Chương 1: Vô tri và ***Tổng Kết Quyển 1***
Biết năng lực của mình, không dám đào nhiều hố (sợ lấp không nổi) do đó tình tiết khá đơn giản, các bạn đọc truyện giải trí, không cần phải suy nghĩ nhiều.
Mình viết lúc rãnh rỗi, dựa vào cảm hứng viết sách công nhận rất đã, giải trí hơn chơi game nhiều. Nhưng việc edit chương sửa lỗi chính tả “quá đau khổ” quá tốn thời gian. Dẫn đến ra chương không liên tục, mong thông cảm.
Mọi lời góp ý của các bạn sẽ giúp truyện ngày một tốt hơn. Cảm ơn đã luôn ủng hộ trong thời gian vừa qua.
----------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------
Chương 1: Vô tri
Nghỉ ngơi một tuần, quen thuộc trở lại cửa hàng kẹo đường, bàn giao người và vật tư về sau, liền lập tức đi cửa hàng trung tâm xin gặp người trợ lý, xui xẻo là hôm nay đã ông ấy có việc gấp nên phải hoãn lại một ngày, do đó ấn định thời gian sẽ là ngày hôm sau.
Không có rảnh rỗi, Đổng A cùng Thanh Nhã thuê một ít nhân viên tạp vụ mang theo thiết bị đi tới quán ăn khảo sát.
Đổng A vừa đi vừa trò chuyện với Thanh Nhã:
“Tủ lạnh ta đã vận chuyển tới. Giá khí đốt không quá cao chứ?”
Thanh Nhã:
“OK. Có Lập Thành - chuyên gia điện lạnh, tủ lạnh là không thiếu. Còn giá khí đốt, đội trưởng ngài yên tâm đi, có hơi đắt một chút nhưng đã hạ giá so với thời gian trước. Có vẻ như chế khí đốt từ zombie là một ý tưởng không tồi.”
Quán ăn có diện tích tương đương với cửa hàng tạp hóa, thiết kết cùng quán cơm bình dân không khác, bên trong có bày vài bộ bàn ghế cho khách nhân, quầy lấy đồ ăn nằm cạnh một bảng menu lớn có ghi rõ giá cả cho từng món ăn.
Ngoài những món được làm từ khoai tây trong khu trồng trọt, điểm đặc sắc của quán là có bán 2 loại thực phẩm mà những nơi khác không có, đó chính là thịt chuột núi và trùng lá tre.
Chuột núi biến dị là Lập Thành tìm được, hiện tại chưa thấy trong trung tâm thương mại có bán loài động vật này.
Trùng lá tre thì sau bão điện từ đã tuyệt tích. Chỉ có vài con trong lồng faraday lúc trước còn sống sót, chăn nuôi trong thời gian ngắn ngủi, số lượng đã tăng lên kinh người.
Hai nguồn protein rất dễ nuôi, sinh sản lại cực nhanh nên có thể phục vụ buôn bán lâu dài, giá cả cạnh tranh. Ngoài ra còn có rất nhiều đặc sản khác nhưng do sản lượng ít nên yết giá rất cao.
Đổng A dạo qua một lượt đối với quán ăn rất là hài lòng, Thanh Nhã thực chuyên nghiệp. Đến đây, nàng mới nói:
“Đội trưởng, quán ăn đã hoàn thiện chỉ còn thiếu mỗi cái tên, ngài định đặt tên gì cho phù hợp?”
Đổng A nghe được có chút sửng sốt, hiển nhiên hắn quên bẵng mất việc này, liền nói:
“Ngươi cũng không phải không biết, ta không giỏi đặt tên, như vậy đi, ngươi chuyên nghiệp, ngươi quyết?”
“Ta đâu có bắt ngươi đặt tên. Ý ta đang hỏi ngươi đã tham khảo với các thành viên khác về chuyện này hay chưa?” Lẩm bẩm... Thanh Nhã có chút u oán nhìn Đổng A nói:
“Đội trưởng, không phải ngươi đem chuyện này quên mất rồi chứ?”
Đổng A nghe đội viên chất vấn có chút áy náy, xin lỗi nói:
“Xin lỗi, ta bận chế cháo thiết bị mới quên mất. Ta nghe nói đặt tên đối với marketing rất quan trọng, vẫn để ngươi ra chủ ý thì hơn.”
Thanh Nhã có chút bất đắc dĩ:
“Đội trưởng, ngươi lúc nào cũng lý do ấy… Đã ngươi nói thế thì đừng có hối hận đấy…”
Đổng A: “Nhất định sẽ không.”
Thanh Nhã lúc này mới lộ ra vẻ mặt ranh mãnh, cười nói: “Vậy từ nay về sau sẽ gọi nó là “No Nê”.”
Đổng A: “ ngươi cũng là cái đặt tên phế?…Thanh Nhã, van cầu ngươi, cho ta gọi về căn cứ hội ý một chút,...”
Thanh Nhã thấy được Đổng A chật vật liền không có chút hình tượng nào cười to nói: “Muộn rồi, kể từ hôm nay quán ăn sẽ gọi No Nê. hahaha”
…
Khảo sát quán ăn xong, Đổng A lại tiếp tục theo địa chỉ trong lời nhắn đi tới tìm Lisa. Lúc này nàng cũng đang ở trong một khu trọ bình dân. Được người lễ tân chỉ dẫn, hắn nhanh chóng đi lên lầu 3, gõ cửa phòng ở cuối dãy, không lâu lắm, bên trong liền truyền ra giọng nữ có chút hốt hoảng:
“Ai đấy?”
Đổng A nghe được nhanh chóng trả lời: “Là Ta Đổng A. Ngươi tìm ta ủy thác nhiệm vụ?”
Lisa: “ Ây! Là ngươi sao? Bên ngoài còn có người khác hay không? Người Lễ Tân không cùng ngươi lên đây chứ?”
Đổng A hơi có chút nghi hoặc nhưng thành thật trả lời: “Lúc trước có dẫn ta lên tới lầu 3 đã rời đi rồi. Bên ngoài hiện giờ chỉ có mỗi mình ta.”
Lisa: “Vậy ta yên tâm, ta đi mở cửa đây.”
Biểu hiện lén lén lút lút của Lisa khiến cho Đổng A nghi ngờ, hắn cũng không lo lắng, đây là ở bên trong trung tâm thương mại, cộng với thực lực của bản thân, tự vệ dư xài.
Cho đến khi cánh cửa mở ra, lộ ra tình hình bên trong, Đổng A liền hết nói nổi:
“Ngươi đang làm cái gì đấy?”
Lisa: “Không thấy sao, ta đang nấu cơm á.”
Đổng A: “Bên trong phòng trọ cấm nấu ăn, ngươi không sợ bị tính sổ hay sao?”
Lisa: “Huhu! Không còn cách nào khác ta đói quá, đồ ăn trong này lại quá đắt. Ngươi cũng biết, lượng cơm của cái tạo chiến sĩ chúng ta luôn rất lớn. Ta cần bổ sung năng lượng không ngừng.”
Đổng A nhìn nồi soup đen sì đang nấu trên bếp khí đốt tự chế, như phát hiện được điều gì, hắn vội cau mày nói:
“Thịt quái vật mà ngươi cũng dám ăn, không sợ ch.ết à?”
Lisa nghe được có chút xấu hổ lè lưỡi nói:
“Ta không còn cách nào á. Thực đói quá, đồ ăn bình thường khó mà cung cấp đủ năng lượng. Thịt quái vật ta đã ăn thử rất nhiều lần, không có vấn đề gì. Có một số loài rất khó ăn, số khác hương vị cũng không tệ,ngươi làm thử một ngụm không? Đây là ta tỉ mỉ lưu lại, hương vị rất tốt.”
Đổng A nghe được tin tức này có chút kinh ngạc. Dù sao thâm tâm hắn vẫn luôn cho rằng mình là người bình thường, luôn lấy góc độ của người bình thường suy nghĩ, do đó chưa bao giờ dám thử qua thịt quái vật. Hôm nay mới biết cải tạo chiến sĩ còn có thể như vậy.
“Bản thân thật quá vô tri.” Đổng A thầm nghĩ.
Hắn nhìn lấy nồi súp - không! phải gọi là nồi hắc ín, khóe miệng giật giật nói:
“Ai dạy ngươi nấu ăn? Thứ thịt đó dùng từng loại khác nhau, phản ứng cũng không giống, ta không muốn đánh cược như vậy.”
Lisa: “ Ây! Ta tự học nấu ăn đấy. Lúc trước anh trai luôn nấu ăn cho ta. Kể từ ngày thất lạc, chỉ còn cách dựa vào mình.”
Dừng một chút, giống như hồi tưởng lại cái gì, nàng mới nói tiếp:
“Ta không còn cách nào khác á, Đói quá! lại không muốn ăn thịt người. Thịt của lũ quái này ta dùng đã lâu, hẳn không có chuyện gì.”
Đổng A từ trong câu nói bắt được trọng điểm, giật mình hỏi lại: “Ngươi còn ăn thịt người?”
Lisa: “ Ây, sinh học cải tạo chiến sĩ ăn thịt người là vô sự, ăn nhiều còn có thể mạnh lên, cái này chính anh ta nói cho ta. Các loại Viroid và Prion đối với chúng ta là vô hiệu. Nhưng ta rất ghét điều đó, chưa bao giờ ăn qua. Ngươi thật kỳ quái, là quân triều đình hẳn phải hiểu rõ những điểm này chứ.”
Đổng A nghe câu trả lời, các thông tin nháy mắt được não bộ tổng hợp qua một lần, không hiểu vì sao nhớ tới:
“Một số căn cứ có cải tạo chiến sĩ ra sức bảo vệ người bình thường trong tận thế… Sẽ không phải bọn họ coi người bình thường như lương thực dự trữ chứ”
“Hy vọng sẽ không!!!”
“Căn cứ Z, là máy móc cải tạo, bọn họ không giống ư? Có khi nào bởi vì nguyên nhân này mà so với các căn cứ lớn khác bọn họ có rất ít người?” Đổng A bối rối thầm nghĩ.
Khi biết căn cứ S là địch nhân, hắn đã từng tìm hiểu qua, nhân số gấp 10 lần căn cứ Z và đang không ngừng tăng lên. Nếu quả thực như vậy thì thế giới này thật quá đáng sợ.
“Mà thôi, tận thế gian nan, người bình thường đều ăn lẫn nhau, thì đám kia tính là gì. Thật đáng ghét! Dẫu sao ta cùng cải tạo chiến sĩ không giống, dù có đói ch.ết cũng tuyệt không bao giờ làm chuyện này…” trong lòng, Đổng A làm ra quyết định.
Miên man có chút lâu, nhìn tới vẻ mặt của Lisa chuyển dần sang nghi hoặc, hắn ý thức được mình thất thố liền không ngại bày tỏ:
“Ngươi giống ta. Ta cũng rất ghét điều đó. Trong thâm tâm ta vẫn luôn xem mình là một người bình thường như bao người, có một số điều ta sẽ không bao giờ vi phạm... Ngươi không có đi săn người mà mạo hiểm ăn thịt quái vật đủ thấy nhân hậu. Đúng rồi ngươi tìm ta muốn ủy thác nhiệm vụ gì?”
Sau đó hắn cùng nàng hàn huyên thêm một chút chuyện của Đoàn đội Đình Trung.