân tín của mình, bỗng dưng tụt quần xuống đi tiểu, liền giận giữ mắng mỏ:
“Chân Thọt, chiến đấu căng thẳng ngươi đang làm gì kia?”


Đàn em có biệt danh Chân Thọt thấy đại ca giận dữ, liền nhanh chóng đáp lại:
“Đại ca, ta cái này không còn cách nào a. Nghe đồn khăn vải tẩm nước tiểu có thể triệt tiêu độc tố,...”
Thái Sơn như bắt được cây cỏ cứu mạng, vội cắt lời hỏi: “Thật sự?”


Chân Thọt:” Không chắc! Nghe đồn.”
Thái Sơn: “Tại sao đàn em của ta toàn một lũ không đáng tin cậy?!! Thôi có còn hơn không, Chân Thọt, ngươi mau chỉ cách này cho những người khác.”
Chân Thọt: “Ok, đại ca…”


Đội hình 47 người được chia thành 4 đội mười người và 1 đội 7 người do Thái Sơn trực tiếp chỉ huy.


available on google playdownload on app store


Hắn cũng không cùng đàn em lao lên tấn công mà liên lạc với những tiểu đội trưởng khác, hỏi thăm vị trí biến hóa, tình hình chiến đấu, số đạn còn lại,... nhờ đó thế công có tiến có thối, chỉ xuất hiện một ít người bị thương nhẹ, chưa ai tử vong. Những điều này là Đổng A trong lúc ngắn ngủi, thông qua đôi câu vài lời chỉ dạy cho hắn.


Đổng A cũng không phải tự nhiên biết đến, mà học hỏi từ Lão Tân.

Sở Tuyết bên này sớm một bước đi tới cửa đông tiềm phục lại. Trên đường bỏ chạy không ít người, rất hỗn loạn nhưng nàng tự tin có thể phân biệt Được Báo ca, nếu có giấu trong đoàn người.


Chỉ là tiềm phục được một đoạn thời gian đều không thấy bóng dáng Báo Ca hay bất cứ một tên khả nghi nào xuất hiện, Sở Tuyết phải đứng đó chờ đợi, có chút đáng tiếc nói:
“Gió thật đáng ghét! Nếu sử dụng được UAV sẽ dễ dàng hơn nhiều…”


Điểm tập trung đang lâm vào tình thế hỗn loạn nhất thì xuất hiện rất nhiều quái vật, khá giống với con hải ly, nhưng thân và đuôi dài hơn nhiều, móng vuốt sắc bén, răng nanh sắc nhọn không biết từ đâu nhô ra, nhanh chóng tập kết hướng phía nam.


Đi kèm theo đó là một luồng nồng vụ, để người bị bao phủ trong đó đều trở nên điên cuồng, không ngừng công kích lẫn nhau. Quái vật cũng không có yên ổn chạy về hướng nam, nếu gặp nhân loại trên đường, đều thuận tay làm thịt, cảnh tượng huyết tinh vô cùng.


Điểm tập trung Bình An chính thức biến thành địa ngục trần gian.
Đổng A là người đầu tiên phát hiện dị thường, bèn dùng bộ đàm thông báo cho tất cả mọi người.


Những hải ly quái này sức chiến đấu so với Thằn lằn quái còn yếu, bù lại kích thước nhỏ và số lượng lớn. Tốc độ của chúng rất nhanh, chẳng mấy chốc đã đi tới cửa tây và cửa nam.


Cửa tây vốn đánh nghi binh, chỉ có 1 đội mười người nên sau khi Nhận được lệnh, Thái Sơn liền cho đám người này rút lui lập tức. Cửa nam cũng tương tự, trước khi quái vật tới nơi đã nhanh chóng lùi lại một đoạn.
Quan sát số lượng Hải Ly quái quá nhiều, Thái Sơn may mắn không thôi:


“May mắn không bị lòng tham quấy phá, trái lệnh dẫn người tiến vào bên trong điểm tập trung.”


Đúng lúc này, Đổng A cũng thành công đi tới cổng Phía bắc, trên đường cũng gặp một ít quái vật, nhưng đều bị nhẹ nhõm giải quyết. Vốn tưởng cổng phía bắc an toàn nhất - nhưng không! nơi này bị nồng vụ bao phủ, người sống sót đang điên cuồng chém giết lẫn nhau. Người có vũ khí không nương tay truy sát kẻ yếu hơn, người không có vũ khí thì dùng tay bấu, răng cắn, giống như có thù giết cha, những người vốn hèn nhát kia khó được lộ ra hung mãnh một mặt.


Đổng A không muốn tốn hao thể lực vì những thành phần đó, liền cẩn thận luồn qua, xác nhận thân ảnh của báo ca, nếu gặp được kẻ không có mắt tấn công, hắn đều lạnh lùng hạ sát thủ.


Dạo qua một lần, không thấy tung tích Báo Ca về sau, hắn dẫn đội viên lộn ngược lại bên trong điểm tập trung, toàn lực mở ra trạng thái quan sát tiến hành 360 độ không góc ch.ết tiếp tục dò xét.


Điểm tập trung bình an nói nhỏ không nhỏ, nói lớn không lớn, Đổng A sau một hồi tần suất cao quan sát, liền thấy điểm bất thường. Tại xung quanh một cái lều không có gì thu hút tập trung tới hơn 30 người. Những tên kia điều tìm nơi công sự ẩn núp lại làm sao thoát khỏi trạng thái quan sát cho được, trừ khi bọn họ không có thân nhiệt, không phát ra âm thanh, không có mùi,...: bóng mờ như cũ xuất hiện trong tâm trí hắn.


Không có lý do gì mọi người đều nháo nhào bỏ chạy ra bên ngoài, đám người lại lẩn trốn nơi đây, hơn nữa một số trong bọn chúng còn tỏa ra mùi vị quen thuộc trong không khí, Đổng A chắc chắn rằng đã từng gặp qua.


Không cần 1 giây suy nghĩ liền đoán ra thân phận của đối phương, sợ đội ngũ của mình (4 người) quá ít ỏi đánh không lại, lập tức dùng bộ đàm kêu gọi Sở Tuyết nhanh chóng qua tới tiếp viện.


Không lâu lắm, đội của nàng cũng bí mật từ phương hướng khác tiếp cận. Hẹn xong ám hiệu, Đổng A hô lên một tiếng cả hai tiểu đội không ngừng rút chốt lựu đạn tự chế ném về phía kẻ địch đang ẩn núp kia.
“Ầm! Ầm! Ầm!” Tiếng nổ vang lên không ngừng.


Đối phương đang cường độ cao phòng bị, cộng với công sự che chắn, những tưởng dù cho bị tấn công bất ngờ đều có thể làm ra ứng đối, ai ngờ vị trí của chúng đều bị Đổng A nhẹ nhõm nắm trong lòng bàn tay, lựu đạn chuẩn xác nổ trên đỉnh đầu, tránh làm sao khỏi.


Sau một đợt lựu đạn nổ loạt, bọn chúng liền thương vong quá nửa. Đổng A liền làm tanker cho cả đội, chạy lên trước nhất. Đến lúc này những bóng mờ kia mới xuất hiện trong tầm mắt. Nhìn bộ dạng người không ra người, quỷ không ra quỷ,thật quá dễ phân biệt rồi:


“Đây chẳng phải là lũ cải tạo chiến sĩ thất bại, là thành viên chính thức của tổ chức tà giáo hay sao.” lẩm bẩm…


Dù lũ này cường đại hơn người thường nhưng trong mắt hắn càng là thua xa đám quái của căn cứ S, thế là tự tin hơn hẳn, băng qua làn mưa đạn, ép đối thủ phải đánh giáp lá cà với mình.


Đội viên theo sau càng thêm vô lại, không thèm để ý có ngộ thương đội trưởng hay không cứ thế nổ súng bắn loạn cả lên. Đương nhiên Đổng A cũng bàn giao cẩn thận đừng đem hắn headshot - có phục hồi được hay không còn chưa dám thử…


Bên phía Sở Tuyết cũng tương tự như vậy, để tụi tà giáo vừa đánh cái đối mặt đã bị chém sạch sành sanh.
Đánh nhau to như thế, bên trong lều lại không có chút động tĩnh nào truyền ra, để Đổng A hơi nghi hoặc.


Không dám lỗ mãng, hắn liền ném một quả lựu đạn đi vào, “Boom!” cái lều nhỏ liền bị thổi bay lộ ra cảnh tượng bên trong.
Lựu đạn nổ không chỉ cuốn bay lớp vải lều mà còn để cho đất đá bên dưới bị xốc lên, xuất hiện một cái cửa hầm ngầm.


“Há! Thì ra là vậy” Đổng A hiểu được lẩm bẩm.


Hầm ngầm dùng cây gỗ chống sơ sài chứng tỏ mới được đào ra, không phải sản phẩm trước tận thế. Nhìn cách xây dựng, không biết được thông đi đâu, nếu bên kia có cửa ra, dùng lựu đạn nổ sụp là hạ hạ sách. Dùng khói hun không tồi nhưng tốn quá nhiều thời gian…


Liều thì ăn nhiều, Đổng A lại quyết định đánh cược, mạo hiểm chui xuống, trừ khi gặp phải tinh thần thể, bị lượng lớn thuốc nổ trực diện hoặc xuống quá sâu dưới đất rồi sập hầm, nếu không thì không thể uy hϊế͙p͙ được…






Truyện liên quan