Chương 14: Bên ngoài môn khảo hạch

Hai cánh cửa đá này nhìn qua vừa dày vừa nặng, bên trên khắc rõ sóng nước, cá chép, long môn ánh sáng rực rỡ lấp lánh, với một con cá chép phóng qua long môn đang hóa rồng - cá chép vượt long môn.
Cái tên Ngư Long Đạo chính là lấy từ ý này.


Lúc này ở gần cửa lớn Ngư Long Đạo đã lục tục tập trung bảy tám trăm người. Ngoại trừ hạt giống tuyển chọn ở các ngọn núi tạp dịch ra, phần lớn đều là đệ tử ngoại môn của Tề Vân tông thân mặc trang phục màu đen.


Hàng năm Ngư Long Đạo mở ra nhằm vào các đệ tử tạp dịch chuyên, đối với ở đệ tử ngoại môn tu luyện ở Đông Lai phong mà nói, đây cũng là một chuyện chơi thật vui lại náo nhiệt.


- Kim Nguyên Bảo ta nhận đặt cược cho người đứng đầu trong Ngư Long Đạo. Phùng Hạo Nhiên của Thạch Ngọc phong, tỷ lệ đặt cược là một ăn một. Thạch Thiên Giáp của Đông Thất phong, tỷ lệ đặt cược là 1:1,1. Vương Kỳ của Nam Cửu phong, tỷ lệ đặt cược là 1:1,1...


- Hà sư huynh, sư huynh nói Ngư Long Đạo năm nay, có thể có mấy người thông qua? Hai mươi người, hay chưa đến mười người?


Các đệ tử ngoại môn áo đen tập chung lại một chỗ cực kỳ náo nhiệt. Nhất là đệ tử ngoại môn tên là Kim Nguyên Bảo mở ra bàn cược, người đặt tiền cược càng nối liền không dứt.
Mấy đệ tử tạp dịch có liên quan đến việc Kim Nguyên Bảo thu xếp đánh cược, cũng được mọi người quan tâm.


available on google playdownload on app store


Ví dụ như Phùng Hạo Nhiên của Thạch Ngọc phong, là một thiếu niên mười bảy tuổi có phần ngạo khí.


Đôi môi thật mỏng của hắn hơi cong lên, vẻ mặt tự tin ngạo nghễ. Tuy rằng chỉ mười bảy tuổi, hắn lại có hình thể không khác gì người trưởng thành, huyệt thái dương nhô cao, toàn thân còn có nhuệ khí bắn ra bốn phía, gương mặt hồng hào, có vẻ khí huyết tràn đầy.


Thạch Thiên Giáp của Đông Thất phong có gương mặt chữ điền, nhìn qua lại hiền hoà hơn. Tuy rằng thần sắc hiền hoà, nhưng trong ánh mắt hắn lơ đãng lộ ra sự tự tin, lại có phần kinh người.


Khiến cho người ta cảm thấy kiêng kỵ nhất lại là Vương Kỳ của Nam Cửu phong. Người này thân hình cực lớn, đứng ở trong rất nhiều đệ tử tạp dịch, lại giống như hạc giữa bầy gà. Thân hình kia cho dù là so với đệ tử ngoại môn trên dưới hai mươi tuổi, cũng khôi ngô khác thường, ít người có thể có sánh vai với hắn.


Bàn tay người này to giống như quạt hương bồ, cho dù ai nhìn thấy được, cũng không sẽ nghi ngờ trong hai bàn tay này ẩn chứa lực lượng khủng khiếp.


Nhìn thân hình Vương Kỳ, Diệp Chân mơ hồ hiểu rõ, Vương Kỳ này đại khái chính là người trời sinh có thần lực. Loại người trời sinh có thần lực này, nếu như sau khi tu vi đạt được Luyện Huyết tam trọng huyết khí ngưng châu, vậy lực lượng bạo phát ra tuyệt đối khủng khiếp.


Diệp Chân, con hắc mã đột nhiên từ Bách Tùng phong xông ra, tất nhiên không có tư cách để cho Kim Nguyên Bảo đệ tử ngoại môn đưa ra đánh cược.


Xem xét cẩn thận một hồi những đệ tử tạp dịch được Kim Nguyên Bảo đưa ra đánh cược, Diệp Chân đã quyết định một hồi tiến vào Ngư Long Đạo, nếu như không cần thiết, tuyệt đối không xung đột cùng những người xuất sắc trong số hạt giống tuyển chọn của các ngọn núi.


Mục tiêu của hắn... thuận lợi xông qua Ngư Long Đạo, tiến thân trở thành đệ tử ngoại môn!


Trong lúc Diệp Chân lấy phù bài của mình chuẩn bị đi tới tìm Hầu chấp sự tông môn ở trước cửa lớn Ngư Long Đạo báo danh, hai người thanh niên thân mặc trang phục màu đen, chợt ngăn cản ở phía trước Diệp Chân. Một người phía trước đeo khăn buộc trán màu đen, thần sắc hung ác.
- Ngươi chính là Diệp Chân?


Người thanh niên đeo khăn buộc trán màu đen, vẻ mặt không thiện cảm hỏi.
- Đúng vậy. Xin hỏi hai vị sư huynh là…?
Diệp Chân vội vàng chắp tay chào.


Trong Tề Vân tông đẳng cấp nghiêm ngặt. Đệ tử tạp dịch thấy đệ tử ngoại môn, đệ tử nội môn, đệ tử chân truyền, quản sự tông môn, chấp sự nhất định phải tránh đường vái chào. Đệ tử ngoại môn thấy đệ tử nội môn, chân truyền, quản sự tông môn, chấp sự cũng như vậy.


Chỉ có điều, ở trong Tề Vân tông, địa vị thực tế của đệ tử chân truyền lại cao hơn chấp sự quản việc ở tông môn. Chấp sự quản việc trong tông môn thấy đệ tử chân truyền, cũng phải chủ động chào.


Người đệ tử trước mắt đeo khăn trán màu đen, trang phục màu đen, chính là một đệ tử ngoại môn. Nếu như Diệp Chân không hành lễ, gặp phải người nhỏ mọn, đánh Diệp Chân nửa tàn phế, Diệp Chân cũng không tìm được chỗ nào đòi lại công đạo.


Vừa thấy Diệp Chân gật đầu, người thanh niên trang phục màu đen lập tức trầm mặt xuống. Dưới cái khăn buộc trán tôn lên, trông hắn càng có vẻ thâm trầm.
- Ta còn tưởng là ai, hóa ra đường đệ của ta Mã Nguyên Vũ chính là bị tiểu tử ngươi phế bỏ!


Người thanh niên đeo khăn buộc trán màu đen Mã Hồn gầm lên.
- Nếu không phải đường đệ ta sai người truyền tin tới, ta còn không biết đường đệ ta bị ngươi đánh cho không xuống được đất, ngay cả vị trí hạt giống tuyển chọn cũng bị ngươi cướp đi.


- Anh Mã, nói nhiều lời vô nghĩa với hắn làm gì. Một đệ tử tạp dịch không nhập lưu, đánh trước rồi hẵng nói.
Diệp Chân đang muốn nói gì đó, Lý Học Long, đệ tử ngoại môn có vẻ mặt ngang ngược đứng phía sau Mã Hồn bá đạo mắng lớn, còn vén tay áo lên, bộ dạng rất muốn động thủ.


Nghe Lý Học Long nói vậy, Mã Hồn liếc mắt nhìn chấp sự tông môn cách đó không xa, trong mắt liên tục chớp hiện hung quang, khí thế toàn thân tăng lên, rất có ý tứ muốn động thủ.


- Hừ, các ngươi lại động thủ thử xem. Lão phu ở Tề Vân tông bốn mươi ba năm, vẫn chưa từng nghe nói có người dám ở trước Ngư Long Đạo động thủ với hạt giống tuyển chọn của ngọn núi tạp dịch khi sắp tham gia Ngư Long Đạo!


Quản sự tạp dịch Bách Tùng phong Triệu quản sự giọng nói thâm trầm xuất hiện ở phía sau lưng hai người Mã Hồn, Lý Học Long.
Triệu quản sự xuất hiện, khiến cho ý định động thủ của Mã Hồn cùng Lý Học Long lập tức thất bại. Hơn nữa bọn họ còn phải chắp tay chào Triệu quản sự.


Tồn tại có thể đảm nhiệm chức vụ quản sự ở trong Tề Vân Tông, thân phận thấp nhất cũng đã từng là đệ tử ngoại môn của Tề Vân tông. Hơn nữa còn là loại đệ tử ngoại môn có công đối với tông môn, không phải người để bọn họ dương oai.


- Diệp Chân, đừng sợ bọn họ, vững vàng xông qua Ngư Long Đạo. Đến lúc đó, ngươi cũng là đệ tử ngoại môn. Trong Tề Vân Tông, đệ tử ngoại môn lại cấm tự ý đấu riêng. Bọn họ có thể làm gì được ngươi sao?


Triệu quản sự nói một câu, trực tiếp khiến cho Mã Hồn cùng Lý Học Long đen mặt. Bởi vì Triệu quản sự nói không sai. Một khi Diệp Chân trở thành đệ tử ngoại môn, dưới tình hình chung bọn họ thật sự không có cách nào làm gì được Diệp Chân.
- Cảm ơn Triệu quản sự!


Diệp Chân lại nói cảm ơn. Triệu quản sự vỗ nhẹ vào vai Diệp Chân nói:
- Đánh giá thành tích quản lý Bách Tùng phong năm nay của lão phu lại đều trông cậy vào ngươi. Lão phu ở bên ngoài Ngư Long Đạo chờ ngươi.


Nhìn Diệp Chân cùng Triệu quản sự nói nói cười cười, Mã Hồn lại tích một bụng lửa giận, bực bội muốn nổ phổi.


Trưởng bối trong tộc bảo hắn chăm sóc Mã Nguyên Vũ. Sau khi hắn chỉ điểm cho Mã Nguyên Vũ vài lần, thấy Mã Nguyên Vũ ở Bách Tùng phong xưng vương xưng bá lại không lưu ý nữa, chỉ chờ Mã Nguyên Vũ tiến thân làm đệ tử ngoại môn. Hắn không ngờ được tới phút cuối cùng, Mã Nguyên Vũ bị Diệp Chân phế bỏ.


Nếu như Diệp Chân có thể dễ dàng đánh bại Mã Nguyên Vũ Luyện Huyết tam trọng đỉnh phong, lấy năng lực quan sát của Mã Hồn, làm sao có thể không nhìn ra cơ hội Diệp Chân thành công xông qua Ngư Long Đạo là rất lớn.


Trong tộc bảo hắn chiếu cố Mã Nguyên Vũ lại để người ta đánh cho tàn phế. Điều này đã khiến cho hắn rất mất thể diện. Hiện tại nếu như lại ngay cả thù này cũng báo không, vậy hắn ở trong gia tộc thật sự không thể ngóc đầu lên được.


Cắn răng một cái, hạ quyết tâm, Mã Hồn liền lấy ra một bình đan dược, nhìn về phía Diệp Chân thâm hiểm nở nụ cười.


“Ban đầu một bình Tẩy Tủy đan này là do ta chuẩn bị cho Mã Nguyên Vũ. Nếu như hắn không có cách nào trở thành đệ tử ngoại môn, không sử dụng được Tẩy Tủy đan này, vậy hãy để cho Tẩy Tủy đan này báo thù cho đường đệ ta Mã Nguyên Vũ!”


Trong nháy mắt, Mã Hồn lại giơ cao bình đan dược lớn tiếng hô.
- Tẩy Tủy đan! Một bình Tẩy Tủy đan, lát nữa sau khi Ngư Long Đạo mở ra, nếu như ai có thể đá tên khốn tiếp - Diệp Chân trước mắt này ra khỏi Ngư Long Đạo, Tẩy Tủy đan này lại thuộc về người đó!
Vù!


Ánh mắt của gần nghìn người phía trước Ngư Long Đạo thoáng chốc lại tập trung đến trên người Diệp Chân. Còn có một vài người chăm chú nhìn vào trên người Diệp Chân, ánh mắt trở nên có phần nóng như lửa.


Tẩy Tủy đan, đan dược nhất định phải sử dụng ngâm thể lúc tu vi đột phá đến Luyện Huyết tứ trọng. Hiệu quả ngâm thể khi Luyện Huyết tứ trọng liên quan trực tiếp đến việc đệ tử ngoại môn ngưng tinh tụ nguyên sớm hay muộn.


Hiệu quả ngâm thể lại liên quan mật thiết với số lượng Tẩy Tủy đan đệ tử ngoại môn có được.
Mà một viên Tẩy Tủy đan ở đại điện tông môn, giá tăng cao tới một trăm điểm cống hiến tông môn. Giá cả bên ngoài cũng không chỉ nghìn lượng bạc.


Đối với mỗi một đệ tử ngoại môn, có thể nói mỗi một viên Tẩy Tủy đan đều đặc biệt trân quý.


Ánh mắt hạt giống tuyển thủ các ngọn núi nhìn chằm chằm vào Diệp Chân. Có vài người, thậm chí ghi nhớ tướng mạo của Diệp Chân. Chỉ cần có cơ hội thích hợp, bắt được một bình Tẩy Tủy đan này, hình như rất nhẹ nhàng.


Triệu quản sự vừa quay qua một bên, thoáng chốc căm hận Mã Hồn đến nghiến răng nghiến lợi.


Bởi vì chỉ cần Diệp Chân không tranh cường háo thắng, khả năng thành công xông qua Ngư Long Đạo là cực lớn. Nhưng hiện tại, Mã Hồn treo giải thưởng, trong nháy mắt lại đẩy Diệp Chân vào vị trí đặc biệt nguy hiểm. Diệp Chân muốn giấu mình cũng không được.


Với tình huống như vậy, Diệp Chân muốn thành công xông qua Ngư Long Đạo, trong nháy mắt khả năng đã giảm xuống đến mức thấp nhất.
- Hắn treo giải thưởng không tệ. Ai có bản lĩnh, cứ tới!


Diệp Chân khí phách vô cùng nhún vai, hoàn toàn không để ý tới ánh mắt vô cùng nóng bỏng của hạt giống tuyển chọn các ngọn núi, đã đi về phía chấp sự tông môn ở trước cửa lớn của Ngư Long Đạo.


Cách đó không xa, lông mày Phùng Hạo Nhiên chợt nâng lên. Thạch Thiên Giáp nhìn chằm chằm vào Diệp Chân, chân mày lại khẽ nhíu lại.
- Chấp sự đại nhân, Diệp Chân của Bách Tùng phong đến đây báo cáo!
Diệp Chân cung kính đưa phù bài của mình lên.
- Được!


Chấp sự tông môn mặt không thay đổi nói.


Chờ một lát, chờ sau khi hạt giống tuyển thủ của các ngọn núi đều đã đến, chấp sự tông môn này bỗng nhiên bắn ra một chỉ, phát ra một tiếng động khiến màng tai mọi người chấn động đau đớn. Tiếng kim loại vang lên, lập tức khiến cho tất cả mọi người yên tĩnh trở lại.


- Năm nay đặc biệt mở ra Ngư Long Đạo cho đệ tử tạp dịch. Theo quy củ cũ, hễ là đệ tử tạp dịch thành công xông qua Ngư Long Đạo, bất luận tu vi đều có thể tiến thân làm đệ tử ngoại môn. Đồng thời, đối với mười người đệ tử dẫn đầu xông qua Ngư Long Đạo, tông môn cũng sẽ có phần thưởng phát ra. Đệ tử đạt danh hiệu đứng đầu xông qua Ngư Long Đạo, thưởng cho một viên Tẩy Tủy đan, mười viên Huyết Nguyên đan! Người thứ hai, thứ ba thưởng mười viên Huyết Nguyên đan. Từ người thứ tư đến người thứ 10, thưởng năm viên Huyết Nguyên đan!


Những tiếng hít hơi lạnh lập tức vang lên. Diệp Chân cũng xúc động không thôi. Nhất là với phần thưởng của danh hiệu đứng đầu.


Mười viên Huyết Nguyên đan, đây chính là thông lệ đủ năm mươi ngày cho đệ tử ngoại môn, chứ đừng nói là phần thưởng Tẩy Tủy đan cho người đạt danh hiệu đứng đầu. Bất kể ai giành được danh hiệu đứng đầu, sợ rằng thực lực lập tức có thể tăng vọt lên một đoạn.


Chỉ có điều, một viên Tẩy Tủy đan do Mã Hồn treo giải thưởng hình như thật sự rất có lực hấp dẫn, không ngờ không khác với phần thưởng danh hiệu đứng đầu khi xông qua Ngư Long Đạo.


Không để cho Diệp Chân suy nghĩ quá nhiều, chấp sự tông môn này tiện tay đánh ra một đường ánh sáng rực rỡ. Trong tiếng cót két, cửa lớn Ngư Long Đạo vừa dày vừa nặng chậm rãi mở rộng.
- Các đệ tử theo trật tự tiến vào Ngư Long Đạo.






Truyện liên quan